Hai tháng vợ chồng tôi mới quan hệ chỉ một lần
Không ít lần tôi bóng gió nói nếu em cứ như thế này thì đến lúc anh không thể kiềm chế nổi, em đừng oán trách anh không chung thủy.
Vợ chồng tôi cưới nhau được 3 năm nhưng đời sống t.ình d.ục như đã bị chôn vùi. Hồi mới cưới nhau, hai người gần gũi thường xuyên, sau khi sinh con hơn một năm, vợ chồng tôi gần như trong hai tháng mới có được một lần gần gũi, mỗi lần như thế vợ luôn cảm thấy khó chịu, không muốn kéo dài. Có nhiều lần tôi tự hỏi, chẳng lẽ vợ đã có người khác hay bị áp lực nhiều trong công việc và gia đình nên không còn mặn nồng chuyện chăn gối?
Ảnh minh họa
Tất cả hoài nghi của tôi đưa ra đều được chứng minh là không có cơ sở. Có thời gian, cả 45 ngày hai vợ chồng không được một lần yêu, tôi đã hỏi tại sao lại không có thèm khát khi 2 vợ chồng ở bên nhau, vợ lấy hết lý do này đến lý do khác, nào là con cái đêm hôm quấy làm mất giấc ngủ, rồi công việc nhiều khi gặp áp lực. Tôi nói gia đình nào cũng có cái khó riêng, nếu vợ chồng còn trẻ mà không có chuyện s.ex sẽ tự mình phá hoại hạnh phúc gia đình. Tình hình diễn ra gần một năm gần như không có gì thay đổi.
Vì sống cảnh vợ chồng không s.ex nên nhiều khi áp lực tâm lý đè nặng lên vai mình, mỗi khi về nhà là một sự t.ra t.ấn vô hình. Thấy gia đình bạn bè hạnh phúc, vợ chồng con cái quây quần mà gia đình mình thật buồn tẻ. Không ít lần tôi bóng gió nói nếu em cứ như thế này thì đến lúc anh không thể kiềm chế nổi, em đừng oán trách anh rằng không chung thủy, không toàn tâm toàn ý với gia đình, nhưng mọi sự cố gắng đều là con số không.
Một người đàn ông mới ngoài 30 t.uổi đã nhiều lần mình phải tự kiềm chế để phần con không lấn phần người. Nhưng liệu tôi có thể chịu đựng được đến mức độ nào nếu hoàn cảnh cứ diễn ra như thế này? Rất mong nhận được những ý kiến đóng góp của các bạn độc giả gần xa để giúp tôi vượt qua hoàn cảnh khó khăn này.
Video đang HOT
Theo Phunutoday
Yêu vợ nhiều hơn chỉ vì một lần… đi vệ sinh nhờ
Sau lần đi vệ sinh ấy tôi thay đổi cả suy nghĩ của mình. Chiều đó về tới nhà, vợ tôi đứng hình mấy giây rồi cô ấy khóc với những gì đang diễn ra trước mắt... Nhìn giọt nước mắt đó tôi thấy có lỗi với cô ấy rất nhiều.
ảnh minh họa
Tôi là một người đàn ông đã có vợ và hai con. Khi viết những dòng này tôi mới có khoảng lặng để ngồi ngẫm nghĩ lại về quá khứ. Ngày mà tôi theo đuổi vợ mình, ngày mà tôi làm người yêu cô ấy và lấy cô ấy làm vợ.
Ngày đó tôi nâng niu, quan tâm vợ bao nhiêu thì giờ tôi lại vô tâm bấy nhiêu. Cuộc sống, công việc cuốn tôi đi, tôi không còn lãng mạn như trước nữa. Vợ tôi cũng không còn vui vẻ hồn nhiên như trước, da cô ấy đã có nếp nhăn và đầu óc có nhiều lo toan bộn bề.
Hôm nay đến cơ quan thấy chị em có người mặc váy mới lộng lẫy, có người có bưu phẩm gửi đến cơ quan, trông họ rất hào hứng khi nhận được quà của người yêu, bạn bè hay chồng tặng. Còn tôi thì đang định bụng tối về đưa cho vợ ít t.iền như mọi năm để cô ấy muốn mua gì thì tự đi mua. Nhưng vì 1 việc đã xảy ra mà tôi đã thay đổi hoàn toàn ý định.
Hôm đó nhà vệ sinh ở tầng 3 nơi công ty tôi thuê bị hỏng thế nên tôi đành lên tầng 4 đi nhờ. Lúc đang ngồi canh nhà vệ sinh thì tôi vô tình nghe được cuộc hội thoại của hai đàn ông ở bồn rửa tay phía ngoài.
