Gửi Mèo con của anh
Anh sẽ mãi nhớ em và trân trọng những gì anh đã có, một tình cảm chân thành. Ngồi một mình chiều nay trong cái nắng yếu ớt của dẻo cao bỗng dưng anh nhớ về em da diết, nỗi nhớ về tình yêu đã ra đi hơn 7 năm qua. Một thời gian không quá ngắn ngủi phải không? Nhưng chừng thời gian đó không thể xoá hình bóng em khỏi tâm trí anh.
Em có còn nhớ không? Mình học cùng trường, thuê trọ cùng xóm trọ bao nhiêu kỷ niệm vui buồn, bao nhiêu yêu thương đều con nguyên trong anh. Anh yêu em khi anh đã ra trường và đi làm còn em thi bắt đầu khoá học. Tình yêu cứ lớn dần và cũng đã trải qua hơn 3 năm có nhau. Rồi anh về làm việc ở thành phố gần nhà em. Khi em ra trường em đi làm tình yêu vẫn anh và em vẫn dành cho nhau thật chân thành và giản dị.
Một ngày hè năm ấy em chuyển về tỉnh khác công tác theo đúng ngành, nghề đào tạo còn anh anh vẫn theo con đường kinh doanh mà anh đã chọn.
Nhưng tin sét đánh từ trên trời xuống đầu anh khi em đến chào anh trong lặng lẽ em muốn xa anh nhưng em không muốn chia tay anh và anh cảm nhận được từ đôi mắt của em. Anh hiểu vì khi có em anh cũng chưa chắc anh đã làm cho em được những gì em mong muốn anh đã để em đi xa anh và anh chỉ còn biết động viên em đi cho chân cứng đá mềm. Em không cần quay lại nhìn anh và em đã ra đi nhưng thật lòng anh cảm thấy hụt hẫng và đau đớn. Anh đã từ bỏ thành phố và ra đi về nơi thật xa để không còn nhớ em nữa và anh đã chọn cho riêng mình một khoảng trời đó là nơi vùng cao quanh năm sương mù này nhưng anh đã làm gì được để không nhớ em. Anh vẫn không làm được điều ấy.
Những ngày tháng đã qua anh đã cố quên đi và cố không nhớ về nó nữa nhưng tất cả những nỗ lực trong anh mà trên đường đời của anh đã từng vượt qua được nhưng duy nhất em làm anh không thể quên em được. Em đã đi xa theo những gì em mong muốn. Anh sẽ không níu kéo em nữa vì anh không làm gì cho em được.
Video đang HOT
Anh sẽ không níu kéo em nữa vì anh không làm gì cho em được (Ảnh minh họa)
Anh sẽ mãi nhớ em và trân trọng những gì anh đã có, một tình cảm chân thành. Nhưng khi con người ta dùng tình cảm chân thành thì chưa đủ phải không em.
Ngày anh ra đi về nơi xa xôi này anh đi để quên đi niềm đau và giờ anh sẽ lại ra đi nhưng em ơi anh phải đi về đâu khi nơi nào anh cũng thấy em. Anh phải làm gì để có thể quên em.
Ngày em đến thật dịu dàng như những tia nắng ban mai ùa vào anh như sưởi ấm con tim băng giá. Vẫn mơ về một tình yêu mà sáu năm ấy chỉ là vô vọng. Anh sẽ không thể quên em vì anh biết anh vẫn không thể quên em dù anh đã cố gắng rất nhiều. Nhưng thôi chắc rằng con người ta khi cô gắng điều gì rồi chắc chắn mình sẽ làm được chỉ cần mình có nghị lực vượt qua phải không?. Anh sẽ vượt qua được vì anh biết anh vẫn sống và làm việc như vậy trong những năm tháng qua khi anh vẫn không có được người anh yêu thương bên cạnh.
Đã gần 7 năm trôi qua từ khi xa em và ngày mình bên nhau giờ hơn 10 năm rồi em ạ. Tình yêu vẫn nồng nàn anh dành cho em thật nhiều. Nhưng khi duyên phận không còn anh đành giữ lại để làm kỷ niệm. Anh chỉ mong em ở nơi nào đó em sẽ luôn khoẻ mạnh, công tác thật tốt và có một gia đình hạnh phúc như em từng mong muốn.
