Gửi người phụ nữ vĩ đại nhất đời con…
Mẹ là người có thể thay thế tất cả ai khác những không ai có thể thay thế được Mẹ…
Có ai đó thường hỏi con rằng: Có được những gì mới là hạnh phúc? Họ giúp con định nghĩa những thứ gọi là hạnh phúc trong xã hội này: Là tình yêu, là tiền bạc, là công danh. Con luôn mỉm cười chúc cho ai đó tìm được hạnh phúc của họ, bởi con chỉ có một thứ định nghĩa hạnh phúc của riêng mình, đó là cả gia đình mình được bình an. Hạnh phúc của con là được nhìn thấy mọi người được hạnh phúc, đặc biệt là Mẹ!
Mẹ của con giản dị, Mẹ không cầu kỳ, sang trọng, thướt tha, Mẹ cũng không nhẹ nhàng ngọt ngào để dạy con bằng những lời văn hoa mĩ ngọc như các bà mẹ kiểu tây. Nhưng Mẹ có những cách vừa răn đe vừa chỉ dạy để con luôn tự hiểu đúng sai và biết những điều gì là tốt nhất.
Mẹ của con là một đầu bếp thứ thiệt, cả tuổi thơ của con tràn ngập trong những món ăn đậm phong cách của người phụ nữ ấy. Để rồi, mỗi lần đến lớp con lại được tự hào khi chúng bạn khen con thật may mắn, để Ba và chúng con đi đâu cũng muốn nhanh trở về nhà thưởng thức vị thơm nồng trong gian bếp và mỗi bữa ăn.
Mẹ của con còn là một chuyên gia tâm lý, để lúc nào con cũng có thể kể mọi chuyện cho Mẹ nghe, dù có những câu trả lời, hai mẹ con không hề ăn khớp vì cách suy nghĩ ở hai thế hệ khác nhau, nhưng con vẫn rất nhẹ lòng vì có Mẹ luôn lắng nghe.
Video đang HOT
Mẹ của con có một tình yêu bao la vô bờ bến dành cho gia đình, giờ đây con đủ lớn để hiểu những thứ mẹ đã hi sinh cho chúng con ngày hôm nay.
Chưa bao giờ con dám đứng trước Mẹ và nói: Con yêu Mẹ.
Không phải con không hiểu sự vất vả của Mẹ. Nhưng tuổi trẻ vốn vô tâm, bồng bột, con nhận nhiều hơn là cho đi, con nghiễm nhiên cho rằng đó là những thứ vốn dĩ ai cũng được hưởng. Con quá quan tâm đến cảm xúc của mình mà chưa bao giờ ngắm Mẹ chỉ một vài phút, để xem da Mẹ đã rám nhiều hơn trước, mắt cũng có nhiều nếp nhăn của thời gian.
Con biết con sai rất nhiều
Con không hay thể hiện những hành động,cử chỉ yêu thương Mẹ. Con ngang bướng và đôi khi cãi lời Mẹ. Từ khi lớn một chút,sự ngại ngùng làm con không còn ôm Mẹ như xưa và chưa bao giờ nói câu Con yêu Mẹ dù rất muốn. Nhưng trong suy nghĩ của con lúc nào cũng là “Con yêu Mẹ nhiều lắm”.
Xin lỗi Mẹ vì những lúc con không ngoan. Với con Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất
Mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với Mẹ của con và tất cả những người Mẹ trên khắp thế gian này.
Cảm ơn Mẹ vì Mẹ là Mẹ của con!
Theo Blogtamsu
Chân thành sẽ chạm đến chân thành, vậy thôi...
Đau vạn lần nhưng không thể sánh bằng một lần hạnh phúc, lạc niềm tin nghìn lần thì cũng chỉ là con số nhỏ so với một lần trao đúng niềm tin. Cuộc đời bất công thế đấy, nên hạnh phúc dù cho có là một lượng nhỏ thế nhưng bao trầy trật đau khổ cả một đời gom góp cũng khó mà có thể cân ngang bằng với hạnh phúc được.
