Gửi vợ, đám mây xinh đẹp
Có lẽ cả đời mình, chồng cũng không ngờ có ngày chồng viết những dòng này. Giờ thì chúng ta đã chia tay nhau thật rồi rồi đúng không vợ. Có người đã nói với chồng rằng chồng không nghĩ mình sai gì khi mọi thứ đổ vỡ. Có chứ vợ, chồng nghĩ nhiều lắm và càng nghĩ lại càng day dứt hơn. Chính chồng đã làm vợ thay đổi. Chồng đã mải mê chạy theo cái ước mơ của chúng ta mà bỏ quên vợ, chồng cứ đinh ninh rằng vợ sẽ luôn ở đó, luôn tin yêu chồng. Chồng đã không làm vợ hiểu được mọi thứ chồng đang cố gắng là vì chính chúng ta. Ngôi nhà ấy vẫn chưa xây xong thì vợ đã không còn bên chồng nữa, vợ cũng chẳng cần ngôi nhà và những thứ đó nữa, vợ chẳng cần gì ở chồng nữa cả. Có lẽ vợ đã quá mệt mỏi vì yêu thương chồng rồi.
Vợ à, chồng vẫn yêu thương vợ nhiều lắm. Ngôi nhà ấy không có vợ thì chồng cũng chẳng xây nên làm gì nữa. Chồng đã hứa cả đời sẽ yêu thương vợ, đã hứa sẽ làm cho chúng ta hạnh phúc nhưng chồng đã không làm được. Nếu hạnh phúc, vợ đã không bỏ đi.
Suốt thời gian qua chồng day dứt, đau đớn lắm vợ à. Không có vợ bên cạnh, mọi thứ với chồng dường như vô nghĩa. Không có vợ, chồng cũng chẳng còn muốn cố gắng làm gì nữa. Chồng đã luôn dõi theo vợ, chồng đã thấy vợ thay đổi bề ngoài ra sao. Thật sự vợ biết chồng không thích vợ làm vậy mà phải không? Vợ chẳng còn là vợ ngày nào của chồng nữa rồi. Từng mái tóc, từng bờ vai, từng nụ cười quen thuộc giờ đây chẳng còn gì nữa. Phải đó là cách vợ trả thù chồng, vợ thay đổi để chồng không còn nhận ra vợ nữa. Chồng chưa bao giờ nói với vợ rằng vợ rất xinh đẹp khi ở cạnh chồng, không son phấn tất bật lo cho chồng, để rồi chồng sẽ lén lén chạy đến mà ôm chầm lấy vợ, mà hôn vợ. Vợ biết không, không một kiểu tóc nào đẹp với vợ hơn là mái tóc ấy, mái tóc dài thật thơm ấy, chồng vẫn nhớ cái cảm giác mỗi khi vùi đầu vào vợ và ngửi mái tóc ấy. Còn nhiều và nhiều thứ nữa, nhưng giờ chẳng còn gì ngoài những hình ảnh ấy luôn trong tâm trí chồng mà thôi. Chẳng còn gì nữa ngoài những yêu thương chồng vẫn mang và không người hồi đáp. Vợ đã đi thật rồi.
Không dễ dàng gì 2 con người xa lạ có thể tìm được nhau, rồi yêu nhau, có thể vì nhau mà hy sinh bản thân mình để cùng hướng đến một hạnh phúc khác. Vậy mà giờ đây chỉ với vợ cái con đườnghạnh phúc ấy không còn nữa. Vợ sẽ không quay về nữa, vợ không về ngôi nhà của chúng ta nữa. Chồng biết làm sao khi từ nay sống không có vợ đây? Rồi làm sao để hạnh phúc tiếp đây vợ? Từ ngày vợ ra đi, vợ không về bên chồng nữa, chưa lúc nào chồng quên được, chưa lúc nào chồng xóa bỏ được vợ khỏi tâm trí mình. Chồng vẫn đi làm hằng ngày, và rồi kết thúc một ngày bằng một màn say xỉn bí tỉ rồi ngủ lê lết đâu đó trong nhà.
Video đang HOT
Chồng đã không làm vợ hiểu được mọi thứ chồng đang cố gắng là vì chính chúng ta (Ảnh minh họa)
Căn phòng của chúng ta chồng đã không dám bước vào nữa vì nhìn đâu chồng cũng thấy hình bóng vợ, nhìn đâu chồng cũng nhớ vợ cả vợ à. Đồ của vợ, chồng vẫn không dẹp đi, mọi thứ xung quanh chồng đều có một vị trí dành cho vợ. Nhìn quanh mọi thứ khi thiếu vắng vợ, lòng chồng buồn lắm vợ ơi. Mọi thứ đều làm chồng nhớ vợ. Chúng ta đã là vợ chồng bao năm rồi vợ nhỉ? Có lẽ không đủ lâu để đầu bạc răng long nhưng cũng đủ làm mọi thứ thành một thói quen, thành những gì hiển nhiên trong cuộc sống. Không có vợ, cuộc sống của chồng rất tệ vợ à. Từng có câu, không ai là không thể thay thế được. Nhưng thật sự khi một người chồng, mất đi một người vợ của mình thì đó còn tồi tệ hơn cả mất mạng vợ à.