Anh cũng sẽ cố gắng hiến dâng trọn tuổi thanh xuân và cuộc đời cho vùng cao này nơi mà những con người ở nơi thanh phố đông đúc không tưởng tượng được cuộc sống như thế nào. Anh sẽ cố gắng công tác và cống hiến để hy vọng anh làm được một việc nào đó cho đất nước, cho xã hội rồi anh cũng sẽ ra đi để anh không còn trông thấy em trong nỗi nhớ.
Theo 24h
Thật lòng anh rất nhớ em!
Anh luôn dành cho em một tình yêu chân thành nhất, chúc em hạnh phúc. Thời gian đi qua để lại cho con người ta muôn điều hối tiếc, có lẽ hối tiếc nhất cuộc đời này của anh là không được bên em. Giờ em đã ở nơi phương xa còn anh lẻ loi nơi này, để rồi trong từng giấc mơ hay những lúc làm gì anh luôn nghĩ tới hình bóng em - hình bóng người con gái mà anh mãi yêu. Đối với anh giờ học hành, sự nghiệp, đã ổn định nhưng trong sâu thẳm trái tim này anh thấy vô cùng trống vắng em ạ, anh không thế nào sống được như ngày xưa được, miệng anh luôn vui cười hòa đồng với bao người xã hội, trong công việc anh luôn cởi mở và chiếm được cảm tình từ nhiều người, nhưng mỗi khi thấy bạn bè, đồng nghiệp tay trong tay đi với người mà họ yêu thương anh thấy chạnh lòng vô cùng. Anh luôn tự dằn vặt trái tim mình sao mình quá ngốc nghếch vậy, lúc ấy sao mình không trưởng thành và kìm nén trong suy nghĩ một chút thì có sao đâu, để rồi giờ anh đã trưởng thành thì em đã mãi xa anh rồi.
Em à, em biết không anh không hiểu sao cứ như người mất hồn vậy, đôi lúc anh muốn kiếm một người con gái để anh gửi niềm thương nỗi nhớ nơi ấy, nhưng thật sự anh không thể nào làm được, mặc dù cũng có những người con gái luôn thương anh, chấp nhận anh này kia, nhưng anh không thể và mãi mãi không thể dành tình cảm cho họ được. Trái tim anh hình như đóng băng mất rồi em ạ, dù em đã xa anh rồi nhưng trong suy nghĩ và trái tim anh không hề thay đổi, anh vẫn mãi yêu em mà thôi, có đôi lúc anh nhấc máy lên muốn cầu mong em quay lại với anh như ngày xưa lắm, nhưng giữa lí trí và trái tim anh không biết phải làm sao. Trái tim mãi yêu còn lí trí thì mach bảo em có người con trai mới tốt hơn anh, quan tâm em rồi, anh cảm thấy ganh tị vô cùng, và thật sự anh không muốn mất em, nhưng anh không thể làm gì hơn, để rồi anh chôn dấu tình yêu thầm kín ấy trong lòng của anh mãi mãi.
Những lúc buồn hay cô đơn trong lòng anh chỉ biết tìm đến quán cà phê hay viết lên tường những dòng facebook mà vô nghĩ, không biết mình đang viết gì, cứ viết mãi những nỗi lòng trong tim với nỗi buồn khó tả, mọi thứ cử luẩn quẩn như mình đang mơ mộng những diều không tưởng vậy. Anh cứ mơ hồ như là em và anh chưa bao giờ nói hai từ chia tay vậy em ạ, nhưng em có hiểu đâu, anh biết em có người mới rồi, trong lòng anh rất buồn. Anh nghĩ người con gái mình yêu thương nhất giờ đã hạnh phúc bên người mới rồi, giờ mình có nói gì hay níu kéo thì đã muộn, nhưng dù sao anh cũng muốn nói trong sâu thẳm cả lòng này anh mãi yêu em. Anh không được bên em nhưng anh vẫn tin và chờ đợi một ngày em quay về, dù đấy chỉ chỉ là sự chờ đợi mong manh em ạ. Và một điều anh mong em hạnh phúc bên người mới thì đừng nói anh này kia em nhé, không phải anh vô tình viết lên facebook là dành cho ai đâu, anh viết về em mà không dám thể hiện thành lời mà cứ vòng vo em ạ, không phải anh muốn em khó xử này kia, nhưng đấy thực sự là nỗi niềm của anh. Em hãy hiểu chứ đừng trách anh, mỗi lần viết lên em cứ nghĩ anh cứ gò bó, dằn vặt em thì anh không bao giờ nghĩ vậy đâu, vì anh biết em đã không thuộc về anh nữa rồi mà đúng không nhỉ.
