Ham vui với bồ suốt cả đêm, sáng vừa về đến cửa tôi toát mồ hôi lạnh khi nghe con gái gào khóc nói điều này
Vừa nghe con nói hết câu, tôi hốt hoảng chạy đi tìm vợ mình, lúc này tôi mới thật sự hiểu được cái giá của hạnh phúc là như thế nào.
Câu chuyện nào cũng như câu chuyện nào, tình yêu rồi hôn nhân, mẹ chồng nàng dâu hay cả n.goại t.ình. Nhưng trong mỗi trường hợp đều có lý do riêng của nó. Cũng bởi thế nên chuyện tình cảm của con người khiến chúng ta khó có thể kiểm soát được nhất.
Anh cũng từng yêu thương vợ mình suốt 7 năm rồi mới kết hôn. Vậy mà về làm vợ làm chồng còn chưa được 4 năm anh đã c.hán v.ợ, ghét vợ lắm rồi. Chuyện thì cũng vẫn vậy, ngày anh được lên chức bố anh đã vui, hạnh phúc và hãnh diện đến thế nào. Nhưng chỉ nhanh chóng sau đó chị đã khiến anh vô cùng chán nản với cái thân hình sồ sề, xấu xí của mình.
Chị biết chứ, biết mình béo lên quá nhiều. Việc tăng cân nhanh đến nỗi người chị nặng lên cả chục cân. Trước kia thon gọn được bao nhiêu thì bây giờ lại béo lên bấy nhiêu. Sao anh quen mắt cho được. Đàn ông vốn yêu cái đẹp mà.
Chăm sóc con cái, chị chẳng còn có thời gian dành cho bản thân. Đợi con 1 t.uổi để cố gắng tập tành lấy lại người cũng không có. Càng ngày chị càng phát tướng lên rồi anh n.goại t.ình sau đó. Năm đó con gái của anh chị cũng mới hơn 2 t.uổi. Có lẽ chị đã không bao giờ biết chuyện vì anh giấu kín lắm.
Có chê bai chuyện vợ mình xấu xí sau sinh nhưng cũng không đến mức anh có ý định b.ỏ v.ợ. Dạo gần đây chị lại tăng cân nữa rồi, hình như cơ thể chị hấp thụ dễ dàng quá. Ngày hôm đó, anh nhìn chị rồi miệt thị khi chị chì chiết anh chuyện n.goại t.ình:
Ảnh minh họa: Internet
Video đang HOT
-Cô nhìn lại mình đi, nếu cô không thế này thì đâu đến nỗi tôi phải đi n.goại t.ình cơ chứ?
- Anh.. anh nói vậy sao? Trước kia chẳng phải anh cũng từng thương yêu em tại sao giờ lại như thế?
- Tại sao à, cô đứng trước gương mà ngắm đi, trèo lên cân mà cân xem. Người lùn 1 mẩu mà nặng cả tạ cô xem có ai chấp nhận nổi không?
Anh nói đoạn rồi bỏ đi, chị chỉ biết khóc. Từ hôm đó trở đi chị có chế độ ăn riêng, chị giảm cân, nhất định phải giảm cân mới được. Chị quyết tâm lắm, con lớn hơn rồi chị gửi con đi nhà trẻ. Thời gian của chị là tập luyện, chạy bộ, chạy ở phòng tập, chạy ở ven hồ. Chị chăm chỉ như 1 con ong cần mẫn rồi ăn uống cũng ít đi. Chế độ ăn của chị không cung cấp đủ dinh dưỡng đến nỗi chị thường xuyên thấy chóng mặt và đói.
Cố gắng của chị cũng được đền đáp khi tuần đầu tiên luyện tập chị giảm những 5 cân liền. Thấy cơ thể gầy hơn 1 chút chị càng có động lực tập nhiều hơn, ăn ít đi. Nhưng rồi 1 tháng sau, cơ thể chị yếu quá.
Đêm đó anh chẳng về nhà. Chị đón con ở trường về đến nhà, cho con ăn xong thì chị cùng con đi ngủ. Nhưng rồi chị mệt quá, cứ thế chị thiếp đi mê man. Chị ngất rồi, con gái chị dậy sớm thấy mẹ chưa dậy nên gọi. Bình thường gọi là mẹ liền chơi với cô bé, nhưng giờ mẹ chẳng hề động đậy. Cô bé nấc lên nức nở:
- Mẹ ơi, mẹ dậy đi sao mẹ cứ nhắm mắt mãi thế? – lúc này anh mới về, anh đến bên chị thấy mặt chị tái mét lập tức hét lên:
- Hà, em bị sao thế này? Em tỉnh lại đi.
Tiếng thở của chị yếu quá, cơ thể chị vẫn ấm nhưng nóng ran. Đến viện bác sĩ nhìn anh ngao ngán:
-Thiếu chút nữa là anh mất vợ rồi. Vợ anh tập luyện kiểu gì mà ăn uống không đầy đủ. Trong dạ dày cô ấy có lẽ phải 3 ngày không có một thứ gì rồi.
- Tôi, tôi… thật sự tôi…
- Thôi đi mà chăm vợ đi, các anh chồng thời nay chán quá. Vợ sinh xong có béo có xấu thì cũng phải thương vợ chứ để vợ thế này thật vô lương tâm.
