Gửi người con gái tên Trinh
Trong mắt anh, em là cô gái luôn xuất hiện với một màu trắng, thanh khiết và trong sáng.
Tên Trinh gợi lại cho anh nhiều thứ lắm em biết không? Đó là sự trong sáng luôn làm cho anh phải nhớ nhung, phải nhớ thương. Trong mắt anh, em là cô gái luôn xuất hiện với một màu trắng, thanh khiết và trong sáng. Có phải lần đầu anh gặp em như vậy không? Anh được nhận trái măng cụt nhưng em không đưa anh mà em muốn tự tay anh chọn lấy vì em muốn anh sẽ tự chọn trái mình thích nhưng đối với anh thì trái nào cũng vậy miễn là anh được nhận từ em thì anh đã vui rồi.
Điều anh không thể quên ở em chính là nụ cười, nụ cười có thể khiến anh xao xuyến mà thôi, mỗi buổi sáng hay buổi chiều anh bắt gặp nụ cười của em là anh vui, vui lắm và có một tinh thần rất tốt để hoàn thành công việc. Khi anh mệt mỏi bắt gặp nụ cười của em là anh quên hết mọi khổ cực. Nhưng khi em không cười với anh thì anh cảm thấy trời đất dường như đảo lộn, chẳng còn gì nữa. Em là thiên thần trong lòng anh đó em có biết không?
Điều anh không thể quên ở em chính là nụ cười (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Em là tia sáng trong lòng anh, luôn thắp lên niềm tin vào tương lai cho anh vững bước. Mỗi lần nhớ em anh chỉ làm bạn với văn thơ, viết tặng cho em thì sợ em sẽ nói anh copy từ trên mạng xuống, em cảm nhận tấm chân tình của anh như vậy sao? Em nói làm anh buồn lắm nhưng anh phải chứng minh cho em thấy đó là tình cảm anh dành cho em như thế nào? Có thể cao bằng sóng biển, bằng núi non hiểm trở.
Bạn bè thường nói anh là thần tình yêu có thể mang đến tình yêu cho bạn bè nhưng tình yêu của mình thì không. Buồn quá phải không em, nhưng anh không buồn đâu, anh tin với tình cảm chân thành của anh sẽ làm em cảm nhận được tình yêu trong lòng của anh hướng về em như thế nào. Vì viết những dòng thư này mà anh phải đổ những giọt máu ở tay trái em có biết không, nhưng em biết được có ích gì không vì máu sẽ rơi mà anh có được ở gần em đâu. Anh là thần tình yêu mà sao anh không tự mang đến tình yêu cho anh được thế? Có buồn cười quá không em. Anh yêu em vì không càn biết ở gần em anh sẽ có gì mà chỉ biết rằng bên anh em sẽ dàng cho anh bao nhiêu tình cảm thôi. Anh là người sống nội tâm, không biểu lộ cho người mình yêu như thế nào đâu. Nếu em có chỗ nào gửi tình yêu thì anh luôn chứng em sẽ hạnh phúc vì với anh người anh yêu có nơi gửi gắm là anh đủ vui rồi.
Theo VNE
Mẹ anh coi em là đứa hư hỏng
Để níu kéo, em đã nói cho hai bên gia đình biết sự thật chúng ta "sống thử". Nhưng kết quả em và gia đình bị coi thường.
Em thật sự rất buồn và đau khổ khi anh đối xử với em như vậy. Sau 8 năm yêu nhau và 3-4 năm chung sống như vợ chồng, giờ anh vẫn tàn nhẫn bỏ ra đi. Anh bảo rằng anh đã quá mệt mỏi và chịu hết nổi rồi. Anh có nghĩ em sẽ như thế nào khi nghe anh nói vậy không? Em đã cố gắng níu kéo nhưng càng níu kéo thì càng vô vọng và giờ đây, cả gia đình anh xem em là một đứa con gái không đàng hoàng.
Em còn nhớ, ngày mới chuyển vào lớp, anh là người đầu tiên em tiếp cận và nói chuyện. Hôm sinh nhật thầy, anh đã nhìn em trừng trừng khi cậu bạn trai khác đèo em. Anh còn đấu khẩu với cậu ấy trong suốt buổi tiệc, khiến em nghĩ mình cũng là người liên quan. Đến cuối buổi, anh quát trống không với em rằng: "Lên xe chở về". Em thấy sợ nhưng lại răm rắp trèo lên. Ngồi phía sau, em thấy run vô cùng. Tự nhiên, anh kéo tay em ôm anh rồi nói: "Mai mốt, ngoài anh ra, không được để ai chở. Biết chưa?".
