Gửi em kẻ thứ 3 như chị
Muốn làm người thứ 3 chen vào gia đình hạnh phúc, chị em mình cần có can đảm và sự thông minh, nhưng điều chúng mình nhận được không có gì ngoại sự tủi nhục ê chê em à.
Chào em, cô gái cũng từng là tình nhân như chị. Chị muốn hỏi em đã đủ bản lĩnh chưa để đối diện với một nỗi tủi hờn mang tên là tình nhân. Hãy nhớ, em phải vượt qua ích kỷ bản thân và cực kỳ tự chủ. Em chỉ được cảm nhận những giây phút ngắn ngủi bên cạnh anh ấy, những giây phút tình nhân xô bồ và chốc lát, những cái ôm còn chặt, những nụ hôn còn ấm, tấm lưng dựa vào nhau còn vững chãi và an nhiên.
Chị cũng từng nghĩ mình bản lĩnh và tự chủ nhưng là con gái mà, đâu tránh khỏi những giây phút chạnh lòng. Và vì không kiểm soát được nên chị đã để mất một thứ hạnh phúc mang tên là tình nhân. Chị từng có một người để gọi là “tình nhân”, với chị anh ấy là người bí mật và là “The First New Year’s kiss” của chị. Với chị, tình nhân là khi chữ thương nó vượt qua cả chữ yêu. Yêu có thể không yêu nữa nhưng thương thì làm chị day dứt đến cả cuộc đời. Chị thương anh ấy, thương vô bờ, thương đến dại khờ mà vẫn thương.
Bước chân vào thế giới của tình nhân bắt buộc em phải bản lĩnh và đứng vững hơn lúc nào hết khi phải đối diện với một nỗi tủi hờn chấp chới giữa hạnh phúc và cô đơn. Chị đã từ bỏ những mối quan hệ công khai để nép mình bên anh ấy với cái mác tình nhân. Với chị mối quan hệ tình nhân có một thứ cảm xúc nồng nàn hơn hết thảy và anh ấy là người mà hiện tại hay nhiều năm sau nữa chị cũng sẽ giữ mãi trong đáy tim và không để bất kỳ ai được chạm vào.
Chị nhớ cách anh ấy ôm chị từ đằng sau, bình yên đến lạ. Chị thích cách anh hôn lên trán mỗi lần chị khóc. Chị thích nép vào bờ vai rộng, tấm ngực vững chắc của anh ấy, đó là cả bầu trời của chị. Anh ấy đến và phá hết mọi nguyên tắc thói quen và trở thành ngoại lệ của chị.
Với chị, anh ấy là một chàng trai bình yên. Lúc tất cả sóng gió bão bùng như nhấn chìm, anh ấy đến bên cạnh, tựa vào vai anh ấy, mọi âu lo như quên hết. Rồi thì bỗng chốc khi mọi thứ bình yên, cả hai cùng biến mất khỏi cuộc đời nhau, lặng lẽ.
Video đang HOT
Là một cô gái từng là tình nhân, chị biết sẽ có một ngày em phải biến mất khỏi cuộc đời người em thương một cách nghiêm túc dù không biết là phải mất bao lâu và cố gắng bao nhiêu. Chị cũng vậy, sau những nỗi tủi hờn và việc không kiểm soát được cảm xúc, chị đã quyết tâm rời xa anh ấy và biến mất khỏi cuộc đời anh. Chị không biết mình sẽ mất bao nhiêu thời gian để quên anh, càng không dám đảm bảo bản thân thật sự sẽ quên được. Chị chỉ có thể như bây giờ, không ồn ào, không quậy phá, không vui, cũng không buồn, không nói chuyện cùng anh và anh chị chẳng thể nào giao nhau được nữa.
Ngày chị quyết định biến mất khỏi cuộc sống của anh là một ngày điện thoại nằm im, hộp thư đến nằm im, tin nhắn nằm im, rúc một mình trong chăn và nước mắt lúc nào cũng chực trào với nỗi nhớ mang tên tình nhân ấy. Chị đã rất cần anh ấy và buông bỏ một điều tưởng mình cần là một điều không phải dễ dàng gì. Chị cũng từng hứa với anh ấy sẽ tự biết bảo vệ bản thân mình, sẽ không để bất kỳ ai đến và làm tổn thương chị nữa, chính vì vậy chị đang khóa trái cửa trái tim, vô cảm với mọi mối quan hệ nhưng với anh, thì dù nhiều năm sau nữa chị cũng không vô cảm được.
Chị không muốn em phải chới với giữa một mối quan hệ không tên, mối quan hệ ấy sẽ bòn rút hết t.uổi thanh xuân của em, để rồi sau đó em sẽ phải chới với không biết nên làm gì với trái tim, với lý trí của mình trong những năm tháng còn lại. Với bất kỳ một cô gái nào cũng thế, trong lòng đều có một người đàn ông mà mỗi lần nhớ đến đều làm cô ta rơi lệ từ tim. Với chị, người đó là anh.
