Há hốc miệng nhìn mẹ chồng ngồi đếm từng miếng thịt chia con dâu
Bà chia cho tôi 2 con cá rô bé tí ti và 5 miếng thịt mỡ. Còn những người giúp việc chỉ 1 con cá và hai miếng thịt Tôi cứ ngồi há hốc nhìn mẹ chồng làm mà không thốt ra lời.
Chào độc giả mục tâm sự , đến bây giờ tôi mới hiểu thế nào là thân phận của một người đàn bà mang danh “đẻ thuê”. Bởi ngay lúc này đây, trong căn biệt thự 6 tầng của nhà chồng tôi bị cả gia đình họ xem như một kẻ đẻ thuê chứ không hơn kém gì.
Tôi năm nay 23 tuổi, mới lấy chồng cách đây 1 năm. Chồng tôi hơn tôi gần 15 tuổi, là một người đàn ông chững chạc và đang làm giám đốc một công ty truyền thông. Sau khi học xong trung cấp, mãi không xin được việc, tôi được người dì giới thiệu làm mối cho anh.
Sau mấy lần hẹn gặp và tới nhà tôi chơi, anh đã ngỏ lời muốn lấy tôi về làm vợ. Mới đầu tôi quá bất ngờ nên bảo để về suy nghĩ đã. Mẹ tôi sau khi nghe kể đã thúc tôi nên lấy anh vì bây giờ khó lắm mới lấy được người đứng đắn, chưa vợ con và cơ nghiệp đàng hoàng như anh. Thế nhưng, tôi vẫn có một nỗi lo sợ khi chưa hiểu gì về bố mẹ anh, anh chị em n hà anh mà anh đã vội vàng cầu hôn như thế. Chẳng lẽ nào lấy người mà không có tình yêu thì về sống với nhau kiểu gì.
Mẹ tôi nghe nói thế bảo luôn, “Ngày trước tao lấy bố mày cũng đã kịp yêu đâu. Về sống cùng, sinh con đẻ chúng mày ra rồi yêu hết”. Tôi băn khoăn chưa biết nên trả lời anh thế nào thì lại nhận được tin nhắn của anh “Như thế nào rồi em. Trả lời anh luôn trong tối nay nhé”. Mẹ tôi thấy thế lấy ngay cái máy bảo đứa em tôi nhắn lại “Bố mẹ cho phép rồi anh à. Mẹ em bảo ngày mai anh sang nhà nói chuyện với mẹ ạ”.
Cuộc hôn nhân của tôi chóng vánh như vậy. Ngày ăn hỏi, ai cũng xuýt xoa tôi may mắn vì được bước chân vào nhà giàu, lại lấy được một người chồng tử tế. Bố mẹ tôi vui cười hớn hở, mẹ tôi cứ ngẩng mặt lên cao tỏ ý “Bao lâu nay các người cứ khinh thường nhà tôi nghèo, giờ chưa biết ai hơn ai đấy nhé”.
Quả đúng là sướng thật, mới gả con gái cho người ta, bố mẹ tôi đã được nhận luôn gần trăm triệu tiền thách cưới dù chỉ mời nhà trai có 3 mâm cỗ. Vừa nhận được tiền, mẹ tôi đã gọi ngay thợ đến sửa sang lại nhà cấp bốn thành căn nhà vê cao ráo, lịch sự hơn cho ra dáng nhà vợ ông giám đốc.
Video đang HOT
Chồng tôi sau đó cũng không ngại đưa luôn cho tôi 300 triệu bảo làm quà biếu bố mẹ. Tôi sợ bố mẹ tiêu hết nên đi gửi ngay một sổ tiết kiệm riêng để dùng sau này.
2 tuần sau, đám cưới diễn ra. Tôi chính thức bước vào căn biệt thự 6 tầng của nhà anh. Ngày đầu vào nhà, tôi đã nhận thấy sự khác lạ của gia đình chồng.
