Gửi người chồng em đã từng yêu!
Bỗng thấy mình cô đơn thật nhiều! Đã cố dặn lòng thôi đừng buồn nhiều nữa mà lòng cứ thấy dâng lên tê tê, buôn buốt…
Người ta nói sống hạnh phúc khi ít nhất có một người bạn tri kỷ để tâm sự, một người mà mỗi khi buồn mình lại nghĩ ngay đến họ, mỗi khi vui lại muốn nhấc điện thoại lên để kể cho họ nghe, mỗi lúc thấy bâng khuâng hay cô đơn thì người đầu tiên ta muốn gặp là họ, chỉ để nói những chuyện không đâu, chỉ để xả cơn tức tối trong lòng, chỉ để trút nỗi giận hờn… Và họ- họ sẽ ngồi lặng yên để lắng nghe ta nói, cho ta một bờ vai để dựa mỗi khi thấy mệt mỏi quá, cho ta một cái ôm trìu mến khi lòng ta quá nỗi đơn côi, cho ta một lời động viên dù rất giản đơn nhưng thật ấm lòng mỗi khi ta thất vọng tràn trề… và có khi chẳng cần nói thêm điều, chỉ nhìn vào mắt ta họ cũng hiểu ta đang buồn và ta cần họ biết nhường nào?! Nhưng với mình, người đó không xuất hiện, không bao giờ có, chưa bao giờ có… Thấy mình thật bất hạnh quá!
Còn chồng! Anh chỉ là chồng em, không thể là người bạn tri kỷ như em mong muốn và chắc là em đối với anh cũng vậy, vì giữa hai ta quá khác biệt, có một khoảng cách vô hình thật lớn ngăn cách em đến gần anh hơn dù rằng em luôn cố gắng và đã cố gắng thật nhiều! Và rồi em lại tự trách mình, chắc lỗi tại em quá ư viển vông và lãng mạn, chắc tại em đã sống quá khép kín… và trăm ngàn lý do nữa em cố nghĩ ra để thay đổi mình, để hợp với anh hơn nhưng không phải chỉ riêng em cố gắng được thôi đâu anh… Em nhận ra anh đã quá vô tâm với cảm xúc của vợ, anh không biết em khóc khi nào, em khóc vì sao và đôi khi anh không biết đằng sau nụ cười của vợ là đôi mắt vẫn đẫm buồn. Cũng chẳng trách anh được vì bản tính anh vốn thế, nhưng cũng không phải thế! Em vẫn thấy anh luôn là chỗ tâm sự tin cậy cho những người bạn của anh, những cô bạn đồng nghiệp, những cô em họ… Anh vẫn cho họ những lời khuyên tốt và có thể đồng cảm với nỗi buồn của họ, anh vẫn có thể nhận ra trong ánh mắt họ có điều gì u uẩn và anh nói với em thế, kể với em thế và em chạnh lòng, thấy có gì đó như nhói buốt… như thế đâu phải anh vô tâm, hay chỉ là vô tâm với riền mình vợ anh, hay chỉ là anh mãi không thể mở khóa trái tim em?!
Video đang HOT
Em nhận ra anh đã quá vô tâm với cảm xúc của vợ… (Ảnh minh họa)
Và hằng đêm, trước khi chìm vào giấc ngủ em lại trăn trở với những suy nghĩ: làm sao để hai vợ chồng hiểu nhau, có thể chia sẻ với nhau như những người bạn. Lỗi tại anh vô tâm hay tại em quá khép lòng? Em có nên cố gắng thay đổi anh? Hay em nên tự thay đổi chính mình? Nhưng khi em còn đang băn khoăn với những câu hỏi đấy thì em không nhận ra mình đã thay đổi, em đã trở nên vô cảm với mình hơn, em đè nén mọi cảm xúc của mình lại, quên đi con người mình trước đây đã từng sống – rạo rực, đầy đam mê và mơ ước-em đã quên mất chính em!
Em tự an ủi mình, thôi đành thế, có lẽ duyên nợ từ kiếp trước nên bây giờ ta phải trả nợ duyên nhau. Có lẽ kiếp trước em đã nợ anh ân tình lớn lao nên kiếp này em phải trả anh bằng những ngày tháng đau khổ, dằn vặt và hy sinh. Em chấp nhận hy sinh tất cả cho anh, cho mối duyên nợ này. Dù có thế nào em cũng không cố gắng tự tìm cách rời xa anh một lần nữa… Em biết, rồi một ngày nào đó anh sẽ trả lại em hết bao nhiêu đau khổ em đã gây ra cho anh, và còn gấp nhiều lần hơn nữa nhưng em bằng lòng đón nhận tất cả không hề oán trách. Đã có những lúc em nghĩ và mường tượng ra cái ngày đen tối ấy, ngày em phải nhìn anh bên một người khác, dành tất cả tình cảm cho một người đàn bà khác nhưng biết đâu em lại thấy nhẹ lòng, nhưng biết đâu thấy anh hạnh phúc thì em mới hạnh phúc?!
