Gửi tháng 10 yêu thương!
Để một ngày không xa, em sẽ không còn yêu, nhớ, giận, hờn tháng 10 nữa.
Trong tất cả các tháng trong năm, tháng 10 là tháng em yêu nhất. Không là tháng 9 mùa thu lá vàng bay trước gió, không là tháng giêng xuân sắc xinh tươi, không là tháng 5 mùa hạ bỏng rát nắng cháy của miền trung quê em, không là tháng 12 mùa đông rét buốt. Em chọn cho mình tháng 10- tháng 10 kỉ niệm- tháng 10, tháng mà người con trai em đã từng yêu nhất sinh ra…
“Đã từng” thôi anh nhé! Anh có từng biết chăng? Tháng 10 sinh nhật anh, em ở xa chẳng thể dự sinh nhật cùng anh. Em buồn và thấy căm ghét, bất lực với chình mình vì chẳng thể bên anh. Điều duy nhất mà em có thể làm là thức đợi tới khoảnh khắc 12h đêm để là người mừng tuổi mới của anh đầu tiên. Lúc đó em sẽ gọi cho anh thì thầm bài hát Happy birthday, anh lặng đi một lúc không biết vì điều gì, vì thương em ngốc nghếch sao? Ừ, em ngốc thế nên khi anh mắng em một lúc vì cái tội thức khuya, em cứ cười trẻ con thế. Khi anh thì thào “giá mà em ở đây nhỉ?” thì em sẽ thút thít vì nhớ anh để được anh dỗ dành dù là qua điện thoại thôi…
Tháng 10 sinh nhật người con trai em yêu nhất để em biết em yêu anh nhiều đến thế nào, để em -20 tuổi phút chốc bỗng trở nên bé dại trước anh. Và tháng 10 để em biết tình yêu không chỉ có nụ cười hạnh phúc ngọt ngào mà có cả những giọt nước mắt đắng cay đâu khổ. Vì tháng 10 anh đi, buông tay em… lặng thầm để em đứng lại đó lạc lõng cô đơn giữa phố đông người.
Video đang HOT
Em vẫn có thể tự tin lang thang qua những con đường cũ, quán cũ dù chỉ một mình (Ảnh minh họa)
Đường xa quá anh à, em nhỏ bé thế nào sao em đi thấu? Em tự hỏi rất nhiều lần, anh hết yêu em từ bao giờ và tại sao? Vì em là trẻ con ngốc nghếch đến bản thân mình cũng không hiểu nên anh thấy mệt mỏi rồi phải không? Hay vì chúng ta ở cách nhau quá xa, khoảng cách địa lý đã thổi tắt tình yêu không đủ lớn dành cho em trong anh? Suốt một thời gian dài sau khi anh đi em loay hoay với mớ câu hỏi hỗn độn đó, hỏi rồi trả lời rồi lại tự hỏi? Em thậm chí không dám hỏi anh lý do? Vì nếu anh nói là vì em trẻ con, em nhàm chán, nhạt nhẽo, vì anh những lúc anh mệt mỏi em chẳng thể ở bên… Và hàng ngàn lý do cho một sự chia tay thì em sẽ ra sao? Nỗi đau em mang trong trái tim vỡ nát chẳng ai có thể hiểu kể cả anh. Bạn bè nói em bỏ cuộc sớm thế? Nhưng họ không hiểu anh như em. Và em biết chẳng thể nào níu giữ một thứ đã chẳng còn thuộc về mình. Cũng bởi vì em muốn em trong kí ức của anh đến phút cuối vẫn mạnh mẽ và kiêu hãnh như thế đấy.
Em vẫn có thể tự tin mặc những bộ quần áo đẹp rảo bước cùng bạn bè, cười đùa như thế, hồn nhiên như thế. Em vẫn có thể tự tin cười thật tươi chào anh khi vô tình gặp anh và người đó đi bên nhau-cũng như cách anh đi bên em ngày trước… Em vẫn có thể tự tin lang thang qua những con đường cũ, quán cũ dù chỉ một mình… Người ta thấy em ổn, em rất tốt, người ta không còn nhìn em bằng ánh mắt thương hại nữa. Em cần điều đó để giữ lại chút tự trọng còn lại mà trước đây em đã nghĩ em có thể đánh đổi tất cả để yêu anh. Nhiều lúc em hoài nghi em giữ lại điều đó cho riêng mình để được gì? Để đổi lấy những đêm dài khóc ướt đẫm gối trong cơn mộng mị, để từng mảnh tim cứ âm thầm vỡ nát, tan đi mong manh như gió, để mảnh trời mang tên kỉ niệm cứ theo nắng hòa vào mắt em sâu thẳm, theo mưa quật không thương tiếc vào dáng hình nhỏ bé của em? Em giữ lại để làm gì và được gì hả anh? Nên em gửi tất cả vào tháng 10 anh nhé, cả tình yêu đầu đời tinh khôi, cả những kỉ niệm ngọt ngào đến thế, cả những nỗi đau dài, những kí ức được em gột rửa lại bằng nước mắt tuổi đôi mươi. Để một ngày không xa, em sẽ không còn yêu, nhớ, giận, hờn tháng 10 nữa… để em bình thản đón chào tháng 10 nhẹ nhàng như nó vốn có anh nhé?
