Hãi hùng vì bạn gái…cuồng ghen
M.áu Hoạn Thư khiến nhiều bạn gái biến mình thành một mẫu người đáng sợ.
Phụ nữ là một nửa của thế giới, là sự khao khát của cánh mày râu. Nhưng đôi khi phụ nữ vẫn còn những tính xấu khiến đàn ông…phát hãi:
Vừa yêu vừa chăm chăm lợi dụng
Hải Yến là một người con gái đẹp. Cô sở hữu sắc vóc hơn người nên có phần hơi kiêu kì. Để trở thành người trong mộng của Hải Yến, Quân đã phải vượt qua rất nhiều những đối thủ khác. Anh không hẳn quá đẹp trai nhưng chỉ với tiềm lực kinh tế của Quân mới có thể chiều nổi tính cách tiểu thư của cô.
Hải Yến xinh nên được nhiều anh theo đuổi nhưng cuối cùng cô chọn Quân làm người đồng hành với mình. Tính tình Hải Yến điệu đà, thích trưng diện nên cô muốn người yêu phải đáp ứng được những điều này cho cô. Quân đi làm cho một công ty nước ngoài, lương tháng khá cao vì thế anh có thể đưa Hải Yến đi ăn ở những nhà hàng sang trọng, sắm cho cô những bộ váy đắt t.iền mà cô thích. Còn những chàng trai khác, dù có yêu Hải Yến tới mấy nhưng trước những đòi hỏi quá cao về tài chính của Hải Yến họ cũng tự xin…rút lui.
Lợi dụng t.iền bạc của bạn trai là cách mà nhiều cô gái hiện nay vẫn làm trong tình yêu (Ảnh minh họa)
Lúc được Hải Yến nhận lời Quân hạnh phúc lắm. Anh có phần đắc thắng khi được sở hữu một cô bạn gái xinh như người mẫu. Vì thế, Hải Yến đòi gì anh cũng chiều. Đã vậy cô lại có cách nói chuyện khôn khéo nên Quân cứ mê mệt: “Em thực sự cũng không muốn đòi hỏi nhiều ở anh đâu, nhưng hôm này đi cùng anh tới đám cưới của bạn anh, em không muốn anh mất mặt. Bạn bè ai cũng nói anh thành đạt lại có người yêu xinh, vậy mà em ăn mặc luộm thuộm tới đó thì em thấy xấu hổ lắm. Hay thôi em ở nhà”. Chỉ mới nghe người yêu nói vậy, Quân đã sốt sắng đưa bạn gái tới cửa hàng để mua sắm, nào là váy áo, giày dép, túi xách…đủ cả. Anh gạt phăng vấn đề tài chính: “Em không phải lo nghĩ tới khoản này, xấu chàng thì hổ ai, em hợp với bộ nào thì cứ lấy nhé”.
Những lần vòi vĩnh như thế diễn ra ngày một nhiều, những món quà cô muốn ngày một đắt đỏ và dù có là người kiếm được nhiều t.iền nhưng Quân cũng dần dần bắt đầu cảm thấy xót ruột vì cách tiêu xài hoang phí của bạn gái. Nếu cô đòi mà không được là y như rằng cô sẽ giận dỗi. Dần dần vì mất quá nhiều t.iền cho khoản ăn chơi mua sắm của bạn gái, lại thấy bạn gái là người ích kỉ, không kiếm ra t.iền nên tiêu bừa bãi, không biết quý trọng t.iền bạc nên Quân đã…rút lui trong êm nhẹ. Anh tâm sự:”Là đàn ông mình cũng không tiếc gì bạn gái, thường xuyên mua quà cáp và những thứ mà cô ấy muốn. Nhưng mình có cảm giác cô ấy chỉ lợi dụng mình mà thôi. Vì thế mình chia tay”.