- Chú mua quà gì cho chưa?
- Em đã có người yêu đâu bác, thế bác thì sao?
- Tôi đang định chiều đi mua cho vợ tôi bộ đồ, lâu rồi không thấy bà ấy mua đồ mới. Vợ tôi tiết kiệm lắm, có gì cũng nhường hết cho chồng con thôi.
- Vợ chồng bác tình cảm quá.
- Cảm ơn chú, chiều tôi định nhờ chú làm hộ. Tôi xin phép về sớm 1 chút mua bó hoa cho thằng con trai tôi nó tặng mẹ, chắc bà ấy sẽ vui lắm.
- Dạ được, bác cứ về đi, em làm cho. Chúc gia đình bác buổi tối vui vẻ nhé, để em gọi về nhà chúc mẹ em 1 câu mới được.
- Ừ chú gọi đi.
Cuộc hội thoại kết thúc cũng là lúc tôi bước ra. Tôi giật mình khi thấy đó là cuộc trò chuyện của hai người bảo vệ. Những người mà tôi vẫn gặp hàng ngày, nhìn người đàn ông đã có vợ ấy chắc cũng phải gần 50 t.uổi rồi.
Tôi vừa về văn phòng vừa suy nghĩ, một người bảo vệ khá nhiều t.uổi rồi mà vẫn còn tình cảm, quan tâm vợ như vậy còn tôi thì sao? Tôi chỉ biết ném cho vợ mình ít t.iền mà không bao giờ hỏi: "Em muốn mua gì, em cần gì? Hay tự mình đi mân mê chọn quà cho vợ ". T.iền đúng là quan trọng nhưng có lẽ phụ nữ họ cần sự quan tâm nhẹ nhàng, tinh tế hơn.
Chiều hôm đó tôi về sớm hơn, lâu rồi tôi cũng chẳng vào bếp. Nhớ thời mới cưới, hai vợ chồng chiều nào cũng cùng nấu ăn rửa bát cùng nhau, cuộc sống như vậy thật êm đềm. Lâu lắm rồi tôi chưa ngắm nghía vợ mình, tôi đi làm và về nhà như 1 thói quen, thậm chí đôi khi thấy nặng nề và nhàm chán. Tôi nhớ những lần công việc không suôn sẻ về đến nơi tôi quát tháo, mặt nặng mày nhẹ nếu con quấy phá. Những lúc đó vợ tôi chỉ im lặng, cô ấy chưa 1 lần trách móc gì tôi cả.
Nghĩ đến thấy cay cả mắt, chợt thấy phụ nữ giỏi chịu đựng và hi sinh quá. Có lẽ chính sự vô tâm của đàn ông làm nên sự mạnh mẽ của người phụ nữ. Một sự mạnh mẽ đến mức chai sạn, chai lì và vô cảm.
Chiều hôm ấy cô ấy về nhà, nhìn lọ hoa trên bàn và mâm cơm nóng hổi. Vợ tôi bị đứng hình vài giây và rồi cô ấy khóc... Giọt nước mắt hạnh phúc và cảm động đó khiến tôi thấy mình đúng là một người chồng tồi. Chỉ nấu cho vợ bữa cơm, lau cho cô ấy cái nhà, mua tặng cô ấy bó hoa và món quà mà khiến cô ấy vui đến thế, hạnh phúc đến thế. Vậy mà bao năm qua tôi đã lãng quên chúng, tôi phó mặc hết cho vợ và cứ xem như việc nhà, chăm con là việc đương nhiên của vợ.
Tôi thực sự thấy thương và yêu vợ mình nhiều hơn sau ngày hôm ấy. Tôi nghĩ mình nên cảm ơn bác bảo vệ, chính bác ấy đã dạy cho tôi một bài học. T.iền tài, địa vị quan trọng thật đấy, nhưng quan trọng hơn vẫn là tổ ấm và người phụ nữ của cuộc đời mình.
Theo blogtamsu
Hãy cho con gặp mẹ trong mơ, dù chỉ một lần nữa thôi... Con vẫn không ngờ mẹ bỏ con ra đi nhanh như thê. Con đã khóc biêt bao nhiêu lân khi ngôi tại đây, trong căn phòng nhiêu gió này. Ảnh minh họa. Con đã năn nỉ mẹ về với con một lần nhưng mẹ không về. Mẹ giận con lắm hay sao? Những ngày tháng này, con ngồi nhớ lại thời kỳ mẹ...