Em vừa nghe ai đó nói: nháy mắt là hết một kiếp người! Ừ thôi, đời người ngắn ngủi, dù đau khổ, hờn ghen, yêu thương hay hạnh phúc, nhớ nhung cũng tan thành cát bụi, thành mây khói mà thôi! Vậy nên em cũng chẳng muốn suy nghĩ nhiều nữa, để cho lòng mình thanh thản, để cuộc sống êm đềm trôi và dù sóng gió bão giông đến em cũng không làm mình tổn thương, em sẽ sống vì một điều, một điều còn hư vô với em…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu và nỗi nhớ
"Yêu là chết ở trong lòng một ít". Có phải khi yêu người ta thường cho đi một ít mà đến cuối cùng trong lòng chỉ "chết" đi có một ít hay không?. Còn đối với em, em không biết mình yêu anh đến độ nào nhưng giờ này đây cả trái tim em đã "chết" đi.
Cũng chính em đó mà sao lúc thì em yêu anh thật nhiều lúc thì em lại "giận" anh thật nhiều. Em rất sợ mỗi khi bắt gặp hai chữ "Tình yêu" bởi vì "Tình yêu" làm cho em cảm thấy hạnh phúc nhưng cũng chính tình yêu làm cho trái tim em tan nát, đau nhói. Có những sóng gió mới biết được tình yêu ôi sao mong manh quá. Không phải cứ yêu là được đáp lại tình yêu. Cho đi thật nhiều nhưng nhận lại chẳng được bao nhiêu. Tình yêu là lúc ta cảm thấy thật hạnh phúc và cả những lúc nỗi cô đơn ngự trị trong tâm hồn. Đó mới thực là ý nghĩa của tình yêu. Nhưng anh có biết em cũng đang khao khát được yêu thật mãnh liệt.
Tại sao cũng chính là bản thân ta đó mà lại mâu thuẫn đến thế: chán ngán tình yêu nhưng lại khao khát tình yêu. Có những lúc tưởng chừng như mọi thứ đổ sụp xuống dưới chân nhưng em vẫn cố gắng gượng dậy. Em cần một ai đó quan tâm, dù chỉ là một chút thôi. Cuộc sống của em cứ trôi đi âm thầm sau khi chúng mình chia tay nhau, em chỉ biết mỗi ngày mình phải cố gắng thật nhiều vì anh, vì tình yêu em dành cho anh. Thời gian đối với em quả là một cơn ác mộng. Có những khi nhớ anh da diết, muốn gặp anh vô cùng, em chỉ biết vùi vào giấc ngủ để có thể được gặp anh, chuyện trò với anh "trong giấc mơ". Tỉnh dậy em sợ hãi vì nỗi cô đơn, sự tuyệt vọng lại vây quanh lấy em. Anh ở nơi đâu? Chờ đợi anh mà tim em đau nhói. Chờ đợi anh mà sao em lại tuyệt vọng đến thế! Thường khi chờ đợi, người ta có một niềm tin để làm chỗ dựa tinh thần. Còn em, chờ đợi anh - em chỉ biết chờ đợi thôi bởi vì anh không hề tạo cho em một niềm tin. Đã từ lâu lắm rồi em chưa có được một nụ cười thật sự hạnh phúc, kể từ ngày anh bước ra khỏi cuộc đời em. Mỗi lần nghe bài hát "Đêm nghe tiếng mưa", cứ ngỡ là em đấy, người cũng chờ đợi anh : "Người hỡi nhớ anh biết bao bao đêm rồi, thế nhưng tiếng yêu ngày xưa vẫn còn đâu đó lắng trong tiếng mưa từng đêm.
Yêu anh và yêu anh mãi dẫu nay đã xa cuối trời. Tim em càng thêm thao thức mỗi khi thấy mưa lại rơi." Em nhớ anh lắm. Càng nhớ anh em càng khóc thật nhiều. Có những đêm em thức thật khuya không sao ngủ được vì nghĩ về anh. Em nhớ những kỷ niệm của hai chúng ta. Nó thật đẹp và lãng mạn phải không anh. Chưa bao giờ những ký ức ấy phai mờ trong tâm trí của em cả. Em nhớ lắm những lúc hai đứa đi chơi lúc anh còn "bươn chải" với cuộc sống, anh nói: "miễn là hai chúng ta ở bên cạnh nhau là được rồi", chỉ cần ở bên cạnh anh là em đã cảm thấy hạnh phúc lắm rồi. Anh từng nói với em, anh chỉ có trái tim yêu đầy nhiệt huyết dành cho em thôi ngoài ra anh không có bất cứ gì ngoài hai bàn tay trắng. Anh biết không, em yêu anh không phải vì