Gửi một người mang tên dòng sông
Anh yêu ơi! Lẽ ra em không bao giờ được phép gọi anh như thế. Lẽ ra em chỉ được gọi anh là một người đồng nghiệp bình thường như tất cả những người đồng nghiệp khác bởi vì đã có một người phụ nữ kịp trở thành vợ của anh trước khi em biết anh.
Lý trí thì nói thế nhưng trái tim lại có những lý lẽ riêng của nó mà lý trí không thể kiểm soát nổi. Con tim chỉ muốn hét lên rằng: Em yêu Anh. Em yêu Anh đến cháy lòng. Anh bảo rằng anh muốn nghe câu nói đó n lần, thì đây, anh yêu ơi , em cũng sẽ nói đủ n 1 lần đến tai anh rằng Em yêu Anh biết bao.
Anh yêu! Em gặp anh khi em đã trải qua những tháng ngày đau khổ đến dại người vì một người đàn ông, vì một tình yêu. Nhưng rồi tất cả đã qua. Em đã tiếp tục sống và bị cuốn vào vòng xoáy của đời thường. Em lấy chồng, sinh con, làm vợ, làm mẹ…với biết bao bon chen lo lắng của đời thường. Trái tim em đã đóng chặt để làm tròn bổn phận và trách nhiệm. Em tưởng rằng mình cứ sống như thế được mãi. Cho đến một ngày, ngày hôm ấy. Anh đã đ.ánh thức con tim đã say ngủ của em. Anh khơi dậy ngọn lửa tình yêu mà em đã cố tình dập tắt. Thế là em yêu Anh. Yêu như điên, như dại. Yêu như chưa bao giờ yêu.
Mỗi khi nghĩ đến anh, tim em lại nhói lên và cả người như có điện. Em đã qua rồi cái t.uổi bồng bột và nông nổi vậy mà sao vẫn hồi hộp chờ đợi một tin nhắn của anh, vẫn run lên khi anh nắm tay em, vẫn nhớ đến cháy lòng một ánh mắt, một nụ cười, một giọng nói…lạ thế. Em không được phép yêu anh, em biết, nhưng em vẫn yêu, chỉ để yêu, không thể làm khác được. Em ngàn lần cảm ơn anh vì đã cho em được biết rằng tình yêu là điều có thật giữa cuộc đời này. Cảm ơn anh, anh nhé. Em Yêu Anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em xin lỗi anh
Em không biết phải diễn tả thế nào nỗi ngạc nhiên của em khi đọc một bài "Gửi người anh yêu", giọng văn ấy sao giống như giọng của anh gửi em và nội dung chuyện tình yêu của mình quá.
Em những tưởng sau ba năm chia tay, em quay lại với anh thì sẽ mãi mãi ở bên anh như những ngày trứơc em vẫn hay suy nghĩ vậy.Thế nhưng, lại một lần nữa em lại nói tiếng chia tay anh. Lại làm anh đau, mà cái đau này lại càng đau đớn hơn lần trứơc vì anh đã đặt quá nhiều hi vọng vào em. Mong anh hãy hiểu cho em, lần này quay lại với anh, trong em đã có quá nhiều suy nghĩ và so sánh. Em luôn để ý kiểm tra xem tánh "lấc cấc" như nhà em nói về anh có còn không? Anh đã sửa nó chưa? Rồi lại thêm tánh "gia trưởng" của anh nữa. Xem như là lần này quay lại với anh, em luôn cầm theo"quyển sổ chấm điểm"(như anh đã nói) để chỉ cần thấy anh có lỗi là trừ điểm.
Điều đó đúng rồi anh ạ, vì em không còn nhỏ nữa, em phải lựa chọn để biết ai là người xứng đáng để em trao cụôc đời mình chứ. Em không muốn kể lể nhiều, chỉ biết rằng giờ đây xa anh, em vẫn nhớ anh, nhưng có lẽ phải như vậy thì tốt hơn anh ah. Em muốn xa anh để nhớ về anh hơn là ở gần để toàn nghĩ về những điều chưa hoàn thiện của anh mà mệt mỏi thêm, lại thêm sẽ làm cho gia đình em buồn, lo lắng khi biết em quay lại với anh.
Cuộc sống của em do ba má em sinh ra thì cuộc đời này em sẽ làm tất cả để ba má của em vui lòng. Dù cho cuộc đời sau này của em thế nào em cũng chấp nhận ôm nỗi buồn mình em biết thôi anh ạ. Em chỉ cầu mong anh sẽ tìm đựơc một người con gái yêu anh thật nhiều như em đã yêu anh lúc trứơc, sẽ lo lắng cho cuộc đời của anh. Anh hãy cưới vợ đi anh, đừng gây lộn với ba nữa, đừng để ba phải đ.ánh anh nữa. Em rất đau lòng khi nghe anh nói điều đó anh biết không. Sắp tới em sẽ chấp nhận về với người ta anh ah, để kết thúc cái vòng lẩn quẩn của chúng ta. Anh đừng chờ đợi em nữa anh nhé. Em vẫn yêu anh. Nhỏ của anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em sẽ mãi yêu anh Anh thân yêu, có lẽ giờ này anh cũng đang ở bên người con gái ấy nhỉ. Vẫn biết rằng em chẳng có quyền gì để trách anh vì em là người đã bỏ anh ra đi mà, nhưng sao giờ đây khi nghĩ đến cảnh anh đang ở bên người đó em chợt thấy nhói lòng mình. Em vẫn tự nhủ rằng...