Ham muốn của một gã “trai tân”
Đã rất nhiều lần tôi tìm đến quán mát xa để “ tận hưởng” niềm sung sướng… nhưng tôi lại rất sợ các cô ấy phỉnh dụ để cướp mất “đời trai” của mình.
Khi viết những dòng tâm sự này, tôi đoán chắc các bạn sẽ buồn cười về những băn khoăn, lo lắng của tôi… nhưng tôi vẫn mạnh dạn gửi bài viết này để mong nhận được những chia sẻ của các bạn!
Bản thân tôi cũng nhận thấy mình có những mâu thuẫn rất lớn… nhưng tôi không thể nào tự giải thoát cho bản thân mình khỏi những suy nghĩ ấy. Từ trước tới nay, tôi chưa có người yêu nào chính thức… dù tôi cũng đã hơn đôi lần thầm yêu trộm nhớ. Tuy nhiên về “chuyện đó” thì tôi rất muốn một lần được nếm trải…
Tôi rất muốn có một người yêu sớm nhưng lại không muốn lập gia đình sớm. Tôi luôn thèm muốn được “ăn phở” nhưng lại rất sợ ăn phải “phở lậu”. Và để giải quyết những cơm thèm phở đó, tôi luôn phải một mình “tự xử”.
Mặc dù tôi điển trai, học giỏi, năng động, tính tình tốt, biết quan tâm tới mọi người… nhưng chẳng hiểu sao tôi vẫn chưa tìm cho mình được một nửa phù hợp.
Tôi là một người quan niệm cực kỳ cổ hủ… nhưng đôi khi thì lại quá phóng khoáng, hiện đại. Đối với tôi, quan niệm trinh tiết của con gái hay con trai đều quý hơn cả ngàn vàng… nhưng nếu đã đánh mất thì phải thật thà, trung thực chấp nhận. Tôi đề cao sự trung thực và ở tôi có sự bao dung rộng lượng rất lớn… nhưng tôi cũng sẽ cực kỳ ích kỷ nếu em giả dối.
Là một chàng trai đã bước qua tuổi đôi mươi thì nhu cầu có người yêu cũng như “thèm phở” là điều không thể tránh khỏi. Đã đôi lần bản thân tôi vượt qua sự cám dỗ của “phở lậu” nhưng tôi cũng đã đến quán mát xa để mong tìm được một điều gì đó. Những lần mát xa như vậy đã mang lại cho tôi một cảm giác thật thoải mái và sung sướng. Mặc dù đã có rất nhiều lần tôi muốn tiến xa đến “chuyện ấy” nhưng tôi lại rất sợ các cô nhân viên mát xa “phỉnh dụ” để cướp mất “đời trai” của tôi.
Tôi không sợ bị mắc phải bệnh xã hội… nhưng tôi chỉ sợ mình không còn “trong trắng” để đến với người yêu sau này của mình. Đã rất nhiều lần các cô ấy lướt tới vùng nhạy cảm của tôi… nhưng tôi vẫn đủ tỉnh táo để vượt qua. Thế nhưng khi về đến nhà thì tôi lại tiếc nuối vì đã “không thử cảm giác ấy xem thế nào”.
Video đang HOT
Tôi rất sợ làm điều gì đó khiến các cô gái tổn thương (Ảnh minh họa)
Sắp tới tôi chính thức đi làm và tôi sợ khi có tiền trong túi, tôi sẽ bị hư. Bởi mới đây, tôi cũng bỏ tiền để được đụng chạm sơ sơ với một số bạn gái… tuy chưa làm “chuyện ấy” nhưng tôi thấy mình không còn trong sáng nữa.
Đã có đôi lần tôi suy nghĩ, “T hôi thì có biết bao em còn tiết hạnh đang đợi mình… mình cứ làm tới với một em cũng chẳng sao”. Và thực tế thì một tháng, tôi có thể đóng vai họ Sở để tà lưa được khoảng 4 cô còn trong trắng. Họ rất tin tưởng, yêu mến tôi và sẵn sàng đi chơi với tôi khi nào tôi muốn. Nhưng rồi… bản thân tôi không cho phép mình làm điều ấy.