Mẹ anh mang tiếng là bà chủ giàu có nhưng vẫn xắn tay vào nấu ăn dù có 2 người giúp việc. Tôi còn ngỡ ngàng hơn khi nhà có tận 15 người ăn mà bà đưa cho giúp việc mỗi ngày có 100 ngàn đi chợ mua toàn thịt mỡ với cá bé tí ti về ăn. Chỉ mỗi buổi tối là bà cho làm thêm vài món riêng phục vụ bố chồng và chồng tôi. Bữa trưa, nhìn cơm mà tôi không nuốt nổi. Nhà tôi tuy nghèo nhưng chưa đến mức ăn uống khổ sở như thế. Mấy con cá bé tí tẹo đó nói thật mẹ tôi chỉ mua về cho chó ăn chứ chị em tôi chưa bao giờ phải ăn cái thứ đó.
Chưa hết, khi tôi ngồi xuống bàn ăn, bà ngồi đếm mấy miếng thịt mỡ dính chút phần nạc và mấy con cá cho vào đĩa. Bà chia cho tôi 2 con cá rô bé tí ti và 5 miếng thịt mỡ. Còn những người giúp việc chỉ 1 con cá và hai miếng thịt. Tôi cứ ngồi há hốc nhìn mẹ chồng làm mà không thốt ra lời.
6 tháng sau khi cưới tôi mới có thai. Mẹ chồng từ khi biết tôi có tin vui không bắt ép tôi dậy từ 5 giờ như mọi hôm làm các công việc nhà như bà nữa mà thay vào đó mua đủ thứ tẩm bổ cho con dâu. Mang bầu 9 tháng, tôi thấy đau và phát hiện có dấu hiệu sinh đến nơi. Mẹ chồng kéo tôi nhập viện lúc 2 giờ chiều.
Chờ sinh đến tận 5 rưỡi sáng hôm sau, lúc ấy, mẹ chồng tôi ở ngoài làu bàu tại tôi lười vận động nên mới không đẻ thường được. Đẻ mổ cho tốn kém, mất thời gian nằm viện.
6 giờ kém, bác sĩ tư vấn cho tôi chuyển mổ đẻ, mẹ chồng còn nhờ bác sĩ bằng mọi cách cho tôi đẻ thường chứ không muốn tôi đẻ mổ. Đến khi tôi đau quá, chồng tôi chạy vào và được một bác sĩ khác gặp trao đổi, tôi mới được chuyển đi mổ đẻ.
6 giờ tôi lên bàn mổ, 6 giờ 13 phút con tôi chào đời. Từ lúc nhận cháu, mẹ chồng tôi bế rịt để sai mẹ tôi làm mấy việc như ô sin của bà ở nhà. Lúc tỉnh dậy, tôi xuống với con vì chưa có sữa ngay nên bác sĩ bảo phải pha sữa bột cho cháu ăn. Bà lại kêu than “ngày trước tao đẻ bố nó ra cái có sữa luôn”, chẳng như tôi mãi không có sữa cho con bú.
Đến cái lọ nước muối vệ sinh mà bệnh viện phát, mẹ chồng tôi lỡ làm mất nắp xong cứ đòi xin lọ khác, y sĩ người ta giải thích xin lọ khác phải đi giải trình bệnh viện mất thời gian, còn cách ra ngoài mua lọ mới. Thế mà mẹ chồng bảo ở ngoài khác trong viện nên nhất quyết không đi mua vì sợ tốn mất mấy nghìn bạc oan…
Con tôi mới 3 ngày tuổi còn đỏ hỏn, bà đòi bế cháu xi bô và tuyên bố, cháu bà không cần mặc bỉm, để mẹ đẻ của tôi sang một mình vật lộn với thằng cháu cả đêm, cứ 15- 20 phút lại thay tã đi nặng, đi nhẹ . Ở được 1 tháng, mẹ chồng tôi không chịu được thái độ khinh khỉnh của mẹ chồng nên bỏ về. Vậy là từ đó một mình tôi vật lộn với con nhỏ.
