Hai cha con cùng mắc bệnh hiểm nghèo, nhưng người cha lại nói: ‘Cứu tôi trước!’
Câu chuyện dưới đây là do ông nội tôi kể lại. Đó là chuyện về nhà hàng xóm, nhưng gia đình ấy giờ đã chuyển đi nơi khác.
Hai cha con cùng mắc bệnh hiểm nghèo
Khoảng 10 năm về trước, trong thôn chúng tôi có một gia đình vốn không mấy khá giả, hai vợ chồng thật thà cùng hai đứa con thơ cơm bữa qua ngày có nhau.
Một ngày nọ, người cha đột nhiên run rẩy, chân tay co quắp, toàn thân rã rời. Người mẹ vội vã đưa cha đến bệnh viện, bác sĩ nói nhất định phải làm phẫu thuật.
Gia cảnh thì nghèo, người mẹ lại phải lo lắng chạy vạy t.iền nong. Đã không đủ t.iền để cứu cha, vậy mà đúng lúc này cậu con trai cả lại xuất hiện các triệu chứng giống hệt cha mình. Bác sĩ cho biết đây là bệnh di truyền, nên cũng phải phẫu thuật thì mới có hy vọng. Người mẹ vừa đau khổ vừa lo lắng, t.iền mượn được còn chưa đủ chi trả cho một người, giờ biết làm sao đây? Bà không muốn mất chồng, cũng không thể để mất con trai, giờ biết cứu ai bỏ ai?
Bà buồn bã nói với hai cha con: “Thực sự nhà không còn t.iền nữa rồi, cố gắng thì cũng chỉ có thể cứu được một người, hai cha con nói xem nên cứu ai trước?”
Người cha vội nói: “Cứu tôi trước! Tôi là chồng bà, tôi mới là người thân thiết nhất của bà!” Cậu bé nghe những lời của cha mình, buồn bã quay mặt đi rồi lặng lẽ rơi nước mắt.
Người mẹ im lặng. Cuối cùng, bà nói: “Ai có thể chất khỏe hơn thì cứu người đó, vì thể chất khỏe sẽ có hy vọng lớn hơn. Thôi, cứ quyết định như vậy.” Cuối cùng hai cha con đều đồng ý.
Trước đó, cậu bé đã nghĩ sẽ chủ động từ bỏ, để mẹ cứu lấy cha. Nhưng bây giờ, cậu đã thay đổi quyết định – sẽ không bỏ cuộc! Cậu muốn tiếp tục sống, vì cha cậu đã quá ích kỷ! Cậu bé bắt đầu chăm chỉ uống thuốc, thậm chí thuốc có đắng thế nào cậu cũng cố nuốt, không hề nhăn mặt nhíu mày. Cậu muốn cơ thể của mình đủ khỏe mạnh, cậu không thể thua cha mình được.
Video đang HOT
Một vài ngày sau đó, tình trạng tinh thần và thể chất của người cha càng tồi tệ hơn, còn cậu con trai thì đã khỏe hơn cha nhiều rồi. Lúc này người mẹ và các bác sĩ quyết định cứu chữa cho cậu con trai.
Cuộc phẫu thuật rất thành công. Cơ thể của cậu bé khôi phục từng ngày, còn cơ thể của người cha lại gầy đi từng ngày. Ngày cậu bé xuất viện cũng là ngày người cha bị trả về. Cậu tự mình đi, còn cha cậu thì phải nhờ người chở về.
Sau khi về nhà, hàng ngày cậu bé đều hoạt bát tươi cười, người cha thì mất vào một buổi sáng sớm không lâu sau đó. Khi đó thân thể ông chỉ còn lại da bọc xương…
Chứng kiến cha qua đời, cậu con trai không hề cảm thấy buồn thương, luyến tiếc. Nhưng mẹ cậu thì quá đau lòng. Bà nói với cậu: “Con trai à cha đã mất rồi, con không cảm thấy buồn sao? Con hãy lại dập đầu lạy ông ấy vài lạy đi”.
Cậu bé lắc đầu, nói: “Không!!! Con không lạy ông ấy!”
