Gửi người đến sau
Ngày hôm nay đã là ngày thứ 10 kể từ khi mình chia tay nhau, lời anh nói cuối cùng: Khi nào điều hoà được tất cả các mối quan hệ thì mình liên lạc nhé.
Thế đấy – anh và em gặp nhau khi tất cả đã quá muộn, em đã là 1 người phụ nữ có chồng và mang bên mình 2 đứa con còn nhỏ dại, còn anh, 1 người đàn ông gặp bất hạnh trong cuộc sống gia đình, 1 mình phải gà trống nuôi con khi ở lứa tuối tràn đầy sức sống. Chúng mìnhđến với nhau từ sự thấu hiểu, từ sự cảm thông và chia sẻ. Em chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ yêu 1 ai đó ngoài chồng của mình nhưng đến khi gặp anh tất cả đã đảo lộn.
Em đã cố gắng quên đi, cố gắng gạt bỏ tất cả vì nỗi day dứt, tội lỗi ám ảnh mình em đã dùng tất cả những gì cho là lý trí để gạt bỏ tất cả hình ảnh của anh ra khỏi đầu, nhưng rồi tất cả trở nên bất lực mỗi khi nhìn thấy anh. Có lần em đã nói với anh em mong dù chỉ cần bên anh 1 tiếng để em không phải suy nghĩ mọi thứ trên đời , để e chỉ là của anh, chỉ nghĩ đến anh mà không phải nghĩ đến bất kỳ sự ràng buộc nào nhưng rồi khi em sẵn sàng dành thời gian cho sự mong ước đó thì mọi điều dường như là không thể.
Video đang HOT
Em đã ở bên anh, không phải là 1 tiếng mà là khoảng thời gian khá dài nhưng em cũng không thể thoải mái được ,em luôn đau đáu ám ảnh về tội lỗi của mình, rằng em là người đàn bà hư hỏng, em cũng biết rằng anh cũng chẳng sung sướng gì. Anh đã nói với em rất nhiều, nói về HP, nói về số phận, rằng anh không thể làm em đau khổ, không thể là người phá vỡ hạnh phúc của em…rằng anh là đàn ông- nhất là khi đang chưa có sự ràng buộc nào cả thì mọi chuyện với anh đơn giản nhưng nếu có nhỡ bề gì xảy ra người phải chịu hậu quả trực tiếp lại là em, em sẽ phải đối mặt với rất nhiều hệ luỵ trên đời …và anh sợ em đau đơn, khổ sở. Anh đã nói rất nhiều.. đã có lúc em tự ngồi phân tích gặm nhấm để xem anh đã yêu em như thế nào, có thể anh rất yêu em và anh đã nghĩ cho em, hoặc cũng có thể tình yêu của anh không đủ lớn để anh gạt bỏ tất cả khi nghĩ về em…em cũng không biết, chỉ biết rằng em yêu anh là đủ.
Thời gian này là thời gian để cho cả 2 nhìn nhận lại mối quan hệ của mình, anh đang có lý do để xa em, thực lòng em cũng muốn điều đó, nhưng sao hàng ngày, hàng giờ em vẫn luôn nghĩ đến anh, nghĩ đến nụ cười, lời anh nói, tất cả cứ hiện về như anh đang ở cạnh em vậy. Em nhớ tới từng cử chỉ âu yếm, những cái ôm vội vàng, chỉ vậy thôi nhưng làm em không ngủ, em biết chỉ như vậy nhưng em cảm nhận chúng mình đã thuộc về nhau.
Cuôc sống là hết sức ngắn ngủi, biết tận hưởng hạnh phúc đòi hỏi càng phải khó khăn hơn nhiều, Em biết chuyện của chúng mình là thứ hạnh phúc trong tội lỗi và đau khổ, nhưng thực lòng em cũng đã có những khoảnh khắc hạnh phúc khi được ở bên anh. Em tự hứa với lòng mình, sẽ xa anh, sẽ quên tất cả dù phải đối mặt với đau đớn và khổ sở nhưng chúng ta phải chấp nhận số phận thôi anh, em còn gia đình, anh còn phải kiếm tìm hạnh phúc mới. Tất cả với em sẽ là những ký ức đẹp và buồn, trong đó hàm chứa các trạng thái cảm xúc hạnh phúc-đau khổ. Rồi anh sẽ tìm được người phụ nữ biết yêu anh, biết yêu thương con trai nhỏ của anh, khi anh tìm được người đó thì anh hãy tin rằng người đầu tiên chúc phúc cho anh chính là em- anh hãy tin anh nhé.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gởi người không thuộc về em
Em luôn lên án những người đi phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác, người thứ 3 xấu xa, và luôn nghĩ rằng nếu một ngày mình rơi vào tình cảnh như vậy thì sẽ lập tức chia tay, vì đàn ông trên đời này thiếu gì mà để phải cứ đi giành giật của nhau. Để rồi một ngày em làm người thứ 3, và em chợt nhận ra chia tay thật khó khăn...
