Hãi hùng khi bố chồng cứ nhất quyết muốn làm “chuyện đó” giúp chồng tôi
Thú thực với mọi người, thời gian vừa qua tôi đang bị vấn đề tâm lý vô cùng lớn sau hai lần bố chồng cứ nhất quyết muốn làm chuyện đó giúp chồng tôi.
Tôi mới lấy chồng hồi trước Tết vừa rồi, cụ thể là tháng 10. Anh làm trong lĩnh vực du lịch, công việc chủ yếu là hướng dẫn những đoàn khách nước ngoài sang công tác đi thăm quan một số địa điểm thắng cảnh tại Hà Nội. Còn tôi là một nhân viên kế toán.
Sau hơn 2 năm yêu nhau, tôi và anh quyết định đi tới hôn nhân. Lần đầu anh đưa tôi về ra mắt bố, tôi cực kì có thiện cảm với ông. Ông thân thiện, gần gũi và đặc biệt rất quan tâm tới những sở thích ăn uống của tôi. Tôi nể phục bởi ông chẳng quản ngại khó khăn mà “gà trống nuôi con” từ khi anh còn bé xíu. Anh cực kì tôn trọng bố và luôn nhắc nhở tôi phải lễ phép và chiều theo những sở thích của người già.
Bố mẹ tôi thì có phần không hài lòng vì nghĩ rằng có lẽ tôi sẽ vất vả vì là người phụ nữduy nhất trong nhà, phải gánh vác nhiều công to việc lớn mỗi lần có cỗ bàn, đình đám. Thế nhưng, tôi phải nhiều lần giải thích rằng bố chồng con rất đảm đang, ông luôn tận tình chỉ dạy cho con từng bước… Cuối cùng, tôi cũng nhận được sự chấp thuận của bố mẹ.
Do đặc thù công việc, sau 3 ngày tổ chức đám cưới, tôi và anh phải trở về Hà Nội sinh sống. Do là những người làm công ăn lương bình thường, tiền tích góp cũng chưa được nhiều nên vợ chồng tôi chỉ dám thuê một căn chung cư nhỏ, 1 phòng ngủ và phòng khách đồng thời là khu nấu ăn. Anh luôn dặn dò rằng “vợ chồng mình gắng tiết kiệm, mua một ngôi là lớn hơn rồi đón bố lên ở cùng”. Tôi tán thành ý kiến của anh.
Đêm hôm đó tôi không tài nào ngủ được khi cứ phải nghe tiếng động từ bố chồng. (ảnh minh họa)
Thế nhưng, tôi gặp phải bế tắc và luôn bất đồng quan điểm này với chồng kể từ lần bố chồng lên chơi, ở lại 2 hôm.
Hôm đó, chồng tôi vướng đoàn khách Nhật, họ muốn đi Tràng An nên yêu cầu chồng tôi đi cùng 2 ngày. Lại đúng dịp bố chồng lên chơi. Anh có ý định từ chối dẫn tour lần này vì muốn cả hai vợ chồng dẫn bố đi thăm thú Hà Nội. Thế nhưng, bố chồng nhất quyết giục giã “Con cứ đi làm việc của con đi, bố không đi chơi lúc này thì đi lúc khác. Với lại có vợ con ở nhà, cuối tuần nó dẫn bố đi chơi cũng được”. Được bố giục giã cộng thêm sự đồng tình của tôi, anh đồng ý dẫn tour này. Tôi chẳng nào ngờ rắc rối cũng bắt đầu từ đó mà ra.
Tối hôm đó, sau khi ăn cơm, tôi ngỏ ý muốn dẫn bố đi dạo dưới tòa chung cư cho thoải mái nhưng bố nói không cần thiết và muốn ở nhà nghỉ ngơi. Hai bố con tôi ngồi xem tivi và nói chuyện. Những câu chuyện phiếm rất bình thường về chồng tôi khi còn nhỏ cho tới lúc đi làm đều được bố kể hết. Rồi bố kể đến chuyện mẹ chồng tôi mất đã lâu.
Bất giác ông tiến gần hơn tới tôi rồi nói:
“Mẹ con mất đã lâu, thú thực bố cũng đã nghĩ tới chuyện đi bước nữa nhưng không đành. Phần vì phải lo cho thẳng Tuấn ăn học, phần vì nhà nghèo nên cũng chẳng ai đoái hoài. Thế nên… thực sự bố thấy… bố rất thèm cái cảm giác ấy… Nay chồng con không ở nhà… hay để bố giúp…”.
