Gửi vợ tương lai đã xa
Em biết anh yêu em nhiều mà sao em lại bỏ anh?
Hà Nội mưa, anh nhớ em lắm, anh chỉ muốn bên em mãi mãi thôi nhưng sao mọi thứ lại thay đổi nhanh như vậy. Em biết anh yêu em nhiều mà sao em lại bỏ anh?
Em biết không, mỗi đêm về anh nhớ em nhiều lắm, khi đi làm cũng vậy, nhưng anh biết mình đã chia tay rồi, đã xa nhau rồi, đã không còn là gì của nhau nữa… Giờ đây bàn tay của em đã nắm một bàn tay khác, anh không nên quan tâm, không nên nhớ, không nên yêu em nhiều nữa phải không?
Anh không làm được em à, anh nhớ lắm, cuộc sống này anh đã yêu em thì anh đã xác định sẽ đợi, sẽ chờ trong hy vọng dù đó chỉ là ảo tưởng.
Khi em về anh đã biết sẽ mất em rồi, nhưng số trời mà, có điều anh không nghĩ em yêu người ta nhanh như thế. Tình cảm mà anh dành cho em hơn 2 năm cũng không bằng 1 tháng em bên người ta.
Em biết không, anh ước mơ có một người vợ bình thường không lăng nhăng, ước em làm vợ anh, ước một người vợ học y- dược… nhưng giờ không còn nữa rồi. Người vợ anh ảo tưởng ra thôi, người ta nói nồi nào thì úp vung đó mà. Em đã tìm được tình yêu của chính em, anh cũng vui mà, nhưng anh lại sợ em là trò chơi của người ta, mong rằng không phải thế, mong người đó yêu em thật lòng và chúc em hạnh phúc.
Cuộc sống đã xô đẩy anh rồi, anh không còn cảm giác để yêu nữa, nhưng mọi thứ sẽ qua thôi. Hôm nay sẽ là ngày cuối cùng anh uống rượu vì em, vì một người anh đã yêu rất nhiều, anh đã yêu hơn cả bản thân mình.
Quá khứ cũng chỉ là quá khứ, anh sẽ tập quên nhưng phải lâu lắm vì anh biết anh không quên được em, vợ yêu à.
Không còn anh nữa, em nhớ nhé:
- Khi ốm thì phải uống thuốc đầy đủ
- Khi đau bụng thì bảo người kia xoa bụng cho đỡ
- Khi mỏi chân thì bảo người đó bóp chân cho em ngủ ngon
- Khi em thi hãy bảo người ta chúc em thi thật tốt
- Khi em buồn hãy bảo người ta gọi điện nói chuyện giải tỏa
Video đang HOT
- Khi em lạnh, hãy đắp chăn và nghĩ về người ta đang bên cạnh
- Mùa đông lạnh lắm, khi em đi xe thì phải ôm người ta thật chặt nhé, như thế em sẽ ấm áp hơn
Tình cảm mà anh dành cho em hơn 2 năm cũng không bằng 1 tháng em bên người ta (Ảnh minh họa)
- Đừng ăn đồ biển em lại đau bụng đấy
- Đừng sợ bóng đêm vì em đã có người ta bên cạnh rồi
- Đừng nghĩ về tương lai em nhé, vì giờ em đang sống trong hiện tại, em hãy yêu người ta nhiều nhé, nhiều hơn anh em nhé, anh biết sẽ thế mà
- Còn khi em khóc mà người ta không bên cạnh hãy nhớ về anh. Hãy nói cho anh biết bởi vì anh sẽ quan tâm, sẽ mãi quan tâm em, cho tới khi nào anh không còn trên thế giới này nữa.
Mùa đông này anh sẽ không được ôm em trong giá rét nữa, anh sẽ cố gắng em à, sẽ cố gắng vượt qua nó. Anh biết nỗi đau này sẽ gặm nhấm anh mãi mãi nhưng rồi anh sẽ cố chịu đựng, quen rồi cái cảm giác bị em bỏ rơi.
Em tháo vòng anh tặng rồi phải không? Uh, không sao đâu. Giờ anh và em có còn là gì đâu, chỉ mong em vui, em hạnh phúc.
Hôm nay anh buông tay rồi, buông tay để em tìm cảm giác mới, buông tay để em biết cuộc sống còn có nhiều trò hơn khi em yêu anh, sống tốt em nhé, kỷ niệm hai đứa không bao giờ anh quên cả.
Khi mà hai đứa hòa mình là 1, khi anh ôm em ngủ, khi mà mỗi sáng hay đêm tới đều nhận được tinnhắn ngủ ngon của em, hạnh phúc với anh đơn giản chỉ thế thôi.
Em nhớ không, ngày 8/2 và 2/8, 2 ngày ngược nhau và cũng là 2 ngày 2 ý nghĩa người nhau.
