Hai đời chồng và 2 lần ôm con về nhà ngoại bất đắc dĩ của tôi
Thương con nhà ngoại cũng chẳng nỡ đánh đuổi tôi. Nhưng bố tôi nói: “Số mày khổ thì trốn đâu cũng không khỏi khổ. Về tao cho miếng đất nhỏ mà mẹ con sống với nhau, đừng có lấy chồng nào nữa”.
23 tuổi tôi lên xe hoa về nhà chồng, quãng đường từ nhà chồng đến nhà mẹ chỉ có 3km nhưng từ ngày lấy chồng tôi ít về thăm mẹ. Vợ chồng tôi là lao động tự do, công việc phụ thuộc vào người khác nên thu nhập bập bõm.
Mẹ chồng tôi có tính gia trưởng lại thêm phần đồng bóng vì thế hầu như bất cứ việc gì tôi làm bà đều xét nét bới móc. Còn chồng tôi hiền lành, mẹ chồng nói gì anh nghe thế. Có nhiều khi bà chê tôi vụng về, lười làm, nhắc nhở chồng tôi dạy dỗ thêm. Thế là anh chẳng nói chẳng rằng chửi thẳng tôi, nếu tôi cãi lại là anh lao vào đánh.
Lấy chồng được 2 năm tôi mới sinh con gái đầu lòng. Nhưng trái ngược hẳn với mong đợi của tôi khi đón con từ tay mẹ chồng sau sinh, bà đốp thẳng vào mặt tôi: “Cái mặt phèn phẹt này sau lại cãi mẹ chồng nhem nhẻm. Gớm đẻ khéo thế”. Nghe mẹ chồng nói mà tôi chỉ muốn độn thổ xuống đất vì xấu hổ với mọi người trong phòng.
Tối chồng tôi về nghe mẹ kể lại chuyện, anh lao vào tát tôi túi bụi không cho tôi nói lời thanh minh (Ảnh minh họa)
Trong một tháng nằm cữ, mẹ đẻ tôi phải sang phục vụ con gái. Mẹ chồng tôi cứ bóng gió với mẹ tôi rằng 6 miệng ăn trong nhà giờ trông chờ vào mấy sào rau màu, nếu không chăm bón thì không có rau bán. Thế nên bà không thể ngồi nhà mà bế cháu cả ngày được. Rồi bà nói ngày xưa bà sinh con, chỉ nghỉ ngơi 1 tuần là lại đi làm luôn. Làm gì được nằm chơi không cả tháng như tôi.
Khi con tôi được 5 tháng tuổi trong một lần, chồng đi làm xa, mẹ chồng đi chợ buôn rau, ở nhà một mình tôi nghe phía dưới nhà bếp có mùi ga nồng nặc chạy xuống thì phát hiện bình ga đang hở xì ga nguy hiểm. Tôi chạy sang nhà anh hàng xóm nhờ anh sang sửa hộ đồng thời gửi con nhà bên cạnh để phụ anh làm cho nhanh. Xong xuôi mọi việc tôi dẫn anh vào nhà rửa tay chân. Tôi đang lúi húi lấy xà phòng cho anh rửa tay thì mẹ chồng tôi về bà chẳng nói chẳng rằng vu luôn cho tôi cái tội dẫn trai về nhà. Anh hàng xóm nhà tôi làm ơn lại bị mắc oán.
Tối chồng tôi về nghe mẹ kể lại chuyện, anh lao vào tát tôi túi bụi không cho tôi nói lời thanh minh. Cực chẳng đã tôi hét lên: “Mẹ và anh đừng có bôi nhọ danh dự con như vậy”. Mẹ chồng và chồng tôi ngay đêm đó đã ném hết quần áo của tôi ra đường và đuổi mẹ con tôi ra khỏi cửa.
Video đang HOT
Bất đắc dĩ, tôi đành phải về nhà ngoại nương nhờ. Chẳng biết bà đã nói gì với chồng tôi mà sau cái ngày tôi bị đuổi về nhà, anh đến gặp tôi trong mùi rượu nồng nặc đòi ly hôn và chửi bới bố mẹ vợ thậm tệ. Tôi nhanh chóng ly hôn chồng khi con gái chưa đầy 1 tuổi.
Khi con gái tôi 3 tuổi, tôi quyết định gửi con đi lớp và cho con ở lại cho bố mẹ đẻ nuôi. Một mình tôi lên thành phố phụ bán hàng cho người quen. Tại đây tôi gặp một người đàn ông 40 quê Hải Dương. Anh cũng từng đổ vỡ hôn nhân và có một cậu con trai. Hiện giờ anh đang sống độc thân và làm bảo vệ cho công ty này. Số phận đã đưa đẩy tôi và anh gần nhau hơn, một năm sau chúng tôi quyết định về sống chung với nhau tại quê anh.