Vợ đã quyết định ra đi và vợ hạnh phúc với điều đó. Đáng lẽ ra chồng phải chúc phúc cho vợ, phải chấp nhận để vợ ra đi vì chồng đã không mang đến hạnh phúc cho vợ. Nhưng chồng không làm được vợ à. Chồng vẫn nhớ vợ lắm, vẫn đau lắm, hằng đêm chồng vẫn nhớ lắm mùi thơm của vợ khi ngủ cạnh chồng. Vợ để chồng lại một mình thế này chồng thật sự không thể chịu được vợ à. Những khi tỉnh táo, chồng lại nói rằng: chúc vợ hạnh phúc, chồng sẽ buông tay… nhưng đó không phải là lời nói thật lòng, vì tận sâu trong trái tim chồng vẫn yêu vợ nhiều lắm vợ à, vẫn luôn nắm giữ lấy vợ không buông ra được. Vợ ơi chồng không làm được…
Vợ còn giữ tấm hình kỷ niệm của chúng ta chứ? Vợ còn nhớ dòng chữ trên ấy chứ? Chúng ta sẽ đi cùng nhau đến hết cuộc đời này. Vậy mà giờ thì mọi thứ chẳng còn ý nghĩa gì nữa cả. Chồng ước gì chồng có thể quên tất cả, quên vợ đi. Nhưng chồng không làm được, không bắt bản thân mình thôi nghĩ về vợ được. Trong đầu chồng vẫn ám ảnh câu nói ấy của vợ “MV sẽ không về nữa, không về nữa”. Chồng biết chứ, chồng biết vợ đã đi mất rồi, chẳng bao giờ về nữa. Vậy mà trái tim vẫn ngu xi vẫn yêu đến điên dại. Vợ không còn yêu chồng nữa rồi, vợ không còn cảm nhận được chồng đã đau như thế nào, vợ chẳng cần biết chồng sẽ sống ra sao nếu không có vợ. Vợ đã chọn sống không cần chồng nữa. Vợ đã chọn chúng ta sẽ mãi mãi chẳng về với nhau nữa. Vợ ơi, em biết không, không có em thì cuộc đời này chẳng còn gì thuộc về chồng nữa cả. Vợ ơi, em ở đâu…
Có lẽ cả đời mình, chồng cũng không ngờ có ngày chồng viết những dòng này, và bằng cách này, để một lần nữa, giao phó cho số phận đưa những nỗi lòng của chồng đến vợ. Cũng có thể những dòng này chẳng bao giờ đến được với vợ, nhưng vợ biết không, đó là những gì thật sâu trong trái tim chồng. Chồng yêu vợ. Món quà 8-3 của chồng chắc vợ cũng chẳng buồn xem. Truly..because I’m truly..truly in love with you…
Theo 24h
Sáng mưa!
Mưa mang đến sự buồn bã cho những nguời có tâm trạng không tốt. Sáng chủ nhật, trời mưa lất phất, dậy sớm dự định sẽ đến quán cà phê quen thuộc nhưng cơn mưa đã lấy đi cái niềm vui nhỏ bé. Những cơn mưa đôi khi làm ta chùn chân, phá tan những kế hoạch đã được dự tính từ trước, mang đến sự buồn bã cho những nguời có tâm trạng không tốt. Nhưng cơn mưa cũng mang lại không khí mát mẻ và biết đâu những kế hoạch ta không thể thực hiện được khi trời mưa lại được thay thế bằng giây phút sâu lắng của tâm hồn...
Hôm nay mưa buồn quá...
Con đường đã quen lâu ngày, những sáng vội vàng
Tình vẫn chưa tan sao mưa sáng lại đến, nhanh quá
Anh không ngờ em vui tươi cười nói như người đã quen lâu rồi
Ánh mắt thay lời...
Có những sóng gió mới biết được tình kia
Ôi, sao mong manh quá
Có những bão tố đã cuốn thuyền tình em
Đến góc trời thật xa Nhưng sao hôm nay bao nhiều bồi hồi
Dường như tim em cũng đang sống vui
Yêu thương trở lại...