Nói rồi, bố chồng tôi như một con mãnh thú thực sự, tiến gần rồi ôm chầm lấy tôi. Vì quá hoảng sợ nên tôi đẩy ông ra xa, đẩy ông ngã khụy, hoảng sợ và hét lên.
Video đang HOT
Vì sợ tôi làm ầm ĩ nên ông dừng lại. Chưa kịp định hình và cũng không thể nói gì hơn ngoài cảm giác kinh sợ đó. Tôi chỉ nói: “Con đi ngủ trước đây!”. Thế rồi tôi chui tọt vào phòng và đóng cửa lại, nằm im nghe nhịp tim mình đập.
Nằm được một lúc nhưng không thể nào ngủ được, tôi bỗng nghe thấy bước chân chầm chập, là bước chân của ông ấy đang tiến dần tới cửa phòng tôi.
Bỗng có tiếng gọi vọng vào: “Thu con, con ngủ chưa, bố có chuyện muốn nói”.
Tôi nằm im không dám thở và cũng không nói gì.
Ông tiếp tục gõ 3 tiếng vào cửa. Tôi giả vờ như không nghe thấy gì và tiếp tục im lặng.
Cái chốt cửa, cái chốt cửa bỗng rung lên. Chắc chắn có bàn tay nào đó đang cố gắng dùng tất cả mọi sức lực để làm bung nó. “Lạy chúa! Lạy chúa! Hãy cứu con, đừng cho ông ta bước vào phòng”, tôi gần như phát khóc cầu lạy.
Một hồi lâu không phá được cánh cửa phòng đó, bước chân lặng lẽ đi ra xa dần. Cả đêm đó tôi nằm im lìm, không thể chợp mắt và cầu mong trời sáng, chồng tôi mau về.
Mãi tới sáng, vừa thiếp đi được một lúc, tôi nghe tiếng chồng mình về tôi tỉnh giấc.
Anh gõ cửa và gọi tên tôi.
Nhanh như chớp, tôi vội lao ra mở và ôm chầm lấy anh. Mắt rưng rưng khóc.
- “Ô! Sao kỳ thế”, anh ngạc nhiên hỏi.
Đối diện với tôi chính là khuôn mặt ông bố chồng đáng sợ đêm qua. Lấy lại bình tĩnh, tôi buông chồng ra rồi nói: “Không sao anh à, chỉ là… chỉ là em nhớ anh quá”.
Sau lần đó, mỗi lần gọi điện về hỏi thăm sức khỏe ông, tôi chỉ dám nói vài ba câu rất to rồi cúp máy, bởi tôi sợ, tôi sợ cái cảm giác đối thoại với ông lại làm tôi nghĩ tới những sự việc đêm hôm đó.
Chuyện chưa dừng lại, những điều đáng sợ tiếp tục vây quanh tôi.
Không chỉ một lần, bố chồng có ý tiếp cận tôi khi vợ chồng tôi về quê nghỉ Tết. (Ảnh minh họa)
Tết vừa rồi, chồng tôi quyết không đi du lịch đâu mà sẽ về nhà ăn Tết cùng với bố. Tôi đã lấy hết can đảm, bỏ qua mọi chuyện để có thể có một Tết trọn vẹn ở nơi mà anh đã sinh ra và lớn lên. Thế nhưng, mọi việc lại chẳng được vẹn tròn.
Mùng 3 Tết, chồng tôi đi ăn nhậu với bạn cấp ba tới tận 9h tối chưa về, thế nên tôi xin phép bố chồng đi ngủ trước. Nghĩ đang ở nhà nên cũng chẳng thể có chuyện gì không hay cộng với việc phải chờ chồng về nên tôi không chốt cửa phòng.
Đang nằm ngủ chưa sâu giấc, tôi thấy tiếng cửa phòng mở ngỡ là chồng nên vẫn nằm im ngủ tiếp nào ngờ thấy ai đó âm chầm lấy tôi, lật tung chăn rồi… hung hãn như loài thú ăn mồi. Dưới ánh sáng mờ của bóng đèn ngủ, tôi chợt nhận ra người đó là bố chồng của mình.
