Hài hước bức thư gửi ông già Noel của vợ ‘anh hùng bàn phím’
Con từ thơ ngây trẻ nhỏ cho đến lọc lõi đàn bà chưa xin ông một điều gì, nhân mùa Noel năm nay con chỉ xin ông hãy đưa chồng con thoát khỏi bàn phím và những trăn trở của nhân gian.
Ảnh minh họa
Kính gửi ông già Noel, thực sự khi viết thư cho ông, con vẫn nghĩ ông không hề có thật. Ngày trước con nghe mẹ con bảo rằng: Chúa, ông già Noel và sự chung thủy của đàn ông đều không có thật, nhưng chúng ta vẫn phải tin tưởng vào họ.
Nay con đã lớn, đã xoẹt qua biết bao nhiêu cuộc tình, đã gặp những ‘Xỉn xong phắn’ hay ‘Xỉn xong bùng’, từ những gã đàn ông tuyệt vời tử tế đến bỉ ổi xấu xa… Nghiệm lại lời mẹ con xưa con mới chợt nhận ra: Chúa, ông già Noel và chồng con đều là đàn ông cả.
Tuy nhiên như ông biết đấy (ông tức là ông già Noel), con người hiện tại luôn làm nên những điều thần kỳ, một điều không phải thần kỳ nhưng họ cũng đã làm ra là biến một người ảo diệu như cổ tích bỗng trở nên xương thịt ở ngoài đời. Xứ con bây giờ, cứ dịp Noel là biết. Chỉ cần mấy chục nghìn là ai cũng biến thành ông già Noel, ông già Noel phóng xe máy vù vù tặng hoa dụ gái, ông già Noel theo chỉ lệnh của các đấng phụ huynh chiều con tặng quà cho những nhi đồng luôn cần phải tin vào một điều gì đó.
Con đã qua tuổi thiếu thời để tin vào những điều gì không được chứng minh bằng những nghiên cứu khoa học hay những kết quả khảo sát được tiến hành độc lập. Nhưng như mẹ con đã bảo dù Chúa, ông hay sự chung thủy của đàn ông đều không có thật, không hề tồn tại thì con vẫn phải tin. Niềm tin đôi khi là bức tường thành níu chân người ta trước những đổ vỡ không cần thiết, niềm tin là cái khựng chân lại ngăn người ta bước đến vực sâu. Ấy thế, cũng vì vấn đề niềm tin mà con không mở toang cánh cửa khách sạn mà theo mật báo phía trong chồng con đang vui vầy chim chuột với một cô bồ trẻ, bởi con biết khi cánh cửa ấy mở ra, khi sự thực phơi bày thì hôn nhân của chúng con sẽ ở bên bờ vực thẳm.
Chuyện đó là chuyện của ngày xưa rồi ông ạ, chồng con bây giờ đã trở thành một người khác. Con cảm ơn sự tiến bộ của tạo hóa, con cảm ơn một người đàn ông ở bên kia nước Mỹ đã tạo nên facebook, chồng con nay đã từ bỏ đời sống phàm tục để úp mặt vào màn hình mỗi tối.
Video đang HOT
Chồng con dạo này bận lắm. Bao nhiêu là việc ở trên đời. Ngày chồng con phồng mồm chém gió, đêm chồng con khoanh chân nghiêm chỉnh để đọc hết những trăn trở, phán xét đúng sai. Xưa ngoài bóng đá chồng con còn quan tâm đến vợ con, nay ngoài bóng đá, mạng xã hội chồng con thậm chí vẫn còn quan tâm đến vợ và con nữa. Hôm trước thậm chí chồng con còn hỏi một câu bất thình lình: Thằng Bi nhà mình năm nay lên bao nhiêu tuổi rồi nhỉ.
Chồng con bây giờ có một cái đầu siêu nhận và truyền tin. Chồng con đau đáu với việc hoa hậu xứ mình đi thi về tay trắng mà chẳng quan tâm đến việc chưa tắm cho con, chồng con quan tâm đến một con ruồi mà không quan tâm đến một ‘con vợ’ héo mòn qua ngày tháng. Nói một cách vô cùng khái quát, chồng con bây giờ đang đau nỗi đau của thiên hạ, buồn nỗi buồn của nhân gian, than với cái than của đám đông và nổi khùng với những gì người ta nói tới nhiều.