Chúc em hạnh phúc, người vợ anh vẽ trong tương lai. Từ nay sẽ không còn tin nhắn, không cuộc gọi làm phiền em nữa, em đã có cuộc sống mới rồi, sẽ có người khác tốt hơn em, nhưng anh mệt lắm rồi, không còn muốn yêu nữa. Những lời em nói anh nhớ lắm, nhớ mãi.
Anh yêu em nhiều lắm, anh sẽ đợi em.
Em của quá khứ khác xa với em của hiện tại, thế là do em thay đổi đấy. Khi em xác định với người ta, hãy yêu bằng tất cả con tim, hãy để người ta biết em là người ta cần tìm kiếm lâu nay, hãy sống với người ta thật tốt. Nhưng đừng đưa người đó đi đến những nơi mà anh với em từng đi, từng ở, hãy để anh xem đó như là một kỷ niệm như là nỗi đau chỉ có anh và em. Nhớ nhé.
Rồi sau này anh sẽ vất vả lắm, để quên đi mọi thứ, anh yêu em nhiều lắm.
Theo VNE
Anh không dành cho em
Giá như ai nói cho em biết em nên dừng lại ở đâu thì có lẽ tốt biết bao.
Em biết anh sẽ đọc được entry buồn này. Có thể anh sẽ hiểu cũng có thể anh sẽ mỉm cười và nghĩ rằng tại sao em vẫn tự nhận mình là thông minh mà sao em lại ngốc như thế.
Có thể một ngày nào đó, khi em nhìn lại những điều vừa xảy đến với mình, em sẽ mỉm cười. Không phải nụ cười của hạnh phúc, không phải là nụ cười của niềm tiếc nuối cũng không phải nụ cười của lòng hận thù đã nguôi ngoai. Em muốn mình được cười bởi một điều đơn giản: nụ cười sẽ chứng minh được rằng em đã thực sự bình yên.
Anh có bao giờ mỉm cười khi nghĩ về em kể từ ngày anh và em gặp nhau chưa anh? Hay những phút giây ít ỏi anh dành cho em cũng đầy ắp những toan tính. Toan tính để có được em. Em vẫn tự nhận mình là một đứa con gái thông minh, vẫn biết mình là một người đủ nhạy cảm để biết được những điều đang diễn ra xung quanh mình. Nhưng cũng có thừa sự ngu ngốc để phủ nhận những điều mình đang trải qua.
Rồi mọi chuyện cũng sẽ qua đúng không anh? Nếu tình cảm con người không được phép tham lam thì chúng ta phải biết điểm dừng lại. Giá như ai nói cho em biết em nên dừng lại ở đâu thì có lẽ tốt biết bao. Con đường em đã đi qua cùng anh thật ngắn ngủi nhưng đủ dài để em đặt một dấu lặng... Có thể nào em sẽ bắt đầu lại một tình yêu? Có thể anh không tin những điều em nói... Em không biết với em bây giờ khi gọi một ai đó là người yêu thì người đó sẽ có ý nghĩa gì trong trái tim em. Niềm tin cho một ai đó không biết em có thể một lần nữa hay không. Nhưng tại sao tình cảm con người với con người lại khó khăn đến vậy. Sao chúng ta không thể sống với những yêu thương...
Chúng ta đã gọi là kết thúc chưa nhỉ? Mà có thể gọi là kết thúc hay không khi chẳng có lấy một điểm bắt đầu. Kết thúc... mấy ngày rồi chúng ta bước ra khỏi cuộc sống của nhau. Em là một con người bình thường chẳng phải là gỗ đá, em cũng có những cảm xúc riêng của mình. Nếu em nói em vẫn sống ổn và vui vẻ thì anh có tin không? Em đã như vậy đó? Thỉnh thoảng em vẫn nhớ anh, nhớ thói quen mà anh và em đã từng có. Cũng có thể em đã mạnh mẽ hơn để làm chủ được cuộc sống của mình.
Anh đã thắc mắc tại sao em lại có những hành động như vậy? Anh khó hiểu lắm đúng không? Đáng lẽ ra em phải để anh ra đi từ lâu lắm rồi. Người ta thường bảo rằng nếu chỉ gặp một ai đó, đi chung một đoạn đường và rồi lại biến mất khỏi cuộc đời nhau nghĩa là chúng ta chỉ được gặp nhau đủ để trả hết những món nợ mà kiếp trước chúng ta chưa kịp trả cho nhau. Anh à, em cũng đã từng thắc mắc giống anh đó... Tại sao em lại như vậy? Mọi hành động của chúng ta đều có thể được giải thích hợp lí chỉ có điều mình có muốn giải thích nó hay không thôi. Em đã không trả lời anh. Mà thật ra dù có trả lời hay không cũng đâu có ý nghĩa với cả em và cả anh.
