Hai chiếc nhẫn và ba cánh tay
Uhm thì anh cụt tay , chị không phải là cánh tay đỡ anh, chị chỉ cần anh dùng trái tim anh đỡ 2 chiếc nhẫn cùng chị suốt cụôc đời này.
Cuộc sống gia đình của anh chị dần trôi theo thường nhật, vậy mà khi người ta tưởng mình nắm hạnh phúc trong tay rồi, cũng là lúc hạnh phúc bắt đầu rẽ sang một hướng khác.
Một ngày sinh nhật chị, tan sở, anh tranh thủ về sớm với chị. Anh mua bó hoa, vèo vèo băng qua con đường từ cơ quan về nhà.
Rầm! Trời tối sầm, anh không còn thấy gì nữa, chỉ biết mình đã va vào một vật gì đó có hình thù giống con khủng long.
Trắng! Là màu sắc anh nhìn thấy khi mở mẳt ra, xung quanh đều trắng, bức tường trắng, ô cửa sổ đầy nắng, giường trắng, gian phòng màu trắng và toàn thân anh cũng trắng toát những dải băng!
Trống rỗng! Là cảm giác anh có khi cố đưa tay nắm lấy tay chị, anh hốt hoảng “ tay mình đâu rồi nhỉ“, anh muốn nắm lấy tay của chị, vậy mà…
Hoa hồng! Là chấm đỏ đau lòng mà anh thấy khi lành vết thương về nhà. Anh đau lòng vì bản thân mình. Lo sợ mai kia mốt nọ, anh không còn cánh tay nữa, ai sẽ nâng đỡ chị, chờ che chị, một cánh tay có thể ôm chị trọn vẹn vào lòng không? Rồi cuộc sống của anh và chị sẽ ra sao? Một mình chị có khó khăn không khi còn phải lo thêm một cánh tay của anh nữa .
Đen! Là màu cô độc của chính anh trong tâm hồn mình. Anh u buồn, tuyệt vọng và tự trói mình trong chính căn nhà đầy hạnh phúc của anh. Anh thấy căn nhà màu hồng này chỉ có mình anh mang màu đen ảm đạm vô duyên hết sức.
Video đang HOT
Chị vẫn sớm hôm tất bật với công viếc và lo lắng cho anh, anh muốn đưa tay nắm tay chị, anh vẫn còn tay để nắm, vậy mà anh lại bất lực và không muốn sử dụng cánh tay còn lại, anh hèn nhát quá rồi!
Ngày sinh nhật chị năm nay, anh biết mà cố tình không biết, anh làm vẻ lạnh lùng, anh không thể ôm hoa tặng chị, anh không muốn mình ôm hoa bằng một cánh tay.
Tối đó, chị mỏi mệt, chị chẳng có thời gian nhớ rằng hôm nay sinh nhật mình. Rồi chị chợt đưa tay xoa cái mặt dây chuyền trứơc cổ, chị mỉm cười, lần đầu tiên sau khi anh trở về từ bệnh viện, chị chưa cho anh biết một bí mật, giờ chị muốn anh biết.
Chị đến cạnh anh, và hỏi anh: “Anh còn nhớ chiếc nhẫn cưới của anh ở đâu không?”.
Anh giật mình, ừ nhỉ, khi ta không còn đôi tay nữa thì cảm giác đeo nhẫn anh cũng chẳng có, anh quên mất chiếc nhẫn rồi!
Anh loay hoay suy nghĩ, chắc khi mình phẫu thuật bác sĩ đã đem đi rồi, anh thấy muốn khóc, rồi anh khóc to, anh nói “Anh xin lỗi, xin lỗi vì anh không thể đeo được chiếc nhẫn ấy, anh không thể đeo lại được!”
Chị nhẹ nhàng đến bên anh, chị chìa cái mặt dây chuyền trước cổ chị cho anh xem, đó là 2 chiếc nhẫn cưới được lồng vào dây chuyền; chị khẽ nói: “Khi anh không còn đôi tay nữa, cuộc sống vẫn cứ trôi không ngừng, vẫn cay đắng, ngọt ngào. Chiếc nhẫn ấy em cũng không đeo nữa, em lồng chúng vào nhau, và đeo lên cổ, đeo lên gần phía trái tim em! Em yêu anh! Và vẫn yêu anh! Hai chiếc nhẫn này em sẽ đeo như thế đến suốt đời, để nhắc em nhớ rằng, chúng ta vẫn còn có nhau, ta vẫn còn yêu nhau, và như thế, em sẽ đeo luôn phần của anh, em sẽ cố gắng sống cùng anh để nâng đỡ 2 chiếc nhẫn bên cạnh trái tim em.”
