Gửi người tớ sẽ yêu…….
Chào bạn người yêu, cho phép tôi gọi bạn là cậu và xứng tớ nhé, tớ cũng không biết tại sao nhưng tớ lại thấy rất thích khi được gọi hai từ này, có lẽ tớ là một người có thể yêu thích một điều gì đó mà không cần lí do…
Đầu thư thì phải thăm hỏi mới đúng chứ, phải không cậu? Cậu à, thật lòng tớ rất muốn biết cậu bây giờ có khỏe không, cậu đang làm gì, với ai lắm đấy. Tớ cũng có chút tò mò rằng cậu hiện đang vui hay buồn và có bao giờ nghĩ tới tớ không nhỉ? tớ thì vẫn hay nghĩ về cậu lắm đấy. Thỉnh thoảng tớ còn làm vài việc cho cậu như viết thư này chẳng hạn. Và vì tớ không biết rõ về cậu và cậu cũng chẳng biết tớ là ai nên tớ xin được giới thiệu một tí về tớ nhé, tớ đơn giản chỉ là một cô gái bình thường nhưng lại không muốn sống một cuộc sống quá tầm thường nên tớ luôn cố gắng làm mọi thứ với tất cả đam mê và nhiệt huyết của tuổi trẻ, và tình yêu cũng không là một ngoại lệ.
Cậu có biết không, mỗi ngày tớ vẫn cố gắng để trở thành một tớ tốt nhất. Dù có hay không có cậu bên cạnh, tớ vẫn chăm chỉ làm việc, không ngừng học hỏi, chăm sóc tốt cho bản thân, quan tâm những người xung quanh từ những người thân trong gia đình cho đến những người xa lạ. Khi rảnh rỗi tớ vẫn hay chăm sóc cho khu vườn nhỏ bên nhà, cho cá ăn, tập nấu những món ăn ngon, đọc những cuốn sách hay và vác ba lô lên để viếng thăm nhiều miền đất mới khi có điều kiện để mở mang thêm kiến thức và mở rộng lòng mình. Mà này, đừng nghi ngờ khi tớ liệt kê nhiều như thế nhé, nếu cậu không tin tớ có thể sẵn sàng đem “bằng chứng” ra cho cậu đấy. Cậu có bất ngờ không? Vì mỗi thời điểm đáng nhớ trong thời gian qua đều dược tớ ghi lại bằng hình ảnh hoặc ghi chép, bởi lẽ viết lách và chụp ảnh là sở thích của tớ mà. Cứ mỗi một món ăn mới tớ làm, mỗi khung cảnh đẹp tớ thấy hay bất cứ khoảnh khắc cảm xúc nào tớ được đón nhận, tớ đều cố ghi lại để lưu giữ và để cậu còn có thể biết được tớ là một người ra sao, đã sống thế nào trước khi cậu xuất hiện nữa chứ!
Để tớ đoán xem, cậu đang thắc mắc sao tớ lại suy nghĩ nhiều và làm nhiều trò thế phải không? Thú thật là mấy đứa bạn thân vẫn hay bảo tớ là một đứa cầu toàn và nhiều tham vọng, nhưng tớ lại nghĩ có một chút tham vọng để cầu tiến là một điều tốt mà phải không cậu? và tớ cũng thừa nhận mình cũng có tính cầu toàn chỉ vì tớ muốn trở thành một người hoàn hảo nhất dành cho cậu, tới muốn là niềm tự hào của chính mình và những người tớ yêu thương, thế nên dù tớ phải nỗ lực mỗi ngày hay làm nhiều việc tớ vẫn luôn thấy thoải mái và vui vẻ cậu ạ. Nhưng thi thoảng, tớ cũng cảm thấy một chút cô đơn, một chút tủi thân mỗi mùa giáng sinh, lễ tết hay khi đứng trước một phong cảnh đẹp trên đường rong ruổi, hoặc một cảnh tượng xúc động nào đó tớ được chứng kiến…tớ lại ước gì có cậu bên cạnh để chia sẻ vì có những điều tớ không biết phải ghi lại và để dành cho cậu như thế nào. Và đôi khi, tớ thấy rất rất cần có cậu cạnh bên để vỗ về, an ủi mỗi khi tớ vấp ngã hay mệt mỏi. Dù tớ vẫn luôn cố gắng trở thành một cô gái độc lập và mạnh mẽ, nhưng cậu biết đấy, làm sao một cô gái có thể một mình mạnh mẽ cả đời được, nhất là khi con đường tớ chọn lại không phải là một con đường phẳng lặng.