Đêm hôm qua, khi cháu đã 2 tháng và tôi cảm mệt quá nên có bảo chồng mua một túi bỉm về mặc cho cháu chứ tôi không còn sức thức đêm hôm nữa. Vậy mà vừa lấy bỉm mặc cho con, mẹ chồng tôi đã lao vào giằng lấy cái bỉm rồi chửi: “Mày làm được cái trò gì trong nhà tao mà mỗi việc lau cho con còn lười. Tao nói cho mày biết, mày về đây chỉ để đẻ thuê cho nhà tao đứa cháu chứ đừng tưởng bở. Mày không được tự ý quyết định chăm con, cấm có được lên tiếng trong cái nhà này nghe chưa! Này thì bỉm này…!”. Nói rồi bà xé toạc cái bỉm trước mặt tôi rồi lấy luôn túi bỉm đi.
Tôi nghe xong mà nước mắt lưng tròng. Chồng tôi thấy thế lắc đầu bỏ đi mà không bảo vệ vợ lấy một câu. Đến lúc này tôi mới hiểu thế nào là thân phận nhà nghèo và “kiếp đẻ thuê” tủi nhục như thế nào.
Theo Người đưa tin
Khóc dở mếu dở khi thấy mẹ chồng ngồi đếm từng miếng thịt trên bàn ăn
Chị đã chết sững khi thấy mẹ chồng đang đứng đếm từng miếng thịt kho trong đĩa. Và hình như hơi nhiều nên chị thấy bà lấy hộp trút bớt vào. Lúc chị xuống tới bàn, nhìn đĩa thịt, chị đã biết mỗi người sẽ có hai miếng thịt kho trong bữa tối.
Trước khi quyết định lấy anh, chị đã có sự tìm hiểu rất kĩ về bố mẹ chồng. Khi biết được mẹ chồng chị là người thoáng tính, thoải mái, không xét nét, bắt nạt con dâu thì lúc bấy giờ anh mới nhận được cái gật đầu đồng ý làm vợ của chị. Ngày chị về làm dâu nhà anh , ai cũng phải thốt lên ghen tỵ vì chị có được nhà chồng tử tế, có điều kiện và bà mẹ chồng khá yêu thương con dâu. Chị cũng lấy đó làm may mắn cho mình. Nhưng khi chính thức về sống chung với mẹ chồng, chị mới thấu hiểu nỗi khổ mà bao nhiêu năm qua chồng chị và bố chồng chị phải chịu đựng.
Mẹ chồng chị tuy không thuộc hàng xét nét nhưng lại có tính tiết kiệm quá mức, vì vậy, mọi việc trong nhà bà không cho phép ai đụng vào, kể cả là chị. Ngay cả công việc đi chợ đơn thuần hàng ngày, mẹ chồng cũng giành làm với chị vì bà sợ con dâu mới có tính tiêu hoang, lại chưa biết chỗ nào bán đồ ăn ngon, sạch, rẻ nên để bà đi vừa tiết kiệm, lại vừa an toàn. Thấy ngày nào mẹ chồng cũng phải đi chợ cho con dâu nên hàng xóm bắt đầu có cái nhìn khác về chị. Người ta nói chị lười biếng, mới về mà để mẹ chồng phải đi chợ, cơm nước thì còn ra thể thống gì. Nhưng khổ nỗi chị nói mà mẹ chồng không nghe, chị giải thích cũng chẳng ai tin nên đành ngậm miệng mang tiếng xấu.
Đó chứ phải là những gì khiến chị ngạc nhiên tột độ về cách sống của mẹ chồng. Ngày đầu tiên về làm dâu, mẹ chồng đã có một buổi thuyết giảng chủ trương "tiết kiệm" của gia đình do chính bà soạn thảo cho chị. Lúc đầu chị cũng chỉ nghĩ đơn giản việc tiết kiệm là tốt nhưng tiết kiệm vượt quá giới hạn như mẹ chồng đề ra thì phải gọi là ki bo và hà tiện.