Quá hoảng loạn, tôi vùng vẫy mãi mới thoát ra được. Tôi vụt chạy ra ngoài sân rồi đi ra phía cổng. Đứng dưới bóng tối, chân tay run cầm cập cứ ngỡ như vừa thoát khỏi lãnh địa của tử thần. Đúng lúc đó chồng tôi đi nhậu về. Trong cơn say, anh ngà ngà nên không phát hiện ra khuôn mặt tái mét của tôi.
Tôi nói đang đứng đợi anh về và muốn anh đưa đi chơi quanh làng vì không dám đối diện với bố chồng lúc đó.
Ngay trong sáng mùng 4 Tết, tôi nói có công việc gấp bên nhà ngoại nên xin phép về sớm. Anh và tôi thu xếp hành lý, bố chồng tôi cũng nhẹ nhàng đon đả, mặc nhiên như chưa có chuyện gì xảy ra vào đêm qua.
Chuyện đã xảy ra nhiều tháng nay, nhưng trong tâm trí tôi luôn cảm thấy bất an với ông bố chồng đáng sợ đó. Tôi không dám nói với chồng cũng chưa biết tâm sự cùng ai để có thể giải đáp những vướng mắc này. Xin mọi người hãy giúp tôi.
Theo Một Thế Giới
Cứ nhắm mắt cảnh tượng hãi hùng đó lại hiện lên ám ảnh tôi
Nếu nó quá khứ thì chị không nói làm gì, đằng này thời gian chụp ảnh và lưu video còn mới vô cùng, anh trong ảnh, trong video cũng là anh của hiện tại chứ không phải là anh của quá khứ.
Mặc cho sự can ngăn của bố mẹ, chị vẫn quyết tâm lấy anh làm chồng. Bố mẹ chị nói hai bên gia đình cách nhau xa quá mà n hà anh lại có điều kiện quá khác biệt so với nhà chị, bố mẹ chị sợ không môn đăng hộ đối nhưng bản thân chị cũng đã hỏi rõ anh chuyện này, anh nói chỉ cần tình yêu của chị là đủ. Vì thế nên chị tin tưởng vào anh, tin vào quyết định của mình là đúng.
Đó là anh đồng ý lấy chị, chứ còn bố mẹ anh vẫn còn do dự. Vì thế, anh đã nghĩ cách giúp chị bước chân vào cửa nhà anh một cách trót lọt. Ngày hôn lễ, vác bụng bầu hai tháng về nhà chồng mà chị nhận không ít ánh mắt, câu nói dèm pha từ họ hàng nhà anh. Chắc người ta đang nghĩ chị cố tình bẫy anh để được sống trong vinh hoa phú quý. Trong lòng chị bỗng cảm thấy có chút gì đó sai sai.
Bầu bí nên cưới xong chị ở nhà chờ sinh con và chăm sóc cong việc gia đình. Vẫn biết người ta nói mẹ chồng - nàng dâu khó có thể dung hoà, nên chị đã cố gắng cẩn thận trong lời ăn tiếng nói, cách ứng xử. Chị thật lòng coi mẹ chồng như mẹ đẻ chị. Mẹ chồng chị không phải người quá khó tính nhưng chị luôn có cảm giác hình như bà không quý mến chị cho lắm, chỉ bằng mặt chứ không bằng lòng. Nhiều lần, chị còn nghe thấy mẹ chồng nói bóng gió rằng nhà chị nghèo, nhà chồng giàu. Mẹ chồng chị không nói thẳng vào mặt chị mà chỉ úp úp, mở mở nhưng chị cũng thừa hiểu, bà đang ngầm ý chê bai gia đình chị nghèo.