Video đang HOT
Lại kể về tớ một chút nữa nhé, vì tớ đang có một chút bối rối không biết nói cùng ai cậu ạ. Tớ vừa rời bỏ một công việc mà ai cũng bảo là đáng mơ ước đề tìm một hướng đi mới. Mà theo tớ được biết “đáng mơ ước” đối với đa phần mọi người chính là lương khá, công việc nhàn, có địa vị hoặc nơi làm việc có danh tiếng, nhưng tớ thì lại đang ước mơ về một công việc mà tớ yêu thích, một công việc mà tớ sẽ không ngần ngại dành một phần ba thời gian của cuộc đời cho nó, sẽ có thể hết mình cống hiến và phát huy những khả năng của mình. Mọi người xung quanh bảo tớ bướng bỉnh và không chịu khó, nên tớ cũng mâu thuẫn với chính tớ lắm vì giữa vô số lời nói của những người xung quanh thì để lắng nghe rõ ràng tiếng nói bên trong mình đã là rất khó huống chi là phải chứng tỏ cho mọi người và chính bản thân tớ rằng con đường tớ đi, quyết định tớ chọn là đúng. Nhưng nếu không thử một lần bước đi làm sau có thể chạm đến đích, nên tớ tin là cậu cũng sẽ đồng ý và ủng hộ với quyết định này của tớ phải không? Và bây giờ tớ đang làm việc cho niềm yêu thích của mình và từng bước khẳng định với mình và những người xung quanh về lựa chọn này.
Có lẽ tớ bày tỏ về mình cũng hơi nhiều rồi nhỉ! Cậu thông cảm cho tớ nhé, vì tớ chỉ muốn cho cậu hiểu thêm về tớ, muốn cậu biết được tớ đã phải đối mặt và vượt qua những trở ngại đầu đời này như thế nào thôi. Mà cậu cũng hãy mau mau xuất hiện đi nhé, vì tớ rất muốn biết mặt và chia sẻ nhiều hơn cùng cậu, muốn lắng nghe, trao đổi với cậu chứ không phải độc thoại như thế này nữa đâu nhé.
Rất mong sự xuất hiện của cậu trong môt ngày gần đây.
Thân,
Người yêu của cậu
Theo Yume
Chồng phản bội chỉ sau 7 năm yêu tôi mặn nồng
Chúng tôi từng là gia đình hạnh phúc, quen nhau từ lúc còn là sinh viên, 6 năm yêu nhau, 7 năm gắn bó vợ chồng, anh luôn thương yêu và lo lắng cho gia đình. Cuộc sống tuy không giàu, cũng tạm ổn, vợ chồng đều có công việc làm ổn định.
ảnh minh họa
Tôi làm y sĩ ở bệnh viện, chồng làm kỹ sư ở một tập đoàn lớn. Mọi vấn đề kinh tế trong gia đình do chồng gánh vác, lương tôi chỉ phụ thêm để chi tiêu hàng ngày, còn lại mọi việc lớn nhỏ đều do anh lo liệu.
Tôi có hai đứa con gái xinh xắn, ngoan ngoãn nên rất hài lòng với gia đình mình, tự hào về hạnh phúc đang có cũng như về người chồng yêu quý nếu gần đây không phát hiện ra một chuyện tày trời, anh đã ngoại tình. Đầu năm vừa qua, cơ quan anh có đợt học tập nâng cao trình độ ở nước ngoài thời gian 6 tháng, anh được cử đi học. Tôi rất tin tưởng và động viên chồng tham gia, mong muốn anh được bằng bạn bằng bè.
Anh lúc đầu không muốn tham gia vì công việc hiện tại rất tốt, lo tôi ở nhà vất vả chăm sóc hai con. Tôi động viên anh đi, nghĩ thời gian ngắn như vậy không ảnh hưởng gì nhiều đến công việc hiện tại, đi học về sẽ có nhiều cơ hội thăng tiến hơn, việc gia đình con cái, một mình tôi có thể đảm đương được.
Tôi tiễn chồng đi trong niềm vui, tự hào vì mình làm được một việc có ý nghĩa cho chồng. Suốt thời gian xa cách, vợ chồng tôi thường xuyên liên lạc qua điện thoại, và chat. Anh luôn nói nhớ thương vợ con, còn tôi cố gắng chu toàn mọi việc và mong ngóng chồng trở về. Ngày đó cũng tới, anh trở về, gia đình viên mãn.