Cũng tương tự trường hợp của Hải Yến, Vân lại luôn dùng tới kế sách than nghèo kể khổ để lợi dụng người yêu. Biết Trường có điều kiện, gia đình lại giàu có, từ một cô gái nông thôn nghèo khó lên thành phố, Vân quyết chinh phục Trường bằng được. Trường vốn là một cậu ấm con nhà giàu nên khi yêu bạn gái cũng rất hào phóng. Mỗi lần bên người yêu, Vân lại than thở kêu khổ sở vì tháng này thiếu t.iền nhà, tháng sau lại thiếu t.iền ăn. Lần khác Vân lại khóc mếu nói rằng mẹ và em ở quê ốm nặng…Cứ như vậy, lợi dụng sự thương cảm của bạn trai đối với mình, Vân “kiếm” được không biết bao nhiêu t.iền. Cô không phải lo chi trả t.iền nhà cửa, sinh hoạt. Mọi chuyện chỉ vỡ lở khi một lần đến phòng bạn gái chơi, Trường nghe được cuộc điện thoại: “Tên người yêu ngốc của tao chẳng biết gì nên tao cứ thoải mái xin t.iền mà hắn không tiếc cứ đưa ầm ầm, Giờ tao sướng lắm, tiêu t.iền tẹt ga không phải lo”.
Sau lần đó, Trường mất hút. Vân ngơ ngác không hiểu vì sao người yêu bỗng nhiên cắt đứt mọi liên lạc. Còn Trường thì cạch đến già: “Mình cần phải cảnh giác hơn, mình không muốn gặp lại cô gái sống cơ hội và lừa lọc như vậy nữa”.
Video đang HOT
Bạn gái dọa c.hết nếu hai người chia tay (Ảnh minh họa)
“Nếu anh bỏ em, em sẽ c.hết”
Không lợi dụng bạn trai, sống tốt, hết lòng yêu thương và chăm sóc người yêu nhưng mẫu cô gái như Thùy Dương vẫn bị bạn trai…kinh hãi và nằng nặc đòi chia tay vì sợ không chịu nổi. Sự ủy mị, yếu đuối là lụy tình quá mức của Thùy Dương khiến người yêu cô cũng phải khiếp sợ.
Cho tới giờ đây, Giang vẫn chưa thể nào tìm cách để chấm dứt tình cảm với Thùy Dương được dù trong lòng anh lúc này không còn chút yêu thương nào hết mà thay vào đó chỉ là sự cám cảnh, chán chường và lo sợ vì bạn gái. Mới yêu nhau hơn 2 năm mà những ngày tháng qua với anh giống như địa ngục. Anh lúc nào cũng phải sẵn sàng trong tư thế năn nỉ nếu không bạn gái có thể…dọa c.hết bất cứ lúc nào.
Anh Giang tâm sự: “Tôi biết cô ấy yêu tôi. Cô ấy cũng là người hiền lành, tốt bụng nhưng sự ủy mị và lụy tình của cô ấy khiến tôi sợ hãi lắm. Mỗi khi hai đứa có chuyện gì giận nhau là cô ấy bỏ nhà đi mất tích, cả tuần không thèm về. Ai điện thoại cô ấy cũng không nghe, dù là bố mẹ. Cô ấy luôn nói rằng “Vì anh ấy phụ con nên con không thiết sống nữa” khiến trong mắt mọi người mình như một kẻ tội đồ. Mình không thể nhớ hết đã bao nhiêu lần mình phải đích thân đi đón cô ấy về và xin lỗi cô ấy (dù mình không có lỗi)”.
Theo lời chia sẻ của anh Giang, cuộc sống khó tránh khỏi những bất đồng dù là một đôi yêu nhau đến mấy đi chăng nữa. Anh còn nhớ cái lần giận nhau 1 tuần, anh đã phải như người nhận án tử khi nghe tin người yêu c.ắt t.ay tự sát phải vào bệnh viện. Anh vừa vào tới nơi, người nhà của Thùy Dương đã xâu xúm lại c.hửi rủa anh là tên đểu cáng nên mới làm khổ con họ như thế này.