Tôi không sợ “hậu quả” của những cuộc tình chớp nhoáng đó vì tôi có thể giải quyết nó một cách êm thấm… nhưng tôi không dám vượt quá giới hạn vì lương tâm tôi không cho phép. Tôi nghĩ rằng, tiết hạnh của người con trai hay con gái cũng đều rất quan trọng… và nếu như một cô gái đánh mất tiết hạnh của mình vì một tên họ Sở như tôi thì họ sẽ đau buồn như thế nào, cuộc sống của họ rồi sẽ ra sao?… Tôi cũng có những đứa em gái nên tôi hiểu, nếu chúng “lầm lỡ” thì chắc hẳn tương lai của chúng sẽ không còn tươi sáng, tốt đẹp như những cô gái còn trinh tiết nữa.
Các bạn ạ! Sau bao nhiêu suy nghĩ, tôi vẫn không thể nào tìm ra được câu trả lời cho bản thân. Tôi muốn ăn “phở lậu”… nhưng nếu thế thì tôi sẽ trở thành một con người tầm thường quá! Còn nếu tôi đóng vai họ Sở để thỏa mãn nhu cầu của bản thân với những người con gái tôi quen thì tôi lại là kẻ đê hèn quá!
Nếu như tôi đủ can đảm để làm điều đó thì tôi sẽ không đủ niềm tin để sống và làm việc ở đây nữa. Chắc chắn tôi sẽ phải đau khổ, dằn vặt lương tâm nhiều hơn các cô gái bị tôi lợi dụng và mất mát. Tôi muốn giữ những điều tốt đẹp của mình trong mắt họ, mãi là người họ tin tưởng nhất…. nhưng dường như, sự ham muốn đàn ông của tôi khiến tôi trở thành một con người đê hèn, tầm thường quá!
Các bạn ạ! Tôi 24 tuổi và vẫn còn là trai tân… Tôi chưa bao giờ vượt quá giới hạn cho phép với một ai nhưng hằng ngày, tôi vẫn mong muốn có được điều đó. Tôi không muốn làm khổ bất cứ người con gái nào, càng không muốn cướp đi sự thiêng liêng đó… nhưng dường như, càng cố kiềm chế thì tôi lại càng ham muốn hơn bao giờ hết!
Tôi sẽ phải làm thế nào để có thể vượt qua được những cám dỗ đó trong cuộc sống?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chợt nhận ra...
Gã giám đốc hât hàm nhìn Linh: "Cô định bỏ tôi để đến với thằng này? Đừng có mơ. Cô nghĩ nó châp nhân loại con gái vì tiền mà đánh đổi cả danh dự, thể xác như cô ư?"...
Linh làm thư kí cho một công ty khá lớn và phát đạt. Cô nhanh chóng lọt vào mắt xanh của "anh" giám đốc già vì cái vẻ ngoài như người mẫu. Thực ra với trình độ và ngoại hình của cô, Linh chẳng sợ không bám trụ lại được ở thành phố. Nhưng vốn xuất thân trong một gia đình nông thôn nghèo, đông anh em, khó khăn từ bé, giờ đây có được một công việc ổn định, Linh muốn nhanh chóng giàu lên để được tận hưởng một cuộc sống của tầng lớp thượng lưu. Mà muốn làm giàu khi thân cô thế cô không hề đơn giản. Vậy là Linh đã chọn cách nhanh chóng hơn và có vẻ cũng dễ dàng hơn: cặp với anh giám đốc.
Linh sống khá thực dụng. Tuổi thơ túng thiếu tiền bạc, ba mẹ cãi nhau như cơm bữa đã trở thành nỗi ám ảnh quá lớn trong cô. Ngay từ khi đặt chân lên đất Thủ đô theo học cô đã quyết bằng mọi giá phải thật giàu có. Ý thức được ngoại hình và tài ăn nói của mình, Linh nhận lời làm bồ nhí của giám đốc một cách nhanh chóng. Giám đốc của Linh là người đã có gia đình, hơn cô khá nhiều tuổi. Linh đã tự nhủ với lòng mình: "Có tiền rồi sẽ yêu nhau hết. Không tiền thì chẳng làm được gì".
Cả công ty đều biết chuyện. Có những cái nhìn e dè, sợ sệt vì họ sợ nếu làm phật lòng cô, họ sẽ không được thăng tiến trong công việc. Cũng có những người nhìn cô đầy khinh bỉ. Nhưng mặc kệ, đạp lên tất cả mà sống là quan điểm của Linh. Linh sống tự tại như vậy, cái mà Linh cho đi được đánh đổi bằng một căn hộ tiện nghi, một chiếc xe đắt tiền và những món đồ trang sức. Linh hài lòng nếu không muốn nói là mãn nguyện với những gì mình có được. Chưa bao giờ Linh trăn trở về cái mà người ta gọi là tình yêu.
