Hai vạch rồi, bảo bố mẹ anh là mai em mang trầu cau qua dạm ngõ!
Em thẳng thừng tuyên bố với tôi: “ Hai vạch rồi, bảo bố mẹ anh là mai em mang trầu cau qua dạm ngõ!”
ảnh minh họa
Tôi và em gặp nhau trong một lần tôi đi đăng ký lớp học võ Aikido. Công việc căng thẳng và đau đầu của một kiểm toán viên khiến tôi dù bận rộn đến đâu cũng phải tranh thủ dành ra hai tiếng mỗi ngày để tập thể dục giải tỏa stress. Và trong giây phút đầu tiên bước chân vào võ đường, em đã hớp mất hồn tôi rồi!
- Mới vô hả? Tên gì đó?
Ơ hay, nhìn mặt em rõ non choẹt thế kia chắc chắn là phải nhỏ hơn tôi ít nhất 4 t.uổi, mặt tôi cũng dạng chững chạc chứ đâu có ngáo ộp như bọn trai trẻ trâu mà sao em nói năng trống không vậy kia? Thấy có hơi không hài lòng với cô em này rồi đấy.
- Anh là trò mới, tên Tài. Chắc em là học ở đây đã lâu rồi nhỉ? (tôi nhìn lướt qua bộ đồ hakama em đang mặc).
- Xưng “chị” với chị nha sư đệ! Ở trong này danh xưng không dựa theo t.uổi tác, chỉ phân biệt theo cấp đai. Trò nào mới vô thì phải gọi những người đã đi học trước trong lớp là “anh” hoặc “chị”- mặt em tỉnh queo, giọng nói dõng dạc oanh tạc.
Tôi nhìn mấy đứa nhóc 5, 6 t.uổi đang thay đồ võ trong góc lớp mà đắng lòng:
- Hả? Vậy là anh, à không… Vậy là phải gọi mấy nhóc tì chút xíu kia là “anh” với “chị” ư?
- Đúng vậy! Đây là nguyên tắc của võ đường. Sư đệ hãy tuân theo để tránh những hình phạt không đáng có sau này!
Nhập gia tùy tục, tôi đành phải miễn cưỡng chấp nhận điều em nói. Tính tôi vốn cũng hiền lành nên nghe em nói thế thì tôi tin sái cổ liền luôn. Tôi thay võ phục rồi theo sự hướng dẫn của em đến chào mọi người. Gặp ai có giới tính là nam, tôi đều xưng “anh” và tất nhiên, với các b.é g.ái 4, 5 t.uổi, tôi cũng ngậm bồ hòn xưng “chị”. Nhưng chẳng hiểu sao cứ mỗi lần chào ai xong là “anh”/”chị” đó lại bịt miệng cười, Thầy chủ nhiệm lớp tôi cứ tủm tỉm cười suốt buổi. Thắc mắc lên đến tột độ, cuối buổi học tôi chạy đến hỏi em:
- Sư tỉ, sao em (là tôi) thấy mọi người phản ứng kỳ lạ với lời chào ra mắt của em vậy? Em có làm gì sai không?
Bỗng nhiên em ôm bụng cười ha hả, rồi tất cả các anh chị lớn và mấy nhóc tì kia cũng lăn ra sân võ cười hô hố, đ.ập tay đ.ập chân ra chiều đắc ý lắm. Tôi ngơ ngác nhìn chẳng hiểu tại sao cả thì Thầy dạy võ đến vỗ vai tôi, vừa nói vừa nhoẻn miệng cười tươi:
Video đang HOT
- Con bị nhỏ Ái lừa rồi. Ở đây mọi người vẫn xưng hô theo thứ tự t.uổi tác như bình thường, không phải như Ái truyền đạt với con đâu. Học trò mới nào cũng bị Ái nó “lừa gạt” vậy đó!
Cái gì cơ? Hóa ra suốt hai tiếng của buổi học đầu tiên, tôi đã trở thành một trò mua vui như thế cho cả lớp??? Ngay khi đó, Ái nói nhỏ vào tai tôi:
- Xin lỗi anh nhé! Cảm ơn vì đã tin em sái cổ như thế haha.