Có những sóng gió mới biết được tình kia... ôi! Sao mong manh quá... Đúng là qua những sóng gió mới biết được tình cảm con người ta thật mong manh. Ngày mình chia tay anh chỉ biết lặng lẽ ngồi nhìn bóng em khuất dần sau khúc cua của con hẻm nhỏ. Cuộc sống của anh bỗng chốc trở nên vô định. Những ngày sau đó đã trôi qua trong những cơn say vô bờ bến. Anh đã từng oán trách em, oán trách cuộc đời này sao thật bất công, anh đã làm tất cả để giữ gìn một hạnh phúc trọn vẹn nhưng rồi tất cả chỉ là một sự hụt hẫng! Cuộc sống dần trôi cũng như lời em nói "K hông có gì đúng hoàn toàn cũng không có gì sai hoàn toàn tất cả chỉ là sự lựa chọn, em đã lựa chọn và em không hối hận dù cho ngày nào đó sự việc có quay lại điểm khởi đầu". Và rồi anh cũng đứng dậy được để trở lại vạch xuất phát, anh cũng đã không còn những oán trách về em, có lẽ anh không phải là người thích hợp cho sự lựa chọn của em có lẽ mọi thứ đã diễn ra không đúng thời điểm, chẳng ai có lỗi trong chuyện này cả...
Hãy luôn mạnh mẽ em nhé, mạnh mẽ như con người em vẫn thế (Ảnh minh họa)
Ta chia tay còn đó biết bao điều muốn trao
Nhưng vội không nói thành lời
Rồi em bước theo tiếng mưa rơi bên ngoài
Và anh ngóng theo dấu chân ai xa hoài...
Anh đã dần dần tập sống những ngày không có em dù khoảng thời gian ban đầu việc đó thật khó khăn nhưng rồi anh cũng bắt đầu lấy lại được sự tự tin cũng như niềm hi vọng vào một ngày mai tươi sáng. Cuộc sống thật khắc nghiệt và con người ta đôi khi đối xử với nhau thật tàn nhẫn nhưng không có gì đúng hoàn toàn hay sai hoàn toàn em nhỉ! Nó cũng giống như không có ai hoàn toàn bất hạnh hoặc toàn gặp những chuyện không may, quan trọng là mỗi người có thể nhìn thấy hạnh phúc từ những việc không may hay không mà thôi. Có những lúc người ta đối xử với anh không ra gì, sự việc không may liên tiếp xảy đến, anh cảm thấy thật chông chênh muốn ngã gục và muốn buông xuôi nhưng anh vốn dĩ là người cứng đầu chắc em cũng biết. Có khoảng thời gian anh nhốt mình trong bức tường của sự cô đơn và ném những ánh mắt hoài nghi, oán hờn về phía con người.
Nhưng rồi anh nhận ra hạnh phúc đôi khi thật giản đơn có khi nó chỉ là những ước mơ là sự hi vọng vào một điều gì đó không chắc chắn sẽ xảy ra, có khi nó chỉ là những tối mát mẻ ngồi vỉa hè làm cốc bia với thằng bạn thân, có khi nó chỉ là bữa cơm tối với gia đình rồi đùa giỡn với thằng em út, có khi nó chỉ là những buổi cà phê một mình nghe hòa tấu hoặc những tối cuối tuần ở nhà tập đánh ghita, thỉnh thoảng lại nhận được tin nhắn hay những cuộc điện thoại của những người bạn ở xa lâu ngày không gặp chỉ bấy nhiêu đó thôi cũng khiến con nguời ta cảm thấy ấm lòng. Còn những lúc thỉnh thoảng nhớ về em nữa, nó cũng khiến anh vui mỗi khi nghĩ về vì điều đó cho anh biết mình đã từng yêu ai đó.
Cuộc sống vẫn tiếp diễn, những nỗi buồn vẫn luôn hiện diện, những việc không may chắc chắn sẽ xảy ra nhưng đi cùng nó vẫn có niềm vui và những chuyện tốt đẹp chỉ là mình hãy rộng lượng với con người với cuộc sống thêm chút nữa biết dâu bản thân sẽ cảm thấy vui hơn. Cơn mưa sáng nay vẫn rả rích, có lẽ sẽ mưa như thế này cả ngày hôm nay nhưng ngày mai hoặc ngày mai nữa sẽ có nắng phải không? Cố gắng tận hưởng và trân trọng những niềm vui dù đó có khi chỉ là những điều nhỏ nhặt em sẽ thấy tốt hơn. Hãy luôn mạnh mẽ em nhé, mạnh mẽ như con người em vẫn thế. Dù gì đi nữa ngày mai trời cũng có nắng thôi!
Theo 24h
Gửi người anh yêu thương Anh vẫn cầu chúc em đạt được những mơ ước trong đời như em vẫn thường ước mơ em nhé. Đã gần 4 năm rồi phải không em? Em nói chia tay khi anh đang còn quá nhiều kỉ niệm đẹp cũng như hình bóng của em. Giờ này em đang làm gì, cuộc sống em như thế nào? Dù sao anh vẫn...