Gửi người em vẫn mãi yêu!
Em sẽ vẫn bước phía sau người, như đó là định mệnh đã định đoạt em nhất định phải ở bên.
Suốt những năm tháng dài ta yêu nhau, em tưởng chừng hạnh phúc là vòng tròn em cùng người đã vẽ được gần nửa. Vậy mà đến giờ em mới biết chỉ có một tay em đưa cọ vẽ nên mãi mãi không thể vẽ nổi một hình tròn trọn vẹn, cho dù em có cần mẫn, tỉ mẩn như thế nào thì mình em sao có thể đây?
Chỉ muốn hỏi người một câu, một câu duy nhất thôi “Người có yêu người ấy không?”. Có hoặc không thôi!
Nếu “có” thì em sẵn sàng buông tay cho người đi về phía ấy, em sẵn sàng chấp nhận dừng lại và đi một mình suốt chặng đường dài xa xôi kia.
Chỉ cần là người trả lời “có” thì em dù đau, dù cảm thấy mất mát nhiều hơn thế em vẫn tự nguyện đón nhận tất cả cho người đi được nhẹ lòng, cho trái tim người được an yên bên người ấy.
Bởi yêu thương đâu cứ phải là nắm tay nhau mãi, cứ phải là kề bên nhau sớm tối mỗi ngày. Ừ thì em biết nếu như vậy hạnh phúc sẽ trọn vẹn hơn, viên mãn hơn! Yêu thương cũng chẳng thể mang ra cân đo, đong đếm ai ít, ai nhiều để sẽ vì thế mà lựa chọn ở bên ai yêu mình nhiều hơn. Đi cùng nhau được đến chặng cuối cùng của hành trình trong cuộc đời này chỉ yêu thương thôi thì làm sao đủ. Em cũng biết rằng: Yêu nhau thì cần cả hai người cùng tự nguyện thế nhưng buông tay thì đâu cần đến sự đồng ý của cả hai phải không? Cho nên chỉ cần người cảm thấy đó là người thích hợp để đi bên cạnh thì em sẽ bằng lòng với sự lựa chọn không phải là em, em biết chẳng dễ dàng buông bỏ, chẳng dễ dàng mà chấp nhận cho người ra đi như thế!
Người đừng cảm thấy bối rối, cũng đừng áy náy vì như vậy sẽ khiến em đau lòng nhiều lắm, sẽ khiến em chẳng giữ nổi sự bình tâm, chút mạnh mẽ ít ỏi còn sót lại khi đứng trước mặt người. Chẳng phải em không biết đau, em không biết ghen tuông, hờn giận. Em cũng đau đấy, cũng buồn nhiều lắm đấy. Nhưng em biết làm gì hơn khi chữ Duyên kia chẳng đủ dài cho em đi bên người xa hơn nữa? Em biết làm gì khi bước chân người được trái tim dẫn lối về nơi không có em? Có nên chăng em cứ ích kỉ giữ người bên mình nếu lựa chọn kia cho người được thoải mái, vui vẻ, cho người những bình yên mà bên em không thể có?
Video đang HOT
Nếu người đã thực sự yêu em thì người đã không đẩy mọi chuyện đi xa như thế này. Nếu người thực sự yêu em người đã không để em đau bằng cách này. Hoặc là với tính cách vốn có, người sẽ giải quyết ổn thoả mọi chuyện rồi mới nói cho em hay, lúc đó em sẽ cảm thấy bớt đau hơn, bớt tổn thương hơn, em sẽ cảm nhận được sự quan tâm của người đến cảm giác của em. Hoặc là nếu người yêu em, người sẽ không để người ấy có cơ hội. Nhưng có lẽ tình yêu người dành về em chưa đủ lớn nên mới có chỗ cho người ấy chen chân vào. Cho người ấy có cơ hội ở bên, yêu thương người như thế! Người từng nói với em khi đã yêu nhau phải biết tiết chế các mối quan hệ và đừng cho người khác có cơ hội nếu đã yêu. Nhưng Người thì sao? Tất lẽ em không trách giận gì người cả. Chuyện tình yêu là lí lẽ của con tim. Giống như em không thể trói buộc tim mình không yêu, không thương một người khác mà cứ nhất nhất là người. Vậy nên, em không trách chỉ thấy rất buồn, thật rất buồn.