Ông ơi, ông đúng là không có thật, nhưng cũng như một ông chồng vậy, khi nó chỉ là mơ ước thì ông chồng mới đẹp làm sao. Khi đã dắt được về nhà và cột vào hôn nhân rồi thì ông chồng ấy như một thực thể trần trụi mà con chỉ muốn có sức mạnh như cái gã quần đùi có tên méc xi hay méc bô gì đó, đá phắt một cái là chồng con bay như trái bóng, mang theo bàn phím để trôi về thế giới của riêng anh, thế giới của một đội quân hùng mạnh mới vừa hình thành: Anh hùng bàn phím.
Con từ thơ ngây trẻ nhỏ cho đến lọc lõi đàn bà chưa xin ông một điều gì, nhân mùa Noel năm nay con chỉ xin ông hãy đưa chồng con thoát khỏi bàn phím và những trăn trở của nhân gian để đưa chồng con trở về thực tại và nếu được xin ông đóng gói luôn và gửi cho một người nào đó cần hơn con.
Chúc ông một mùa Noel bận rộn. Lưu ý, xứ con đang đề xuất việc đi xe ban ngày phải bật đèn sáng, khi lưu thông ông nên chú ý không bị phạt nguội thì con không can nổi.
Theo Tiin
Lễ Giáng sinh đã bóc trần vỏ bọc ngoan hiền của chồng
Trang trí cây thông Noel xong, hai mẹ con ngồi đợi bố về, nhưng mãi chẳng thấy bố đâu. Tôi đành phải nói dối con rằng bố đang bận công việc nên không về sớm được.
Chồng tôi không rượu chè cờ bạc, tụ tập nhậu nhẹt với bạn bè. Với anh sau những giờ làm việc thì bình yên nhất là được ở bên gia đình. Thỉnh thoảng anh về muộn cũng luôn báo cáo cho vợ và về nhà đúng giờ đã hẹn. Vậy nên tôi tin tưởng ở chồng tuyệt đối, hoàn toàn.
Vào ngày lễ Giáng sinh cũng là ngày sinh nhật con. Tôi dặn chồng chủ động về sớm để tổ chức sinh nhật và đưa con đi chơi. Đứa con 3 tuổi của tôi háo hức lắm vì con không biết rằng năm nào bố cũng đóng vai ông già Noel đến tận nhà tặng quà. Con vẫn tin rằng có ông già Noel thật trên đời này. Cả ngày con đã hồi hộp mong chờ đến tối để được nhận món quà từ ông già Noel.
Tôi cũng bận trông nom cửa hàng riêng, trước đó mấy ngày tôi không có thời gian chuẩn bị quà cho con trước. Biết chồng về muộn nên tôi tranh thủ vào siêu thị mua cho con mấy món quà con ước từ hôm trước.
Khi tôi đang loay hoay chọn mua đồ cho con với một số vật dụng để trang trí nhà thì bất chợt tôi nghe giọng của chồng ngay gần đó. Ở góc bên kia có một cô gái xinh đẹp đứng tạo dáng cho chồng tôi chụp ảnh. Nhìn họ ríu rít hạnh phúc như một đôi yêu nhau nồng thắm. Có lẽ cô ấy vẫn còn đang là sinh viên, gương mặt còn trẻ lắm. Tôi bàng hoàng run rẩy, không rõ chuyện gì đang xảy ra.
Tôi lấy máy bấm gọi số điện thoại của chồng. Anh nhìn thấy vợ gọi thì tắt máy không thèm nghe. Họ tiếp tục vui vẻ với nhau mà không hay biết rằng tôi đã nhìn thấy hết. Tôi biết anh đang bận vui với nhân tình nên tôi không làm phiền anh nữa.
