Hà Tĩnh: Người tàn tật bị “chặn” trợ cấp
Đó là tình cảnh của nhiều người tàn tật nặng tại Hà Tĩnh thuộc diện hưởng bảo trợ xã hội theo Nghị định 67/2007 và Nghị định 28/2012.
Bỏ sót đối tượng
Gia đình chị Nguyễn Thị Soa (thôn 4, xã Bùi Xá, huyện Đức Thọ) có con gái là Lê Thị Lan Anh, sinh năm 1992, bị mất trí, tâm thần, động kinh bẩm sinh. Mọi sinh hoạt cá nhân đều phải có sự trợ giúp của người khác. Theo quy định của Nghị định 67, cháu Lan Anh được hưởng chế độ bảo trợ, gia đình chị Soa đã làm hồ sơ đề nghị xét nhưng cán bộ xã từ chối vì “không thuộc diện hộ nghèo”.
Tương tự, gia đình anh Nguyễn Hùng (thôn 5, xã Bùi Xá) có con trai là Nguyễn An, sinh năm 2003, bị câm, điếc bẩm sinh, mất trí và bị động kinh. Bệnh viện Đa khoa Hà Tĩnh xác định: Cháu An “sức khoẻ rất yếu, mất khả năng học tập và sinh hoạt”, nhưng cũng không được xét trợ cấp.
Cháu Lê Huy Anh bị tàn tật nằm một chỗ mà cũng bị “chặn” t.iền bảo trợ
Ở xã Đức Lạng (Đức Thọ) cũng có nhiều đối tượng bị bỏ sót. Lần theo địa chỉ, chúng tôi đến gặp ông Võ Quang Châu, sinh năm 1957 (thôn 7) có 6 năm công tác và trực tiếp chiến đấu ở chiến trường Tây Nam, Campuchia. Ông phục viên được 5 năm thì bị ốm nặng để lại di chứng “liệt nửa người bên trái, sa sút trí tuệ, viêm phế quản mãn tính, giảm thị lực 2 mắt (2/10), mất răng hàm trên”.
Hiện tại, ông rất yếu, mất khả năng lao động và tự phục vụ bản thân, sức khoẻ loại 5 (Bệnh viện Đa khoa Hà Tĩnh kết luận) mà vẫn chưa được làm hồ sơ xét trợ cấp. Ông Châu rất buồn vì chính sách bị “ách tắc” ngay ở cấp xã, là cấp mà lẽ ra phải hướng dẫn người dân về giấy tờ để họ được hưởng quyền lợi của mình.
Lằng nhằng việc giám định và chi trả
Video đang HOT
Không chỉ bỏ sót, nhiều trường hợp người tàn tật bị xác nhận sai hệ số, hoặc bị ăn chặn t.iền bảo trợ. Ông Lê Tiến (thôn 4, xã Kim Lộc, huyện Can Lộc) có con gái là Lê Thị Thuận bị tâm thần đã hơn chục năm. Qua thời gian, bệnh tình chị Thuận ngày càng nặng thêm (c.hửi bới cả ngày đêm, xé bỏ cả quần áo, ra ngoài chạy nhảy…) nhưng chỉ được nâng từ hệ số 1 lên 1,5, tương ứng với 270.000 đồng/tháng.
Ông Lê Tiến nói: “Tôi cũng được biết Nghị định 13/2010/NĐ-CP quy định “người tàn tật nặng không có khả năng tự phục vụ” được hưởng hệ số 2 (360.000 đồng/tháng). So với thực tế bệnh tật của con tôi, cháu phải được hưởng hệ số 2, không hiểu sao Hội đồng xét duyệt cấp xã lại không xét đúng hệ số”.
Anh Lê Thành (thôn Yên Thành, xã Đức Đồng, Đức Thọ) cho biết: “Tôi có 2 đứa con tàn tật bẩm sinh – một đứa nằm liệt giường hơn 26 năm và đã qua đời được 4 năm, còn thằng em thì bị tâm thần, tàn tật… Nhưng khi làm thủ tục xét trợ cấp thì cán bộ xã yêu cầu phải đưa đi bệnh viện tỉnh để khám. T.iền đi khám thì không có, thôi thì họ cho được mấy thì cho”.
