Gửi người dấu yêu
Em biết giờ viết những dòng này thì cũng đã quá muộn màng rồi nhưng em muốn viết cho chính em và cho cả những ai đã từng “ngốc” như em.
Em đã quá “ngốc”phải khong anh?Em biết mình rất yêu a nh nhưng bên anh em không thể tỏ ra rằng em yêu anh được. Và anh cũng rất yêu em? Em cảm nhận được điều ấy nhưng em chờ ở anh một câu nói thôi anh à. Anh không đủ tự tin để nói rằng… hay sao?
Đôi khi em thấy nhớ anh đến da diết. Con tim em nhói đau khi nhớ tới anh. Dù giờ đây anh vẫn “một mình” nhưng em không đủ can đảm để chạy đến bên anh, nói với anh rằng em yêu anh hơn bao giờ hết.
Video đang HOT
Em tự hỏi liệu em còn có thể yêu ai khác được nữa không khi tình yêu em dành cho anh quá lớn. Nhưng em tin sẽ có ai đó yêu em thật nhiều ,thật mãnh liệt hơn cả chính anh.Và nếu nh ấy có hỏi em: “Em đã bao giờ yêu ai chưa?”. Em sẽ không ngần ngại nói rằng: “Em từng yêu một người và bây giờ em yêu anh!”
Theo Bưu Điện Việt Nam
Một sự hối tiếc muộn màng
Đã bao ngày rồi chúng ta không có nói chuyện với nhau rồi anh nhỉ, anh có biết là em rất nhớ đến anh không vậy hả? Em không biết dạo này anh đang làm gì, đang nghĩ cái gì nữa, có bao giờ anh nhớ đến em không anh?
Anh có biết là ở nơi đây lúc nào em cũng luôn nhớ về anh không, từng giây từng phút em đều nghĩ về anh cả. Chắc có lẽ là em đã sai rồi, sai khi có cái quyết định điên rồ đó. Anh lúc nào cũng yêu em, nhưng em lại không biết trân trọng cái tình yêu đó, chính em đã phá vỡ nó, chứ không phải một ai khác. Em đã từng nói tình yêu là định mệnh, chắc có lẽ là chúng ta không có duyên, hay là chúng ta không hợp nhau thật vậy anh.
Chính em là người đã làm cho cái khoảng cách giữa em và anh xa nhau dần, em đã không biết trân trộng giữ gìn nó thì bây giờ em phải gánh chịu cái hậu quả này thôi. Bây giờ em mới hiểu ra là do em đã không biết tin tưởng vào anh, không tin tưởng vào tình yêu mà anh đã dành cho em. Em không có quyền trách ai trong chuyện này, bây giờ em rất đau và hối hận, nhưng em biết em không thể nào quay lại được nữa vì mọi chuyện đã quá muộn rồi đúng không anh.
Em không dám xin anh tha thứ cho em, nhưng em chỉ xin anh đừng bao giờ hận em. Tất cả mọi chuyện đều là do em không tốt, em đã không làm tròn bổn phận của mình.
Chắc là lúc trước bên cạnh em, chắc anh đã phải chịu dựng rất nhiều rồi phải không, với tánh khí như em thì ai mà chịu nổi chứ, với cái thời gian như vậy là đã quá lâu rồi, em nghĩ anh đã có lựa chọn đúng của mình, chắc có lẽ người con gái đó sẽ đem lại hạnh phúc cho anh. Em hi vọng anh sẽ có được hạnh phúc mà anh mong đợi, đối với em thì bây giờ hối hận thì đã quá muộn rồi, lúc anh ở bên cạnh thì em đã không biết trân trọng và giữ gìn cái tình cảm đó, không biết được tầm quan trọng của anh, đến khi đã thật sự mất anh rồi thì em mới nhận ra được điều đó, thì đã quá muộn rồi, khi mọi chyện không thể nào có thể cứu vản được nữa. Em đã sai khi chỉ biết nghĩ cho bản thân mình, mà chưa bao giờ em biết nghĩ cho anh, chắc có lẽ đó là sự trừng phạt mà thượng đế dành cho em.
Chính anh là người đã dạy cho em biết thế nào là tình yêu, là hạnh phúc, mà em lại chính là người đã phá hỏng nó, làm cho anh phải đau khổ. Em là một cô học trò ngu ngốc, em đã không hiểu được giá trị của nó, không nhận ra giá trị của anh, để bây giờ không còn gì nữa thì mới biết hối hận, mới nhận ra mình sai, em không đáng để được thương yêu, em không xứng đáng với bất kỳ tình yêu của bất cứ ai nữa. Em sẽ mãi giữ những kỷ niệm đẹp của chúng ta, những ngày tháng bên cạnh anh, dù anh có tha thứ cho em hay không nhưng em vẫn muốn nói một lời xin lỗi với anh.
Em đã quá tham lam, quá ích kỷ, em thật lòng xin lỗi anh, và em sẽ mãi luôn nhớ về anh, chỉ cần nhìn thấy anh được hạnh phúc là em cũng đã hạnh phúc rồi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em buông tay, anh nhé! Gửi anh, người con trai mãi mãi không là của em. Dường như ông trời đang trêu ngươi em thì phải? Tại sao ông trời để cho em gặp anh trong một hoàn cảnh như thế này? Có nằm mơ em cũng chưa bao giờ tưởng tượng được rằng mình lại đang yêu một người có vợ và con như anh. Ấy vậy...