Cho tới một ngày Linh gặp Tuấn - chàng kĩ sư xây dựng đầy nam tính và dạn dày sương gió. Vì công việc Linh phải gặp gỡ, tiếp xúc với anh rất nhiều lần. Sau những lần nói chuyện, Linh trở về nhà với tâm trạng lâng lâng và thổn thức nhớ. Cô chỉ mong tới ngày mai để lại được gặp anh chàng có chiếc răng khểnh. Tới một lúc nào đó, Linh nhận ra rằng, trái tim cô đang đập những nhịp đập của tình yêu. Điều mà cô chưa từng bao giờ nghĩ tới.
Tuấn dường như cũng có cảm tình với cô. Sau những cử chỉ yêu thương, ánh mắt trìu mến, Linh nhận được ra rằng anh cũng yêu cô. Thứ tình yêu đó lớn dần cùng với nỗi lo sợ trong Linh. Cô sẽ đối mặt với Tuấn như thế nào khi anh biết cô đã vì tiền mà bất chấp tất cả. Cô có xứng đáng với anh không? Và rồi liệu Tuấn có chấp nhận Linh? Tất cả còn như một mớ tơ vò cuốn lấy cô. Cuối cùng Linh quyết định chấm dứt mối quan hệ với ông giám đốc.
Linh hiểu ra rằng cái mà cô thực sự cần là tình yêu chứ không phải là những thứ phù phiếm cô từng đánh đổi bằng mọi giá... (Ảnh minh họa)
Sau khi nhận được lời đề nghị dừng lại, hắn chỉ cười khẩy không nói năng gì. Cô làm thế không phải hi vọng rằng Tuấn sẽ chấp nhận cô, mà đơn giản, giờ đây cô muốn sống với tình yêu thật của chính mình. Cô không muốn phải gồng mình lên làm một con búp bê xinh xắn cho người ta thỏa sức điều khiển. Cô yêu Tuấn thật lòng và dù anh có không chấp nhận cô đi chăng nữa, cô cũng không hối hận. Linh hiểu ra rằng cái mà cô thực sự cần là tình yêu chứ không phải là những thứ phù phiếm mà trước kia cô từng đánh đổi bằng mọi giá.
Gã giám đốc tìm tới tận nơi Tuấn làm việc. Linh cũng có ở đó: "Cô định bỏ tôi để đến với thằng này phải không? Đừng có nằm mơ. Nó sẽ chẳng bao giờ thèm yêu cái loại con gái vì tiền mà đánh đổi cả danh dự và thể xác như cô đâu".
Rồi hắn quay sang nhìn Tuấn đầy khinh bỉ: "Mày không định ăn của thừa đấy chứ? Mà yêu em Linh tốn kém lắm, mày có đủ tiền không, thằng kĩ sư quèn?".
Linh bật khóc. Cô lao đi để tránh cái nhìn hoặc là thương hại hoặc là khinh thường của Tuấn. Cô đã định chính mình nói lên cho anh biết tất cả. Nói cho anh biết tình cảm của cô và nói cho anh cái sự thật mà cô muốn giấu. Nhưng cuối cùng anh lại biết trong một trường hợp tệ hại như thế này.
Tối đó, Linh nhắn cho Tuấn một dòng tin: "Anh là người đầu tiên khiến em thay đổi suy nghĩ về cái điều mà em thực sự cần trong cuộc sống. Anh đã thay đổi cuộc đời em. Em biết mình không xứng đáng nhưng em vẫn muốn nói với anh một lời: Em yêu anh!".
Điện thoại rung lên báo tin nhắn đên: "Cảm ơn em đã dành tình cảm cho anh. Anh xin lỗi vì không thể bên em. Chúc em hạnh phúc!".
Linh trào nước mắt chấp nhận sự thực rằng cô sẽ chẳng thể nào có anh bên mình. Linh viết một tờ đơn thôi việc, cô sẽ rời xa nơi này để quên đi mọi chuyện với một trái tim lần đầu biết yêu và biết nỗi đau của tình yêu.
Theo Bưu Điện Việt Nam
10 chủ đề thú vị cho lần hẹn đầu Những bí quyết để phá vỡ bầu không khí căng thẳng, những khoảng lặng lúng túng và tận hưởng cuộc hẹn đầu tiên đầy thú vị. 10. Tránh đề cập đến quá khứ của nàng Nói chung, đừng bao giờ nhắc đến quá khứ của đối phương trong cuộc hẹn đầu, đó là điều tối kị. Thực tế, bạn nên tránh vấn đề...