Hai người con gái có thai với tôi mà giờ tôi vẫn chưa được làm cha
Trong những cơn mơ, nước mắt tôi cứ rơi, cảm giác mất đi giọt máu của mình rồi bị lừa dối cứ ám ảnh tôi suốt.
Hình ảnh minh họa
Hôm nay tôi viết lên đây không phải để nhận được sự thương hại của mọi người, chỉ là cảm xúc có quá nhiều nỗi uất ức không biết giãi bày cùng ai, bạn bè cũng không dám, gia đình càng không, không biết tìm được hướng đi nào cho bản thân. Tôi 31 tuổi, độ tuổi mà bạn bè xung quanh đã có gia đình, con cái, nhìn cảnh đó tôi khát khao có một gia đình nhỏ, có đứa con xum vầy sau những giờ lao động mệt nhọc, ấy vậy mà ước mơ nhỏ nhoi đó cứ đến rồi lại rời xa tầm tay của tôi một cách bất lực.
Năm 26 tuổi tôi có quen và yêu một người con gái, chúng tôi đã đi quá giới hạn, hậu quả cô ấy có thai ngoài ý muốn, mặc dầu tôi đã hết sức khuyên can, tâm sự bằng tất cả nỗi lòng nhưng mẹ và cô ấy vẫn quyết định đi bỏ cái thai ấy. Tôi vẫn còn nhớ như in cái cảm giác bất lực khi ngồi ngoài sảnh đợi cô ấy và mẹ vào trong làm thủ thuật, dù lúc ấy còn trẻ nhưng tôi nhận thức được sự khao khát làm bố, mong muốn có một gia đình nhỏ của bản thân, có điều sự chân thành không đủ để thay đổi được quan điểm sợ bà con lối xóm, lời ra tiếng vào của gia đình cô ấy. Sau chuyện đó chúng tôi vẫn tiến hành đám cưới, tôi muốn mang lại cho cô ấy một danh phận để thay đổi sai lầm đó, nhưng ở đời có những việc ta dự tính mà sự thật lại phũ phàng, cứ ngỡ tình yêu chân thành sẽ được đền đáp vậy mà kết quả lại chia tay sau 11 tháng bên nhau. Cảm giác bị lừa dối, phụ tình cứ ám ảnh tôi suốt 3 năm dài mới thoát ra được.
Video đang HOT
Tưởng chừng như quá khứ đã ngủ yên, trớ trêu thay nó lại lặp lại. Tôi quen người sau, bằng tuổi, cả 2 xác định sang năm sẽ đám cưới và có con. Hai đứa bằng tuổi nhưng suy nghĩ cô ấy cao hơn tôi rất nhiều, trong chuyện tình cảm tôi lúc nào cũng yêu thương và chiều chuộng cô ấy hết lòng, không bao giờ hơn thua vì biết tính cô ấy như thế nào. Chúng tôi đã dùng biện pháp tránh thai nhưng cô ấy vẫn dính bầu. Trong một lần cãi vã, chúng tôi chia tay, cô ấy gọi điện thông báo có thai và muốn cùng tôi đi phá. Tôi như người điên, cầu xin cô ấy giữ lại, sẽ lo chu toàn cho 2 mẹ con nhưng cô ấy kiên quyết bỏ với lý do sinh ra không hợp mạng, thu nhập hiện tại không lo được cho con, trong khi tôi và cô ấy đều có thu nhập ổn định, cô ấy 15 triệu/tháng còn tôi 12 triệu/tháng. Tôi đưa cô ấy đi, nhìn cô ấy quằn quại đau đớn khi dùng thuốc không bằng nỗi đau tận tim gan mà tôi cố kìm nén. Sau một thời gian chúng tôi quay lại với nhau nhưng có quá nhiều bất đồng, thêm nỗi đau đó chúng tôi quyết định dừng lại.
Hiện tại tôi cố gắng làm nhiều việc thiện, quyên góp cho các trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, bệnh tật để xoa dịu nỗi đau, xem như cách an ủi của một kẻ thất bại trong hôn nhân. Có điều mỗi khi đêm về bên 4 bức tường, trong những cơn mơ, nước mắt tôi vẫn rơi vì quá khứ, cảm giác mất đi giọt máu của mình, rồi bị lừa dối cứ ám ảnh tôi trong những đêm dài. Tôi phải làm sao đây?
Quyền
Theo vnexpress.net
Từng phản bội bạn trai bao nuôi thời đại học, tôi dùng "sự trong trắng" để trả ơn anh
Giờ đây, tôi không còn mặt mũi nào để đối diện với anh. Mỗi lần nhìn thấy anh là tôi lại cảm thấy mình thật tồi tệ khi đã phản bội anh. Anh đã tốt với tôi cho tới tận phút cuối, để rồi những gì mà tôi làm được cho anh chỉ là nỗi đau và sự căm hận vô bờ.
