Hài hước chuyện những bà mẹ chồng hồi xuân
Vốn bình thường khá khó tính nhưng khi mẹ chồng hồi xuân lại nhí nhảnh, đáng yêu như gái đôi mươi.
Rồi bà bắt Mỹ chỉ dạy cách trang điểm sao cho phù hợp với khuôn mặt mình (Ảnh minh họa).
Mẹ chồng Mỹ thuộc dạng khó tính từ hồi trẻ nên mấy tháng gần đây thấy bà thay đổi, thân thiết với con dâu hơn và cũng teen hơn, khiến cô cảm thấy khó hiểu. Tìm hiểu ra Mỹ mới biết mẹ chồng hồi xuân nên cô cũng thở phào nhẹ nhõm.”Khi làm vợ anh, mình cũng lo lắng lắm bởi mẹ anh rất khó tính, giữ những nếp sinh hoạt xưa cũ. Nhà lại có một mẹ, một con nên bao nhiêu tình thương yêu mẹ dành hết cho anh. Những ngày đầu làm dâu, mình mới thấy những lo lắng đó chẳng thừa bởi bà hay xét nét mình từng chút một, thậm chí còn ngăn không cho vợ chồng mình ngủ chung nhiều bởi sợ con trai bà bệnh vì kiệt sức. Nhiều khi mình stress kinh khủng với mẹ chồng”, Mỹ tâm sự.
Dù đã làm dâu hơn 3 năm và có một cậu nhóc gần 2 tuổi nhưng Mỹ dường như chẳng bao giờ hiểu nổi mẹ chồng mình. Câu cửa miệng của bà luôn là: “Ngày xưa tao nuôi thằng Thông thế này, thế kia mà nó vẫn lớn ào ào” để dạy cô cách nuôi con. Rồi thì: “Ngày xưa ăn cơm trộn mì chứ chẳng có cơm trắng mà ăn, nên giờ đừng phung phí quá” và mẹ chồng vô cùng nhăn nhó mỗi khi con dâu mua sắm thứ gì mới cho mình hoặc trong gia đình.
Ấy vậy mà dạo gần đây, Mỹ đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, nhiều lúc mắt chữ O, mồm chữ A vì sự thay đổi của mẹ chồng.
“Hôm ấy, mình mua một cái váy mới để đi đám cưới, khi diện cũng sợ bà sẽ mắng nên rón rén đi xuống lầu, định ‘chuồn êm’. Thế mà bà đứng từ sau, ho húng hắng gọi mình nán lại một chút. Tim mình đập rộn ràng, nghĩ thôi phen này tiêu, cái váy ngắn trên gối, lại hở lưng, kiểu gì cũng bị mắng cho một trận. Vậy mà bà ngồi mãi chẳng nói gì, chỉ nhìn chằm chằm mình. Mình sốt ruột quá nên mới nói bà nói nhanh không mình trễ giờ. Bà ngượng ngùng một lát mới lên tiếng: ‘Mai con dẫn mẹ đi mua cái váy đi dự đám cưới thằng cháu dưới quê nha’. Mình nghe mà tưởng nhầm, phải hỏi lại lần nữa mới dám tin đó là sự thật”, Mỹ kể lại. Sáng sớm hôm sau, bà đã gọi Mỹ dậy đi mua váy.
Cô đi mà lòng nghĩ không hiểu vì sao mẹ chồng thay đổi “choáng” vậy. Nhớ tối hôm trước, cô nói chuyện với chồng, chồng cô còn bảo “Hay mẹ có người yêu?” mà cô lại thấy vui vui, cầu mong đó là sự thật. Vào tiệm váy, bà thử hết cái này đến cái khác, toàn loại đắt tiền. Sau một hồi nâng lên đặt xuống ướm thử cuối cùng bà ôm cả bốn cái về. Sau đó, còn bắt cô chở đi mua son phấn, kem dưỡng da, trang sức… Chưa bao giờ Mỹ thấy mẹ chồng cô lại vung tay quá mạnh trong việc chi tiêu như vậy.