Cũng tại xã Kim Lộc, cháu Đồng Hương Linh – con anh Đồng Quốc Sự (thôn 3) đã được xét quyết định hệ số 2, nhưng tại xã, gia đình cháu vẫn lĩnh hệ số 1. Chúng tôi tới Phòng LĐTBXH huyện Can Lộc thì được ông Phan Anh – Phó Trưởng phòng xác nhận cháu Linh được hưởng hệ số 2 theo Quyết định số 144/QĐ-UBND ngày 18/2/2011.
Trở lại xã Kim Lộc thì ông Đỗ Viết Thống – Chủ tịch UBND xã Kim Lộc và ông Vinh – phụ trách LĐXH vẫn khẳng định: “Trường hợp cháu Linh được hưởng 180.000 đồng/tháng”. Thế nhưng, chỉ 20 phút sau khi hỏi về hệ số bảo trợ của cháu Linh, gia đình cho chúng tôi biết: “Người phụ trách LĐXH đã đưa t.iền đến trả phần chênh lệch hệ số 2.520.000 đồng”, tương đương với số t.iền 14 tháng từ khi cháu Linh được xét lên hệ số 2.
Tương tự, cháu Lê Huy Anh, sinh năm 2002, con anh Lê Huy Dũng (xóm Thượng, xã Thạch Hạ, TP. Hà Tĩnh) được hưởng mỗi tháng 240.000 đồng, nhưng khi thay đổi mức chuẩn trợ cấp xã hội, cán bộ xã vẫn không chi cho Dũng 360.000 đồng/tháng. Cho tới tận khi phóng viên về làm việc, cháu mới được cán bộ xã hoàn trả lại t.iền chênh lệch.
Theo 24h
Ra tòa mới... tâm thần
Sau khi bị bắt, bà chủ khách sạn Quang Phát cùng con gái bỗng nhiên xuất trình... giấy chứng nhận tâm thần.
Ngoài những trường hợp người tâm thần bỗng dưng gây án, có những người sau khi bị bắt, thậm chí ra đến trước vành móng ngựa mới bất ngờ xuất trình... giấy chứng nhận tâm thần, như một "lệnh bài" để được miễn xử lý hình sự.
Bỗng nhiên tâm thần
TAND TP Hà Nội vừa đưa ra xét xử vụ án g.iết n.gười đối với bị cáo Đỗ Xuân Tiến (SN 1981, ở quận Ba Đình) cùng đồng phạm.
Theo cáo trạng, năm 2002, anh Đinh Xuân Thuỵ (SN 1981, ở quận Ba Đình) kết hôn với chị Hảo (ở quận Cầu Giấy). Đến năm 2006, 2 người chia tay sau khi có một con chung.
Sau đó, chị Hảo có quan hệ với Tiến. Thấy chị Hảo và chồng cũ xích mích chuyện nuôi dạy con cái, Tiến nhắn tin cho anh Thuỵ đe doạ, dẫn đến việc 2 bên hẹn nhau giải quyết. Hậu quả, anh Thuỵ bị nhóm bên Tiến c.hém t.ử v.ong.
Trong phiên xử, một tình huống khá hi hữu xảy ra, bị cáo Trần Văn Hiền (SN 1992, ở Quảng Bình) bị truy tố về tội g.iết n.gười bỗng dưng được người nhà xuất trình giấy chứng nhận tâm thần, khi trong hồ sơ vụ án không thể hiện điều này. HĐXX phải trả hồ sơ để điều tra bổ sung.
Cuối năm 2011, TAND TP Hà Nội cũng từng xét xử vụ án gây nhiều tranh cãi, trong đó có câu chuyện "bỗng dưng tâm thần" của những đối tượng tham gia điều hành đường dây mại dâm ở huyện Chương Mỹ.