Sau lần đó, em biết anh thích em từ lâu và chúng mình đã chính thức yêu nhau. Được 3-4 tháng thì tình cảm hai đứa nhạt dần. Đúng lúc đó, ông em mất và nỗi buồn với em tăng lên gấp bội. Nhưng em đã tự hứa với lòng mình rằng sẽ quên anh, vượt qua kỳ thi và lên thành phố học.
Bẵng đi một thời gian, em nhận được thư của anh. Cầm lá thư trên tay, em thấy mình run run và tự hỏi tại sao anh biết địa chỉ của em mà gửi thư. Chúng ta lại bắt đầu quan tâm, chia sẻ với nhau mọi chuyện như ngày xưa. Không ai nói với ai lời nào nhưng cả hai đều tự hiểu là cần có nhau. Nhưng... lại một lần nữa anh ra đi, không một lời giải thích. Anh để lại trong em một khoảng trống quá lớn.
Lần thứ hai, em tự hứa với chính mình là sẽ không bao giờ nghĩ tới anh nữa. Em đã cố gắng học tập và tốt nghiệp ra trường, đi làm. Khoảng một năm sau, em nhận được tin nhắn lạ: "Khỏe không? Có nhớ ai không?". Em không trả lời thì khoảng 1 giờ sau, số máy đó gọi lại. Là anh! Chúng ta đã nói chuyện suốt cả đêm và bây giờ em cũng không biết đã nói những chuyện gì. Và chuyện tình yêu ngày xưa được nối lại, ngọt ngào và mê đắm hơn. Em trao cho anh thứ quý giá nhất của người con gái.
Nhưng khi gia đình em hỏi anh về chuyện đám cưới thì anh im re. Anh chỉ bảo con chưa có ý định lập gia đình. Em nấp sau cửa nghe thấy mà trong lòng đau nhói. Sau đó, anh giải thích với em rằng anh muốn có sự nghiệp ổn định. Đó là lời nói dối bởi em đã phát hiện ra anh có người con gái khác. Em đau lắm nhưng rồi cũng buông tay vì đó là con đường anh đã chọn.
Những tưởng chúng ta không còn có thể nhìn mặt nhau nữa nhưng rồi em lại dang tay đón anh khi anh cần đến sự giúp đỡ của em. Tình yêu dành cho anh trỗi dậy, em tha thứ tất cả và lại yêu anh. Em nhận thấy ở anh sự thay đổi rõ ràng và thiện chí. Anh không nhậu nhẹt với bạn bè, anh chuyển công ty để không chạm mặt cô ấy nữa... Mọi chuyện đã bắt đầu dễ chịu hơn.
Sự đời thật chẳng ai biết trước điều gì. Sau 3-4 năm chung sống như vợ chồng, anh lại nói lời chia tay. Nhưng lần này, em đã níu kéo anh bằng mọi cách. Em nói cho gia đình hai bên rằng chúng ta "sống thử". Bố mẹ em té xỉu còn nhà anh nhìn em với đôi mắt hoàn toàn khác. Dù trước đó, mẹ anh rất quý em nhưng giờ với bà, em là đứa con gái dễ dãi, không đàng hoàng và chẳng biết giữ mình. Bố mẹ em bị mang tiếng không biết dạy con.
Kết quả của một mối tình 8 năm thật quá đắng cay. Bài học này suốt cuộc đời em cũng không thể nào quên và mong rằng những cô gái khác đừng nhẹ dạ, cả tin như em. Tình yêu không có chỗ cho sự mù quáng.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu em trong lén lút Cả gia đình và họ hàng nhà em đều không chấp nhận chuyện em yêu tôi - người đàn ông đã trải qua một đời vợ. Tôi đã có vợ và hai con trai. Chúng tôi chung sống với nhau được 12 năm thì chia tay. Tài sản được chia làm đôi, mỗi người một nửa. Chúng tôi có bốn cửa hàng. Sau...