Em yếu đuối hơn những gì người thấy, mà cảm xúc thì phải dùng trái tim và tâm hồn để cảm nhận (Ảnh minh họa)
Phía trước người giờ là cô ấy đang chờ người bước tới, còn phía sau là em vẫn luôn mong ngóng, vẫn luôn cứ dành cho người những yêu thương và trong tâm luôn mong người sẽ ở bên em đến mãi sau này. Biết chắc rằng người phân vân lắm, biết chắc rằng người lưỡng lự, đắn đo nhiều lắm. Người phân vân không biết làm sao cho vẹn toàn, không biết lựa chọn ai. Dù bước chân người có đi về phía nào thì chắc chắn rằng có ít nhất một người bị đau, bị tổn thương. Nếu người cứ mãi đắn đo giữa đi và ở, vẫn chẳng thể quyết định sẽ bước về phía ai? Thì em sẽ để người đi?! Vì nếu thực sự người muốn ở lại người đã không phải đắn đo, lưỡng lự đến thế. Vì nếu người thực sự yêu em, người đã không để người ấy đi bên cạnh như cách người đã làm thế!
Có điều sự lưỡng lự, phân vân, đắn đo, cân nhắc ấy làm em thấy rất đau lòng. Bởi nếu thật yêu em người đã có quyết định và chắc hẳn là rất dứt khoát, rất kiên định để người ta không có chỗ cho một cơ hội nào đến bên người.
Em sẽ không hỏi người yêu em không? Bởi trước giờ khi em yêu người là đã không màng đến chuyện người sẽ yêu và em được yêu thương không? Em chỉ muốn biết trong lòng người, thâm tâm người có yêu người ấy không? Em chỉ muốn biết có thế! Chỉ muốn biết là có hay không thôi!
Người cũng đừng nghĩ rằng em hoàn toàn bình ổn, hoàn toàn cứng rắn và mạnh mẽ khi đối diện người em vẫn để nụ cười trên môi, người sẽ không thể thấy một giọt nước mắt nào, cũng không thể biết hình hài nỗi đau em đang mang dù cho tổn thương người mang đến có vắt kiệt tâm can em thì em sẽ vẫn mỉm cười cho đến lúc người quay lưng đi, cho đến lúc bóng người khuất hẳn. Chỉ có đêm mới đủ sức cởi bỏ bộ mặt mạnh mẽ trả em về với một cái xác héo rũ bởi những vết thương. Chỉ có đêm mới lột trần những nụ cười tưởng như rất thật cho em trở về nguyên vẹn với những đớn đau vật vã bao ngày khiến trái tim méo xệch mà vẫn giả vờ mạnh mẽ. Em yếu đuối hơn những gì người thấy, mà cảm xúc thì phải dùng trái tim và tâm hồn để cảm nhận. Nếu yêu thương em, chắc rằng người nhất định sẽ biết em đau như thế nào. Nhưng có lẽ chỉ mình em yêu thương thôi. Và có một điều, vì em biết đến một lúc nào đó rồi người sẽ bỏ em mà đi cho nên mọi khoảnh khắc bên người em đều mong là những thời khắc vui vẻ của cả hai, cho em được lưu giữ đến mãi sau này. Thế nên, mãi mãi người sẽ chỉ biết một con người em- mạnh mẽ, vui vẻ.
Em vẫn thường đặt áo người dưới gối hàng đêm lặng lẽ áp vào má thấm hết những giọt nước mắt vô thức rồi tưởng như người đang gần bên mà ngủ thiếp đi. Từng đêm đêm em mong một bàn tay, một hơi ấm của người. Mỗi sớm mai chỉ chờ đợi khoảng thời gian người chúc em vui vẻ để tim reo vui suốt ngày dài. Em cứ cóp nhặt rồi nhân đôi những niềm vui nho nhỏ ấy cho trái tim mình một tin yêu làm động lực mà bước đi. Em đã và yêu người lặng lẽ như thế! Bởi lựa chọn cuộc đời em là sẽ yêu người, còn lựa chọn của người có thể sẽ chẳng phải là em. Vì thế cho nên, chỉ cần ngày hôm nay người vẫn dành về em những quan tâm, người vẫn để mặc em đi bên cạnh người thì dù có tổn thương đến mấy em vẫn sẽ đối xử dịu dàng với những đau thương ấy. Người biết không, khi yêu là yêu cả những nỗi đau người mang đến vậy nên đau cũng đau rất ngọt ngào!