Về nhà, bà ướm lần lượt từng cái váy và hỏi con trai với cháu xem có đẹp không. Chồng cô cũng ngạc nhiên không kém khi thấy mẹ mình nay biến mất, thay vào đó là một quý bà thật sự. Anh và cô đinh ninh chắc bà có “bạn trai” rồi. Chần chừ mãi, chồng cô lên tiếng hỏi thì bà cười ngất, bảo: “Hồi giờ già rồi nên sống theo kiểu cũ, nay thấy mấy bà bạn cùng đi tập thể dục với mẹ thay đổi nên mẹ cũng thay đổi theo, chứ già thế này trai gái gì nữa con”.
Video đang HOT
Rồi bà bắt Mỹ chỉ dạy cách trang điểm sao cho phù hợp với khuôn mặt mình. “Mọi hành động của bà giống hệt người đang yêu. Cũng may bà dù tuổi cao nhưng mẹ chồng mình nhìn vẫn còn trẻ nên khi trang điểm, diện váy cũng không quá lố. Mình đi hỏi người này, người kia mãi mới biết lí do thực sự: mẹ chồng hồi xuân. Nghe mình nói mà chồng mình cười nghiêng ngả. Thấy bà thay đổi, vui tươi, tràn đầy sức sống như thế này là mình vui rồi, mình dễ thở bao nhiêu”, Mỹ cười nói.
Cũng từng là này dâu được chứng kiến nhiều chuyện hài hước khi mẹ chồng hồi xuân, Nhi (Hà Nội) kể, mẹ chồng cô vốn tính rất thoải mái, cho nên chuyện làm dâu của cônhẹ tựa lông hồng: “Ba mẹ chồng rất tốt, lại chẳng nề hà chuyện dâu con, hay bắt bẻ, xét nét như bao người khác. Mình và mẹ rất hợp tính nhau, thậm chí thương yêu nhau như mẹ con ruột, đi đâu bà cũng dẫn mình đi, tự hào khoe đây là con dâu tôi, nên mình rất vui và thích đi chơi với bà”, Nhi nói.
Mẹ chồng cô vui vẻ, dễ tính là vậy nhưng ba chồng thì ngược lại, thuộc típ người gia trưởng. Trong nhà ai cũng sợ ông, chỉ cần ông nhăn mặt, cau mày là ai cũng rón rén làm theo, thậm chí thở cũng chẳng dám thở mạnh. Thế nhưng từ lúc mẹ chồng hồi xuân thì ông lại sợ bà một phép.”Bình thường ông bà ngủ ở hai phòng khác nhau, tự nhiên tối hôm đó, bà ôm gối qua phòng ông ngủ vì sợ chuột. Mọi người nhìn nhau cười, ông chẳng biết từ chối vợ thế nào nên gượng gạo đồng ý. Sáng hôm sau, nhìn ông mệt mỏi, ngáp ngắn ngáp dài, còn bà cười tươi như hoa là tụi mình hiểu ra chuyện, cứ cười khúc khích mãi và nhấm nhá nhau sẽ mua thuốc bổ cho ông uống. Nhưng hình như ông sợ buổi tối lắm, đến giờ đi ngủ rồi mà cứ ngồi trước nhà xem lan, xem cây. Bà phải gọi mãi ông mới dám vào”, Nhi cười ngặt nghẽo kể.
Không chỉ thế, nếu trước đây bà chỉ diện váy khi đi dự tiệc thì bây giờ, trong nhà bà cũng diện váy. Nhiều lúc có khách vào, mẹ chồng U50, diện váy hai dây đi tha thướt mà ai cũng buồn cười. Ông nhắc khéo thì bà bảo: “Ôi dào, mặc thế cho nó mát mẻ”.
Đi đám cưới hay dự tiệc, mẹ chồng cô toàn diện những bộ váy mát mẻ, có khi hở nửa lưng khoe làn da nhăn nheo, có khi xẻ ngực như người mẫu. Có lần, vì mặc váy quá dài, lại mang giày cao gót nên khi bước xuống xe, bà bị vướng. Kết quả là tà váy bị xé toạc, ai cũng ái ngại nhìn theo nên ba chồng cô vội cởi áo khoác cho vợ mặc rồi chở về. Về tới nhà, ông mắng bà một trận, nhìn bà ngồi im, rơm rớm nước mắt giải thích: “Vì tôi nghĩ mặc vậy cho nó sexy” mà Nhi vừa buồn cười vừa thương. Cứ tưởng sau sự cố đó, bà sẽ sợ, nhưng không ngờ bà vẫn tiếp tục diện, còn trang điểm đậm khi ra đường.