Quá nhiều lần như vậy khiến Giang thấy sợ. Anh có cảm giác yêu Thùy Dương giống như một bản án tù chung thân mà dù còn tình cảm hay không anh cũng không bao giờ được phép “thả”. Đã vài lần anh thử nói lời chia tay nhẹ nhàng, khuyên nhủ cô ấy đủ điều nhưng y như rằng hôm sau cô ấy lại đến trước cổng nhà anh với con dao lam trên tay và lời đe dọa: “Em yêu anh và nếu không có được anh em thà c.hết”. Hành động của cô khiến không chỉ Giang mà gia đình anh cũng phải khiếp sợ.
Giờ đây Giang vẫn chưa tìm được cách nào để thoát ra khỏi tình yêu đáng sợ của Thùy Dương vì chỉ vừa mới ngừng quan tâm cô ấy lại dọa c.hết.
Khổ sở vì bạn gái cuồng ghen (Ảnh minh họa)
Ghen tuông bệnh hoạn
Nhắc tới mẫu bạn gái khiến nam giới kinh hãi phải kể đến trường hợp của Linh Nhi. Cô có tính ghen nổi tiếng, bạn bè thường trêu cô là “Hoạn Thư thời hiện đại”. Trước khi yêu Tuấn, đã có nhiều anh chàng cũng vì tính ghen tuông của Linh Nhi mà…chạy mất dép.
Khi mới yêu, Tuấn thấy Linh Nhi thật dễ thương. Cô có giọng nói ngọt ngào, khuôn mặt xinh xắn và chiều chuộng người yêu hết mực. Cũng có một chút ghen tuông nhẹ, nhưng Tuấn thấy bình thường vì: “Con gái ai mà chẳng ghen tuông. Với lại có yêu thì mới ghen”. Nhưng cái “yêu thì mới ghen” đó càng về lâu càng đáng sợ.
Linh ghen với mọi người có giới tính nữ bên cạnh Tuấn. Dù đó là cô bạn thân bao năm, người đồng nghiệp làm cùng công ty, cô phụ nữ đi nhờ xe đang có bầu…Tất cả họ đều bị Linh đưa vào tầm ngắm nghi là tình địch. Tuấn không chỉ mệt mỏi vì sự trao khảo 24/24 của Linh mà còn hoảng sợ trước những cơn ghen tuông của cô.
Chỉ vì ban sáng cô bạn đồng nghiệp hỏng xe đi nhờ Tuấn một đoạn mà ngay chiều hô đó cả cơ quan của Tuấn đã náo loạn vì màn đ.ánh g.hen của Linh. Cô tìm tới tận nơi, nhanh như chớp túm lấy “tình địch” để đ.ánh. Bất chấp sự can ngăn của mọi người, cơn ghen hăng m.áu lên Linh đ.ánh cô gái kia tới tập trong khi cô ấy còn chưa kịp hiểu điều gì diễn ra. Về tới nhà Tuấn, Linh vẫn còn chưa hả cơn giận, cô đ.ập p.há đồ đạc, c.hửi Tuấn là người lăng nhăng, là tên khốn nạn. Đó không chỉ là một lần mà quá nhiều lần như vậy khiến Tuấn dần mất hết bạn bè vì bạn gái.
Khi Tuấn nói lời chia tay, Linh còn hăm dọa: “Nếu anh bỏ em, đừng hòng có cô gái nào được bén mảng tới anh trừ khi em yêu người khác em mới buông tha cho anh”. Kể từ ngày chia tay tới giờ, vì sợ sự manh động của Linh, Tuấn hạn chế không dám giao lưu tiếp xúc với những cô gái khác vì sợ họ bị liên lụy vì anh.
