Ham lấy hot girl, tôi hối hận không kịp
Dù cô ấy không giỏi giang như tôi kỳ vọng nhưng cũng khá nhanh nhẹn và đặc biệt rất xinh, trông chẳng khác gì mấy cô hot girl trên mạng.
Ngay từ nhỏ, tôi đã khá nổi trội so với bạn bè cùng trang lứa. Tôi học nổi tiếng giỏi và luôn giành điểm cao trong các cuộc thi học sinh giỏi cấp thành phố. Là con trai thành phố lại được đầu tư kỹ lưỡng nên tôi biết khá toàn diện ở mọi mặt, đàn violong, bơi lội… tôi đều biết.
Và sau khi du học ở nước ngoài, tôi trở về nước và được các công ty săn đầu người chào đón. Ở tuổi 32 tôi đã leo lên ghế giám đốc chi nhánh lớn của công ty liên doanh với mức lương hàng ngàn đô. Ở công ty tôi cũng được xếp vào hàng hotboy vì với chiều cao lý tưởng và khuôn mặt rất đàn ông.
Tôi trở thành ngôi sao trong công ty. Và nói không ngoa, hầu hết các cô gái trong công ty đều ngưỡng mộ tôi. Nhìn ánh mắt các cô ấy mỗi lần găp, tôi hiểu mình được yêu quý lắm.
Tuy nhiên, trong suốt nhiều năm sau khi về nước làm việc, tôi không chính thức yêu ai. Có hẹn hò với vài cô gái nhưng chỉ vài lần gặp gỡ là tôi chủ động rút lui. Tôi rất ghét kiểu phụ nữ hời hợt, không có quan điểm và thấy đàn ông sang, giàu là lao đến bằng mọi giá.
Vậy nên mãi tới 32 tuổi, khi có ý định kết hôn, tôi mới nỗ lực tìm ý trung nhân. Và tất nhiên, tôi cũng đòi hỏi người bạn đời của mình cũng phải tương xứng. Đặc biệt, tôi là người trọng hình thức.
Và rồi tôi gặp cô vợ hiện tại của tôi bây giờ qua một người bạn. Vợ tôi kém tôi đúng 1 giáp và vừa tốt nghiệp đại học. Dù cô ấy không giỏi giang như tôi kỳ vọng nhưng cũng khá nhanh nhẹn và đặc biêt rất xinh, trông chẳng khác gì mấy cô hot girl trên mạng.
Video đang HOT
Qua vài lần gặp gỡ, tôi đã chết đứ đừ trước vẻ đẹp đầy mê hoặc của vợ. Tôi thích cá tính mạnh mẽ và rất rõ ràng của cô ấy. Cô ấy là con nhà có điều kiện như vậy tôi càng loại được ý nghĩ cô đến với tôi vì tiền như một số cô gái khác. Thêm nữa, vẻ sang chảnh, đài các, kiêu kì của cô cũng thu hút tôi.
Chúng tôi cưới nhau sau 2 năm quen biết. Ngày tổ chức đám cưới, tôi ngẩng cao đầu hãnh diện khi đi bên cạnh cô dâu xinh như mộng và chân dài miên man.
Tuy nhiên, ngay từ những ngày đầu về sống chung, tôi đã vỡ mộng. Cô ấy đúng là chỉ đẹp khi đi cùng chứ về nhà cô ấy không biết làm gì, thậm chí còn bắt người khác phục vụ như một đứa trẻ.
Cô ấy không cả biết cắm cơm, không biết làm sao để mở bếp ga đã bị khóa. Cô cũng chẳng thể ở nhà một mình vì đủ nỗi sợ: sợ chuột, sợ gián, sợ trộm…
Ngay kể cả đến chuyện phòng the, cô ấy cũng như một đứa trẻ ngờ nghệch. Lúc nào cũng đòi hỏi phải bồng bế như phim Hàn hoặc phải đưa đến chỗ này chỗ khác mới chịu. Cô ấy không bao giờ có ý nghĩ cần phải chiều chồng.
Đã thế, gần đây khi tôi tìm mọi cách dạy bảo cô ấy làm việc nhà cũng như quan hệ đối nội đối ngoại thì cô ấy còn phản đối và bảo tôi trở mặt. Mỗi lần vợ chồng cãi nhau là cô ấy lại nghĩ ngay đến chuyện ly hôn. Cô ấy còn trơ trẽn bảo: “Giờ em bỏ anh, em vẫn lấy đầy đại gia đấy”. Có hôm cô ấy còn thẳng thừng bảo tôi rằng: Nếu vợ chồng không hợp thì bỏ nhau luôn đi để em còn đi lấy chồng mới. Người yêu cũ vẫn chờ em đấy.
Nghe cô ấy nói mà tôi thấy lòng mình vỡ vụn. Giá gì ngày đó, tôi đừng ham vợ trẻ, vợ hotgirl làm gì.
Theo Blogtamsu
Cho tuổi 20
Em 20, em chưa hẳn đã là đàn bà với ngọt ngào và quyến rũ của những khóe mắt miên man hay những bờ môi khao khát. Em 20, em chưa hết là trẻ con nhắng nhít, hồn nhiên với những trò chơi không bao giờ dứt.
