Hà Nội thân thuộc và yên bình qua ống kính người nước ngoài
Ngược dòng thời gian về 1/4 thế kỷ trước để tìm về một Hà Nội những năm 1991 sống động mà yên bình.
Nhiếp ảnh gia Đức Hans-Peter Grumpe đã đi khắp 3 miền Việt Nam giai đoạn 1991-1993 và xây dựng kho mình kho ảnh khổng lồ lên tới 1.600 tấm ảnh về 20 tỉnh thành trên khắp đất nước. Trong đó, ông dành cho Hà Nội những tình cảm đặc biệt qua những khung hình nhiều cảm xúc.Nhiếp ảnh gia cho biết ông đã tới thăm Hà Nội ba lần và với riêng ông, đây là thành phố đẹp nhất Việt Nam. Người nghệ sĩ nhìn thấy ở mảnh đất ấy nét duyên dáng ý tứ với những tòa nhà cũ, những góc phố lạ, những nụ cười và muôn vàn khoảnh khắc ghi dấu trong tim.
Depplus trân trọng gửi tới độc giả những hình ảnh thân thuộc về Hà Nội năm 1991 qua góc máy Hans-Peter Grumpe. Không chỉ với tác giả bộ ảnh, những hình ảnh giá trị này cũng giúp những người đã từng sống trong khung cảnh đó bồi hồi, gợi nhắc một Hà Nội đong đầy kỷ niệm.
Từ bầu trời, Hà Nội những năm đầu 1990 thoáng rộng và yên bình. Chưa có các tòa nhà cao tầng, vẻ đẹp uốn lượn của sông Hồng và những cánh đồng đều rất rõ ràng.
Phố Tràng Tiền vẹn nguyên vẻ đẹp trường tồn cùng thời gian. Phương tiện đi lại chủ yếu của người dân Hà Nội thời bấy giờ là xe đạp, xích lô, xe phân khối nhỏ.
Bách Hóa Tràng Tiền, nay là Trung tâm thương mại danh giá hàng đầu thủ đô.Ở góc ảnh là hình ảnh chiến sĩ công an với cảnh phục đặc biệt.
Hồ Gươm yên bình một thuở.
Khoảng thời gian từ trưa đến tối muộn là thời điểm xung quanh hồ Gươm nhộn nhịp hơn cả. Một số người tìm một băng ghế để ăn trưa, đọc sách, hay chơi cờ vưa. Khi tắt nắng, các đôi tình nhân tay trong tay, bên nhau cùng ngắm cảnh hồ.
Khu Phố cổ.
Bên trong chợ Đồng Xuân.
Người bán hàng trong chợ tổng kết doanh thu trong ngày.
Video đang HOT
Bãi gửi xe vào chợ với những “siêu xe” thời bấy giờ.
Xà phòng của Liên Xô là thứ rất “đắt hàng” trong Phố cổ những năm 91.
Một xưởng làm mũ cối, loại mũ cực kỳ phổ biến cho cánh mày râu những năm đầu thập niên 90.
Giây phút thảnh thơi của những người bán quầy tạp hóa.
Quầy thuốc bắc trên phố Lãn Ông.
Những con thằn lằn khô treo lủng lẵng cũng dễ dàng mua được trong khu Phố cổ.
Con cà cuống. Tinh cà cuống xưa được dùng rất phổ biến trong các món mắm chấm.
Thợ sửa đồ da tại một góc vỉa hè.
Trước khi máy tính trở nên thông dụng, nghề đánh máy thuê khá “ăn nên làm ra” ở Hà Nội.
Nghề cắt tóc nam rất thịnh hành thời bấy giờ, các tiệm quán mọc lên san sát mà không mấy khi vắng khách. Ngoài các vật dụng cần thiết, nhiều chủ quán cắt tóc còn đầu tư ảnh các kiểu tóc “mô-đen” cho khách hàng chọn lựa.
