Hà Nội: Hỏa hoạn lúc nửa đêm, 2 mẹ con tật nguyền “hút chế.t”
Đang ngủ, chị Hương tá hỏa phát hiện lửa bùng bùng cháy, bịt kín cửa. May mắn, nhóm thợ xây gần đó nghe tiếng hô hoán của chị, phá lối sau nhà, cứu thoát chị Hương cùng đứa con gái tật nguyền.
Ngọn lửa “bất thường” lúc nửa đêm
Vụ hỏa hoạn xảy ra khoảng 2h30 hôm nay, 3/4, tại khu dân cư số 14, phường Tương Mai, quận Hoàng Mai, Hà Nội.
Hai mẹ con chị Hương may mắn thoát chế.t.
Hiện trường vụ việc là căn nhà bạt bị thiêu rụi một phần phía ngoài. Các đồ dùng như bàn ghế, cốc nhựa và một số đồ chơi tr.ẻ e.m bị ngọn lửa “liếm” sạch.
Nạ.n nhâ.n trong vụ hỏa hoạn này là chị Tô Thị Lan Hương (SN 1981) và cháu Bùi Thanh Thảo (SN 2009).
Vỏ bình gas và bếp than tổ ong không thể là nguyên nhân gây cháy.
Còn chưa hết bàng hoàng, chị Hương kể lại, khi chị và con đang ngủ trong căn nhà bạt thì phát hiện lửa cháy bùng bùng phía bên ngoài. “Tôi hoảng hốt múc nước hắt ra nhưng không dập được, lửa bùng kín hết cửa, không thể thoát ra ngoài. Tôi hô hoán, may có mấy anh thợ xây đang ngủ ở lán gần đây sang cứu kịp.” – chị Hương kể.
Hai người thợ xây sang ứng cứu đầu tiên là anh Trần Văn Oánh (SN 1973) và Nguyễn Ngọc Hải (SN 1986), cùng trú tại Hải Phòng. Chỉ vào căn nhà cháy nham nhở, anh Hải nhớ lại: “Chúng tôi đang ngủ thì nghe thấy chị Hương kêu cứu. Tôi và anh Oánh chạy sang thì lửa đã cháy ngùn ngụt, bốc cao, bịt hết cửa vào.
Video đang HOT
Không thể phá cửa được, chúng tôi vòng ra phía sau, nhảy vào trong cứu 2 mẹ con ra ngoài. Sau khi kiểm tra đường điện không bị ảnh hưởng, chúng tôi mới lấy nước dập lửa, không để cháy lan vào bên trong.”
Tại hiện trường, theo quan sát của PV Dân trí, căn nhà bạt của chị Hương được dựng ngay đầu lối vào khu dân cư số 14, phường Tương Mai. Bên ngoài, nhiều đồ đạc bị thiêu rụi. Một vỏ bình gas vẫn còn nguyên vẹn, dây dẫn không bị cháy, nên loại trừ khả năng cháy do rò rỉ khí gas.
Anh Oánh và anh Hải kể lại những giây phút cứu 2 mẹ con chị Hương.
Đường điện chỉ có 1 dây duy nhất dẫn vào phía trong nhà, cũng không hề bị ảnh hưởng. Bếp than tổ ong còn nguyên vẹn, than trong bếp không hề cháy. Hàng ngày, mọi công việc nấu nướng, chị Hương đều làm trong nhà bố mẹ đẻ cách đó chừng 30 mét. Những điều này khiến nhiều người đặt nghi vấn về nguyên nhân không bình thường của vụ hỏa hoạn.
Đáng chú ý, khu vực xảy cháy nằm cách Trạm biến áp Tân Mai 7 chừng 10m. Ngay trên nóc nhà, hàng mớ dây cáp lơ lửng, và phía sau khu vực cháy 1m là tủ biến áp. Ngọn lửa được dập tắt kịp thời, nếu không khó có thể biết được hậu quả sẽ ra sao.