Có ai hiểu được cảm giác lúc đó của em không? hụt hẫng đau khổ, rồi ngày ngày dằn vặt lương tâm, lý trí, trái tim biết đi đường nào? Sau những cuộc tình tan vỡ vì nhiều lý do, khi gặp anh em đã có được những phút yên bình, hạnh phúc, thật sự khó khăn lắm em mới lại có được cảm giác yêu thương, nhớ mong, nhưng lại là yêu thương tội lỗi, xấu xa,... sự yêu thương mà người đời nguyền rủa, và bản thân em cũng không tha thứ được cho em, biết vậy nhưng em lại cứ lao vào như con thiêu thân, ... yêu người không thuộc về em. Nhiều lần em tụ nhủ sẽ k gặp anh nữa, sẽ k điện thoại, không nhắn tin, không online cùng anh nữa, nhưng em lại không làm được.
Thật sự xin lỗi anh vì trong ý nghĩ của em đã có những ý nghĩ "có khi nào anh xem em như những gì mà người ta nói ngày nay là cuộc sống số nên tình yêu công sở là đương nhiên thôi không?" nhưng em không thể nghĩ khi anh bảo rằng anh cũng không tìm ra lối thoát cho riêng anh. Nếu không hạnh phúc sao lại phải chịu đựng? trong đầu em luôn có ngàn vạn suy nghĩ, em biết nếu em nghĩ sai thì thật có lỗi với anh, nhưng trong tình thế của em anh nói em phải làm như thế nào đây? biết bao người em lại chọn anh để rồi làm người thứ 3 xấu xa mà xã hội lên án, rồi gia đình em, người thân, bạn bè, hàng xóm láng giềng sẽ nghĩ về em như thế nào? người ta sẽ nói cha mẹ em không biết dạy con, để em đi dành chồng cướp cha của người khác, ... nhưng khi bên anh em không thể nói ra lời chia tay, không thể nói được điều gì ... đã nhiều lần em nhắn tin cho anh, rồi khi gặp anh, thấy anh em lại sợ xa anh, cảm giác lo sợ cứ bao trùm lấy em, ...
Liệu rồi mình có được bên nhau không anh? Anh lúc nào cũng nói thiệt thòi cho em quá, vậy rồi liệu những thiệt thòi em chịu đựng có thể được đền đáp có anh trọn vẹn không? Em không quan trọng quá khứ, em chấp nhận tất cả vì yêu anh, nhưng liệu đến một ngày nào đó những điều xấu xa nhất của người thứ 3 sẽ đổ hết lên đầu em không anh? Khi anh nói về con gái anh em thấy mắt anh rạng ngời hạnh phúc, ... Anh đã cho em thấy được tương lai của 2 đứa, về những đứa trẻ mà em là mẹ và anh là ba, về cuộc sống sau này, và những ngày ngọt nào bên nhau, nhưng có lẽ đó là tương lai vô định vì ngày bản thân anh cũng k tìm được lối thoát cho riêng anh, anh lại nói xin lỗi em, để được gì? em không cần anh xin lỗi cái em cần là thực tế có anh mãi mãi cơ. Em không hiểu được bản thân em nữa, đau lòng lắm anh à, càng nhớ anh càng thấy tim mình nghẹt thở, càng thấy mình xấu xa.
Em tự hỏi liệu có một ngày em đủ dũng khí rời xa anh không? Chắc là phải có thôi, em phải trả anh về đúng vị trí của anh, đúng bổn phận,trách nhiệm của anh, và có lẽ cũng như bao người thứ 3 khác em sẽ phải ra đi, em yêu anh nhưng em không thể làm việc mà trái lương tâm được anh à! Khi mình không muốn điều gì đó đến với mình thì cũng không nên làm với người khác. Em sẽ phải rời xa anh, em sẽ phải tập sống không có anh, cảm giác mất mát nhưng còn hơn sống trong dằn vặt anh à.
Anh à, em yêu anh, yêu nhiều lắm, nếu có một ngày anh đọc được những dòng này thì anh hãy biết rằng em hạnh phúc khi bên anh, nhưng em không thể cướp đi hạnh phúc của người khác, em xin lỗi vì đã không thực hiên được đúng lời hứa là sẽ không rời xa anh, nhưng anh còn gia đình, còn con gái và cả người vợ mà anh nói bất đồng quan điểm sống (nhưng anh lại khổng thể xa rời gia đình đó) và em còn bố mẹ, còn người thân, em không thể làm khác được, mặc dù tình yêu không có tội nhưng yêu anh em đã là người lạc lối, đôi lúc em không chỉ sống cho riêng mình, và anh cũng vậy, hãy xa nhau anh nhé em sẽ mãi nhớ anh, yêu anh và vẫn sẽ đau lòng khi nhớ về anh, em luôn luôn cầu chúc cho anh được hạnh phúc, anh chị hãy tìm cho mình một lối chung để nếu sống với nhau trọn đời thì không thể như vậy mãi được. Mãi yêu anh, người không thuộc về em, em cảm thấy xót xa, cho em và cho anh, nhưng hãy để thời gian làm dịu vết thương của cả hai và sống yên bình anh nhé. Tạm biệt anh.
Theo Ngoisao
Anh đến sau nhưng lại làm em day dứt Mình gặp lại nhau sau 5 năm bặt tin. Và tình cờ thay, đúng ngày này 9 năm về trước mình quen nhau. Giữa anh và em chỉ là chiếc bàn nước vuông nhỏ xinh, nhưng đánh dấu cả khoảng cách chẳng bao giờ có thể thu hẹp. Em, đã yên bề gia thất với người chồng tốt bụng và những đứa con...