Người đi, người cứ đi đi, cứ yêu thương, cứ lựa chọn, cứ đến nơi nào muốn đến, dừng nơi nào người thấy mỏi, em sẽ vẫn bước phía sau người, như đó là định mệnh đã định đoạt em nhất định phải ở bên chỉ là theo một cách thức khác mà thôi!
Theo VNE
Chỉ cần anh hứa về thì em sẽ đợi!
Một ngày không xa, mình sẽ lại gặp nhau để viết tiếp cuộc tình còn dang dở.
Cũng đã hơn mùa thu xa anh rồi. Vắng anh, đường Sài Gòn trở nên hẹp hơn bao giờ hết. Đâu đó, cũng chỉ mình em loanh quoanh kiếm tìm mảnh nhớ. Không ít những lần em khóc vì nhớ anh, không ít những lần em đứng lặng giữa công viên. Mọi thứ còn nguyện vẹn nơi đây nhưng anh đã xa rồi. Tự dặn lòng sẽ chờ, sẽ đợi anh mà. Hứa với em là trở về anh nhé!
Em cũng đủ mạnh mẽ để chấp nhận sự thật này, dẫu biết yêu xa là buồn, là muôn vạn néo đường, nhưng chỉ cần ngày nào trái tim em còn nhịp đập thì em sẽ vẫn và mãi yêu anh, chờ đợi anh quay về.
Anh còn nhớ hay quên? Ngày nào vẫn có con nhỏ hay lẽo đẽo theo anh? Anh còn nhớ hay quên chiều mưa hai đứa lạnh run người chạy vòng thành phố, Anh còn nhớ hay quên những quán trà chanh vỉa hè, những quán cà phê mà ta ngồi hàng giờ để luyên thuyên tám chuyện. Anh còn nhớ hay quên rồi cái ngày anh đi, em đã ôm chầm anh và khóc, em khóc, khóc nhiều lắm!
Biết không anh yêu xa nhưng em vẫn vững tin vào tình yêu và tất cả chân thành nơi anh. Em vẫn có đủ dũng cảm để đối mặt với nó. Bởi vì em yêu anh, em có thể chờ đợi, em có thể bỏ mặc tuổi xuân để giữ lửa cho cuộc tình phó mặc cho thời gian này.
Trái đất hình tròn mà những người yêu nhau sẽ sớm quay về với nhau thôi! (Ảnh minh họa)
Em đã từng ích kỷ chỉ muốn giữ anh cho riêng mình. Em không muốn anh đi, em không muốn anh sang bầu trời bên ấy. Em chỉ muốn trên bản đồ thế giới không có lãnh thổ của nước Đức. Nhưng không nước này thì anh vẫn đặt chân đến miền đất khác thôi! Em đã từng bỏ cuộc vì tự nghĩ anh sẽ không quay về, anh sẽ quên em như cách anh quên một bài nhạc mà anh đã từng nghe. Hay chăng anh sẽ lãng quên em như quên bao kẻ khác. Nhưng rồi, không biết lý do gì, em vẫn cứ yêu anh tha thiết, vẫn ngày đêm lướt facebook anh để rồi cười mãn nguyện. Chỉ thế thôi, chỉ cần nhìn anh hạnh phúc là em an lòng, chỉ cần nghĩ đến anh là mọi mảnh rối trong suy nghĩ của em tan biến.
Hứa với em là sẽ về anh nhé! Em sợ lắm những tổn thương, em sợ lắm những phút chia xa và sợ lắm cảm giác vắng anh. Vẫn còn đó yêu thương nồng nàn, vẫn còn đó trái tim trinh nguyên mang hình bóng cũ. Trái đất hình tròn mà những người yêu nhau sẽ sớm quay về với nhau thôi! Em yêu anh chân thành, anh chẳng nỡ bỏ rơi em giữa miền nhớ đâu. Một ngày không xa, mình sẽ lại gặp nhau để viết tiếp cuộc tình còn dang dở. Một ngày không xa mình sẽ cùng nhau đi hết quãng đời còn lại anh nhé!
Theo VNE
Anh đã sai khi để mất em Có lẽ sau em, anh sẽ khó tìm được cô gái thứ hai có thể vì anh mà bất chấp hy sinh. "Em cảm thấy mình không hoàn toàn hiểu anh. Em cần thời gian để suy nghĩ về mối quan hệ này". Ban đầu là xa nhau một tháng để dành cho nhau thời gian suy ngẫm, rồi cuối cùng em chọn...