Gửi người con trai tương lai
Thỉnh thoảng rảnh rỗi, em lại ngồi viết vài điều ngớ ngẩn. Chẳng cần ai đó phải đọc, chẳng cần ai đó quan tâm, đơn giản chỉ là muốn viết một điều gì đó điên khùng, lãng mạn và mơ mộng một chút.
Hoa Nguyễn
Em 25 tuổi, em vẫn “ alone”. Có phải do em kiêu căng, do em lững lờ như con cá vàng, như ai đó nói hay do em quá cầu toàn? Chẳng phải, đơn giản chỉ vì em chưa gặp được một nửa đích thực mà thôi, như sếp em bảo “Đó là duyên chưa đến”.
Mọi người trong công ty thường hỏi: “Khi nào em lấy chồng?”.
Em ế rồi, thôi thì an phận sống thế.
Mọi người khuyên: “Đừng cầu tòan quá em ạ! Yêu đi cho đời tươi trẻ”.
Ừm, đâu phải muốn là được.
Em từng viết hai bài gửi những người trong tương lai đó là “Gửi mẹ chồng tương lai” và “Gửi chồng tương lai”. Em chợt giật mình nhận ra rằng, mình chưa viết bài “Gửi người yêu tương lai”. Thôi thì viết thêm cho nó hoàn chỉnh. Biết đâu được một ngày nào đó có một anh chàng lạc vào blog của em và rồi ta lại yêu, một tình yêu ảo và rồi thành thật.
Anh à!
Video đang HOT
Em biết ở đâu đó trên trái đất này, có một người con trai đã được dành cho em và đó là người mà em sẽ gặp trong lương lai gần. Chính lúc này đây em đang nghĩ về anh. Mẹ em lại vừa gọi và nhắc “Liệu mà lấy chồng đi, năm nay không lấy chồng thì tống cổ về quê”. Đấy, các cụ là thế, cứ nghĩ muốn là được ý.
Em mong và sẵn sàng chờ đợi vì em tin đến một thời điểm cần thiết, anh sẽ xuất hiện trước em, trước khi nhà em phải hoảng lên tìm chồng cho em vì sợ em cứ thích hoài, thích mãi cuộc sống “một mình” này. Em cũng sợ rằng cuộc sống “một mình” này biến thành một thói quen vì hiện giờ em đã quá quen với nó và rồi em sẽ gắn bó với ai đó bằng trách nhiệm chứ không phải tình yêu. Với em, điều đó thật kinh khủng.
Anh không cần xuất hiện như một ngôi sao hay là một người quan trọng với nhiều người khác, em chỉ mong anh hiện diện trước mắt em như một người con trai bình thường. Anh cũng có những ước mơ nhỏ bé, sống trong một cuộc sống bình thường và mang cho em một tình yêu vừa đủ.
Mỗi buổi chiều đi làm về muộn, lang thang trên con đường quen thuộc, trong lòng em luôn bùng lên một nỗi khát khao có một người bên cạnh, một ai đó cùng em đi suốt quãng đường dài, luyên thuyên đủ thứ chuyện trên trời dưới biển. Nhiều khi đi làm về, muốn có anh cùng lang thang phố xá, lân la các quán vỉa hè và những ngày cuối tuần được cùng anh nấu các món ăn mình thích, đi xem fim, nghe nhạc và đôi lúc là giận hờn. Hơn ai hết, em cũng cần một người để dành hết trái tim của mình, dành tất cả những điều tốt đẹp cho người đó, một người sẽ cùng em vượt qua những khó khăn của cuộc sống, để xây dựng một gia đình hạnh phúc như vẫn mơ.
Em cần một người coi em như là chỗ dựa về tinh thần, là nơi tâm sự và ngược lại, người ấy cũng là nơi em có thể ngả đầu mỗi khi mệt mỏi, là chốn để quay về mỗi khi muốn được nhắm mắt một cách bình yên và hạnh phúc. Em cần một người bên cạnh, biết lắng nghe, là động lực để em cố gắng và hoàn thiện chính bản thân của mình, bởi em biết mình không hoàn hảo.
Em cần một bàn tay nắm bàn tay cùng đi trên đường đời và em cũng cần anh bên cạnh khi gặp gỡ mọi người hay tụ tập bạn bè.
Mỗi khi mẹ nhắc chuyện lấy chồng, em thường bảo “Con ngại lấy chồng lắm, còn trẻ, sống một mình cho tự do”. Mẹ thường bảo “Đã sinh ra Eva, tạo hóa còn phải sinh thêm Adam nữa là”, vậy nên em vẫn phải “một mình” đợi anh đấy. Có phải vì thời gian thử thách hay vì em và anh đang cùng đi trên hai đường thẳng song song? Đã có lúc em nghĩ liệu rồi các đường thẳng song song có bao giờ gặp nhau?
Ca khúc Bức thư tình đầu tiên vang lên, từng câu chữ, từng nhịp điệu cứ như đang ru em ngủ. “Và anh sẽ là người đàn ông của đời em. Anh đã mơ về, ngôi nhà và những đứa trẻ”, đó cũng là ước mơ lớn nhất của cuộc đời em. Mọi người xung quanh đều bảo, sau này nhất định em sẽ trở thành một người vợ tốt. Em cũng tin là như vậy và chẳng có lý do gì để ông trời không cho em gặp một người chồng tốt như anh, anh nhỉ?