Mẹ chồng chị không nói thẳng vào mặt chị mà chỉ úp úp, mở mở nhưng chị cũng thừa hiểu, bà đang ngầm ý chê bai gia đình chị nghèo. (Ảnh minh họa)
Hàng ngày chị dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả gia đình rồi mời bố mẹ chồng và mọi người xuống ăn sáng. Rồi lại tất tả dọn dẹp, lo cơm nước cho bữa trưa và bữa tối. Biết bố mẹ chồng thích không khí gia đình đầm ấm nên chị đã cố gắng rất nhiều để tạo ra cái không khí ấy. Mang thai tới tháng thứ 6 thì sức khỏe của chị có vấn đề. Chị luôn cảm thấy mệt mỏi và chỉ thèm ngủ. Công việc gia đình chị gần như chẳng còn sức mà làm nữa. Và điều chị lo sợ đã xảy ra. Mẹ chồng chị bắt đầu mia mai chị là kẻ ăn không, chỉ biết sống bám vào nhà chồng. Chị dần sợ phải đối mặt với mẹ chồng. Chị lao đao suy nghĩ, càng nghĩ càng quẩn, càng quẩn càng chẳng biết thế nào. Trong khi bụng bầu ngày càng to và tâm trạng càng mệt mỏi.
Thế nhưng chị càng né tránh thì mẹ chồng chị càng nói nhiều bấy nhiêu. Phận làm dâu chị nào dám cãi lai. Mẹ chồng có mắng gì, có nói gì chị cũng chỉ biết lắng nghe, nhẫn nhịn mà thôi.
Cũng may, chị vẫn còn có anh bên cạnh, anh chính là nguồn động viên, an ủi lớn nhất của chị. Anh đẹp trai, tài giỏi, nhà lại có điều kiện nên trước chị. có rất nhiều cô gái đến với anh. Anh cũng không giấu diếm chị chuyện đó, anh thành thật kể với chị tất cả. Chị chấp nhận yêu anh cũng có nghĩa là chị đã chấp nhận cả quá khứ của anh. Ai chẳng có quá khứ, quan trọng là hiện tại, anh đối xử với chị như thế nào mà thôi. Nào ngờ...
Giờ đây, cứ nhắm mắt là cảnh tượng hãi hùng đó lại hiện lên ám ảnh chị. (Ảnh minh họa)
Đợt công tác này của anh khá dài, không có anh bên cạnh, tâm trạng mệt mỏi nên chị đã mở máy tính làm việc của anh lên, nhìn hình ảnh anh trong đó cho đỡ nhớ. Những bức ảnh anh chụp cùng với mấy cô người yêu cũ đồng loạt hiện lên khi chị kích vào file ảnh. Không chỉ có thế, trong đó còn lưu lại cả những đoạn video giường chiếu thân mật của anh và họ nữa. Nếu nó quá khứ thì chị không nói làm gì, đằng này thời gian chụp ảnh và lưu video còn mới vô cùng, anh trong ảnh, trong video cũng là anh của hiện tại chứ không phải là anh của quá khứ. Chị ngớ người, choáng váng, kinh tởm và ghê sợ anh. Người chồng mà chị đầu ấp tay gối, yêu thương chăm sóc và chưa bao giờ có suy nghĩ rằng sẽ mất tin tưởng ở anh, vậy mà...
Chị mong chờ từng ngày anh về để làm rõ mọi chuyện. Vậy mà anh cũng chỉ buông cho chị vài câu lạnh lùng:
- Ai bảo em tò mò quá như thế. Mà em cũng phải học cách chấp nhận đi, chuyện đó sau này sẽ còn diễn ra thường xuyên đấy. Một người đàn ông phong độ đỉnh cao như anh, chỉ biết có một mình vợ thì uổng phí lắm.
Anh khiến trái tim chị vụn vỡ. Bị phản bội mà trong lòng chị vẫn còn thương anh rất nhiều. Giờ, cứ nhắm mắt là chị lại thấy cảnh tượng hãi hùng đó. Vậy mà với anh, anh coi như không có chuyện gì. Chưa bao giờ chị thấy mệt mỏi vô cùng như thế này. Mẹ chồng đã thế, chồng lại vậy, chị biết phải làm gì?
Theo Một Thế Giới
Cầm chìa khóa căn nhà tiền tỷ trên tay tôi chợt hiểu tại sao chồng nhất quyết đòi ly hôn như thế Hai tháng, mọi sự níu kéo đều thất bại, chồng tôi bước đi để lại tất cả gia tài cho mẹ con tôi. Anh đi theo người tình của mình, thời gian sau tôi nhận được 1 phong thư và thứ trong đó khiến tôi chết lặng. Chắc rằng chồng tôi nghĩ mẹ con tôi được sống trong căn nhà tiền tỷ thì...