Theo cáo trạng, tại khách sạn Quang Phát (Chương Mỹ), cảnh sát phát hiện 7 đôi nam nữ đang mua b.án d.âm, chủ khách sạn là Đỗ Thị Hợi.
Bà Hợi giao cho con gái Phạm Quỳnh Hương (SN 1979) quản lý và điều phối gái mại dâm cho khách. Trong quá trình điều tra, bất ngờ Hương có trong tay bản kết luận giám định của cơ quan chuyên môn với căn bệnh tâm thần.
Cơ quan kiểm sát buộc phải có văn bản đề nghị cơ quan điều tra tạm đình chỉ, chờ Hương chữa bệnh rồi xử lý sau. Còn bà Hợi, cũng như con gái, trình ra một bản kết luận giám định tâm thần nhưng ở thể nhẹ hơn, do đó vẫn phải ra vành móng ngựa.
Xử lý thế nào?
Điều 13, Bộ luật Hình sự quy định: "Người thực hiện hành vi nguy hiểm cho xã hội trong khi đang mắc bệnh tâm thần hoặc một bệnh khác làm mất khả năng nhận thức hoặc khả năng điều khiển hành vi của mình, thì không phải chịu trách nhiệm hình sự đối với người này, phải áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh. Người phạm tội trong khi có năng lực trách nhiệm hình sự, nhưng đã lâm vào tình trạng quy định tại khoản 1 Điều này trước khi bị kết án cũng được áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh. Sau khi khỏi bệnh, người đó có thể phải chịu trách nhiệm hình sự".
Luật Tố tụng Hình sự cũng quy định, việc giới thiệu bị can, bị cáo hoặc những người liên quan đến vụ án đi giám định tâm thần thuộc thẩm quyền của cơ quan tiến hành tố tụng.
Một thẩm phán TAND TP Hà Nội cho biết, việc giám định tâm thần thuộc cơ quan chuyên môn, toà không can thiệp được, "buộc phải tin vào kết quả giám định".
Chỉ khi thấy dấu hiệu bất minh, như thấy bị cáo "tâm thần" trả lời rành rọt các câu hỏi, toà sẽ yêu cầu giám định lại. Nhưng nếu kết quả điều tra bổ sung giữ nguyên, toà vẫn phải xử theo đúng quy định pháp luật.
Thẩm phán Nguyễn Xuân Văn (Phó Chánh toà Hình sự - TAND TP Hà Nội) cũng cho biết, trong y học có cả ngàn triệu chứng cũng như căn bệnh liên quan đến sức khỏe tâm thần.
Đối với cơ quan tiến hành tố tụng, khi thụ lý vụ án, sẽ dựa vào các đ.ánh giá của bản Kết luận giám định sức khoẻ tâm thần của cơ quan y tế có thẩm quyền để xem xét khi lượng hình.
"Nếu các chuyên gia y tế nhận định các bị can, bị cáo hoặc những người liên quan mắc chứng bệnh tâm thần ở thể "mất hoàn toàn năng lực hành vi", đồng nghĩa với việc người này được miễn truy cứu trách nhiệm hình sự. Nếu họ chỉ ở thể "hạn chế năng lực hành vi", các cơ quan tiến hành tố tụng sẽ xem xét họ "hạn chế năng lực" ở giai đoạn nào (trước, trong hay sau khi phạm tội) để lượng hình và áp dụng các biện pháp bắt buộc chữa bệnh, sau đó xử lý tiếp" - ông Văn nói.
Theo 24h
Con tâm thần s.át h.ại bố vô cùng thương tâm Ngôi nhà xảy ra vụ việc (ảnh minh họa) Những ngày khỏe mạnh, tỉnh táo, ngoài việc phụ giúp bố mẹ công việc làm nông, Hoàn cũng biết đi đặt lờ để bắt tôm, bắt cá phụ giúp bố mẹ. Khoảng 13 giờ ngày 10/10, ông Phạm Văn Đặt (SN 1950, trú tại đội 5, thôn Kiến Phong, xã Đồng Thái, huyện An...