Tôi đi về đóng cửa hàng sớm để trở về nhà với con. Nghĩ đến con trai bé bỏng ở nhà đợi bố mẹ về tôi rơi nước mắt. Năm nay con chẳng còn được đón Giáng sinh ấm áp hạnh phúc có đầy đủ bố mẹ nữa. Nhìn cách anh quan tâm cô gái trẻ, có lẽ họ đã qua lại với nhau được một thời gian dài.
Tôi cố gắng nén nỗi đau, cố gắng cùng con trang trí cây thông Noel. Nhìn con vui vẻ, chạy lăng xăng đi lại mà quặn lòng. Tôi cố gắng kìm lại nhưng nước mắt đã rơi tự lúc nào. Con có hỏi thì cũng chỉ dám bảo là bụi rơi vào nên chảy nước mắt. Trang trí cây thông Noel xong, hai mẹ con ngồi đợi bố về, nhưng mãi chẳng thấy bố đâu. Tôi đành phải nói dối con rằng bố đang bận công việc nên không về sớm được. Với lại năm nay ông già Noel có một chú tuần lộc bị thương nên không thể đến sớm với con.
Tôi bảo con cứ thổi bánh và ước trước. Rồi bố sẽ trở về và ông già Noel sẽ tặng món quà như con mong muốn. Nhìn ánh mắt con rạng rỡ niềm vui, tôi lại thấy căm hận chồng. Tôi bấm gọi một lần nữa nhưng điện thoại anh tắt máy. Có lẽ anh còn phải đưa nhân tình đi chơi lễ Giáng sinh ở nhiều chỗ khác nữa.
Trước khi con ngủ lịm đi trong vòng tay tôi vẫn còn nói với theo: "Bao giờ ông già Noel đến thì mẹ gọi con dậy nhé, với lại con muốn được bố chúc sinh nhật con". Tôi cố gắng mỉm cười, gật đầu với con mà lòng đau đớn.
Tối muộn chồng tôi trở về nhà, anh ngỡ ngàng vì cây thông đã được trang trí. Bánh sinh nhật của con cũng được cắt.
Nhìn vẻ mặt tôi anh sà ngay đến bên cạnh để xin lỗi nhưng tôi chỉ im lặng. Nhìn khuôn mặt của chồng tôi lại thấy khó chịu. Tôi thấy đau đớn khi anh lại giả tạo với vợ con. Anh đi cặp với cô gái trẻ măng còn anh đáng tuổi cha, chú. Anh không biết rằng con đã mong anh về đến nhường nào.
Nhìn mắt tôi đỏ hoe, anh cố gặng hỏi xem đã có điều gì xảy ra nhưng tôi im lặng. Mặc dù tôi rất muốn hét vào mặt anh tất cả những sự thật tôi đã nhìn thấy nhưng tôi thấy ghê tởm anh. Ghê tởm một người chồng giả dối, đang cố đóng vai hạnh phúc trong gia đình. Ghê tởm người cha luôn dạy con những điều hay lẽ phải nhưng lại làm những chuyện xấu xa sau lưng gia đình. Tôi ghê tởm hai con người đó nhưng tôi không muốn làm lớn chuyện bây giờ.
Tôi sẽ tìm hiểu mọi chuyện thật kĩ trước khi anh phát hiện ra tôi biết mọi chuyện. Tôi biết sẽ rất khó khăn cho con khi phải lựa chọn một trong hai người. Nhưng làm sao tôi có thể sống mãi như một con lừa được. Rồi anh sẽ phải hối hận vì tự tay anh hất đổ hạnh phúc của mình, sẽ chẳng có hạnh phúc nào thực sự tồn tại được trong sự lừa dối trơ tráo như vậy. Tôi sẽ chờ ngày anh trắng mắt vì sự phản bội, nhẫn tâm này.
Theo Blogtamsu
Bức thư bố mẹ gửi con Một ngày con lớn khôn con sẽ hiểu rằng, với bao sai lầm ai chẳng vướng phải, bố mẹ vẫn bỏ công xây dựng cho con một con đường đi đầy an lành Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu cho bố mẹ. Nếu như bố mẹ ăn uống rớt vung vãi... Nếu như bố mẹ gặp...