Người mẹ nói: “Con à, mẹ muốn nói với con rằng, sự thực không phải như vậy đâu. Ngay từ đầu, cha con đã quyết định bỏ cuộc, để mẹ cứu lấy con. Nhưng ông ấy sợ rằng nếu cứu con mà lại không cứu ông ấy thì con sẽ áy náy và cảm thấy có lỗi cả đời, nên mới nói ra những lời ích kỷ như vậy. Tuy những lời nói đó làm con tổn thương, nhưng đó lại chính là động lực để con cố gắng, để con dám giành lấy cơ hội sống mà không cảm thấy áy náy. Sự thực là ông ấy đã nhường hết thuốc của mình cho con. Nếu không phải vì để cứu con, thì hôm nay ông ấy đã không ra đi như thế này.”
Bà mẹ chưa dứt lời, cậu bé đã nước mắt tuôn trào, cậu đến trước linh cữu của cha mình quỳ sụp xuống. Cậu cứ quỳ ở đó ròng rã cả ngày trời, nước mắt không ngừng rơi vì ân hận. Nhưng trong quan tài, có lẽ người cha vĩ đại của cậu đang mỉm cười…
Theo Daikynguyen
Chồng và con đều mắc bệnh hiểm nghèo nhưng vợ lại yêu cầu bác sỹ cứu chồng và lý do...
Đang dốc lòng chuẩn bị cho con thì Thương lại nhận thêm một tin động trời nữa. Thành - chồng Thương sau hôm vào viện bỗng dưng kêu đau đầu chóng mặt rồi cũng nằm viện luôn.
ảnh minh họa
Vợ chồng Thương cưới nhau 5 năm mới sinh được một đứa con trai, phải nói rằng sự ra đời của đứa con đã khiến cả hai vợ chồng vui mừng khôn tả. Gia đình hai bên thì khỏi phải nói, Thương được mẹ chồng chuyển cho 2 tỷ làm cuốn sổ tiết kiệm cho con, bà chăm cháu cũng khéo và thường xuyên đến nhà Thương ở để được gần gũi cháu đích tôn. Thương không ngờ trước đến nay mẹ chồng cô lạnh nhạt với cô như vậy mà đứa con đã thay đổi tất cả.
Cuộc sống của hai vợ chồng Thương cứ thế trôi qua yên bình, cứ ngỡ rằng mọi thứ thế là yên ổn, ai ngờ một ngày nọ, tai họa đã giáng xuống gia đình Thương.
Hôm đó con trai Thương lên cơn sốt cao, cho uống thuốc mãi vẫn không khỏi. Hai vợ chồng hoảng quá gọi xe cấp cứu đưa con đi viện. Làm xong các xét nghiệm, Thương và chồng tá hỏa khi nghe bác sỹ bảo rằng, con họ mắc bệnh về m.áu. Phần trăm chữa trị rất khó. Nghe xong tin, Thương ngã lăn ra ngất xỉu. Cô không hiểu sao ông trời lại độc ác với gia đình cô như vậy.
(Ảnh minh họa)
Đang dốc lòng chuẩn bị cho con thì Thương lại nhận thêm một tin động trời nữa. Thành - chồng Thương sau hôm vào viện bỗng dưng kêu đau đầu chóng mặt rồi cũng nằm viện luôn. Bác sỹ khám xong thì lắc đầu bảo với Thương:
- Anh nhà chị cũng mắc bệnh hiểm nghèo tương tự con trai của chị, cả hai phải được thay tủy thì mới sống được.
Tin đó như sét đ.ánh ngang tai Thương. Sao ông trời lại đối xử với cô như vậy cơ chứ? Cô mới được hưởng hạnh phúc chưa lâu, sao giờ lại lấy đi tất cả của cô? Thương gào khóc trong điên loạn, cô muốn được c.hết thay con, thay chồng nhưng sự thật rành rành trước mắt, cô không thể nào chối cãi được. Bao nhiêu t.iền bạc Thương dành dụm, kể cả t.iền tiết kiệm của hai vợ chồng đều được Thương đổ vào bệnh viện để chữa trị cho con và chồng hết. Nhưng rồi đến lúc bác sỹ bảo rằng, có thể ghép tủy để dành sự sống cho một trong hai người, Thương đã quyết định bảo bác sỹ cứu chồng mình.