Theo VNE
Đời địa ngục chỉ vì là 'gay'
Cấp 1, tôi đã chỉ thích nhìn đàn ông trung niên vì họ chín chắn, vững chãi. Nhưng người đời, xa lánh, sỉ nhục gọi tôi là 'con điếm'.
Tôi - một kẻ tội đồ! Tự trách bản thân cũng đâu thể thay đổi được gì? Tôi là kẻ khốn nạn và tôi biết điều đó. Tôi viết những tâm sự này chỉ để mong rằng sẽ có ai đó sẽ hiểu được tôi chứ không phải là để biện minh cho những sai lầm của tôi.
Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo làm nông, thuộc ngoại thành Hà Nội. Hồi nhỏ, cuộc sống đối với tôi thật đẹp và đầy màu sắc. Chúa trời đã ban ơn cho tôi có được những người thân yêu tốt nhất trên thế giới này! Mẹ tôi - người mẹ tốt nhất, đã luôn dạy bảo cho tôi rất nhiều điều tốt đẹp trong cuộc sống! Tôi chỉ mơ ước rằng, một ngày nào đó, họ sẽ được tự hào về tôi và có một cuộc sống tốt đẹp, êm dịu, bình yên, hạnh phúc! T.uổi thơ của tôi trôi qua khá êm đẹp bên người thân yêu cho tới khi tôi đã phản bội họ trong suy nghĩ khi tôi coi cuộc đời là bỏ đi và sống buông thả, vô trách nhiệm.
Bạn bè bắt đầu gọi tôi với cái tên "pê-đê"... Họ không nói nhiều nhưng đôi khi họ nói ra và sự xa lánh khiến tôi thấy tủi thân. Vẫn có nhiều người tốt với tôi. Tôi vẫn là một đ.ứa t.rẻ ngoan hiền trong mắt mọi người. Nhiều khi bị một số bạn bè nói tôi với cái tên là "pê-đê" hay "lạc loài", nó khiến lòng tôi đau nhói và rất buồn. Những kẻ xa lánh và tỏ thái độ khinh thường với tôi. Tôi không hiểu sao họ lại nói tôi vậy và cũng không quan tâm lắm bởi chỉ nghĩ rằng họ nói vậy vì đôi khi họ nói tôi giống con gái và chắc vì nhìn thấy ghét nên nói như vậy.
Ảnh minh họa: I.M.
Tôi thích chơi với con gái và một số những đứa con trai hiền vì họ hiều dịu và dễ tính chứ không như những con người kia, họ tỏ thái độ vô cảm và không ưa gì tôi. Rồi họ nói tôi thích con trai, tôi cứ nghĩ họ ghét vì tôi yếu đuối và như con gái nên họ mới nói như vậy. Tôi khó chịu vì sự kỳ thị và xa lánh của những kẻ đó. Vì con người tôi lúc đó khá vui tính và dễ hòa đồng với con gái nên tôi rất hay đùa và chơi với lũ con gái; và mọi người gán cho tôi yêu người này người nọ nhưng tôi đâu yêu ai mà chỉ thích tán gẫu vậy thôi. Tôi nghĩ, tôi yêu thật và đứa con gái đối xử tốt với mình, nói chuyện hợp nhau thế là yêu.
Tôi đã có người yêu (tôi muốn điều đó vì để cho họ khỏi nói tôi "pê-đê"). Tôi đã cố cho họ thấy rằng tôi chỉ là một thằng con trai và thích con gái. Và một lần, tôi thật ngốc, tôi vừa đùa vừa muốn cho họ thấy rằng tôi là con trai khi tôi vỗ mông một đứa con gái (chắc chắn đã chẳng sao nếu là một kẻ khác làm điều này). Rồi tất cả mọi người, họ l.ăng m.ạ và sỉ nhục tôi (tại tôi quá yếu đuối và hèn nhát nên đã im lặng để cho họ mặc sức c.hửi bới). Đồ dâm dê, dê cụ, dê kỵ, dê già, dâm dê đê tiện, đồ biến thái, ái nam ái nữ, pê-đê, lạc loài, nhìn mặt nó thế này thôi nhưng mà mất dạy lắm... là những từ họ nói về tôi. Họ la hét và sỉ nhục tôi trước tất cả, kèm theo tiếng cười đắc chí và đầy mỉa mai. Tất cả những người tôi coi là bạn quay lưng lại và sỉ nhục tôi.