Số phận đáng thương của 2 mẹ con tật nguyền
Theo tìm hiểu của chúng tôi, chị Hương bị hở hàm bẩm sinh, dù đã được phẫu thuật nhưng giọng nói vẫn méo mó. Thêm vào đó, chị còn bị thiểu năng trí tuệ, chỉ có thể làm những việc đơn giản.
Cuộc sống của mẹ con chị Hương gặp nhiều khó khăn.
Năm 2007, chị Hương lấy chồng. Tuy nhiên, mẹ chồng chị mắc bệnh tâm thần nên chồng chị cũng bị ảnh hưởng, không được như người bình thường.
Năm 2009, bé Thảo ra đời. Không may mắn như những đứ.a tr.ẻ khác, bé Thảo bị tim bẩm sinh, đến giờ đã gần 3 tuổ.i nhưng vẫn không biết nói, không biết đi, chân bị teo lại.
Hai vợ chồng chị Hương đều không bình thường nên cuộc sống gặp rất nhiều khó khăn. Sau một thời gian thuê nhà, chồng chị Hương về nhà mẹ đẻ sống, gần như chỉ nằm cả ngày, không làm được việc gì.
Chị Hương cũng về nhà mẹ đẻ sống nhưng nhà quá chật, bố mẹ chị đã dựng cho chị một căn nhà bạt tạm trên mảnh đất kẹt đã được gia đình sử dụng để trồng rau từ nhiều năm trước. Hàng ngày, chị kê mấy chiếc bàn nhựa để bán nước.
Khu vực xảy cháy nằm gần trạm biến áp.
Bác Lã Thị Thu Hà (SN 1957, mẹ đẻ chị Hương) cho hay, đầu óc chị Hương không bình thường nên bác và hàng xóm ngày ngày đều ở cạnh, giúp đỡ việc bán nước của chị.
“Hai vợ chồng nó không được như người ta, nuôi con cũng không biết. Cháu Thảo bị tim bẩm sinh, gia đình tôi đã đưa đi thông tim thăm dò 1 lần rồi, nhưng bệnh cháu nặng quá, các bác sỹ vẫn đang phải theo dõi. Muốn gửi cháu nó đi lớp để cái Hương rảnh tay nhưng lớp không nhận vì cháu bị bệnh.” – bác Hà nói.
Cuộc sống của hai mẹ con chị Hương gần như phải dựa toàn bộ vào bố mẹ đẻ, song bố mẹ chị Hương cũng đã nghỉ hưu, chỉ có thể hỗ trợ chị một phần nhỏ.
Sau khi vụ cháy xảy ra, các lực lượng chức năng đã đến hiện trường, tìm hiểu nguyên nhân.
Theo Dân Trí
Chuyện tình đẹp của đôi vợ chồng tật nguyền bán vé số
Chứng kiến cảnh người chồng mù bế vợ bị liệt hai chân vào các quán cà phê bán vé số, nhiều người không khỏi xúc động và cảm phục. Đằng sau nghị lực sống của đôi vợ chồng tật nguyền đó là một chuyện tình đẹp.
Anh là Triệu Sinh Hùng, chị là Đặng Thị Vân, cùng sinh năm 1984, hiện trú tại đường Trần Cao Vân, TP Đà Nẵng. Anh quê ở tỉnh Hà Tây cũ, bị mù từ lúc mới lên 2. Chị quê ở Phú Thọ, liệt hai chân bẩm sinh. Dù không cùng quê nhưng anh chị đã gặp nhau như một duyên số, cũng "nhờ" vào sự tật nguyền của mình.
Hàng ngày, vợ chồng anh Hùng cùng nhau đi bán vé số dạo
Chị kể nhà có 4 anh chị em nhưng chỉ có chị bị tật. Năm 20 tuổ.i, chị được gia đình đưa vào Trung tâm hướng nghiệp dạy nghề nhân đạo (Hà Nội). Còn anh mắt bị mờ dần từ lúc lên 2 nhưng vì nhà nghèo, không có điều kiện đi khám chữa nên mù hẳn. Năm 23 tuổ.i, anh cũng được đưa vào Trung tâm hướng nghiệp dạy nghề nhân đạo. Đó chính là điểm hẹn duyên số giúp anh chị nên duyên vợ chồng.