Sau đó một vài ngày, vô tình dùng máy tính của chồng, tôi vào hộp chat của anh và phát hiện một sự thật. Trong thời gian ở nước ngoài, anh đã có quan hệ với cô cùng đoàn, là người của đơn vị khác cử đi học. Tôi hỏi lại chồng và anh thú nhận khi mới sang mọi thứ rất bỡ ngỡ, rất buồn và nhớ vợ con. Người phụ nữ kia luôn ở bên cạnh động viên chia sẻ nên trong một lần không tỉnh táo, anh đã sai lầm, đánh mất chính mình. Rồi họ thống nhất chỉ dừng lại ở đó và khi nào về Việt Nam sự việc sẽ kết thúc bởi cô gái kia cũng có gia đình rồi, thực sự không yêu thương gì cả, chỉ là tình cảm nhất thời thôi.
Mọi thứ đến với tôi quá bất ngờ, không thể hình dung tại sao một người như chồng tôi lại có thể suy nghĩ và hành động tồi tệ đến thế. Anh luôn mẫu mực, thương yêu vợ con hết lòng, đứng đắn trong mọi quan hệ lại có thể sa ngã một cách dễ dàng như thế, trong khoảng thời gian quá ngắn, khi tình cảm vợ chồng còn rất mặn nồng. Anh rất hối hận, sự việc xảy ra do không kiểm soát được mình, để xảy ra sự việc đã sai rồi, sau đó lại tiếp tục như vậy càng sai lầm hơn nhưng không hiểu sao không dừng lại được. Anh cũng không thể nói với tôi vì sự việc này có giải thích bằng cách nào cũng là điều sai trái, không một người vợ nào có thể tha thứ, chấp nhận được.
Giờ tôi đã biết rồi nên anh không giấu nữa, anh nói tôi muốn trừng phạt bằng cách nào cũng được, anh chấp nhận hết nhưng xin cho anh được ở lại với mẹ con tôi. Tôi đau đớn và thất vọng, muốn phá tan mọi thứ, gia đình này, hạnh phúc này, tất cả chỉ là giả dối. Tôi không còn muốn nhìn mặt người chồng bội bạc này nữa nhưng không làm được như vậy, tôi thương hai đứa con gái bé bỏng, chúng không có tội. Chồng tôi rất yêu các con và các cháu cũng vậy, thực lòng dù giận chồng lắm nhưng tôi vẫn còn tình cảm với anh.
Tôi nói chuyện với người phụ nữ kia, cô ta cũng nói đúng như chồng tôi nói, rằng không biết sao lúc ở bên đó lại làm như vậy và bây giờ về Việt Nam, gặp lại chồng con cũng cảm thấy rất xẩu hổ, mặc cảm tội lỗi vô cùng. Cô ta nói yêu chồng con và không muốn mất gia đình, chồng cô ta không biết gì cả nên mong tôi tha thứ. Chồng tôi cũng thực sự hối hận, nhìn anh khổ sở và tội nghiệp nên tôi biết. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và quyết định bỏ qua cho chồng lỗi lầm này. Nhưng nói thì dễ còn để thực sự tha thứ được không dễ chút nào, tôi giờ lại đang khổ sở với chính suy nghĩ của mình.
Lúc nào trong đầu cũng có suy nghĩ chồng mình đã phản bội, từng ôm ấp người phụ nữ khác để rồi tôi lại dằn vặt chồng, lại làm khổ chính mình. Anh biết tôi sẽ cần có thời gian để quên đi mọi chuyện nên sẵn sàng chấp nhận hết mọi thứ, kể cả các cơn nóng giận của tôi. Anh mong tôi hãy tha thứ, bỏ qua cho lỗi lầm này. Tôi không biết phải làm gì để cho mọi chuyện được qua đi, để gia đình bình yên trở lại. Việc tôi tha thứ cho chồng có phải là việc làm đúng? Liệu anh còn có thể phản bội tôi lần nữa không? Thực sự tôi cũng không biết khi nào mới có thể vui vẻ trở lại được. Tôi viết lên câu chuyện của mình, mong được các bạn chia sẻ và giúp tôi, xin cảm ơn.
Theo VNE
Người chồng quá quắt Đầu tháng, Thanh quẳng cho tôi tờ giấy: "Em coi chuẩn bị cho anh về quê". Tôi nhìn tờ giấy A4 ghi gần kín cả trang. Đây là những thứ mà anh muốn đem về biếu gia đình dịp Tết. ảnh minh họa Nhẩm tính sơ sơ cũng phải mất gần chục triệu, chưa kể tiền vé máy bay đi về, rồi ăn...