Khi em viết những dòng này chỉ còn ít ngày nữa là đến sinh nhật anh rồi đấy. Không biết người con gái ấy có thức đến 12h để hát cho anh nghe không nhỉ? Giờ khoảnh khắc đó không còn là của em nữa, nhưng em cũng chúc anh_người con trai em đã từng yêu nhất sinh nhật vui vẻ? Phải hạnh phúc anh nhé…
Theo 24h
Chỉ cần anh hạnh phúc
Tạm biệt anh! Tạm biệt tình yêu một thời của em. Hãy hạnh phúc anh nhé! Yêu một người không nhất thiết là được ở bên người ấy, mà yêu một người là luôn mong cho người ấy được hạnh phúc, bình yên. Đúng vậy! Chỉ cần mỗi ngày biết rằng người ấy vẫn sống tốt, vẫn bình yên là được rồi. Nếu như đến bên nhau mà không thể mang lại hạnh phúc cho nhau, chỉ mang lại nguy hiểm và những điều không may mắn cho nhau thì thà xa nhau còn hơn. Xa nhau nhưng mình vẫn luôn yêu nhau, luôn nhớ về nhau và thầm cầu mong cho nhau được hạnh phúc, bình yên, như vậy thì có phải tốt hơn không nhỉ? Còn hơn khi bên nhau mà không hạnh phúc vì bao nhiêu nỗi lo khác về cơm áo gạo tiền, công việc không ổn định, chỗ ở chật chội và những niềm tin về những điều xấu xa không có thực khi hai đứa đến với nhau.
Khi anh nói câu chia tay, em đau lắm, em đã khóc rất nhiều và suy nghĩ rất nhiều. Thực sự thì em rất yêu anh nhưng em không muốn níu kéo anh đâu. Em chấp nhận buông tay anh đó. Không một lời oán trách, không một câu giận hờn bởi vì có lẽ là em đã quá mệt mỏi với cuộc tình của chúng mình rồi. Em mệt mỏi khi lúc nào cũng phải chờ đợi, nhớ mong anh, mệt mỏi khi nghĩ về tương lai, sự nghiệp của hai đứa. Sao mà nhiều khó khăn thế? Em quá mệt mỏi và không muốn tiếp tục nữa mặc dù em còn rất yêu anh. Vì yêu anh nên em chấp nhận buông tay anh để anh tìm thấy hạnh phúc đích thực của đời mình. Thứ hạnh phúc mà em không thể mang lại được cho anh. Em biết mình kém cỏi, xấu xa, không xứng đáng với anh. Em không thể mang đến hạnh phúc cho anh. Sẽ có một người con gái khác tốt hơn em và có thể mang đến hạnh phúc cho anh. Em yêu anh nhưng em không thể ở bên anh vì khi mình bên nhau cũng là lúc mình phải gánh chịu rất nhiều khó khăn, đau khổ. Vậy thì thà xa nhau nhưng hạnh phúc còn hơn anh nhỉ?
Anh nói vẫn còn yêu em nhưng thực sự thì em cũng không biết được đó là lời nói thật lòng anh hay chỉ là giả dối để che đậy một điều gì đó. Nhưng giờ điều đó với em cũng chẳng quan trọng nữa. Anh nghĩ gì, anh nói gì, anh có yêu em thật lòng hay không... tất cả giờ đây đã trở lên vô nghĩa. Em không quan tâm, em chỉ biết rằng tình cảm mà em dành cho anh là chân thật và em luôn thực lòng mong muốn cho anh được hạnh phúc. Anh không còn yêu em hay anh đã có người con gái khác? Giờ đây tất cả đã là quá khứ rồi. Anh hãy sống cuộc sống của riêng anh và sống thật tốt nhé! Nếu như không có em mà cuộc sống của anh bình yên hơn thì em tình nguyện ra đi trong thanh thản. Em sẽ không oán trách gì anh đâu bởi lẽ đó là số phận rồi. Số phận đã cho mình gặp nhau nhưng không cho mình bên nhau thì thôi cũng đành chịu.