Tưởng cuộc hôn nhân thứ hai sẽ làm thay đổi cuộc đời tôi. Nhưng trong chăn mới biết chăn có rận, chồng thứ hai của tôi cũng thuộc dạng máu mặt khi vừa biết đánh cờ bạc lại biết đánh vợ. Nhà chồng tôi có một cửa hàng tạp hóa nhỏ, từ ngày lấy chồng tôi phụ mẹ chồng bán hàng và kiêm luôn công việc ghi lô đề mỗi buổi chiều.
Chồng tôi tham gia các canh bạc có tổ chức, tiền anh mang về từ những buổi sát phạt ấy có khi nhiều khi ít nên cuộc sống của tôi cũng sung sướng, khổ đau theo những canh bạc của chồng. Lúc anh thắng, tôi được ăn sung mặc sướng được anh ngọt ngào chiều chuộng. Khi anh thua thì bao nhiêu bực dọc anh chút lên tôi. Ở trong nhà có đồ đạc gì anh mua từ tháng trước giờ lại đội nón ra đi bù vào ván bài thua sau đó.
Trong một lần gần đây đánh bạc anh đã cắm cả sổ đỏ của hai miếng đất, máu thắng thua xót của và muốn gỡ gạc, anh tiếp tục ký giấy vay nợ với lãi xuất chết người. Anh trở về nhà trong bộ dạng phờ phạc thông báo nhà mất tiền nợ, tôi như chết điếng. Rồi sẽ sống sao đây trên đất khách quê người không nhà cửa với đứa con chưa đầy 1 tuổi giữa tôi và anh?
Giờ tôi cũng chẳng biết phải làm thế nào, bỏ anh thì thương con không có bố (Ảnh minh họa)
Vậy là giải pháp đưa ra chỉ có cách là anh bỏ tôi lên Hà Nội tìm việc và cũng để trốn nợ. Mẹ chồng sang nhà chú út ở còn tôi lại một lần nữa ôm con trở về nhà với bố mẹ. Thương con bố mẹ tôi cũng chẳng nỡ đánh đuổi. Nhưng bố tôi nói: “Số mày khổ thì trốn đâu cũng không khỏi khổ. Về tao cho miếng đất nhỏ mà mẹ con sống với nhau, đừng có lấy chồng nào nữa”.
Từ khi thấy tôi về quê, chồng thứ 2 của tôi cũng đôi lần ghé thăm con và mong muốn được ởnhà ngoại để làm ăn kinh tế. Bố mẹ biết tôi đã khổ vì chồng rồi, nên ông bà khuyên đừng dây vào những kẻ cờ bạc, nay nó ngon ngọt mai nó lại đánh bạc thì cả đời làm mà đền cho nó.
Nuôi 2 đứa con của hai đời chồng là đã khổ lắm rồi. Giờ tôi cũng chẳng biết phải làm thế nào, bỏ anh thì thương con không có bố. Nhưng sống với anh thì tôi sợ những trận đòn và những ngày tôi lại phải đi đền tiền cờ bạc cho anh.
Theo Afamily
Chồng đi công tác, vợ tranh thủ... làm thêm ở nhà nghỉ
Bố mẹ, người thân đều phản đối tôi cưới em làm vợ bởi lúc ấy em làm cái nghề mà nhiều người không thể chấp nhận: gái bán hoa.
Tôi là một kỹ sư xây dựng 37 tuổi và có cuộc sống gia đình hạnh phúc, con trai đầu lòng của tôi năm nay hơn 3 tuổi. Vợ chồng tôi khi đến với nhau không được sự đồng ý của gia đình.
Tôi quen em trong một tình huống chớ trêu. Hôm ấy, tôi kết thúc công việc khá khuya, trong lúc trên đường trở về phòng trọ thì bất ngờ gặp em đang chạy trốn cảnh sát trật tự truy quét gái bán dâm, nhìn thấy em bị thương chân đi khập khiễng, máu chảy ở cánh tay do ngã. Lúc ấy, tôi không nghĩ em là gái và cho đi nhờ xe. Trên đường đi, em thú nhận mình là gái bán hoa.
Quả thực lúc ấy, tôi không hề để ý đến nghề nghiệp của em, tôi hỏi em địa chỉ nhà để đưa về thì em nói bây giờ không thể về vì công an đang ở đó. Thế là tôi đành đưa em về phòng trọ của tôi, băng bó vết thương cho em.
Em kể với tôi, em xuất thân trong gia đình nông thôn, gia đình nghèo, em chỉ học hết lớp 12 rồi nghỉ học lên thành phố kiếm sống. Em làm nhiều nghề từ phục vụ bàn ở quán cà phê, quán ăn cho đến bán quần áo thuê rồi bị lừa vào đường dây bán dâm của một tú ông khét tiếng. Nhiều lần muốn từ bỏ nghề nhưng không thể vì liên tục bị đe doạ nếu không tiếp tục làm sẽ bị đánh chết.
