Hả hê bỏ được người yêu nghèo, ngày gặp lại chết lặng khi thấy cô ấy là vợ sếp
Suốt 2 năm yêu nhau, tôi như người bị ràng vào một mối quan hệ mà tôi không hề muốn tiến xa hơn nữa.
Vì, từ ngày ra trường, đi làm, công việc ổn định, có thu nhập tốt lại có nhiều cơ hội, tôi nhận ra, người con gái cùng quê ngày nào không phải cô gái hợp với tôi nữa. Tôi quyết định từ bỏ, để yêu người con gái khác. Cô ấy đã khóc lóc, cầu xin tôi vì nói quá yêu tôi nên không thể chia tay. Chỉ cần tôi đồng ý ở bên cô ấy cưới cô ấy, thì sau này cô ấy chấp nhận tất cả…
Biết thế nhưng tôi không thể vì trong thâm tâm tôi nghĩ, có người yêu, có vợ, tôi sẽ chẳng còn cơ hội tiến xa hơn với các cô tiểu thư giàu có. Đẹp trai, ga lăng và khéo mồm, đó là đặc điểm nhiều người nhận xét về tôi. Và vì thế, tôi càng có lợi thế hơn trong việc chọn người yêu. Các cô gái xinh đẹp cũng ngã vào lòng tôi một cách vô điều kiện. Vậy hà cớ gì tôi cứ phải chung thủy với mối tình ở quê nghèo của mình.
Tôi bỏ cô ấy chơ vơ giữa chốn thành thị đông người dù hai đứa đã hứa hẹn sinh cơ lập nghiệp cùng nhau. Tôi cũng dần lao vào các mối quan hệ mới, với những người giàu có và quên đi tất cả kỉ niệm với người cũ. Tôi cũng không có ý định quan tâm xem cô ấy giờ sống ra sao.
Tôi xin vào làm ở một công ty cổ phần, lương khá là ổn. Tôi và anh sếp khá thân với nhau sau khi tôi vào làm ở đó. (Ảnh minh họa)
Hơn 2 năm, tôi lấy vợ, một người con gái cũng gọi là giàu có và xinh đẹp, gia đình có điều kiện. Cô ấy nói, sau khi cưới, tôi sẽ về nhà vợ ở và được bố mẹ sắp xếp cho công việc tốt. Vì thế tôi chấp nhận ở rể và đợi cơ hội đến với mình. Chỉ là, chẳng hiểu sao bố vợ chưa bao giờ tin tưởng tôi và cũng không khi nào nói đến việc sẽ trao cho tôi vị trí gì đó quan trọng và chạy cho tôi một công việc tốt. Ông luôn nhắc nhở tôi, làm đàn ông phải biết tự lo cho vợ, tự lực cánh sinh, không nên dựa dẫm vào nhà vợ.
Suốt mấy năm làm chồng của cô vợ xinh đẹp, tôi chẳng nhận được gì ngoài sự nhòm ngó của người ngoài. Tôi không có tiền, không có tiền và có cảm giác như đi ở nhờ, xấu hổ vô cùng. Chán nản, mệt mỏi với cảnh ấy, tôi quyết định ra ngoài xin việc, không làm trong công ty nhà vợ nữa. Vì thấy xấu hổ với bản thân và bố vợ cũng không có ý định cho tôi nhận được đặc ân nào…
Video đang HOT
Tôi xin vào làm ở một công ty cổ phần, lương khá là ổn. Tôi và anh sếp khá thân với nhau sau khi tôi vào làm ở đó. Tính tình hợp nhau, tôi lại khéo mồm nên anh sếp rất quý. Lâu dần, chúng tôi trở thành anh em thân thiết, giúp đỡ nhau trong công việc…
Vì thân nên sếp mời tôi và anh chị em tới nhà ăn cơm, khen là vợ sếp nấu nướng ngon lắm. Tôi đã khéo nịnh sếp nên bảo muốn thử tài nấu nướng của vợ sếp và mua một món quà đáp trả. Vừa đến nhà, vợ sếp xuống đon đả chào hỏi, tôi chết lặng khi nhìn thấy người phụ nữ ấy. Cô ấy cũng sững lại nhìn tôi một lúc rồi vội vàng lấy lại bình tĩnh, mời mọi người ngồi.