điều gì khác mà em yêu anh chỉ vì anh là anh, vì trái tim anh dành cho em. Thắm thoát mà đã gần bốn năm rồi phải không anh, gần bốn năm chúng mình quen biết nhau. Cũng ngần ấy thời gian em yêu anh. Và em không biết mình phải cần bao nhiêu lâu để có thể quên được anh - có khi là cả một đời. Em đã đọc được đâu đó những dòng chữ như thế này: "cuộc sống luôn dành cho ta những niềm vui...và cả những nỗi buồn, những người bạn ...và cả những cảm giác cô đơn, những cuộc vui ...và cả những khoảng lặng". Đúng vậy, nếu như chỉ có niềm vui thôi thì chúng ta không thể nào cảm nhận được những đau khổ mất mát của người khác trong cuộc sống, nếu như lúc nào cũng có những người bạn bên cạnh thì chúng ta không thể nào cảm nhận được cảm giác cô đơn đáng sợ đến dường nào, nếu như chỉ có những cuộc vui thôi thì sẽ không có những khoảng lặng để ta suy ngẫm về tất cả những chuyện đã qua. Có lẽ chính những điều đó nói với chúng ta nên biết quý trọng những gì mình đang có. Những gì đánh mất đi rồi mới biết nó quan trọng với chúng ta như thế nào. Khi anh ra đi rồi em mới nhận ra một điều rằng anh quan trọng đối với em biết bao và anh là một người không thể thiếu trong cuộc đời của em. Em yêu anh, tình yêu chân thành tận sâu trong trái tim em. Em giống như một loài "hoa xương rồng" mỏng manh chìm vào trong những đêm mưa thật buồn, "để mình em mang cô đơn lòng nhớ anh, giọt sầu đắng trong đêm cuốn mưa giông mà hình bóng vẫn mãi ở quanh đây". Hình bóng của anh lúc nào cũng ở đây trong trái tim em. Thời gian đã tạo khoảng cách giữa hai chúng ta. Mỗi lần đi trên những con phố quen thuộc, mỗi góc phố, mỗi hàng cây đều gợi trong em những kỷ niệm ngọt ngào. Mọi thứ vẫn còn đây mà giờ anh xa xôi quá. Em chờ đợi được gặp anh, đi bên anh mỗi khi chiều về nhưng hôm nay anh đang ở đâu. Càng yêu ta càng thấy: có tình yêu thì khó mà mất tình thì quá dễ.
Hôm qua mới yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi. Mất sạch như người đi buôn mất hết vốn liếng. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có một kẻ khác đang hạnh phúc. Và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì một người khác cũng đang đau khổ vô cùng. Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau. Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng nặng nề". "Sống trên đời sống cần có một tấm lòng, để làm gì em ơi? Để gió cuốn đi". Đoạn kết tình yêu của em thật buồn.. Thiên đường tình yêu mà anh từng nói với em, có lẽ em sẽ không bao giờ chạm tới được. Thiên đường ấy quá xa vời với em. "Giờ xa anh nhưng em sẽ nhớ anh người ơi !". Dù xa anh nhưng em vẫn mãi yêu anh. Mãi mãi tình này vẫn không phai. Mong anh sớm quay về với em, chúng mình bắt đầu lại một tình yêu mới nha anh. Hay là "giấc mơ chỉ là giấc mơ" để "đêm nay lại một đêm nữa em nhớ mong anh đến từng phút giây trôi qua êm đềm. Anh đang ở một nơi xa, em nhớ mong anh vô cùng. Ước sao mình được cùng chung đêm nay. Giấc mơ chỉ là giấc mơ".
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhớ anh thật nhiều! ""Em yêu anh nhiều lắm! Sao anh nỡ dối lừa em để cuộc đời này trở nên vô nghĩa"... ĐIỀU GIẢN DỊ Hoàng Lan Trời về đêm nghe lòng sao lạnh giá, Chợt bồi hồi xao xuyến những ngày qua. Nhớ về em với muôn sự yêu thương, Hồng Nhung ơi, anh nhớ em nhiều lắm! Trong anh, anh luôn hướng về nơi...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Sau khi phát hiện "vết muỗi đốt" trên cổ chồng, tôi không ngờ lại phải ly hôn vì lý do... chồng thất tình