Bị teo hai chân, chị Vân được đưa vào đội thêu. Còn anh Hùng ở đội văn nghệ. Một thời gian sau chị Vân được chuyển qua đội văn nghệ, hai người đi hát cùng nhau, rồi thân nhau, yêu nhau lúc nào không biết. Hỏi vì sao yêu anh, chị Vân nói vì cảm động trước sự nhiệt tình của anh: "Hồi đó nhờ cái gì anh cũng rất nhiệt tình, lại còn hay cõng tôi nữa chứ".
Đến với nhau bằng sự đồng cảm và tấm lòng chân thành nhưng anh chị gặp phải không ít khó khăn. Ngày anh chị dắt nhau về ra mắt gia đình, hai bên cùng phản đối kịch liệt. Các cụ bảo: "Đứa què lấy đứa mù lấy gì mà ăn", rồi "Bố mẹ bị tật sinh con ra cũng bị tật. Tội nó". Không bỏ cuộc, anh chị ra sức thuyết phục cha mẹ. Không thể ngăn cản, các cụ đành đồng ý.
Nhớ lại những ngày tháng yêu nhau, chị Vân bảo đó là những ngày tháng buồn nhiều hơn vui bởi sự phản đối kịch liệt của người lớn. Nhưng cuối cùng lễ cưới của đôi vợ chồng Hùng - Vân cũng diễn ra với sự chứng kiến của đầy đủ bà con hai họ. Ai cũng chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ có một cuộc sống ổn định, hạnh phúc. Rồi tình yêu của anh chị cũng đến ngày đơm hoa kết trái. Chị Vân sinh con gái đầu lòng, xinh xắn, hoàn toàn khỏe mạnh, là nguồn sống bất tận của cả gia đình.
Thấy cuộc sống ở quê khó khăn, hai vợ chồng chị quyết định khăn gói vào TP Đà Nẵng bán vé số. Hàng ngày, mỗi sáng sớm, sau khi đưa con đến trường, hai vợ chồng lại cùng nhau ngồi trên chiếc xe dành riêng cho người tàn tật để đi bán vé số. Chị liệt chân nhưng còn đôi mắt, chị là ánh sáng cho anh. Anh không thấy đường nhưng có đôi chân vững chắc và sức khỏe dẻo dai, anh là cánh tay, là đôi chân của chị. Chị điều khiển xe chở anh ngồi sau tới nơi bán vé, rồi anh bế chị vào trong đi mời khách. Cứ như vậy, mỗi ngày hai vợ chồng chị cũng kiếm được khoảng 100 ngàn đồng, tạm đủ lo cho con gái bé bỏng.
Cuộc sống vất vả nhưng bình yên, tràn ngập hạnh phúc. Hiện anh chị và con gái đang sống trong một phòng trọ nhỏ trên đường Trần Cao Vân, TP Đà Nẵng. Anh chị chia sẻ, dù mới vào đây nhưng đã thấy rất gắn bó với thành phố này. Anh chị là người tật nguyền, sống ở thành phố yên bình này cảm thấy yên tâm vì không sợ bị kẻ xấu "bắt nạt".
Với họ, cuộc sống phía trước còn dài và nhiều chông gai, nhưng mỗi ngày được thấy con khôn lớn, tung tăng tới trường (cháu đang học lớp 1), mỗi ngày được hỗ trợ nhau mưu sinh, kiếm sống bằng chính sức lực của mình, ấy là một ngày vui. Một niềm vui giản dị!
Theo Dân Trí
Bà mẹ tật nguyền và những đứa con không cha Hằng ngày hai phụ nữ trong nhà phải bò đi làm cỏ mướn để nuôi bốn miệng ăn. Căn nhà vách lá, mái tôn, nền gạch Tàu rách nát rộng chừng 30 m2 ở ấp Đông Hòa 2, xã Đông Thành, huyện Bình Minh (Vĩnh Long) là nơi tá túc của mấy mẹ con, bà cháu của bà Phạm Thị Hoàng (51 tuổ.i)....