Anh không nói, không khóc, anh đang yêu, anh vẫn đang được yêu. Chị là người phụ nữ anh chọn. Anh nhớ lại con bé hàng xóm, con bé hay nói chuyện với anh mỗi buổi chiều trước khi gặp tai nạn, con bé đọc đâu đó rồi kể anh nghe rằng: “…khi người yêu con bị cụt chân, con hãy là chiếc nạng vững chắc cho đời họ…” …Uhm thì anh cụt tay , chị không phải là cánh tay đỡ anh, chị chỉ cần anh dùng trái tim anh đỡ 2 chiếc nhẫn cùng chị suốt cụôc đời này.
Đôi khi cuộc sống tưởng hoàn hảo thì nó lại khập khiễn, nhưng vì điều đó ta mới biết họ có ý nghĩa quan trọng trong trái tim ta đến mức nào. Những điều hay không nhất thiết chỉ có trên sách vở, giữa cuộc đời thực hãy còn nhiều những câu chuyện tình yêu thầm lặng, không tên nhưng nhiều ý nghĩa!
Theo Guu
Chết lặng ngay giây phút chồng trao nhẫn cưới
Khi anh đang chuẩn bị trao nhẫn cưới cho tôi thì đột nhiên một cô gái trạc tuổi tôi xuất hiện.
Khi kể ra câu chuyện này, lòng tôi vô cùng rối bời, hụt hẫng, tôi chỉ muốn bỏ đi đâu đó thật xa khỏi nơi này. Tôi muốn bỏ lại sau lưng tất cả mọi thứ kể cả cuộc hôn nhân với anh người chồng mà tôi từng thương yêu nhất!
Mới hôm qua thôi tôi còn háo hức chụp ảnh cưới, háo hức chuẩn bị tư trang để về nhà chồng. Nhưng hôm nay tôi lại vừa trải qua cú sốc lớn nhất đời mình. Tôi thật sự có nằm mơ cũng không nghĩ được rằng bi kịch tưởng chừng như chỉ có trên phim ảnh ấy lại &'vận' vào cuộc đời tôi. Tôi đã vô cùng đau khổ, tôi đã muốn từ bỏ tất cả, nhưng tôi không thể làm thế được chỉ vì đứa con 5 tháng mà tôi đang mang trong mình.
Đứa con tôi đã có hình hài, tôi vẫn nghe thế con tôi &'máy' mỗi ngày. Nó như nhắc nhở tôi phải làm tốt trách nhiệm của một người mẹ. Vậy sao tôi nỡ làm đau lòng con mình, nhưng sống cùng anh, người chồng bội bạc ấy, liệu tôi còn chịu đựng nổi đến bao giờ đây?
Cách đây 2 năm trước, tôi gặp Long chồng mình trong một hoàn cảnh trớ trêu. Khi đó, tôi vừa chia tay mối tình đầu đẹp như mơ của mình. Cũng chỉ vì anh phản bội tôi. Khi đó, tôi vừa chạy vừa khóc thì va vào Long. Long đỡ tôi dậy, thấy tôi khóc, Long đã đi theo làm quen rồi hai đứa nói chuyện với nhau rất lâu. Suốt buổi đi dạo bờ hồ hôm đó, tôi cảm giác trái tim mình đang dần ấm lại.
Về sau tôi và Long thường xuyên nói chuyện với nhau. Hai đứa còn trao đổi với nhau địa chỉ nhà để thi thoảng đến chơi. Vì nhà gần nên chúng tôi thường xuyên gặp nhau, anh đến chơi nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của bố mẹ tôi. Cũng bởi anh khá gần gũi, nhanh nhẹn lại là con nhà gia giáo đúng kiểu mẫu bố mẹ tôi vẫn thường &'lưu ý' tôi khi quen người khác phái.