Chợ cóc những năm 1991 rất phổ biến ở Hà Nội. Người ta có thể mang đủ thứ ra chợ bán rong, từ gia cầm gà vịt tới hoa quả, thịt cá…
Bởi phương tiện di chuyển chủ yếu của nhiều người là xe đạp, nên các quán bơm vá cơ động xuất hiện ở hầu khắp các khu chợ, nơi đông dân cư.
Đèn cù – đồ chơi Trung thu “lẫy lừng” một thuở.
Thời chưa có nhiều xe tải, nhiều người lao động thủ đô mưu sinh bằng nghề lái xích lô. Không chỉ chở người. xích lô còn chuyên chở được nhiều vật dụng cồng kềnh khác.
Quán bia chiều về là đông nghịt khách
Quán lòng, dồi phục vụ dân nhậu.
Chiếc xe hơi này là giấc mơ của bất cứ ai sống ở những năm đầu thập niên 90.
Cảnh lãng mạn điển hình, anh đạp xe Phượng hoàng, em cầm ô Trung Quốc, góc phải có đầu 1 chiếc Honda Dream – “dream” thời bấy giờ.
Những hàng hóa phổ biến của thời “hậu bao cấp” – phích nước TQ, phích đá Liên Xô, bếp điện Liên Xô, quạt “tai voi”.
Theo doanhnghiepvn.vn
Morocco - tòa lâu đài cũ kỹ và những ô cửa đầy sắc màu
Morocco như một tòa lâu đài cũ kỹ. Bạn bước vào đó, không có gì phải trầm trồ nhưng khi mở các ô cửa nhuốm bụi thời gian, những sắc màu khác nhau sẽ hiện ra mê hoặc lòng người.
Hồi lâu, cô bạn nhắn tin rủ "Đi Morocco không anh?". Lúc đó, tôi nghĩ trong đầu Morocco chắc là Monaco hoặc một quốc gia ở châu Âu mà không bao giờ nghĩ mình sẽ tới một đất nước Bắc Phi xa xôi, lạ lẫm. Trấn tĩnh, tôi hỏi lại "Morocco là đâu em?, Có gì ở đó?".
Sau loạt tin nhắn giải thích, tôi vẫn chưa hình dung Morocco có gì quen thuộc trong tâm trí mình cũng như bất kì khái niệm nào về đất nước này. Cho tới khi, cô bạn gãy gọn: "Casablanca anh ạ". Tôi mới "à" lên một tiếng. Casablanca là thành phố lớn nhất Morocco với hơn 6 triệu dân. Ly cà phê sữa nóng vỉa hè thơm lừng. Món Tagine cừu ăn với bánh mì nóng và olive ngâm ngon tê đầu lưỡi. Thánh đường Hồi giáo Hassan Đệ nhị nằm bên bờ Đại Tây Dương, trầm mặc dưới ánh vàng rực rỡ trong một chiều hoàng hôn. Giữa bức tranh mang một màu u ám, đó là những hình ảnh khiến tôi nhớ nhung và ấn tượng nhất.
Tôi đến Chefchaouen vào những ngày cuối đông. Trong tiết trời lành lạnh, giữa thành phố tọa lạc trên ngọn đồi thoai thoải dốc, Morocco trong mắt tôi lúc này là một chấm nhỏ màu xanh da trời. Tôi bị cuốn hút bởi cách bài trí hàng hóa ngay ngắn dọc đường, quán cà phê nhỏ xinh góc phố. Những hình ảnh đó sẽ khiến bạn chăm chú nhìn ngắm, lần lữa giữa đi và dừng. Cả thị trấn cũ kỹ nhỏ xinh vẫn nhẹ nhàng diễn ra những cảnh sinh hoạt hàng ngày đầy sức sống nhưng đâu đó phảng phất một nét buồn rất khó gọi tên.
Trong hành trình, tôi có ghé thăm Merzouga, một ngôi làng của người Berber nằm kề bên sa mạc Sahara rộng lớn, giáp phía Bắc Algeria. Ở đây, vào buổi sáng, mở tung cửa phòng, bạn sẽ thấy Morocco là một tấm thảm vàng ươm. Đó là màu của cát và nắng. Nếu từng đi Sahara ở Ai Cập để chiêm ngưỡng sa mạc trắng, đen, bạn mới thấy sự đa dạng và phong phú của thiên đường cát lớn nhất hành tinh này.