Thật cay đắng, cuộc đời này đúng là không biết trước được điều gì. Trái đất sao lại tròn đến vậy? (Ảnh minh họa)
Trời ơi, tay chân tôi run rẩy, toát mồ hôi khiến sếp còn hỏi tôi làm sao. Tôi vội vàng xin ra về vì bị trúng gió. Tôi thật sự không có sao cả, chỉ là, người phụ nữ ấy chính là cô người yêu nghèo từng yêu tôi tha thiết và từng bị tôi phỉ báng, phụ tình. Giờ tôi gặp lại cô ấy trong bộ dạng này, khúm núm, nịnh nọt và cô ấy lại là vợ của sếp tôi. Giờ, tôi lại làm thuê cho chồng cô ấy sao? Vậy mà ngày đó, tôi vỗ ngực vì mình lấy được vợ giỏi, nhà vợ giàu. Tôi coi thường cô ấy nghèo nhưng giờ lại là người làm thuê cho nhà cô ấy…
Thật cay đắng, cuộc đời này đúng là không biết trước được điều gì. Trái đất sao lại tròn đến vậy? Tôi đã làm sao và giờ phải nhận trái đắng nhưng thật không ngờ, trái lại quá đắng và chát thế… Quả là, gieo nhân nào thì gặp quả ấy. Ngày hôm sau, tôi xin nghỉ việc không lý do vì tôi chẳng còn mặt mũi nào nhìn sếp, xấu hổ với bản thân mình là chính, nhục nhã với người vợ của sếp là nhiều. Tôi ra đi âm thầm và tìm việc mới, lòng đầy trắc trở, nhớ về người cũ mà cảm thấy ngày đó mình thật hèn hạ biết bao nhiêu…
Theo Afamily
Phụ tình người yêu nghèo, lấy vợ sang và cái kết đau lòng
Khi các mối quan hệ nhiều và các cô gái vây quanh tôi, tôi càng thấy mình có nhiều cơ hội và sự lựa chọn.
Tôi là một anh chàng đẹp trai, ga lăng, mồm mép nên con gái theo rất nhiều. Khi chưa ra thành phố lập nghiệp, tôi không biết được lợi thế của mình và thường hay nghĩ mình chỉ có thể làm được như vậy, chỉ có thể yêu một người và chung tình với cô gái ấy, đó là người con gái thanh mai trúc mã của tôi. Nhưng khi đi học, đi làm rồi có công việc ổn một chút, tôi bắt đầu có các mối quan hệ. Được nhiều người khen ngợi, quý mến, được sếp giao cho nhiều việc trọng đại, tôi trở thành cánh tay phải đắc lực của sếp. Tôi được nhiều người trọng dụng và đương nhiên, các mối quan hệ của tôi cũng mở mang.
Tình yêu cứ như thế trôi đi nhưng tình cảm thì nhạt phai. Tôi lâu dần không còn cảm nhận được sự vui vẻ, hạnh phúc khi ở bên người tình thanh mai trúc mã nữa. Khi các mối quan hệ nhiều và các cô gái vây quanh tôi, tôi càng thấy mình có nhiều cơ hội và sự lựa chọn.
Tôi ít về quê hơn, cũng hay vui vẻ với đồng nghiệp trên công ty và quên hết những lời hứa hẹn với người yêu của mình ở nhà. Dù nói rằng sẽ cưới nhau, rồi cùng nhau lên thành phố sống nhưng sau này, khi gặp được người con gái si mê tôi, đem lòng yêu tôi và theo đuổi tôi hơn một năm trời, tôi đã thành kẻ &'bắt cá hai tay'.
Khi phát hiện cô ấy là con nhà gia giáo, giàu có, tôi càng thấy cơ hội của mình rộng mở hơn. Nếu lấy được cô tiểu thư xinh đẹp con nhà giàu này, tôi sẽ có một tương lai rạng rỡ. Tôi đã liền một lúc yêu hai người con gái và sẵn sàng làm mọi việc để họ vui. (Ảnh minh họa)
Vẫn nói yêu người trước nhưng tôi lại một lòng cung phụng người yêu hiện tại. Khi phát hiện cô ấy là con nhà gia giáo, giàu có, tôi càng thấy cơ hội của mình rộng mở hơn. Nếu lấy được cô tiểu thư xinh đẹp con nhà giàu này, tôi sẽ có một tương lai rạng rỡ. Tôi đã liền một lúc yêu hai người con gái và sẵn sàng làm mọi việc để họ vui.
Chỉ là, tôi luôn ở thành phố nên những ngày trong tuần dành cho cô gái tôi đang yêu còn cuối tuần về lại ỉ ôi với người bạn thanh mai trúc mã. Tôi đã muốn nói lời chia tay người con gái cũ nhưng lại không dám. Cho đến một ngày cô ấy đọc được tin nhắn trong điện thoại của tôi và phát hiện, tôi nhân cơ hội đó nói lời chia tay. Cô ấy khóc lóc, cầu xin tôi quay về và sẵn sàng tha thứ cho tôi, nhưng tôi đã không mảy may suy nghĩ, không cần một cơ hội nào cả, quyết định rũ bỏ mối tình 8 năm trời. Vì bây giờ, tôi là người có tương lai rộng mở. Lấy người con gái này, tôi sẽ là con rể nhà giàu và biết đâu, cơ hội sẽ mở cửa với tôi.