Lần đầu tiên em nghĩ đến mình sẽ có một gia đình cùng anh. Nó không thật sự hạnh phúc nhưng đủ chín chắn và trách nhiệm với quyết định của mình. Nhưng thật sự, mọi thứ không đơn giản chút nào đúng không. Có những điều không thể chia sẻ cùng anh, có những điều lại chưa kịp chia sẻ. Bây giờ không còn cơ hội nữa để nói những điều đó cùng anh. Và em cũng đã quên rồi. Anh là một người đàn ông từng trải, đủ tự tin để hiểu em. Có những điều em cũng thắc mắc về anh, nhưng có lẽ em chẳng biết phải tìm câu trả lời ở đâu cả. Và bây giờ, nếu nói rằng những thắc mắc đó không còn ý nghĩa trong em thì không đúng chỉ có thể là không còn quan trọng nữa thôi.
Em đã từng hỏi anh sau này nhắc đến em anh có gọi em là người yêu cũ không? Anh đã trả lời em thế nào nhỉ? "Anh sẽ gọi em là vợ". Cảm giác của em là gì nhỉ? Ráo hoảnh... Còn em, em sẽ chẳng gọi anh là gì được cả. Anh không phải là một người bạn cũ, không phải là người yêu cũ và em cũng không thể gọi anh là "chồng sắp cưới cũ" đúng không? Vì chẳng ai gọi một người nào đó như thể cả. Anh và em sẽ chẳng là gì cả ư? Không biết em hay anh đã nợ nhau điều gì nhỉ? Trả nợ xong người ta vẫn có cảm giác thật nhẹ nhõm. Còn anh? Anh có như vậy không? Còn em? Em cảm thấy thế nào? Mà thôi cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Em và anh cần dừng lại để cho mình một khởi đầu mới tốt đẹp hơn (Ảnh minh họa)
Anh và em rồi sẽ vẫn gặp nhau... có kịp chào nhau... có kịp hỏi thăm nhau chỉ đơn giản về cuộc sống, công việc. Anh và em sẽ có cuộc sống riêng của mình, sẽ có những hạnh phúc mới nhưng những gì mình đã có với nhau có đủ ý nghĩa để mình gói gém trở thành kỉ niệm không?
Em nói rất nhiều nhưng đọc lại những điều em đã viết thì hình như em chẳng viết gì cả. Nhưng em tin anh nếu anh đọc thì anh hiểu hết. Không sao đúng không anh? Rồi anh sẽ nắm tay một ai đó, em cũng sẽ để cho một ai đó nắm tay mình trong một đám cưới thật sự ý nghĩa. Buông tay một người để có thể nắm tay một người khác, người mà sinh ra để dành riêng cho mình. Sẽ có một ngày, một ngày em nhận ra người đó là ai.
Anh yên tâm, em là một đứa khá tự tin và không bị những cảm xúc làm ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống của mình. Vẫn biết em quen với việc có anh bên cạnh nhưng một người sinh ra chỉ để dành riêng cho một người. Anh không phải sinh ra để dành riêng cho em.
Anh và em... đã kết thúc rồi đúng không?
Không còn nhận được sms mỗi sáng của anh, đôi khi chỉ là một lời chúc tốt lành. Và cứ như thế, em không còn phải hí hoáy tìm icon thay cho tin nhắn reply tới số điện thoại của anh.
Không còn những buổi chiều anh đi làm về tranh thủ ghé qua chỗ em chơi một lát để tối còn lên văn phòng. Và cứ thế, em không còn phải tạm biệt anh bằng câu nói làm anh không vui "anh về nhé" mà cũng chẳng thèm ra cổng tiễn anh.
Không còn những cuộc điện thoại đến nửa đêm chỉ để ru em ngủ mỗi lần em đi công tác xa. Và cứ thế, em chẳng phải giục anh đi ngủ trước đi bởi em còn lâu lắm mới ngủ.
Không còn nữa những buổi tối hai anh em đi làm về kịp dành cho nhau những giây phút lặng lẽ bên nhau khắp những con đường thành Vinh xa lạ với cả anh và em. Và cứ thế, em sẽ không qua trung tâm đợi anh về mỗi buổi tối.
Không còn những yêu thương và cả những giận hờn. Và cứ thế, anh bước qua cuộc đời em, nhẹ nhàng lắm.
Không còn nữa số điện thoại của anh trong danh bạ của em nữa, nhưng em vô tình đã nhớ mất rồi. Mỗi ngày em sẽ quên đi một số. Đến một lúc nào đó em sẽ quên thôi.
Em và anh cần dừng lại... dừng lại để cho mình một khởi đầu mới tốt đẹp hơn.
Em và anh cần buông tay... buông tay để nhận ra cố nắm chặt tay một ai đó không thuộc về mình thật khó.
Có thể em xứng đáng có một hạnh phúc... một hạnh phúc gấp ngàn lần... với một ai khác. Và có lẽ em sẽ tự tin là như thế... và cứ là như thế được không anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bị người yêu cho "mọc sừng" Vừa xa tôi chưa được hai tuần, cô ấy đã ăn ngủ với một chàng trai mới quen khác. Sau khi đọc được bài viết "Hai người đàn ông tôi yêu" trên Bạn trẻ cuộc sống, tôi không biết bạn là người lạ hay chính là người con gái tôi đã từng yêu? Có thể nói, cuộc tình của tôi đã trải qua...