Em 20, em ở giữa bờ ranh của trưởng thành và non trẻ, em không còn tự hỏi mình những câu hỏi quẩn quanh kiểu như đời mình rồi sẽ về đâu, em đã vẽ lên được rằng đời em sẽ là như thế, có những cột mốc như thế, những cột mốc với em mang ý nghĩa nhất-định-em-làm-được.
Em 20, em một mình tự gồng gánh nhiều thứ, em đã hết trẻ con để nhờ người này người kia giúp đỡ, em đã có cái tự trọng của người phụ nữ độc lập và cố gắng hết mình, dù rằng, đôi khi em thất bại, âm thầm gánh chịu, âm thầm khóc 1 mình.
Em 20, em vẫn còn non cảm xúc, em chưa sống đủ, chưa đủ can đảm để rũ bỏ cuộc sống dựa trên những cảm xúc lãng đãng phiêu linh. Chỉ là, đôi lúc em hay tự hỏi, "lớn" mà như thế, liệu em có dám "lớn" không? Nhưng em biết, sống mà không dựa vào cảm xúc, chắc là em không "lớn" được.
Em 20, em có những điều lo lắng trẻ con nhưng rất thật, em có những yêu thương tuy sặc mùi sến súa nhưng em chắc chắn nó là từ trái tim em, em có thể sẽ giận dỗi rất lâu chỉ vì anh không chiều em trong cơn nhõng nhẽo, nhưng em sẽ ngoan ngoãn cực kì, sẽ yên lặng cực kì nếu anh cần 1 phút yên tĩnh bên em.
Em 20, em ghét những kìm hãm, ghét những ràng buộc, áp đặt rằng em nên, em phải. Em chỉ thích anh, luôn bên em âm thầm, lặng lẽ, hỏi han chứ không bắt buộc, quan tâm chứ không áp đặt, đủ xa cho em nhớ và đủ gần cho em ấm áp, để em biết, em luôn cần người ở bên em.
Em 20, em ngang ngạnh và lì lợm như mọi đứa trẻ cần được nuông chiều nên em làm đau nhiều người, em chưa đủ sâu để nhận ra tình cảm của một người, chưa đủ chín để nhận ra đâu là điểm dừng cho một mối quan hệ, chưa đủ dịu dàng để có thể nói lời từ chối 1 cách nhẹ nhàng nhất.
Em 20, em thích thức khuya dậy sớm, em thích đi, thích thử những điều mới lạ, em có thể tiêu hoang cả 1 gia tài cho điều em muốn, có thể chi tới đồng tiền cuối cùng mà em có chỉ để hoàn thành 1 chuyến đi, nhưng em tự hào vì tiền em tiêu là do em kiếm được.
Em 20, em chưa có thành quả gì quá thành công để người ta biết đến, em chỉ tự hào em có thể làm những điều em thích, những việc em yêu một cách tốt nhất bằng nhiệt huyết và tất cả khả năng của em.
Em 20, em yêu gia đình, hay khuân vác những thứ linh tinh em cóp nhặt đâu đó về nhà, tặng áo cho mẹ, tặng sách cho ba, xe đồ chơi hay máy bay cho nhóc em còn đang lớn, em có thể đi rất xa, rất rất xa, nhưng trong tim em, ba mẹ,nhóc em hay cãi và anh_ là - nơi - bình - yên - nhất của em, là nơi em luôn muốn quay về, an yên nằm ngủ, an yên khóc cười.
Em 20, em hay tự dằn vặt mình vì những điều xưa cũ, em hay tự trách mình vì những việc chưa chắc tại em, em chưa học được cách cười khinh trước những thị phi, bước qua những bịa đặt, em chỉ tự học được rằng đã đến lúc dọn dẹp cuộc đời em, kí ức khóa chặt, cất đi chìa khóa, còn những thứ khác, thương tiếc gì mà không quẳng vào sọt rác cho nhẹ lòng.
Em 20, em chỉ là cúc dại, em không đẹp, em mắt cận, chẳng ngọt ngào, hay cãi bướng, hay càm ràm. Nhưng em tự hào vì quăng đâu cũng sống được, chẳng cần chăm chút kĩ càng, em chỉ có tình yêu, thứ luôn bền bỉ trong em, giúp em vượt qua những gì gian khó nhất, và em có gia đình, và em có anh....
Em 20, còn nhiều điều chờ em phía trước, còn nhiều việc em phải hoàn thành, còn nhiều chuyện em phải giải quyết, nhưng em cũng nhận thức được rằng, hành trình của em còn dài lắm, quãng đường hôm nay em chưa đi xong, thì lo chi quãng đường ngày mai phải bước, cứ an yên tận hưởng những niềm vui nho nhỏ từ những việc em đang làm, dù rằng đôi khi còn chưa gắng sức. Em cứ bước về phía trước, rồi sẽ biết đời mình có thể đi xa tới đâu...
Cho em 20, cho ngày 20 em vừa tới, cho tuổi 20 em vừa tròn, cho em, cho em, cho em...
Theo Guu
Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc, chỉ là không hạnh phúc cùng nhau ! Không có lý do gì để ở lại cũng chính là lý do để ra đi... Em viết cho anh những ngày đã cũ, cũ cho anh, cũ cho em và cũ cho chúng ta. Sẽ khép lại từ đây những ngày rong đuổi cùng với nỗi nhớ miên man đến điên dại, khép lại từ đây khóe mắt lúc nào cũng chực...