Giờ sinh hoạt mà không có cô giáo là lớp trưởng sẽ vô tư hét lên "con điếm". Học sinh cả trường, tất cả đều khinh ghét, coi thường và xa lánh tôi. Tôi cay đắng trong sự nhục nhã. Về nhà, tôi cố tỏ ra bình thường với mọi người trong gia đình và khi màn đêm buông xuống, tôi lại chìm đắm trong những giọt nước mắt. Đến lớp, tôi chịu sự nhục nhã. Họ vùi dập tôi không cho tôi ngóc đầu lên được. Tôi đã khóc rất nhiều và chỉ biết nín nhịn và trở nên hận bản thân mình. Buổi tối tôi không ngồi học bài mà chỉ thẩn thơ bay trong suy nghĩ. Học hành sa sút. Tôi đã sai lầm khi cho rằng cuộc đời là bỏ đi. Và tôi đã bỏ qua tất cả những mục đích và tiêu chuẩn mà trước kia tôi đã tự đặt ra trong cuộc sống. Tôi sống buông thả và không đặt ra bất cứ mục tiêu nào cho mình.
Tôi theo chân "game online" và nó giúp tôi có một thằng bạn tạm bợ và giúp tôi bớt căng thẳng, xả stress và nhìn vào nó giúp tôi biết đời thật nực cười và thế là hết. Tôi theo nó bỏ học và thầy giáo bảo đứa bạn gửi cho bố mẹ tôi tờ giấy ghi số điện thoại thầy để bố mẹ tôi gọi cho thầy. Rồi hôm sau tôi đi học, đứa bạn thương hại khuyên tôi không nên như vậy và tôi viết lại vào tờ giấy định gửi cho đứa bạn và nội dung chỉ là đùa: "Chiều nghỉ học tiếp cho thầy giáo tức lộn ruột" và vô tình thầy giáo khác thấy tờ giấy, tới tay thầy, rồi thầy ghét tôi, cho tôi ra rìa mặc dù tôi rất yêu quý, cực kỳ tôn trọng thầy.
Tất cả bạn bè, người lớn và họ hàng đều khinh ghét tôi. Tôi bắt đầu tự cười một mình mỗi khi soi gương và ở một mình. Tôi cáu gắt vô cớ với những người tôi thương yêu. Tôi khóc khi thấy khuôn mặt buồn và hiền từ của mẹ. Tôi trách bản thân vì đã không thể là một đứa con tốt. Hằng đêm tôi vẫn đắm chìm trong những giọt nước mắt, thầm xin lỗi gia đình vì tôi là đứa con "bất hiếu" và "vô trách nhiệm". Lúc nào tôi cũng hận và trách bản thân vì đã không thể làm được gì cho bố mẹ. Cuối năm lớp 9, tôi vô tình phát hiện tôi là "gay" khi tôi quá cuồng yêu thầy giáo đã ghét mình và tôi hiểu đúng "gay" là gì.
Tôi là gay và ngay từ hồi học cấp 1 tôi đã chỉ thích nhìn một số những người đàn ông trung niên lớn t.uổi vì trông họ chín chắn, chững chạc, biết suy nghĩ, điềm đạm, hiền từ và tôi cảm thấy bình yên, ấm áp, cảm giác được bảo vệ nếu được ở bên họ; tôi chưa bao giờ thích con trai trẻ cùng lứa t.uổi. Trước kia, tôi từng thích đàn ông lớn t.uổi nhưng tôi chưa yêu ai, khao khát người ta như đối với thầy và phải khóc vì quá yêu thầy. Tôi là gay, tôi thật ghê tởm, điều quan trọng là tôi rất khó có vợ và không thể có một gia đình riêng hạnh phúc được. Tôi không thể nào đau khổ hơn và tôi đã khóc, khóc, khóc rất nhiều.