Một ngày nào đó, có em và có anh, em sẽ hạnh phúc và kể cho anh nghe nhiều hơn thế, về dự định tương lai. Không biết giờ anh đang ở đâu trên thế gian này? Có biết em đang ngóng chờ anh cũng giống như anh đang chờ đợi em vậy?
Những dòng này em viết riêng cho anh – người con trai của tương lai. Nếu có tình cờ đọc được, mong anh biết một điều “Em cần anh lắm, hãy xuất hiện để ta tìm thấy nhau”…
Theo Ngoisao
Tâm trạng cuối cùng!
Anh đã từng mơ về một cuộc sống hạnh phúc, một cuộc sống luôn có em bên cạnh. Anh đã mơ về cuộc sống tràn ngập tiếng cười trong ngôi nhà nho nhỏ, trong đó có anh em và hai đứa con của chúng ta...
Anh đã từng ước được sống trong căn nhà do chúng ta tự thiết kế và chiếc phòng ngủ thật đẹp với cánh cửa sổ nhìn ra bên ngoài mà em thích.
Em thật sự đã không có tình cảm với anh nữa rồi. Em nói "Em không muốn là người nói dối, em cần có thời gian để suy nghĩ, hiện giờ em chưa thể chấp nhận tình cảm của anh được, mặc dù thực sự em rất quý anh", nhưng anh biết trái tim em đã không có chỗ đứng cho hình bóng của anh nữa. Nó đang muốn phiêu lưu để đi tìm những cái mới. Anh không biết mình suy nghĩ về em có đúng không nhưng em bây giờ đã không còn như những gì em đã từng nói với anh và như anh suy nghĩ nữa. Một người luôn luôn quan tâm anh, lo lắng, chia sẻ cảm giác, lắng nghe tâm sự cùng anh. Những điều anh yêu ở em giờ đã không còn nữa. Em nhẫn tâm, em không cho anh cơ hội để thích nghi với sự thay đổi đó.
Trước khi quen em, gặp em anh hoàn toàn là một con người khác, lạnh lùng, thầm kín, và chẳng bao giờ nói ra những tâm sự buồn với ai đó... những điều đó đã được thay đổi khi anh gặp em - người con gái mà anh thấy hồn nhiên một vẻ đẹp thánh thiện, một nụ cười mà mỗi khi anh nhìn thì mọi sự mệt mỏi gần như đã được xua tan. Em xuất hiện trong những lúc anh thấy căng thẳng về công việc, mệt mỏi vì áp lực cuộc sống, cô đơn vì trống vắng... anh thấy mình như được giải toả bằng một phương thuốc mà bấy lâu anh đã đi tìm.
Em đã xuất hiện như vậy và anh đã yêu em tha thiết, khi trời nắng rồi bất chợt mưa, anh sợ em không mang áo mưa bị ướt, khi trời bỗng dưng trở lạnh anh nghĩ không biết em mặc có đủ ấm không, rồi mọi chuyện trong công việc và cuộc sống của anh luôn muốn em như một người vợ của mình. Những suy nghĩ trong anh giờ đã luôn có em đi cùng, nhiều khi anh tự tạo ra cho mình trở thành một con người thật vô lý để biết cảm giác của em nhưng cuối cùng cũng chỉ để hiểu về em nhiều hơn để mang đến cho em một cuộc sống hạnh phúc hơn nhưng có lẽ em không hiểu đựợc điều đó.
Khi nào cảm thấy mỏi mệt thì hãy nhớ tới anh em nhé... (Ảnh minh họa)
Và em đã thay đổi, em đã nhắn nhầm tin nhắn với người khác cho anh nhiều hơn. Trong những tin nhắn của em đã không còn những câu hỏi về anh nữa, rồi em cũng chẳng còn muốn trả lời những cuộc hội thoại tin nhắn của anh. Trời lạnh và mùa giáng sinh lại như những ngày xưa lần này anh còn thấy mệt mỏi và cô đơn hơn. Ngày xưa trong anh chẳng có khái niệm giáng sinh nên trong suy nghĩ chỉ là một khoảng chống rỗng tuếch nên chẳng thấy cô đơn và buồn, nhưng năm nay vì có em anh để ý đến những đôi tình nhân yêu nhau anh mường tưởng ra những điều hạnh phúc trong mùa giáng sinh. Nhưng rồi cũng chính là mùa mà anh chắc sẽ buồn nhất trong cuộc đời mình về sau. Em đã thay đổi.
Anh yêu em nhiều nhưng anh không muốn làm cho em khó xử, em muốn suy nghĩ bao nhiêu cũng được, anh sẽ chờ, em cứ tiếp tục cuộc sống của mình khi không có anh bên cạnh. Dù không được sánh bước cùng em nhưng anh sẽ dõi theo em và luôn hướng về em, hãy làm những điều mình muốn mà khi có anh mà em chưa thể làm được. Khi nào cảm thấy mỏi mệt thì hãy nhớ tới anh em nhé. Còn anh, anh sẽ trở về với cuộc sống như ngày xưa khi chưa có em. Anh luôn và mãi yêu em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lời xin lỗi muộn màng Cũng như bao người con gái khác, tôi đã quen anh và yêu anh với một tình yêu trong sáng của một người con gái tuổi 19 đầy mơ mộng vào tương lai đang chờ phía trước. Anh trên tôi bốn tuổi, anh chững chạc hơn tôi rất nhiều. Anh và tôi ở cùng chung một xóm nhỏ, hàng ngày tôi đi học,...