Tôi xấu hổ không biết chui vào đâu được. Ái à, em được lắm! Để rồi xem anh “trả thù” em như thế nào nhé!
Ba tháng sau, em trở thành người yêu của tôi. Các bác đừng nghĩ tôi theo đuổi cô ấy là vì cay cú vụ sư tỉ sư đệ hôm đó. Tôi thật sự đã ấn tượng và có cảm tình với em ngay từ giây phút đầu tiên gặp em, cứ như một tình yêu sét đ.ánh vậy các bác ạ! Nên ngay sau vụ bị “lừa lọc” như thế này, tôi đã xin số điện thoại em rồi bắt đầu áp dụng chiêu “nhất cự li nhì tốc độ”. Không những có vẻ ngoài xinh xắn, em còn là một cô gái rất năng động và nhân hậu.
Tôi cảm thấy thật may mắn và đúng đắn khi ngày ấy đã chọn học Aikido mà không phải môn võ nào khác. Cứ thế, tôi và em vừa là đồng môn, vừa là người yêu. Chuyện tình của chúng tôi được gia đình hai bên và mọi người trong lớp ủng hộ nhiệt tình.
Chúng tôi cứ êm đềm hạnh phúc như vậy cho đến khi một ngày nọ, tôi đến nhà em chở em đi chơi thì thấy khuôn mặt em rất căng thẳng. Tôi gặn hỏi tại sao thì em không chịu trả lời, chỉ bảo chở em ra công viên gần đó. Đến nơi, tôi vừa gạt chân chóng xe xuống, quay lưng nhìn thẳng em thì bỗng đột ngột, em nhéo hai bên má của tôi kéo căng ra:
- Hai vạch rồi, bảo bố mẹ anh là mai em mang trầu cau qua dạm ngõ!
Tôi đứng hình vài giây, hốt hoảng cực độ. Nhưng sau đó bình tĩnh lại, chép miệng cười em:
- Bày đặt hai vạch đồ! Muốn cưới anh thì nói chứ đừng bày kế dụ anh như ngày xưa nữa nhé. Đây quá hiểu cô nương rồi!
- Ơ, không tin à? Chuyện đại sự ai mang ra đùa được. Đây! Anh xem đi!
Nói rồi em rút ra trong túi xách một cây que đưa cho tôi xem. Giờ mới được “tận mục sở thị” cây que thử thai ở ngoài đời thực, rất giống trong ảnh các bác ạ! C.hết cha, hai vạch đỏ hiện lên một mồn lên cái que ấy!!!
- Vậy là… vậy là em có thai thiệt rồi ư?
- Ý anh là sao? Không muốn chịu trách nhiệm? Không muốn cưới em chứ gì? – vừa dứt lời, em bèn nắm lấy tay tôi rồi chơi chiêu kotegashi khiến tôi ngã lăn lóc ngay… góc công viên!
- Á đau quá, em lại động thủ rồi huhu. Ý anh không phải vậy! – tôi phụng phịu bảo em.
- Không nói nhiều nữa, giờ anh có cưới em không? Cưới thì mai em mang trầu cau qua nhà anh dạm ngõ. Không cưới thì em cũng mang trầu cau qua nhà anh để báo cho bố mẹ anh biết chơi ấy!
Em quả thật không hổ danh con gái có võ, mạnh mẽ và dứt khoát hơn bất cứ ai. Không phải tôi không muốn cưới em. Ngược lại, tôi đã mua nhẫn cưới và định là cuối tuần này sẽ cầu hôn em ở địa điểm đã chuẩn bị sẵn. Thế mà nào ngờ… Đúng là người tính không bằng trời tính các bác à!
- Thôi bình tĩnh nào, anh sẽ cưới em chứ. Để tí anh về nhà thưa chuyện với bố mẹ rồi sẽ chọn ngày sang nhà em. Chuyện dạm ngõ là chuyện của nhà trai, ai đời đàn bà con gái lại đòi đi dạm ngõ! Em cứ thích đi ngược với truyền thống, hừm!