Nửa đêm nghe tiếng khóc bên phòng con rể, tôi hốt hoảng đẩy cửa vào thì thấy con gái đang quỳ trên nền nhà cầu xin chồng giải thoát

Mẹ tôi nhập viện sau khi phát hiện con dâu mua món đồ lạ xa xỉ đặt chình ình giữa nhà

Con dâu vừa về nhà vào đêm muộn, bố chồng U80 liền gõ cửa phòng và nói một điều khó tin

Chồng mất việc nhưng vẫn không chịu bán ô tô trả nợ

Em chồng mua thêm nhà hỏi vay tiền tôi trong khi nợ mua căn nhà trước chưa trả

Bị mẹ chồng rêu rao lười chảy thây, nàng dâu cao tay đáp trả khiến bà tức điên

Món quà lúc nửa đêm từ mẹ chồng cũ khiến tôi bật khóc

Mẹ chồng đã làm điều không thể tin nổi và tôi buộc phải quay về nhà mẹ đẻ trong sự cay đắng vô cùng dù mới vừa sinh con

Mẹ chồng bệnh, tôi đến thăm thì chứng kiến cảnh bà ân cần cho tiền con dâu cũ, còn nhắc một chuyện khiến tôi tức nghẹn họng

Xem phim "Sex Education", người đàn ông cứng rắn như tôi đã rơi nước mắt, nhận ra mình là một ông bố THẤT BẠI chỉ vì sai lầm này

Con trai đòi cưới bạn gái bị trọng bệnh, tôi có nên ngăn cản?
Có thể bạn quan tâm

Núi Paektu của Triều Tiên được đề cử là Công viên địa chất toàn cầu
Du lịch
08:09:31 04/03/2025
Israel vận động Mỹ giữ căn cứ Nga ở Syria?
Thế giới
08:06:09 04/03/2025
Lần đầu trái đất và 7 hành tinh xuất hiện trong cùng một hình ảnh
Lạ vui
08:00:59 04/03/2025
Nữ chính phim 18+ giành chiến thắng gây 'choáng' ở Oscar 2025 là ai?
Sao âu mỹ
07:46:27 04/03/2025
Chế Thanh: Gác cải lương chuyển sang nhạc trẻ, tôi đổi đời chỉ với một ca khúc
Tv show
07:41:26 04/03/2025
Sao Việt 4/3: Con trai Xuân Bắc lớn phổng phao, Lan Ngọc khoe vẻ gợi cảm
Sao việt
07:37:11 04/03/2025
Cha tôi, người ở lại - Tập 7: Mẹ cố tình xát muối vào vết thương lòng của con trai
Phim việt
07:33:07 04/03/2025
ĐTCL mùa 13: 3 đội hình sắp "hóa rồng" ở meta mới nhờ Riot "hồi sinh" mạnh mẽ
Mọt game
07:33:01 04/03/2025
Chuyện gì đang xảy ra với Thanh Sơn?
Hậu trường phim
07:26:10 04/03/2025
Phim 18+ gây bão Oscar 2025: Nữ chính xinh đẹp nóng bỏng vô cùng, không xem chắc chắn sẽ hối tiếc!
Phim âu mỹ
07:07:18 04/03/2025