Gửi em thân yêu!
Hãy nhớ rằng tôi luôn bên cạnh em… (Ảnh minh họa)
Em có biết, tôi đã rất vui mừng khi được cùng em đi chơi vào chiều thứ 7 (dẫu rằng nỗi hoài nghi trong tôi cũng có thừa). Em bảo, người ta dành ngày thứ 7 cho người yêu, những ngày còn lại thì dành cho bạn bè và người thân. Vậy có phải hôm nay là ngoại lệ?
Em gọi một li cà phê đen không đường không đá trong sự ngỡ ngàng của tôi và của anh bồi bàn. Tôi hỏi em uống được chứ? Em cười nói: Xá gì! Ngậm Đắng Nuốt Cay là món em vẫn thường ăn mà. Tôi không hiểu nhưng cũng chẳng hỏi thêm. Tôi cũng kêu một li giống y như của em để cùng cảm nhận.
Nhấp một ngụm cà phê không đường, tôi cảm thấy nghẹn đắng. Khó nuốt vô cùng nhưng lỡ kêu rồi tôi phải uống hết mới thôi. Em không thấy nó đắng ư, sao khuôn mặt thản nhiên đến lạ lùng? Tôi những tưởng em sẽ nhăn nhó lên ấy chứ. Tôi nhìn em, nhìn vào tận sâu trong đáy mắt. Uh! Em cũng đang nhìn tôi đấy, và em nhoẻn miệng cười, nhưng nụ cười ấy sao mà gượng gạo, dối gian. Em ngồi đây, ngay bên cạnh tôi thôi, mà sao tôi thấy xa xôi quá. Em nhìn tôi đấy, nhưng chắc là em chẳng thấy tôi đâu. Tôi biết bây giờ trong lòng em nhiều ngổn ngang, nhiều hờn tủi. Cuộc sống này là thế đấy em ạ! Có nhiều chuyện chúng ta chẳng thể làm theo ý mình. Chúng ta vẫn cứ phải xoay như chong chóng, xoay theo cái sợi dây mà người ta thường gọi là số mệnh của cuộc đời.
Giá em nức nở nghẹn ngào thì lòng tôi đỡ tê tái hơn… (Ảnh minh họa)
Em có tin vào số mệnh không nhỉ? Tôi thì có tin đấy nhé! Chẳng phải em ước mong được sống ở một làng quê yên bình bên dòng sông Mã êm trôi, thế nhưng số phận lại đưa đẩy em đến chốn thị thành náo nhiệt và xô bồ này ư? Chẳng phải em đã cố gắng rất nhiều để chứng tỏ rằng xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều nhưng kết quả như em thấy đấy. Chẳng phải em đã lớn tiếng nói với tôi rằng em rất tin vào tình yêu của mình đấy sao? Em cười hết cỡ cho lòng tôi đắng cay. Em ca hát mà tâm trí tôi rối bời. Em cứ vui tươi hớn hở cho con tim tôi chết lặng. Em cứ bướng bỉnh vậy đi, nhưng nỗi ưu tư trong em tôi biết là có thừa. Giá em nức nở nghẹn ngào thì lòng tôi đỡ tê tái hơn.
Video đang HOT
Em ạ! Đừng cố gắng giấu nhẹm nỗi đắng cay của riêng mình làm gì, bởi như thế em sẽ thấy khó thở lắm đấy. Đôi vai tôi, em bảo là gầy guộc quá nhưng sẽ chẳng hề gì nếu em gục đầu vào nó mà khóc. Em không nhất thiết phải kể cho tôi nghe chuyện gì đang xảy đến với em (vì tôi hiểu có nhiều chuyện không thể nói ra mà), nhưng xin em đừng có cười hết cỡ và nói chuyện bâng quơ để dối tôi và dối chính lòng mình. Em cứ việc im lặng suy tư mà không cần bận tâm đến sự có mặt của tôi. Em cũng có thể khóc nếu thấy như thế sẽ dễ chịu hơn. Và nếu em cần có một bờ vai để tựa vào nức nở, thì hãy nhớ rằng tôi luôn bên cạnh em nhé! Tôi chẳng yêu cầu ở em điều gì đâu, chỉ mong em có một nụ cười thật vẹn toàn.
Tôi mong rằng cuộc sống nghiệt ngã này đừng lấy đi nụ cười và ánh mắt hồn nhiên thuở nào của em.
socohumtp@yahoo.com.vn (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Tình yêu và giọt nước mắt
Có những lúc anh tự hỏi lòng sao yêu em nhiều đến thế?! (Ảnh minh họa)
Dẫu vẫn biết rằng tình yêu của em dành cho anh không trọn vẹn, nhưng tim anh lúc nào cũng hướng về em. Dẫu có sông cạn đá mòn thì tình em trong tim anh vẫn không khi nào thay đổi.