- Em nói thế thôi, chứ anh mà không cưới em thì em biết làm gì bây giờ, người ta đang run sợ lắm đây hic – em vừa thủ thỉ vừa rúc đầu vào lòng tôi, vòng tay sang eo ôm lấy tôi. Em thật đáng yêu hết sức!
- Anh hiểu mà. Đừng sợ đừng lo em nhé, có anh ở đây rồi, anh sẽ bảo vệ em suốt đời này vợ yêu à!
Đám cưới của chúng tôi diễn ra trong sự chúc phúc của mọi người. Em là cô dâu đẹp nhất mà tôi từng nhìn thấy. Đến khi tàn tiệc, tôi lủi thủi bước vào phòng ngủ, thay đồ rồi nhảy lên giường nhìn vợ đầy tiếc nuối vì đêm tân hôn mà chỉ được ôm vợ (và còn phải nhịn 8 tháng nữa). Bỗng nhiên em nhảy xổm vào người tôi, hôn lấy hôn để.
- Anh cũng muốn lắm, nhưng mình phải giữ gìn cho baby vợ ơi!
- Đã có baby nào đâu. Chồng lại bị em gạt rồi.
Tôi kéo vợ ra, nhìn cô ấy bằng ánh mắt không thể nào mở to hơn.
- Em… em nói vậy là sao?
- Là không có baby nào chứ sao. Cái que thử thai ấy của con nhỏ Mai, nó khoe em đã hai vạch. Thế là em nghĩ ra luôn kế này hehe.
Ôi trời đất ơi, to đầu rồi mà còn bị gái dụ thế này. Giận vợ luôn! Sao lại đối xử với anh như thế??? Em lúc nào cũng biết tạo bất ngờ khó đỡ cho đối phương!
- Em xin lỗi mà, tại vì em cũng muốn chúng ta cưới nhau, tới lúc rồi mà chồng… – mặt em nhìn như sắp khóc đến nơi, trông vừa tội vừa đáng yêu đến khiếp.
- Vì yêu em rất nhiều nên anh sẽ châm chước bỏ qua hết. Thôi mình động phòng nào vợ!
Cho đến giờ cuộc hôn nhân của tôi đã được 10 năm và có hai cô con gái đáng yêu. Hôm nay là ngày kỷ niệm 10 năm ngày cưới của chúng tôi nên tôi muốn viết ra chia sẻ niềm vui với mọi người, và đặc biệt muốn nhắn gửi đến vợ tôi rằng: Anh yêu em và sẽ luôn yêu thương như em mãi mãi như thời gian qua anh đã làm! Cảm ơn em rất nhiều, bã xã!
Theo blogtamsu
Trước ngày cưới tôi đem trầu cau sang trả lại nhà trai
Sau khi đem trầu cau qua nhà trai trả mà trái tim tôi đau thắt, vậy là tình yêu 2 năm của chúng tôi vỡ vụn.
Ngay sau khi tốt nghiệp đại học anh vội vàng thưa với ba mẹ qua nhà tôi dạm ngõ, anh nói "lấy vợ phải lấy liền tay, chớ để lâu ngày lắm kẻ dèm pha". Ban đầu tôi không bằng lòng, vì nghĩ mình còn trẻ còn muốn chơi bời, lấy chồng rồi không còn được vô tư, hồn nhiên, tự do tự tại như thời còn con gái nữa. Thế nhưng sau những lời đường mật của anh tôi cũng tặc lưỡi cho qua "ừ thì sớm hay muộn cũng phải cưới, cưới luôn cho ổn định...".