Tình cảm đến lúc nào hai đứa cũng chẳng hay. Tôi chỉ nhớ, một buổi chiều mùng 8/3 sau 3 tháng hai đứa quen nhau, Long tỏ tình. Và tất nhiên tôi chẳng có lý do gì để từ chối người yêu tuyệt vời như anh.
Trong khoảng thời gian yêu thương, Long rất quan tâm tới tôi. Anh chiều chuộng tôi hết mực, anh mua tặng tôi những thứ mà tôi thích. Anh cũng chưa một lần than phiền về kinh tế mỗi khi hai đứa ở bên nhau. Anh cũng hứa hẹn sau này khi cưới, anh sẽ &'giao nộp' hết lương và sổ tiết kiệm cho tôi. Chỉ cần tôi vui là anh hạnh phúc lắm rồi.
Hai đứa tôi rất hợp nhau trong quan điểm sống cũng như &'chuyện ấy'. Tôi khá thoáng nên sau khi anh tỏ tình chúng tôi thường xuyên quan hệ tình dục. Chuyện đó vẫn xảy ra khi cuối tuần bố mẹ anh về quê chúng tôi đều làm chuyện ấy ở phòng anh. Khi chúng tôi có những giây phút thăng hoa, anh đều nói đó là cảm xúc lần đầu trong đời của anh. Trước đây, anh chưa từng cùng ai như thế.
Tôi đã rất tin tưởng anh cho tới ngày chúng tôi cưới nhau. Khi anh đang chuẩn bị trao nhẫn cưới cho tôi thì đột nhiên một cô gái trạc tuổi tôi xuất hiện. Mới đầu cô ta đã đi thẳng lên chỗ anh, cô ta cho anh một cái tát ai nghe thấy cũng biết rằng nó rất đau, rất kêu.
Sau đó, cô ta nói anh đểu giả và ôm mặt khóc. Cô ta chỉ vào bụng mình và nói cô ta đang mang đứa con của anh. Cô ta yêu cầu anh hủy đám cưới và chịu trách nhiệm về cái thai đó. Khi tôi chưa kịp hỏi anh chuyện gì đang diễn ra thì bố mẹ cô gái đó cũng xông vào lễ cưới. Anh tiếp tục nhận thêm một cái tát từ bố cô gái.
Khi đó, tôi đã ngất xỉu đi không rõ chuyện gì diễn ra. Chỉ sau đêm hôm đó, anh mới thú nhận tác giả của cái thai đó chính là do anh. Nhưng anh không yêu cô ta, chỉ là một sự cố đáng tiếc khi hôm đó, cơ quan anh biết anh sắp kết hôn nên đã bắt anh &'khao'. Không ngờ hôm đó khi say, anh đã trót có quan hệ với nhân viên mới thực tập. Cô ta trước đó cũng từng tham gia thực tập cơ quan anh. Một dạo anh và cô ta có quan hệ tình cảm yêu thương nhau.
Chẳng ngờ, chuyện qua rồi nhưng vì vương vấn tình cũ, nên cô ta đã lên giường với anh hôm đó. Cô ta cũng hứa đó chỉ là lần cuối hai người bên nhau.
Anh đã quỳ xin tôi tha thứ. Anh nói anh sẽ tìm mọi cách giải quyết êm xuôi cái thai đó. Nhưng tôi nghe mà lòng đau đớn vô cùng. Anh nói &'giải quyết' cứ như dễ lắm, cái thai nó cũng là một con người, anh đâu thể nói làm gì là làm được. Giờ tôi đau khổ quá mọi người ạ. Tôi chẳng ngờ ngày vui của mình lại ra nông nỗi như thế. Tôi biết phải làm sao đây mọi người ơi?
Theo Người đưa tin
Tôi đã bỏ chạy khỏi hôn trường khi nhìn thấy người phụ nữ ấy sánh bước cùng bố vợ tương lai Khoảnh khắc chúng tôi trao nhẫn cưới cho nhau, cả hai đã không cầm được nước mắt. Đúng lúc ấy tôi nhìn xuống dưới hôn trường và choáng váng khi nhìn thấy người phụ nữ sánh bước bên bố vợ tương lai của mình. Tôi và em quen nhau trong quãng thời gian du học. Em và tôi đều thiếu vắng sự chăm...