“Ba chồng mình giờ sợ đi ra ngoài với bà lắm, vì nhìn bà ai cũng cười. Mặt thì trang điểm lòe loẹt, còn váy khi quá ngắn, khi quá dài, nói không ngoa chứ nhìn lố lăng và chẳng hợp tí nào. Ai nhắc thì bà giận hoặc lơ đi. Mọi người đành chịu, hi vọng hết hồi xuân bà sẽ trở lại bình thường”, Nhi tâm sự.
Theo Afamily
Đau đớn khi để người vợ đẹp phải ôm gối khóc mỗi đêm
Bỗng dưng khóe mắt tôi cay cay. Đã bao lâu rồi tôi hành hạ người vợ đẹp của mình như thế. Đã bao lâu rồi tôi phũ phàng để vợ phải ôm gối chờ chồng và khóc mỗi đêm. Sao tôi nói yêu vợ mà lại ích kỷ với em, hành hạ em thế này.
Chào các bạn!
Là một người đàn ông, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có một ngày vào những mục như này ở các báo để đọc. Song quả thật, đêm nay tôi vào các diễn đàn những mong tìm được một hoàn cảnh giống bản thân tôi đang mắc phải. Nhưng càng tìm, tôi lại càng thất vọng. Bởi hình như không có quý ông nào mắc căn bệnh éo le giống tôi.
Các bạn ạ, tôi và vợ kết hôn tính đến nay đã 4 năm rồi. 4 năm qua, trong khi vợ tôi mong mỏi có con bế bồng thì tôi lại chẳng thể mang lại niềm hạnh phúc chính đáng ấy cho người vợ yêu thương của mình. Chính tôi cũng không ngờ được, tôi lại là một người đàn ông thiếu khuyết. Chỉ khi sự thật được phơi bày, tôi mới sốc lên sốc xuống và đến đêm nay mới dám nhìn vào sự thật.
Tôi là một người đàn ông năm nay đã 30 tuổi. Nhìn bề ngoài, tôi rất cao lớn, vạm vỡ, khỏe mạnh. Tôi cao 1,8 m và nặng 78 kg. Tôi cũng là dân kinh doanh nên khá năng động. Bởi thế khi gặp vợ tôi, dù cô ấy bề ngoài rất xinh đẹp nhưng tôi rất tự tin khi yêu em. Cô ấy dường như cũng chưa bao giờ hoài nghi tôi về bản năng hay những vấn đề sinh lý của chồng. Ai cũng bảo chúng tôi đẹp đôi, có nét phu thê.
Cô ấy dường như cũng chưa bao giờ hoài nghi tôi về bản năng hay những vấn đề sinh lý của chồng. Ai cũng bảo chúng tôi đẹp đôi, có nét phu thê (Ảnh minh họa)
Chúng tôi yêu nhau 4 tháng nhưng cũng đã "gần gũi" nhau được 2 tháng. Chúng tôi khá hòa hợp trong cảm xúc ân ái. Dù xác định cưới, tôi vẫn thấy em uống thuốc tránh thai. Em bảo em không muốn đeo "ba lô ngược" trước khi về nhà chồng vì ngại điều tiếng. Thương em, nên tôi cũng chiều theo.
Song 1 tháng sau cưới rồi 1 năm trời qua đi, dù vợ tôi đã "thả" nhưng chẳng hiểu sao chúng tôi vẫn chưa có tin vui như nhiều vợ chồng khác. 1 năm trôi qua, cô ấy bắt đầu sốt ruột và giục vợ chồng cùng đi khám. Khi 2 vợ chồng đi khám hiếm muộn, tôi mới được biết nhìn bề ngoài tôi khỏe mạnh và hoàn hảo thế nhưng thật ra tôi rất ít có khả năng được làm cha. Bác sĩ kết luận trong tinh dịch của tôi không có tinh trùng.
Hôm đó vào nhận kết quả một mình, dù rất sốc trước thông tin này, nhưng tôi đã van xin bác sĩ đừng tiết lộ cho vợ tôi biết. Bởi tôi sợ vợ tôi lo lắng. Đặc biệt hơn tôi muốn giữ thể diện của mình, tôi sợ vợ dè bỉu và cười chê mà rời bỏ tôi. Tôi hứa với bác sĩ, khi nào chính tôi chấp nhận được sự thật này sẽ tự thông báo cho vợ tôi biết. Hiểu và thông cảm cho nỗi lòng của tôi, bác sĩ đã gật đầu đồng ý sau khi động viên tôi chữa bệnh.