Sài Gòn một buổi chiều buồn, em khóc nức nở, giọt nước mắt lăn dài trên má, anh khóc với những giọt nước mắt chảy ngược vào tim, rồi vỡ òa như mưa trút nước, thế là mình xa nhau.
Một mối tình gần ba năm, có thể chưa phải là dài nhất nhưng cũng chẳng phải ngắn. Chúng ta đã trải qua đắng - cay - ngọt - bùi sớm tối luôn có nhau nhưng giờ lại hai đứa hai phương biết bao giờ gặp lại.
Anh biết, trong em có hàng tá lý do để buộc mình phải xa anh, quên anh và anh không như thế, anh có hàng ngàn lý do để yêu em. Có những lúc anh tự hỏi lòng sao yêu em nhiều đến thế?!
Anh biết, xa anh, nhưng em lúc nào cũng hướng về anh, lúc nào cũng mong anh mọi việc đều như ý và hằng đêm, những kỷ niệm cứ oài về trong em. Còn anh, không lúc nào quên em, kể cả trong giấc mơ làm anh nhiều lần giật mình tỉnh giấc rồi còn lại ta với ta, một khoảng không dài vô tận.
Em hỏi, tại sao anh không chuyển phòng? Thật đơn giản, anh thật sự không muốn quên em! Em biết, như thế thì anh rất buồn, và anh cũng cảm thấy vậy, nhưng thà chịu buồn chứ không thể nào mình được phép quên em, lãng quên kỷ niệm.
Nếu thật sự còn yêu anh, đừng chạy trốn tình yêu nữa em à, tình yêu đôi khi hiện hữu ngay trước mặt mình mà chúng ta để tuột khỏi tầm tay rồi sau này tiếc nuối.
Tình yêu đôi khi hiện hữu ngay trước mặt mình mà chúng ta để tuột khỏi tầm tay... (Ảnh minh họa)
Anh biết, em đang kiếm tìm một tình yêu thật hoàn hảo, nhưng ai cũng là con người, không phải là thánh nhân em à, và em cũng đã từng nghe, hãy chọn người thật sự yêu mình chứ đừng nên chọn người mình yêu, vì như thế em cảm thấy hạnh phúc bước đầu nhưng đôi khi hối tiếc về sau.
Ngày xa em, lòng anh đau nhói, tim anh như ứa máu và ngàn vết dao đâm, những ngày vắng em, tim anh đập loạn nhịp và giấc ngủ không trọn vẹn. Bên ngoài anh một thân thể vững vàng nhưng ai biết rằng trong anh có một nỗi buồn miên man, một trái tim hụt hẫng, một sự trông ngóng không bến bờ.
Tình yêu và sự chia ly, nhưng thật sự được ở bên em, được yêu em gần ba năm, anh cảm thấy thật hạnh phúc. Anh cảm thấy hài lòng với những việc anh đã làm vì em: yêu em hơn chính bản thân mình, làm tất cả những việc vì em.
Và giờ đây khi không còn ở bên em, không chăm sóc em được nữa, càng yêu em bao nhiêu thì anh tự hứa với lòng mình phải sống tốt, hoàn thiện bấy nhiêu, phải đạt được tất cả mọi thứ để sau này anh nếu có thể, anh giúp đỡ được em, gia đình em trong lúc khó khăn.
Có một câu nói: yêu nhau nhưng chưa chắc đến được với nhau, nó thật sự thấm thía trong anh lúc này em à!
Kiếp này, anh may mắn được yêu, bên em gần ba năm, nếu được kiếp sau, anh mong được yêu em trọn vẹn một đời, ở bên em, anh thật ấm áp và hạnh phúc và em mới thật sự là người anh yêu!!
Tình yêu của anh!
gửi dtvan_89@yahoo...
vnt_85@yahoo.com.vn (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Nỗi buồn không tên Bỗng thấy mình sao cô đơn thế... (Ảnh minh họa) Mưa! Tây Nguyên mùa mưa, mưa suốt ngày, mưa liên miên... Một mình em trong phòng với trời mưa tự nhiên thấy lòng buồn mênh mông, bỗng thấy mình sao cô đơn thế. Cũng đã lâu lắm rồi kể từ ngày giã từ thời học sinh hôm nay em mới viết, viết về...