Gửi những người đàn bà chọn con đường ly hôn
Chị bước ra khỏi nhà chồng như bước khỏi cơn ác mộng. Khi về nhà mẹ đẻ, lần đầu tiên tôi mới thấy chị mình được ngủ một giấc yên bình sau bao ngày tháng bão giông. Tôi luôn nói với chị, ác mộng đã qua rồi.
Đàn bà sau ly hôn, trái tim mang nhiều vết xước – Ảnh minh họa: Internet
Có lẽ không người đàn bà nào trái tim mang nhiều vết xước như người buộc phải bước trên con đường dẫn đến phiên tòa ly hôn. Đàn bà chia tay người yêu đã khổ, đàn bà ly hôn chồng còn khổ gấp vạn lần. Bởi không chỉ là tình yêu chia cắt, đàn bà còn chịu giày vò, tổn thương. Giây phút bước ra khỏi phiên tòa là những khoảnh khắc gây đau đớn nhất. Người từng thương yêu, từng trải qua bao cay đắng ngọt bùi, từng gọi nhau hai tiếng vợ chồng trở thành người dưng, thậm chí coi nhau như kẻ thù.
Chị gái tôi viết đơn ly hôn rồi lại xé nát. Trong đêm tối, tôi vẫn nghe rõ tiếng nấc của chị mặc dù chị đã cố ghìm xuống. Tôi thương chị, thương người đàn bà chịu quá nhiều tổn thương trong cuộc hôn nhân của mình. Ngày xưa, ở với ba mẹ chị tôi vui vẻ và sung sướng biết bao nhiêu. Ngày anh rể tôi xin cưới, anh đã thề thốt hứa hẹn sẽ mang đến cho chị tôi một cuộc sống hạnh phúc.
Chỉ mới đây thôi, tôi chứng kiến chị cười hết cỡ trong đám cưới của mình. Nhưng rồi, hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, chỉ thấy hết lần này đến lần khác chị khóc. Một lần đi sang nhà chị chơi mà không báo trước. Tôi vô tình chứng kiến cảnh anh rể chì chiết chị: “Cô tưởng tôi không biết cô có gì ngon, có bao nhiêu tiền đều dấm dúi mang về cho nhà mẹ đẻ”. Chị tôi khóc nấc lên, tay ôm cái má sưng vù vì bị tát.
Sau đợt ấy tôi mới biết anh là kẻ tủn mủn, hẹp hòi đến mức nào. Đàn ông nhưng suốt ngày soi mói chị đi đâu, làm gì. Đặc biệt anh có tính hay ghen. Anh cắt, anh đốt hết những bộ quần áo đẹp của chị. Thấy chị có hộp phấn, thỏi son nào là anh đem vứt đi. Anh bảo, đàn bà có chồng rồi còn chưng diện để tìm đàn ông khác hay sao?
Video đang HOT
Với đàn bà, buông bỏ người mình từng thương yêu là việc vô cùng khó – Ảnh minh họa: Internet
Chị là một người đàn bà bình thường, chỉ muốn sống một cuộc sống giản đơn, yên ấm. Nhưng chồng chị luôn thấy ngứa mắt, luôn tìm thấy trong mọi hành động của chị có gì đó không hài lòng để bắt bẻ. Ba vợ ốm, anh chẳng những không đi thăm mà khi chị về nhà còn hoạnh họe đủ điều. Anh sợ chị mang tiền về cho cha mẹ đẻ, anh sợ chị lén lút cặp với đàn ông khác.
Rồi sau đó anh nhậu nhẹt, rượu vào lại có cớ mà đánh chị, tát chị. Khi chị mang thai đứa con đầu lòng, anh nhậu say về. Chị mệt mỏi vì ốm nghén không nấu nổi cơm. Anh xông vào đánh, tát, thậm chị đạp vào bụng chị. Chị sảy thai, nỗi mất mát khiến chị không gượng dậy nổi. Bị dồn vào đường cùng, chị viết đơn ly hôn.
Bước khỏi nhà chồng như bước khỏi cơn ác mộng. Khi về nhà mẹ đẻ, lần đầu tiên tôi mới thấy chị mình được ngủ một giấc yên bình sau bao ngày tháng bão giông. Tôi luôn nói với chị, ác mộng đã qua rồi. Chồng tệ quá thì bỏ, sống với người chồng như vậy thà chị sống một mình còn sung sướng hơn gấp vạn lần.
Đàn bà sau ly hôn như vừa trải qua ác mộng – Ảnh minh họa: Internet
Tôi biết chị mình tổn thương ra sao, cay đắng ra sao khi buộc chọn con đường này. Thâm tâm chẳng người đàn bà nào muốn chia ly nhưng ngoài ly hôn chị chẳng còn con đường nào khác để đi. Vết thương sâu thì ngày nào đó cũng sẽ lành, nỗi buồn rồi cũng sẽ qua. Đàn bà sau ly hôn đáng được trân trọng, đáng được nâng niu hơn bất kì ai. Bởi chỉ có họ mới hiểu được rằng, bình yên sau những ngày tháng bão giông chẳng hề dễ dàng.
Theo Phununews
Đàn bà sau ly hôn: Bình yên sau cơn bão
Người ta lấy chồng được nương dựa vào chồng, còn tôi đã không nhờ vả được gì lại nhận về bao nhiêu đắng chát. Giữ mãi danh phận này làm gì? Níu kéo mãi một người chồng đứng tên trên giấy tờ để làm gì nữa? Tôi quyết định buông bỏ.