Chỉ sau gần một tuần bàn chuyện gia đình anh đã mang trầu cau qua dạm ngõ, kể từ đó dù chưa cưới xin gì nhưng lúc nào anh cũng ra vẻ "em là của anh", tôi đi đâu hay làm gì, gặp ai cũng bị anh quản thúc. Có đôi lúc tôi cảm thấy ngột ngạt muốn chạy trốn khỏi anh, chạy trốn khỏi vòng kiểm soát ghê sợ của anh. Nhưng đó chỉ là ý nghĩ, còn thực tế thì không thể.
Sau khi đem trầu cau qua nhà trai trả mà trái tim tôi đau thắt, vậy là tình yêu 2 năm của chúng tôi vỡ vụn. (Ảnh minh họa).
Sau gần 2 tháng kể từ ngày dạm ngõ anh luôn gọi bố me tôi là bố mẹ, coi tôi là vợ mình, và dường như cũng kể từ ngày đó tôi cảm nhận thấy anh không còn là anh trước đây, dường như tình cảm tôi dành cho anh nhạt dần, vơi cạn dần. Thấy rõ điều đó trên gương mặt tôi, từ biểu hiện thái độ của tôi nên ngày nào anh cũng thúc giục chuyện cưới xin. Anh nói cưới càng nhanh càng tốt, anh không muốn chờ đợi, chần chừ nữa.
Đúng như dự tính của anh, sau khi dạm ngõ được gần 3 tháng ba mẹ anh đến hỏi cưới tôi cho anh. Được sự đồng ý của hai bên gia đình nên đám cưới nhanh chóng được tổ chức. Theo dự định thì 6 ngày nữa đám cưới được diễn ra, thiệp mời đã phát, cỗ bàn đã đặt đủ, mọi thủ tục cho một đám cưới đã hoàn thành. Vậy mà đau đớn thay, tôi như người điên chỉ biết khóc thương cho số phận của mình khi hay tin "Thằng Chính nó bị nghiện, em tin anh đi, anh là bạn nó anh biết. Nó bị nghiện hơn 3 năm rồi. Ba mẹ nó biết, cũng ngấm ngầm đưa nó đến trại cai nghiện 2, 3 lần rồi nhưng bất thành. Hai ông bà có tâm có đức lắm nhưng cũng đành chịu với thằng con ngỗ ngược, ông bà buông xuôi đành tìm cho nó một cô vợ hi vọng nó sẽ tự giác bỏ. Anh không ngờ cô gái đó là em..."
Sau khi nghe xong câu chuyện đó trái tim tôi như tán nát, tôi khóc ngất trong vòng tay người đàn ông đó. Hóa ra gia đình anh giục cưới là có mục đích, kể cả anh cũng vậy, cố gắng lôi kéo tôi vào con đường nghiện ngập. Tôi không tể tin nổi, càng không thể chấp nhận sống chung cả đời với một gã nghiện. Vậy nên ngay trước ngày cưới gia đình tôi quyết tâm mang trả lại nhà trai trầu cau và yêu cầu hủy hôn lễ.
Mặc cho bao tiếng ra vào nhưng ba mẹ tôi đành bỏ ngoài tai những câu nói của người ta chứ không đời nào chịu để con gái mình lấy một gã trai tâm địa xấu xa, ăn bám ba mẹ lại còn thêm tật nghiện ngập nữa. Sau khi đem trầu cau qua nhà trai trả mà trái tim tôi đau thắt, vậy là tình yêu 2 năm của chúng tôi vỡ vụn. Không ngờ tôi lại từng yêu một gã nghiện. Làm sao tôi có thể đặt cược số phận mình vào một gã say mướt vì phê thuốc được.
Theo TRỊNH HƯỜNG/Doisongphapluat
Có ai muốn làm người thứ ba đâu, nhưng tôi muốn có một tình yêu! Tôi cưới từ năm 18 t.uổi. Vừa tốt nghiệp cấp 3, chưa kịp đi học ở đâu thì có đám dạm ngõ. Anh ấy là đã đi "thóat ly" trên thành phố, hơn tôi 12 t.uổi. Bố mẹ tôi bảo lấy anh ấy thì tôi chẳng phải lo làm lụng vất vả. Bạn bè tôi ganh tị vì ấy có một cái xe...