Tiết kiệm vượt quá giới hạn như mẹ chồng đề ra thì phải gọi là ki bo và hà tiện. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng chị ra lệnh những hôm nào về muộn mới bật bình nóng lạnh, còn nếu cả nhà về sớm, bà sẽ lấy ngay một viên than tổ ong để đun nước tắm cho cả nhà. Sáng thức dậy, chị phát hoảng khi thấy mẹ chồng ghi chú ở hộp kem đánh răng rằng chỉ được lấy 1 cm kem mà thôi, lãng phí quá cũng bỏ đi. Ti vi trong nhà cũng chỉ bật vào lúc có tin thời sự, còn khoảng thời gian khác trong nhà, nó hoàn hoàn được nghỉ ngơi. Chị bắt đầu cảm thấy ngột ngạt với cuộc sống con dâu mới này vì không nghĩ mẹ chồng chị lại chi ly như vậy.
Vì chủ trương tiết kiệm nên mỗi sáng, mẹ chồng chị thường dạy rất sớm để nấu đồ ăn sáng cho cả nhà. Bữa sáng quen thuộc mà chị thường thấy từ khi về làm dâu là mì tôm không người lái và xôi đỗ xanh đi kèm trà đá. Nếu có thắc mắc thì mẹ chồng chị bảo ăn ngoài tốn kém mà không sạch sẽ, hơn nữa dinh dưỡng cho buổi sáng thế này là đủ, nếu ăn quá nhiều chất sẽ rất khó làm việc. Nhưng thật lòng mỗi sáng thức dậy, nhìn trên bàn ăn chỉ có độc 4 bát mì tôm loại mì tôm giấy và một đĩa chanh ớt, chị đã thấy chán ngán để tận cổ, chẳng còn tâm chí đâu mà bắt đầu ngày mới. Chồng chị và bố chồng chị đều là người hiền lành, lại rất yêu thương mẹ và vợ nên cố gắng chiều theo mọi sở thích của mẹ chồng chị. Có lần, bố chồng chị còn suýt làm chị đứng tim khi chính ông đứng ra an ủi chị cố gắng nghe theo mọi sự sắp xếp của mẹ chồng, dù cho nó có khiến chị khó chịu. Lúc này chị nghĩ, chắc bố chồng chị và chồng chị đã phải chịu đựng vất vả như thế nào.
Bữa nọ thấy cả nhà không hài lòng nên mẹ chồng chị nhắc tối sẽ đổi món, bù cho cả nhà, Đúng như lời bà nói, tối đó chị thấy trên bàn có thịt kho, cá nấu sang trọng hơn hẳn mọi ngày chỉ có 1 rau, 1 thịt hoặc cá. Nhưng khi từ trên phòng cất đồ xuống phụ mẹ chồng, chị đã chết sững khi thấy mẹ chồng đang đứng đếm từng miếng thịt kho trong đĩa. Và hình như hơi nhiều nên chị thấy bà lấy hộp trút bớt vào. Lúc chị xuống tới bàn, nhìn đĩa thịt, chị đã biết mỗi người sẽ có hai miếng thịt kho trong bữa tối.
Mới làm dâu được một thời gian mà chị đã phải chứng kiến không ít chuyện về độ siêu tiết kiệm của mẹ chồng. Chị băn khoăn không biết sau này chị còn phải chứng bệnh siêu tiết kiệm vô lý của mẹ chồng đến bao giờ nữa, nghĩ càng thêm mệt mỏi! Nhưng cô là phận dâu con không dám lớn tiếng. Còn chồng và bố chồng cô cũng đấu tranh kiểu "dĩ hòa vi quý" như thế thì không biết bao giờ kiếp nạn đói ăn, dùng khổ ngay trong chính nhà mình mới chấm dứt.
Theo Blogtamsu
Bi kịch vợ 'ăn nem' điều trị chồng ngoại tình với...trai Tình, tiền bình thường, các đại gia đều hoá giải được hết, thế nhưng, đại gia gay, bị vợ bắt được thì không thể hoá giải được. Cái ấn tượng bị đàn ông phản bội bởi một người đàn ông, nó khác xa với chuyện bị phản bội bởi đàn bà. Biết chồng gay, không thể chấp nhận được con người của chồng,...