Từ hôm đi khám về, dù rất cố gắng tỏ ra bình thường nhưng tôi như biến thành một con người khác. Mặc kệ vợ hỏi han, quan tâm và lo lắng, tôi chẳng đoái hoài mà chỉ âm thầm với nỗi đau của chính mình. Nhất là khi vợ chủ động gần gũi, tôi toàn lấy cớ bận công việc hay mệt mỏi để xua đuổi em. Thật sự tôi ám ảnh về bệnh tật của mình đến mức sợ gần vợ mỗi tối.
Tự gặm nhấm nỗi đau bất lực của mình, tôi bắt đầu lao vào những cuộc nhậu nhẹt triền miên. Hầu như tối nào tôi cũng về nhà trong bộ dạng say xỉn. Mỗi lần như thế, khi về nhà, một là tôi nhìn thấy vợ đang ngủ. Hai là cô ấy vẫn còn thức chờ tôi. Thấy bóng tôi về, em lại lẳng lặng ôm gối vào phòng ngủ nằm khóc thầm.
Tôi không biết vợ đã phải thầm khóc và chịu đựng một người chồng lạnh lùng, bê tha như vậy bao đêm ròng rã. Tôi chỉ biết, chúng tôi cứ sống như thế suốt 4 năm nay. Vợ tôi dù không biết bí mật bất lực tôi đang mang nhưng hàng ngày vẫn chăm sóc cho tôi. Em còn nghĩ tôi ngoại tình bên ngoài nên vợ chồng mới "không chuyện ấy". Song em cũng không tìm được chứng cứ gì nên tất cả cũng mới chỉ dừng lại ở sự nghi ngờ.
Vì biết vợ thiệt thòi nên ngoài ám ảnh không gần gũi vợ được, tôi vẫn quan tâm để bù đắp cho em. Bên cạnh đó, tôi vẫn âm thầm một mình điều trị theo đơn của bác sĩ song kết quả vẫn không có sự chuyển biến đáng kể nào. Điều này khiến tôi càng cảm thấy bất lực và sợ hãi.
Sao tôi nói yêu vợ mà lại ích kỷ với em, hành hạ em thế này (Ảnh minh họa)
Như đêm nay, tôi lại kiếm cớ phải đi tiếp chuyện với khách hàng để đi nhậu nhẹt tới tận khuya mới về. Về đến nhà, đập vào mắt tôi là hình ảnh người vợ đẹp của tôi đang ôm gối ngủ gà gật ở ghế sofa đợi chồng về. Có lẽ em vừa xem ti vi vừa đợi tôi về mà mệt mỏi ngủ quên mất. Bỗng dưng khóe mắt tôi cay cay. Đã bao lâu rồi tôi hành hạ vợ mình như thế. Đã bao lâu rồi tôi phũ phàng để vợ phải ôm gối chờ chồng và khóc mỗi đêm. Sao tôi nói yêu vợ mà lại ích kỷ với em, hành hạ em thế này.
Tôi vội chạy vào lấy tấm chăn đắp cho vợ thêm ấm và bắt đầu ngồi cạnh bên em và gõ những dòng chữ này. Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, ngay sáng ngày mai, tôi sẽ xin vợ tha thứ cho tất cả những gì tệ bạc tôi đã làm với em 4 năm qua. Tôi cũng sẽ thú nhận với vợ tất cả, phanh phui nỗi bất lực tôi đã mang suốt 4 năm qua để cho em quyết định tất cả mọi điều. Dù tôi rất sợ mất vợ nhưng em quyết định thế nào, tôi cũng sẽ chấp nhận. Tôi là một người chồng không tốt nên tôi không được quyền lựa chọn hay hy vọng phải không mọi người?
Theo Ngoisao
Khổ vì vợ... hồi xuân Không hiểu có anh nào trên diễn đàn này rơi vào hoàn cảnh giống tôi chưa, tôi đang rất mệt mỏi về sự "hồi xuân" của vợ... Bị mắc bệnh tiểu đường, không đáp ứng được nhu cầu của vợ giai đoạn hồi xuân, nên vợ nghi tôi cặp bồ, chê vợ già xấu Vợ chồng tôi cưới nhau khi tôi mới được...