Con người ta càng sống lâu với cuộc sống lại càng cảm thấy mất dần niềm tin vào nó. Niềm tin giống như là một que kem mát lạnh, còn cuộc sống chính là thứ ánh nắng gay gắt, cứ thế mà từng chút một làm tan chảy que kem ấy.
Thuở bé, thứ quà vặt tôi thích nhất chính là kem, không gì làm tôi hạnh phúc và thỏa mãn hơn bằng việc ăn một que kem mát lạnh giữa trời hè nóng bức. Và cũng chính vì vậy mà tôi thích tặng kem cho những người tôi yêu quý, bởi tôi nghĩ rằng mình đang đem chia cho họ hạnh phúc mà chính mình có. Niềm vui của một đứa trẻ chỉ đơn giản có thế.
Kem không thể giữ được lâu trong nhiệt độ cao nếu như không được bảo quản ở điều kiện lạnh, niềm tin không thể mãi nguyên vẹn khi nó không được chăm sóc tốt khi đã cho đi. Lúc bé, không hiểu gì là lạnh, không hiểu gì là nóng, càng không hiểu được hai chữ "bảo quản" là như thế nào, chỉ biết là thích vậy thôi. Nhà không có tủ lạnh, vậy mà tôi đã mua rất nhiều kem giấu trong cặp sách với ý định để dành. Rồi cả ngày hôm sau đó tôi buồn bã thút thít vì tất cả số kem đã chảy mất, phiền lòng hơn là cặp vở bị kem vấy vào nhòe nhẹt bẩn thỉu.
Ấy đấy, hạnh phúc khi bé của tôi đã tan chảy dễ dàng như vậy, bạn bè cũng bỡn cợt chế giễu sự ngốc nghếch của tôi, niềm tin to bự đến cuối cùng cũng chỉ là một trò hề cho người khác. Càng lớn tôi càng hiểu được nhiều thứ, kem dể dành thì nhất thiết không được bỏ vào cặp vở mà phải giữ trong tủ lạnh. Niềm tin để biến đổi thành hạnh phúc thì nhất thiết phải được trao cho đúng người, và nếu muốn "để dành" niềm tin thì cần bảo quản thật thích hợp.
Vấp ngã nhiều lần vì trao lầm lạc niềm tin, có lẽ vì thế mà chiếc túi đựng nó cũng nhẹ bẫng đi ít nhiều. Thế nhưng điều ấy không có nghĩa rằng tôi bi quan với cuộc sống, bởi vì sau mỗi lần đứng dậy tôi thấy mình mạnh mẽ hơn, trưởng thành hơn, và quan trọng nó giúp tôi biết cách để trao đi thứ niềm tin quý giá cho đúng người.
Với số niềm tin ít ỏi còn lại và những bài học tôi mua được, hy vọng tôi sẽ một lần kinh doanh có lãi, sẽ một lần có thể tìm được hạnh phúc thật sự, thứ hạnh phúc lâu bền đích thực chỉ dành cho riêng cuộc đời của tôi mà thôi.
Đau vạn lần nhưng không thể sánh bằng một lần hạnh phúc, lạc niềm tin nghìn lần thì cũng chỉ là con số nhỏ so với một lần trao đúng niềm tin. Cuộc đời bất công thế đấy, nên hạnh phúc dù cho có là một lượng nhỏ thế nhưng bao trầy trật đau khổ cả một đời gom góp cũng khó mà có thể cân ngang bằng với hạnh phúc được.
Chân thành sẽ chạm đến chân thành, vậy thôi...
Theo Blogtamsu
Tôi nên dừng lại hay tiếp tục những cuộc phiêu lưu tình ái Đàn ông mà làm vậy với phụ nữ, người ta gọi là Sở Khanh. Tôi đối với đàn ông như vậy, biết gọi là gì? Tôi có lẳng lơ, lăng loàn không hay đang tự làm khổ mình? Tôi là một phụ nữ ngoài 35 tuổi, có đứa con trai 3 tuổi, vừa bước ra khỏi cuộc hôn nhân 10 năm với năm...