Em từng là gái mại dâm trước khi chúng tôi nên vợ nên chồng (Ảnh minh họa).
Thế là em đành nhắm mắt đưa chân trượt dài trong những chuỗi ngày ê chề. Quả thực, nghe những lời em tâm sự, tôi đã vô cùng cảm động. Nếu không nghe em kể thì chẳng ai có thể nghĩ em là gái làng chơi, khuôn mặt em hiện lên vẻ đẹp trong sáng và thánh thiện đến kỳ lạ, giọng nói dịu dàng và dáng hình mảnh mai, em ăn mặc kín đáo hơn nhiều so với những cô gái bán dâm mà tôi từng được nhìn thấy.
Quả thực là tôi đã đem lòng quý mến em ngay từ giây phút ấy. Tôi quyết định sẽ đưa em ra khỏi con đường tội lỗi ấy bằng một cái nghề trong sạch.
Bản thân em cũng hoàn toàn đồng ý với điều ấy, em nói với tôi sẽ quyết tâm từ bỏ. Vài ngày sau, tôi thuê cho em một căn phòng kín đáo ở cùng chỗ tôi ở, hàng ngày, tôi dạy em cách sử dụng máy tính. Vì em cũng đã học hết phổ thông nên những kiến thức cơ bản về tin học cũng khá thành thạo. Sau gần 1 tháng sau, em được nhận vào làm lễ tân cho công ty tư nhân của một anh bạn thân của tôi làm chủ. Kể từ đó, em không còn quay trở lại cái nghề kia nữa.
Sau gần 2 năm đón nhận tình cảm của tôi, tôi quyết định đưa em về ra mắt gia đình và quyết định tổ chức đám cưới. Tuy nhiên, sau khi biết được quá khứ không mấy tốt đẹp của em thì tất cả mọi người trong gia đình tôi đều từ chối.
Nhưng tôi vẫn quyết định cưới em bằng được, thấy tôi quá quyết tâm, bố mẹ tôi cũng nhắm mắt đồng ý. Sau khi đám cưới diễn ra, vì chưa có đủ tiền mua nhà nên tôi quyết định thuê một căn hộ nhỏ đủ để vợ chồng sống thoải mái. Vì công việc của tôi thường xuyên phải đi công tác xa nhà nên thời gian bên vợ cũng thưa hơn. Sau 1 năm thì em sinh cho tôi một cậu con trai kháu khỉnh, đáng yêu. Em tỏ ra là một người vợ, người mẹ đảm đang và rất mực yêu thường chồng, con.
Chưa bao giờ em phản đối bất cứ quyết định gì của tôi và ngoan ngoãn sống trong vòng tay che chở của tôi. Em nói, đối với em, tôi không chỉ là chồng mà là ân nhân đưa em ra khỏi con đường lầm lỡ. Tôi đã tin tưởng em tuyệt đối, vả lại, sống với nhau mấy năm trời nhưng tôi chưa thấy ở em có biểu hiện gì đáng nghi. Thế là tôi yên tâm đi công tác, dù bận rộn nhưng tôi vẫn tranh thủ về thăm vợ, con mỗi tuần.
Thế nhưng, dạo gần đây, tôi được điều chuyển đi công tác xa nhà nên thời gian về nhà cũng ít hơn lúc trước. Cũng đúng lúc này, tôi mới thấy ở em có những biểu hiện lạ. Em vẫn vui vẻ mỗi khi tôi về nhà, nhưng em không còn mặn mà chuyện chăn gối như lúc trước nữa. Tôi có hỏi thì em chỉ nói rằng em không được khoẻ.
Tôi ắt hẳn sẽ tin lời em nói nếu như con trai tôi không thủ thỉ rằng buổi tối mẹ thường đi đâu đó rồi về.
Tôi quyết định theo dõi vợ mình, đúng như lời con tôi nói, em đã quay trở lại con đường kia trong lúc tôi vắng nhà. Em ung dung vào nhà nghỉ với một người đàn ông lạ mà không hề biết tôi đã đứng tim trong chiếc taxi đi theo em.
Tôi chưa biết phải làm thế nào, sẽ phải nói với em những gì?. Tôi có để em thiếu thốn gì để đến nỗi em phản bội tôi như vậy?
Theo VNE
Cưới vợ chỉ vì trót làm cô ấy phá thai Bạn gái đã phá thai nhiều lần vì tôi nên tôi phải cưới, còn hiện tại, tôi thích một người đã ly dị chồng. Tôi năm nay 31 tuổi, có việc làm ổn định, gia đình có mẹ, chị gái và em gái ở chung. Mọi người đều có thu nhập đủ sống. Tôi quen bạn gái, cũng là vợ sắp cưới của...