Bố cô ấy hứa sẽ cho tôi làm giám đốc ở công ty ông ấy đang là chủ tịch. Tôi vui mừng lắm và chắc chắn rồi, dù có các vàng tôi cũng không thể lấy người tình cũ. Tôi chuyển hẳn lên thành phố sống và cưới người vợ giàu có của mình, không quan tâm người yêu cũ khóc lóc, đau khổ ra sao.
Hơn 2 năm sống cùng gia đình người vợ giàu có, tôi mới thấm nỗi khổ của người đi ở rể. Ăn gì, uống gì tôi cũng không được tự do. Đụng vào cái gì thì bố mẹ vợ cũng nói tôi cẩn thận không làm vỡ vì đồ đắt tiền. Rồi, ông bà quản thúc tôi như quản thúc con dâu. Tôi được quyền quản lý công ty nhưng chỉ là vị trí quản lý chứ không phải giám đốc như ông nói, chỉ là quản lý ở cấp bộ phận nhỏ. Và tiền bạc cũng không được tự do thu chi, phải do bố mẹ vợ làm hết. Tôi như cái máy, cái chân sai vặt của họ vậy thôi.
Vợ tôi làm nũng, suốt ngày chỉ biết ăn chơi diện dập, nói sinh con thì sợ xấu người nên chỉ thích tôi chiều chuộng, chở đi mua sắm rồi đi chơi. Tôi có xe hơi nhưng nhìn chỉ giống như tài xế của vợ. Có lúc đi ăn với bạn cô ấy mà người ta còn nhầm tôi chính là anh lái xe.
Có lẽ, đây là cái giá tôi phải trả vì bỏ người yêu nghèo lấy vợ giàu. Âu cũng là số phận, cũng là điều tôi phải gánh chịu vì đã bỏ tình yêu của mình. (ảnh minh họa)
Ở trong nhà vợ, tôi chẳng có chút tự do nào. Đi thưa về gửi, tôi đã chán ngấy cảnh ấy. Nghĩ lại thời mình còn tự do, thích làm gì thì làm, thích sống ra sao thì sống, tôi thấy sung sướng làm sao. Giờ thì tôi thành như người bị buộc chân buộc cẳng. Tiền bạc không có, hữu danh vô thực. Sống ở nhà giàu nhưng suốt đời mang tiếng con rể nhà giàu, tôi thấy nhục nhã lắm.
Tôi về quê vợ tôi cũng chẳng buồn về. Ngày đó, tôi về một mình vì có giỗ nhà họ hàng, nói thế nào vợ cũng không theo về, bảo về đó nắng nóng. Tôi đành một mình đi xe khách về, vì xe hơi tôi không thể đi mà không có người đi cùng, vì ông bà sợ tôi bán hay đi lại chở bạn bè đua đòi. Tôi đành về trong tư thế ấy mà nước mắt trào dâng.
Về nhà, gặp lại tình cũ mấy năm trước, tôi không tin nổi người con gái tôi ruồng bỏ ngày nào giờ lại đẹp như tranh vẽ, một con trông mòn con mắt. Và hơn cả, chồng cô ấy là người đàn ông giàu có nhất vùng bây giờ. Nghe nói yêu chiều vợ lắm, cưng vợ lắm. Mẹ tôi cứ mắng tôi bảo ngày trước không lấy cô ấy, giờ nó giàu nó sướng, mày thì khổ sở, mất tự do, không có tiền cho bố mẹ. Nghe mà đau lòng.
Có lẽ, đây là cái giá tôi phải trả vì bỏ người yêu nghèo lấy vợ giàu. Âu cũng là số phận, cũng là điều tôi phải gánh chịu vì đã bỏ tình yêu của mình. Sự phản bội có lẽ không bao giờ nhận được kết cục tốt đẹp.
Theo TG (Khám phá)
Cô thư kí đến giảng đạo lý cho vợ sếp liền bị dạy cho bài học làm người Biết vợ sếp chỉ làm lao công, cô thư kí trẻ ấy lập tức muốn tranh giành lấy chàng sếp trẻ đẹp tài ba đó để rồi phải chuốc kết cục vô cùng đắng lòng. Không phải cứ xinh đẹp, giỏi giang là có thể có được những gì mình muốn. Đôi khi chỉ 1 hành động nhỏ cũng đã nói lên cả...