Khi có một mình tôi lại cười trong điên dại. Nếu tôi là một đ.ứa t.rẻ mồ côi thì có lẽ tôi đã t.ự t.ử rồi. Và rõ ràng biết đời là bỏ đi nhưng tại sao tôi vẫn không thể bỏ bố mẹ mà đi được? Tôi chỉ là một kẻ điên, lúc nào tôi cũng sống trong những nụ cười giả tạo, nói chuyện với ai tôi cũng vừa nói vừa cười vì tôi thấy đời thật nực cười và tôi giả điên, giả khùng, giả cười, giả ngốc... Tôi đã bỏ học khi học hết lớp 11. Ngoài gia đình ra thì không còn ai là không khinh ghét cả. Tôi không làm gì mà chỉ nhốt mình trong nhà, sợ ra đường và đến bữa thì ra ăn như súc vật vậy. Tôi không thể làm gì vì đầu óc tôi không thể tập trung vào một vấn đề nào đó.
Những giấc mơ đáng sợ. Tôi chưa làm gì giúp bố mẹ ngay cả những việc nhỏ nhất. Cả ngày lướt web và đọc truyện trên điện thoại giúp tôi thoải mái và trốn tránh hiện tại, chỉ cần dứt ra khỏi cái điện thoại là đầu óc tôi bắt đầu suy nghĩ và như muốn nổ tung khiến tôi thỉnh thoảng phải lấy tay vỗ vào đầu hay lắc đầu, hét "im đi" để giúp thoát khỏi suy nghĩ. Xin lỗi mẹ vì con không thể làm điều con từng hứa là một ngày nào đó con sẽ cho mẹ có được một cuộc sống tốt đẹp hơn và con sẽ là một đứa con có hiếu nhất trên đời này.
Tôi chỉ là một đứa con bất hiếu, bề ngoài xấu xí, gầy yếu, và bản chất bệnh hoạn, cặn bã, nhu nhược và hèn nhát... Tôi không dám nhìn vào khuôn mặt khắc khổ của mẹ vì nó luôn làm tôi khóc, những ký ức hiện về, những lời hứa với mẹ và tôi càng tự trách bản thân mình nhiều hơn. Tôi chỉ ước sẽ có được một cuộc sống bình thường, yên bình và hạnh phúc nhưng tại sao lại không thể chứ? Ước muốn hèn mọn cuối cùng là đầu óc tôi sẽ không phải suy nghĩ suốt ngày, sẽ có được một việc làm ổn định, nhịn nhục sống và có được một đứa con!
Xin lỗi mẹ vì đã để mẹ phải thất vọng về con! Con không phải là sự kỳ vọng của mẹ và không phải là một người có ích cho xã hội như mẹ từng muốn! Xin lỗi chị vì chị từng rất tin tưởng và đặt niềm tin vào em nhưng em đã làm khổ gia đình mình rồi chị ạ! Xin lỗi đời vì khi c.hết đi mày sẽ không thể được lên thiên đường! Xin lỗi những người thân yêu của tôi!
Tôi đã sai nhưng tôi rất muốn có thể làm lại từ đầu...
Theo VNE
Chơi bời buông thả, tôi sợ mình nhiễm HIV Bị anh hại đời con gái, tôi như thú dại, lao vào sa đọa. Tôi chỉ dừng khi có thai, bị bệnh mồng gà và biết anh đã nhiễm bệnh thế kỷ. Tôi là một cô gái bình thường, không xinh đẹp, giỏi giang nhưng lại bướng bỉnh và tự kiêu lắm. Trước đây, tôi có một công việc ổn định nên có...