Anh nhìn vợ nằm trên giường bệnh, tay cầm chặt lấy bàn tay vợ anh thấy tay vợ gầy đi nhiều quá. Là tại anh, chỉ vì anh quá đam mê chuyện n.goại t.ình. Anh chỉ cầu mong vợ sớm khỏe lại. Lúc vợ tỉnh lại anh hứa sẽ xin lỗi cô ấy, sẽ không gặp lại nhân tình và quan tâm vợ nhiều hơn.
Tôi điếng lặng khi con gái bỏ lại đ.ứa b.é còn đỏ hỏn để đi tìm gã đàn ông đã phụ bạc mình
Cháu tôi còn chưa đầy 1 tháng t.uổi mà đã phải xa vắng mẹ rồi.
Vợ chồng tôi chỉ có 1 cô con gái, khi con được 6 t.uổi thì chồng tôi mất trong 1 t.ai n.ạn giao thông. Mình tôi chăm sóc nuôi dạy con, vì thương con, không muốn con thiếu thốn thứ gì nên tôi làm việc ngày đêm để có t.iền lo cho con đầy đủ vật chất.
Ngoại hình con gái tôi rất xinh, cháu học không giỏi cũng không thích học nên hết lớp 12 tôi cho con nghỉ đi phụ việc bán hàng với dì (em gái tôi).
Thế nhưng 1 năm trước, con gái tôi có tình cảm với 1 cậu thanh niên nhìn là biết không tử tế gì rồi. Cậu ta nhuộm tóc nửa xanh nửa vàng, mặc quần áo lúc nào cũng rách ngược rách xuôi, trên cổ đeo sợi dây chuyền như sợi xích. Tôi nhìn không có chút cảm tình nào nhưng con gái hết lời khen cậu ta ngầu. Tôi ngăn cấm nhưng không có tác dụng, con bảo con lớn rồi, con biết suy nghĩ, con làm gì thì kệ con, mẹ không cần can thiệp vào, có gì con tự chịu trách nhiệm.
Tôi cũng nhẹ nhàng khuyên bảo, nhờ thêm cả em gái tôi và những người khác, song vẫn vô tác dụng. Con tôi bỏ làm đi chơi với cậu ta, có những ngày đi qua đêm. Tôi bất lực, chỉ biết khóc.
Rồi con bỏ đi cùng cậu ta, không về nhà luôn. Con chỉ nhắn lại cho tôi 1 câu rằng con theo cậu ta lên thành phố làm ăn. Khi nào có t.iền thì con về thăm mẹ. Tôi đau khổ thẫn thờ, không còn tha thiết ăn uống gì đến mức ốm nằm giường 2 tuần lễ mà con gái cũng không về. May có em gái tôi chăm nom lúc đau yếu bệnh tật, không thì chắc tôi không sống nổi.
Con không đoái hoài gì tới cháu khiến tôi rất đau lòng. (Ảnh minh họa)
Khi tôi dần vực lại được sức khỏe, cuộc sống cũng dần bình thường trở lại thì con gái tôi vác cái bụng bầu 7 tháng về. Con khóc lóc nói bị bạn trai bỏ rơi, con ở thành phố lang thang 3 tháng nay, giờ bụng to, mệt mỏi lại không có t.iền nên con về.
Thấy con về là tôi mừng rồi, mặc kệ mọi chuyện quá khứ, tôi không hề trách mắng nửa lời mà chỉ động viên an ủi con, chăm lo cho con để con sinh đẻ thật tốt, đừng để ảnh hưởng tới sức khỏe của cả con và em bé.
Rồi con tôi sinh ra 1 cậu con trai rất bụ bẫm kháu khỉnh. Tôi thương cháu lắm nhưng con gái tôi thì lại tỏ ý ghét bỏ cháu. Nếu tôi không nhắc con cho cháu bú thì con mặc kệ cháu khóc, con cũng không thay bỉm, không ôm ấp, không đoái hoài gì tới cháu khiến tôi rất đau lòng.
Đêm hôm kia, khi tôi ôm cháu ngủ quên trên võng thì con gái tôi bỏ đi. Sáng ra, tôi nhận được 1 tin nhắn rằng con phải đi tìm cậu thanh niên kia, tôi chăm sóc cháu giùm con.
Tôi suy sụp thật sự, tại sao con gái tôi bị 1 lần như thế rồi mà vẫn không tỉnh ngộ? Cháu tôi còn chưa đầy 1 tháng t.uổi mà đã phải xa vắng mẹ rồi. Tôi thương cháu trai quá mà không biết phải làm sao để con gái tôi trở về nữa!
Thấy bố đi chơi về khuya, con gái 7 t.uổi cảm thán 1 câu mà tôi ứa nước mắt còn chồng thì giật mình Lời con gái nói không biết có làm chồng tôi tỉnh ngộ. Vợ chồng tôi kết hôn đến nay tròn 10 năm, có với nhau 1 gái 1 trai, con gái lớn năm nay lên 7 t.uổi. Cháu rất ngoan và đã biết giúp đỡ mẹ. Mấy năm trước chồng tôi khá chịu khó, đi làm tăng ca liên tục để kiếm thêm...