Mẹ chồng cô biết được quyết định ấy của con dâu, bà chỉ cắn răng chịu đựng rồi khóc thầm chứ không biết phải nói gì vì cả hai đều là con là cháu mình, bà đều rứt ruột. Nhưng hàng xóm, họ hàng của Thương thì bảo rằng Thương là người mẹ vô nhân tính, chỉ thương lấy bản thân mình chứ không hề thương con. Đứa con mới 6 t.uổi, nhỏ bé như thế nó cần được che chở, vậy mà Thương lại quyết định bảo bác sỹ cứu chồng, để mặc cho con c.hết. Người ta nhìn Thương với anh mắt khinh bỉ, họ bảo Thương chỉ lo cho mình, người ta bảo phụ nữ có thể không cần chồng nhưng luôn cần con, đằng này Thương chỉ muốn có chồng mà vứt luôn đứa con tội nghiệp của mình.
Thương nghe hết, hiểu hết nhưng cô không nói gì. Sau 5 tháng túc trực bên đứa con và người chồng tội nghiệp, Thương phải nói câu tạm biệt với đứa con bé bỏng của mình. Ruột gan cô đau như cắt, nhưng hàng xóm thấy Thương khóc lóc bên quan tài của con thì chỉ bĩu môi. Họ bảo:
- Thấy con c.hết không chịu cứu nó rồi còn giả vờ khóc lóc ỉ ôi cái gì? Đúng là nước mắt cá sấu.
Không ai dành cho Thương một cái nhìn thiện cảm, ngay cả chồng cô, sau ca ghép tủy thành công, anh hồi phục và biết rằng vợ đã bảo bác sỹ cứu mình, bỏ mặc con thì hét lên:
- Sao em lại làm thế? Sao không cho anh c.hết thay con? Sao em cho con c.hết tức tưởi thế vợ ơi?
Bao nhiêu lời nói cay độc, phũ phàng Thành đều thốt ra rồi đổ lên đầu vợ, Thương chỉ biết im lặng nghe rồi khóc. Tối hôm đó, khi mẹ chồng mở cửa nhà kho ra, thấy con dâu đang ngồi trong đó ôm con búp bê của cháu đích tôn, khóc lên từng đợt thì bà bảo:
- Sao con ngồi đây? Khuya rồi vào nhà đi. Mẹ không trách con đâu, vì mẹ làm mẹ, mẹ hiểu mà.
Nghe những lời mẹ chồng nói, Thương òa lên nức nở. Cô nói trong nước mắt:
(Ảnh minh họa)
- Con đau lắm mẹ ơi, nhưng biết làm sao được, bác sỹ bảo con con có ghép tủy thì cũng sống được 2 năm thôi, anh Thành thì có thể 10 năm hoặc lâu hơn. Sao con có thể tước đi sự sống của anh ấy được? Con đau khổ lắm chứ nhưng ít ra anh ấy còn sống, con còn có cơ hội có những đứa con khác nữa... Một bên là chồng, một bên là con, con cũng khó khăn lắm mẹ à. Hơn nữa bác sỹ cũng bảo sức khỏe con của con không ổn định, cuộc phẫu thuật không biết có thành công hay không...
Thành đứng trong nhà, nghe hết rõ từng lời nói của vợ. Anh chảy nước mắt. Thì ra vợ anh đã phải chịu nỗi đau lớn như thế, vậy mà anh đã không chia sẻ với cô ấy mà còn thóa mạ, c.hửi rủa cô ấy nữa. Giờ thì anh hiểu rằng, vợ anh là người phụ nữ sâu sắc, không phải cô ấy không thương con mà vì bắt buộc phải lựa chọn cái an toàn hơn. Thành chạy ra ôm lấy vợ rồi khóc: "Thương ơi, anh xin lỗi. Là anh quá ích kỷ, không nghĩ cho em. Anh hứa sẽ cho em những đứa con khỏe mạnh hơn, mà nếu không được như thế thì anh cũng hứa rằng sẽ không bao giờ bỏ rơi em, sẽ chiến đấu với bệnh tật vì em".
Theo blogtamsu
Người yêu 7 năm mắc bệnh hiểm nghèo, chàng trai hủy hôn cưới vợ mới để rồi.. Vậy là mặc người yêu vật lộn với những cơn đau trong bệnh viện, Hùng lại thảnh thơi vui đùa đi chơi cùng người tình mới. Và 1 tháng sau ngày Xuyến nhập viện cũng là lúc Hùng quyết định hủy hôn để làm đám cưới với người mới. Và 1 tháng sau ngày Xuyến nhập viện cũng là lúc Hùng quyết định...