Sahara ở Merzouga không loang lổ, phủ đầy hạt nham thạch tối màu như lạc vào một vùng khai khoáng ở sa mạc đen, cũng không có bất kỳ khối đá phủ đầy cát trắng gợi cảm giác đang trên một hành tinh khác. Nơi đây được bao phủ bởi một màu nâu đỏ mịn màng, chập chùng mênh mông đến vô cực. Giữa sa mạc, bạn vẫn có đầy đủ giường đệm, nhà vệ sinh. Điều này càng khiến trải nghiệm của du khách thêm phần thi vị.
Bức họa về Morocco sẽ thật thiếu sót nếu thiếu đi thành phố Essaouira, vùng đất màu xanh đại dương, nằm ở điểm cực Tây của đất nước. Nơi đây thuở trước là một làng chài. Bạn có thể ghé thăm Medina, khu phố cổ như một chợ không mái che khổng lồ mà mỗi ngôi nhà trong những ngõ nhỏ là một sạp hàng hóa. Chiều về, khi ánh hoàng hôn chìm dần, tôi đi dạo ra phía cảng cá, ngắm đàn hải âu dạn dĩ bay rạp người, hít một hơi dài, cảm nhận vị mằn mặn của biển nhờ gió đưa vào từ xa.
Màu thời gian được cảm nhận rõ rệt nhất khi ở Fes. Khu phố cổ hơn nghìn năm tuổi phủ một lớp màu thời gian nhàn nhạt. 15.000 ngôi nhà nằm chen chúc nhau trong khoảng 5.000 con hẻm chằng chịt. Mỗi con hẻm dù lớn hay nhỏ cũng được đặt với một tên gọi riêng. Có những ngõ nhỏ kỷ lục đến mức du khách nào đậm người sẽ rất ngại ngùng đi qua. La, ngựa, xe đạp và cút kít là phương tiện chuyên chở hàng hóa trong thành phố.
Marrakech là thành phố lớn thứ 3 của Morocco, chỉ sau Casablanca và thủ đô Rabat. Vùng đất của những vị thần linh mang hai mảng màu đối lập song hành. Đó là màu truyền thống ở khu phố cổ và màu hiện đại của thành phố mới. Khu phố cổ tập trung các gian hàng bán đồ truyền thống, quán ăn địa phương. Ngược lại, thành phố mới tràn ngập địa điểm mua sắm hiện đại, các cửa hàng bán đồ ăn nhanh, những con đường rộng, sạch sẽ. Con người ở đây cũng ăn mặc thời trang và chải chuốt hơn.
Du khách lần đầu tới Morocco sẽ rất dễ ngạc nhiên bởi những mảng màu thay đổi liên tục trên suốt hành trình và tại các điểm dừng. Tôi có chút tiếc nuối khi đã bỏ qua Tangier, "ô cửa nhỏ" hướng ra Địa Trung Hải, thành phố biển và là điểm đến đầu tiên của khách du lịch từ châu Âu khi tới Morocco. Già nửa tháng trời, tôi rong ruổi bên những người bạn lạ, quen, thân, sơ gần như hết trọn đất nước bắc Phi xa xôi để cảm nhận nhiều mảng màu khác lạ qua những ô cửa nhỏ và dưới lăng kính cặp mắt của riêng mình.
Theo zing
Những lâu đài đẹp ngẩn ngơ thường xuyên xuất hiện trong các bộ phim nổi tiếng Scotland là một đất nước có nền lịch sử rất phong phú và để lại dấu ấn là rất nhiều tòa lâu đài, pháo đài và nhà tháp tuyệt vời với sự quyến rũ và độc đáo từ cảnh quan cho tới kiến trúc. Hầu hết các lâu đài ở Scotland được coi là nguồn cảm hứng cho tiểu thuyết, hoặc được sử...