Anh luôn dành cho em một tình yêu chân thành nhất (Ảnh minh họa)
Mọi thứ đến với anh quá nhanh và xa anh cũng rất nhanh, để lại trong trái tim anh một niềm kí ức mà có lẽ người yêu nào đã yêu và đang yêu khi chia tay thì không thể nào không day dứt đến đau lòng. Em biết không sau mỗi tuần làm việc cuối tuần anh lại tìm đến biển, anh nhìn những con sóng, hay những con còng cứ bò quanh bờ biển mà lòng mơ hồ em đứng trước mặt anh như xưa vậy. Ảo giác hay là mơ hồ anh không biết nữa, có lẽ anh đang hoang tưởng cũng nên, cứ thế rồi anh âm thầm trong vô vọng. Những kí ức ngọt ngào có lẽ giờ với anh đã xa thật rồi, anh mãi là người mơ hồ trong vô vọng, anh cứ sống như một con người có lí trí mà không có sự rung cảm nữa rồi. Anh đi làm mà cứ làm cho hết thời gian, dốc hết sức mình với đầu óc vào công việc, còn học anh cũng vậy, mọi thứ đang nuôi lớn ước mơ của anh còn tâm hồn thì vô cùng trống rỗng kể từ ngày xa em, trong anh không gì nữa, anh chỉ biết trả lời câu hỏi ấy cho thời gian và vấn đáp cho qua những nỗi niềm tuyệt vọng mà thôi.
Anh không biết mình học lên cao này sẽ ra sao, hay chỉ là lấy học vị, hay là bổ sung cho công việc của anh nữa thật sự anh rất mệt mỏi em ạ, miệng thì lúc nào cũng mỉm cười còn trong lòng thì từng giọt lệ cứ tuôn rơi mà mấy ai biết anh có những suy nghĩ buồn như vậy. Anh giờ đây đã thay đổi hoàn toàn rồi, anh không còn là một con người lãng mạn như xưa nữa, anh thấy mọi thứ như một đống xô bồ, vô vị, anh luôn tự đóng khép lòng mình lại và khóa mình trong căn phòng hiu quạnh mà thôi. Anh ước gì giờ có liều thuốc gì ấy để anh có thể uống vào rồi anh có thể xóa tan đi ki ức về em, về những kỉ niệm khó quên ấy, thế sao mọi thứ khó với anh như vậy nữa, anh chưa bao giờ thấy khó trong vấn đề gì ngoài cuộc sống, học hành khó mấy anh cũng vượt qua và tốt hơn, công việc tuy áp lực nhưng anh cũng không bỏ cuộc, và biến mọi khó khăn thành đơn giản, còn kí ức về em sao anh xóa mãi cũng không được em ạ. Anh không biết làm sao có thể quên em để bắt đầu lại tất cả nữa, anh không mang lại hạnh phúc cho em được rồi anh mãi đau trong tim này, em đã để lại trong tim anh một khoảng trống có lẽ thời gian dài hay cuộc đời này anh mới xóa được.
Có lẽ giờ anh viết thế này cũng chỉ là nỗi lòng của một người xa người yêu mà thôi, thật lòng trong tâm trí anh em mãi là người anh yêu nhất, nhớ em mà anh âm thầm chịu đựng và nén chặt nỗi nhớ ấy vào tim mà thôi. Anh mong rằng khi em đọc được lá thư này em sẽ hiểu anh hơn, anh luôn dành cho em một tình yêu chân thành nhất, chúc em hạnh phúc.
Theo 24h
Tha thứ cho anh dù chỉ một lần Xa em rồi anh mới biết em quan trọng trong trái tim anh như thế nào. Em à! Mình yêu nhau cũng được 3 năm rồi em nhỉ? Nhưng sao trái tim anh lúc này đau nhói quá như muốn vỡ ra từng mảnh. Ba năm qua mình đã có biết bao kỷ niệm, biết bao nỗi buồn mà nỗi buồn đó lại...