Những ngày tháng đầu tiên lên thành phố học là quãng đời khó khăn với tôi. Tôi không biết mình liệu có vượt qua được để yên tâm học hành nếu không có sự giúp đỡ của anh. Chúng tôi quen nhau trong trường. Khi đó, anh đã đi làm thêm, có tiền, còn tôi chỉ là cô sinh viên năm nhất ngây thơ, non nớt. Tình cảm của chúng tôi đến tự nhiên, dịu dàng và trong sáng.
Suốt quãng đời sinh viên khó khăn, chính anh là người đã giúp tôi mọi việc. Từ chỗ ở, chuyện học hành, tiền sinh hoạt đều là anh lo lắng cho tôi. Mặc dù anh không quá giàu nhưng chưa bao giờ anh để tôi thiếu thốn. Tiền làm thêm của anh so với sinh viên là tương đối khá. Anh san sẻ bớt cho tôi để gia đình tôi bớt gánh nặng.
Tôi không biết mình liệu có vượt qua được để yên tâm học hành nếu không có sự giúp đỡ của anh. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi yêu nhau suốt những năm tháng sinh viên. Điều tôi trân trọng nhất chính là anh không bao giờ đòi hỏi tôi "chuyện ấy". Anh nói vì anh cho tôi tiền ăn học, thế nên anh lại càng không muốn vượt quá giới hạn. Anh sợ tôi sẽ nhìn nhận điều đó như một kiểu đổi chác, lợi dụng. Anh muốn giữ gìn cho tôi đến ngày cưới. Sự tự trọng và tình yêu chân thành của anh khiến tôi rung động thực sự.
Tôi từng nghĩ ngay sau khi tốt nghiệp, tìm được việc, tôi sẽ dẫn anh về ra mắt và hai đứa tính chuyện cưới xin. Nhưng lẽ đời không đơn giản như tôi nghĩ. Khi tôi tốt nghiệp, về quê thăm gia đình, bố mẹ tôi đã nằng nặc không cho tôi ở lại thành phố. Nhất là khi nghe tôi có người yêu ở đó, quê xa nhau, mẹ tôi càng khóc như mưa và không chấp nhận.
Tôi đã thuyết phục mẹ rất nhiều rằng anh quá tốt với tôi, tôi không thể nào phụ anh nhưng mẹ tôi không chịu. Mẹ nói có nhiều cách để trả ơn nhưng bố mẹ không thể để tôi đi làm dâu xứ người được. Bố mẹ tôi khó khăn chuyện con cái, năm xưa chỉ sinh được tôi rồi mẹ không thể mang thai được nữa. Chính vì lẽ đó, bố mẹ không muốn tôi lấy chồng xa.
Trong lòng tôi khốn khổ vô cùng. Tôi yêu anh và trân trọng những gì anh dành cho mình nhưng lại không thể bỏ bố mẹ được. Còn anh, anh cũng có gia đình của mình, có bố mẹ cần phụng dưỡng. Tôi không thể nào bắt anh bỏ bố mẹ để sang bên quê tôi ở rể. Đàn bà, lấy chồng phải theo chồng, làm sao tôi có quyền ích kỉ thế. Giữa bên tình, bên hiếu, cuối cùng tôi đành phải trở thành kẻ mang tội với anh.
Tôi chấp nhận rời về quê, lấy người đàn ông do bố mẹ tôi mai mối. Với tôi lúc ấy, lấy ai cũng được bởi vì người mà tôi yêu duy nhất chỉ có anh. Tôi tin, người đàn ông bố mẹ trao gửi tôi cũng là người tử tế, vậy là đủ, tôi chẳng mong gì hơn nữa.
Anh đau khổ trước quyết định của tôi và muốn ở bên tôi 1 tuần trước khi tôi chính thức về quê để trở thành vợ người khác. Thật lòng tôi hiểu ý định của anh. Không phải anh muốn đòi lại những gì đã cho đi mà chỉ vì anh muốn được ở bên tôi trước khi hai đứa chính thức không còn là gì của nhau.
Tôi đã nghĩ mình sẽ trao cho anh đời con gái, như một cách để tưởng nhớ cuộc tình này, như một cách để cảm tạ ơn anh. Nhưng liệu làm thế có được không khi tôi đã sắp thành vợ người khác? Nếu không may chồng của tôi biết chuyện này thì mọi chuyện sẽ đi về đâu? Còn anh, tôi phải trả ơn anh bằng cách nào đây?
Theo eva.vn
Sống với "mẹ chồng thứ hai" mà nhiều khi em tức đến độ chỉ muốn dọn đồ bỏ nhà đi Em lớn tiếng cãi lại để thanh minh thì bị dì giơ tay đòi tát Thân gửi chị Hướng Dương, Em là dâu mới nhưng hiện tại em chỉ muốn "đá đổ" rồi cuốn gói về nhà mình ở thôi. Chồng em là con một, em buộc phải sống với bố mẹ chồng. Được cái bố mẹ chồng em cũng hiền lành, tử...