Sống cạnh người chồng vô tâm, tôi khóc nhiều hơn cười - Ảnh minh họa: Internet
Tôi vẫn hay nghe người ta thường nhắc về ly hôn với suy nghĩ thật đau khổ và khủng khiếp. Một số người nhìn người đàn bà bước ra từ phiên tòa ly hôn với ánh nhìn thương hại lẫn xót xa. Dĩ nhiên đổ vỡ ai mà không đau đớn và tổn thương, nhưng với tôi dứt được người chồng tệ bạc thấy lòng mình bình yên và thanh thản.
Tôi và chồng sống với nhau không hạnh phúc. Chúng tôi cưới nhau 5 năm, có một đứa con gái nhưng thú thật quãng thời gian sống chung tôi khóc nhiều hơn cười. Anh rất vô tâm với vợ, hờ hững với con. Tôi nghĩ vợ có thể không thương nhưng con mình sao không thương cho được? Nhưng anh chỉ thích con trai. Ngày biết tôi mang thai bé gái, sự háo hức mong chờ của anh thay bằng thái độ lạnh nhạt, hờ hững. Và dần dần, từ một người chồng tốt anh xao lãng trách nhiệm làm chồng.
Người ta có thai được chồng chăm sóc từng chút một nhưng tôi thì không. Vác bụng bầu tự lái xe cả chục cây số đi làm, về nhà tự nấu ăn, giặt giũ rồi quanh quẩn trong bốn bức tường. Còn anh, vì buồn tôi mang thai con gái nên sau giờ làm cứ tụ tập bạn bè đi nhậu. Anh thay đổi đến chóng mặt, rượu biến anh thành một con người hoàn toàn khác. Anh cộc cằn và hay cáu gắt vì những chuyện vặt vãnh. Anh nhậu say khướt, nửa đêm mới về, rồi sáng hôm sau lại xách xe đi làm. Tôi buồn tủi đến trào nước mắt.
Những tháng ngày sinh con tôi vĩnh viễn không bao giờ quên. Khi tôi đang ở nhà thì cơn đau ập đến. Biết sắp sinh nên tôi gọi điện cho chồng. Anh nghe máy, bảo về liền nhưng mấy tiếng sau vẫn không thấy. Tôi gọi taxi và một mình vào bệnh viện. Cha mẹ chồng lẫn cha mẹ ruột đều ở quê nên không ai lên kịp. Nhìn ai cũng có chồng, có mẹ ở bên tôi tủi phận vô cùng. Tôi cắn răng làm thủ tục nhập viện. Sinh con xong anh mới đến.
Người ta bảo, sinh con mới biết lòng chồng. Những tưởng, khi nhìn thấy tôi quằn quại sinh con, nhìn thấy khúc ruột của mình anh động lòng mà nghĩ lại. Nhưng không, anh vô tâm đến đáng sợ. Những ngày nằm bệnh viện tôi phải ăn cơm hộp khô cứng triền miên. Đêm mệt mỏi, đau đớn vì vết mổ mà chồng cứ nằm ngáy o o ngay dưới sàn bệnh viện. Xuất viện về nhà, anh đi làm lại. Một mình tôi bận bịu với đứa con. Những đêm con thức, tôi bế con mà tự hỏi: "Mình lấy chồng để làm gì?".
Từ khi sinh con tôi đã nung nấu ý định ly hôn nhưng cứ vì con mà nấn ná. Biết đâu chừng, thấy con từng ngày lớn lên anh sẽ có tình cảm máu mủ. Tôi không muốn con mình có một gia đình không trọn vẹn. Nhưng càng cố gắng chịu đựng, anh càng vô tâm. Rồi tôi biết anh cặp bồ ở ngoài.
Tôi đã thức trắng bao đêm để suy nghĩ về lá đơn ly hôn. Dù không ngoại tình thì sống với anh tôi cũng đâu có ngày nào hạnh phúc? Người ta lấy chồng được nương dựa vào chồng, còn tôi đã không nhờ vả được gì lại nhận về bao nhiêu đắng chát. Giữ mãi danh phận này làm gì? Níu kéo mãi một người chồng đứng tên trên giấy tờ để làm gì nữa? Tôi quyết định buông bỏ.
Buông bỏ người đàn ông tệ bạc, tôi thấy lòng bình yên - Ảnh minh họa: Internet
Trái với suy nghĩ của nhiều người, tôi thấy lòng mình bình yên khi ly hôn. Dẫu buồn nhưng tôi biết lựa chọn của mình là đúng. Ôm mãi một người đàn ông như vậy, ngày ngày đối diện với sự vô tâm tôi chỉ càng thêm dằn vặt, đau khổ. Thà sống một mình chứ không thể núp mãi dưới một mái nhà giông bão mà tự dối lòng rằng mình đang bình yên.
Đêm đêm, nhìn con thơ say ngủ, tôi nghĩ về tương lai. Con đường tôi chọn khi không có người đàn ông đó chắc chắn sẽ khó khăn nhưng ít ra lòng tôi thanh thản. Đàn bà sau ly hôn, bình yên sau cơn bão tố!
Theo Phunuvagiadinh.vn
Đàn bà muốn hạnh phúc sau ly hôn, đừng bỏ qua bài viết này Thay vì cứ sống mãi trong những nỗi đau quá khứ phụ nữ hãy nằm lòng những điều này để hạnh phúc hơn. Hãy sống với những suy nghĩ tích cực và tìm kiếm điểm sáng trong cuộc sống - Ảnh minh họa: Internet Ly hôn dù là phụ nữ hay nam giới chắc chắn đều phải chịu những cú sốc lớn về...