Tình yêu của chúng ta chỉ là một sự lệch lạc, một sai lầm trong những phút bồng bột của tuổi trẻ (Ảnh minh họa)
Anh đã không đủ nghị lực, không đủ cố gắng để vượt qua những khó khăn trước mắt, anh tình nguyện chia tay em vì cuộc sống tốt đẹp sau này của anh. Em chấp nhận hết mà! Em chấp nhận ôm đau khổ mình em thôi chỉ miễn sao anh được hạnh phúc. Em có cao thượng quá không anh? Tình cảm mà em dành cho anh nhiều đến vậy nhưng còn tình cảm anh dành cho em thì sao? Em cũng không biết nữa, thực sự lúc này em cũng không hiểu được anh. Không biết anh có yêu em không hay em chỉ là một trò chơi của anh thôi? Một trò chơi mà khi đã thắng cuộc rồi thì người ta sẽ không muốn tiếp tục nữa.
Em không biết, em không nghĩ được bất cứ một điều gì về con người anh cả, sao mà khó hiểu thế hả anh? Em càng cố gắng thì lại càng chẳng hiểu gì cả! Có lẽ mình không hợp nhau thật anh nhỉ? Mình chẳng có điểm gì chung cả, đến cả tuổi tác còn chẳng hợp nhau cơ mà! Vậy mà tại sao em lại yêu anh nhiều đến thế nhỉ? Em thật ngu ngốc phải không anh? Tình yêu của em, sao mà mù quáng thế chứ? Em thề từ nay sẽ chẳng yêu ai nữa, sẽ chẳng tin ai nữa vì tình yêu trong em đã chết rồi. Trái tim của em cũng chết theo cuộc tình của chúng mình rồi, anh có biết không? Còn anh thì sao, có thể đang vui vẻ bên một người con gái khác. Nhưng em chẳng quan trọng đâu, vì giờ anh chẳng còn ý nghĩa gì với em cả. À mà không, như thế cũng tốt mà, chỉ cần anh được hạnh phúc là được, dẫu cho hạnh phúc ấy không phải do em.
Cuối cùng, em chỉ muốn nói với anh rằng "Ở một nơi phương xa, anh hãy sống tốt nhé! Nếu thỉnh thoảng có nhớ đến em thì hãy nhớ đến những kỉ niệm tốt đẹp của chúng mình nha!". Em kém cỏi, em chẳng thể giúp gì được cho anh cả, chẳng làm cho anh được hạnh phúc. Vậy thì anh hãy quên em đi, coi như chưa từng quen biết, chưa từng yêu nhé! Như vậy có lẽ anh sẽ thấy thanh thản hơn đấy vì em không xứng đáng với anh đâu. Tình yêu của chúng ta chỉ là một sự lệch lạc, một sai lầm trong những phút bồng bột của tuổi trẻ. Tình yêu ấy chỉ toàn đau khổ và nước mắt vậy thôi mình xa nhau nhé. Xa nhau để mỗi người có thể tìm thấy hạnh phúc đích thực của đời mình.
Người ta thường nói "tình chỉ đẹp khi tình dang dở". Đúng vậy! Cuộc tình của mình cũng đẹp thật đấy anh nhỉ? Em sẽ mãi chôn sâu nó vào một góc của trái tim em và anh cũng vậy nhé. Anh cũng không cần phải thương hại em đâu vì em chấp nhận hết mà. Em tình nguyện nhận lấy những đắng cay và đau khổ chỉ vì mong muốn những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với anh. Em đã từng nói em sẽ là thiên thần, thiên thần sẽ luôn bên anh và cầu mong cho anh luôn hạnh phúc. Thiên thần sẽ luôn dõi theo từng bước anh đi, mỉm cười khi thấy anh hạnh phúc và chỉ vậy thôi anh nhé! Em sẽ chôn chặt tình yêu của anh trong lòng và không bao giờ nhắc đến nữa. Tạm biệt anh! Tạm biệt tình yêu một thời của em. Hãy hạnh phúc anh nhé!
Theo 24h
Em tin sẽ có điều kỳ diệu Biết đâu, sẽ có một điều kỳ diệu nào đấy mang hai ta lại ở gần nhau lần nữa. - Đã ăn tối chưa? Nhớ đi ngủ sớm nhé! - Không. - T ghét bà ghê! - Tui cũng ghét ông ghê. Ông bị điên... Đó là cái cách anh quan tâm em, nhưng em chỉ giả vờ như không biết thôi. Ghét...