Anh và chị từng có một hộp thư chung mang tên là “nhật ký của tình nhân”. Chị cũng có một tài khoản blog riêng, một tài khoản tumblr riêng chỉ để viết về anh, về cảm xúc của chị mà anh không hề hay biết. Ngày hôm nay, sau khi rời khỏi anh, chị chẳng còn thiết tha vào điều gì, cũng chẳng mong đợi điều gì, thờ ơ với tất cả mọi thứ. Có những nỗi đau mà khiến con người ta khóc không khóc được, cười cũng không xong nhưng lại ảnh hưởng vô cùng lớn đến tâm lý và suy nghĩ.
Chị bản lĩnh và lạnh lùng hơn trước cũng bởi vì anh, chị muốn anh biết ngày nay dù không có anh bên cạnh chị vẫn vững vàng trước mọi sóng gió và cám dỗ. Chị vốn dĩ đã buông tay với tất cả những gì chếnh choáng phiền hà nhất của cảm xúc. Cô gái à, mỗi người chỉ có một trái tim, tự đau cho mình còn chưa xuể, em không yêu lấy mình, thì ai sẽ yêu em. Và xin đừng làm dư bị của ai cả, em xứng đáng được yêu nhiều hơn thế.
Theo Phunuvagiadinh.vn
Đau đớn vì chồng quá đam mê bồ bịch
Tưởng chừng sức mạnh của tình yêu sẽ vượt qua khó khăn vất vả, sẽ chẳng bao giờ có kẻ thứ 3 nào có thể xem vào vợ chồng mình. Nhưng đời không như tao mong muốn.
Vợ chồng tôi quen nhau như định mệnh trời sắp cùng câu chuyện tình cổ tích lại đươc tiếp diễn. Vui, buồn, ngọt, bùi, cay đắng... đầy đủ vị cho một tình yêu lãng mạn. Anh đến với tôi trong sự ngăn cản quyết liệt của gia đình, một mặt vì khoảng cách địa lý, mặt khác anh lại là đứa con trai duy nhất của dòng họ. Cuối cùng nhờ tình yêu mãnh liệt ấy, sau 2 năm tìm hiểu và thuyết phục gia đình, chúng tôi được ở bên nhau trong sự cho phép hai bên nội - ngoại. Hạnh phúc như vỡ òa khiến chúng tôi luôn luôn trân trọng nhau. Cả hai đã cùng cố gắng rất nhiều để vun đắp hạnh phúc một gia đình mà ai ai nhìn vào cũng đều ngưỡng mộ và có một chút ganh tị. Chúng tôi có với nhau hai cháu trai rất kháu khỉnh đáng yêu vô cùng.
Những tưởng hạnh phúc viên mãn, nào ngờ sóng gió ập đến, cướp mất người chồng mà tôi hằng yêu thương tôn trọng, người cha mà con tôi hằng quấn quýt bi bô. Nhưng đời không ai biết trước được điều gì, anh bỗng dưng vô tâm, thờ ơ với gia đình kể từ ngày gặp người phụ nữ ấy. Có lẽ hết duyên rồi chỉ còn nợ mà thôi. Tôi đã cố gắng tha thứ để tin anh một lần, rồi hai lần và giờ đây thêm một lần nữa cố gắng níu kéo anh vì hai đứa con thơ dại đáng thương còn quá nhỏ bé của tôi. Tôi giờ chẳng còn hy vọng vào anh có thể biết tìm đường quay về, nếu có thì đó đúng là phép nhiệm màu, vì từ ngày đó tôi luôn cầu xin, mong phép màu sẽ đến với mẹ con tôi.
Tôi là con gái duy nhất trong nhà nên ngay từ bé đã thẳng thắn, dứt khoát thiếu nữ tính, kém ngọt và thiếu dịu dàng. Anh thì đối nghịch, nhẹ dạ cả tin thích nói ngọt không ưa nói nặng. Kể từ khi có con, bản thân tôi vốn đã cứng giờ lại gắt hơn. Tôi biết điều đó nên luôn cố gắng nhẹ giọng khi nuôi dạy con nhưng không được vừa ý cho lắm. Ai có con đều hiểu cả một ngày to tiếng chục lần cũng là chuyện đương nhiên. Một đứa thì dễ đằng này tôi xoay như chong chóng với hai đứa hơn kém nhau một t.uổi, lại là con trai quậy vô cùng. Tôi biết tôi không phải người vợ nội trợ đảm đang vì tôi phải đi làm, phần lớn chăm cháu là nhờ ông bà.
Do công việc nên chồng tôi phải xa nhà thường xuyên, và rồi anh đã đến với một người phụ nữ đã có hai con khác. Không biết gia cảnh như thế nào nhưng chồng cô ta có vẻ bất lực, mặc cho vợ bê tha rượu chè, bỏ bê con cái. Chồng tôi và cô ta gặp nhau qua công việc, anh đã say nắng ngay lần gặp đầu tiên vì cô ấy rất xinh đẹp, giọng miền Nam ngọt ngào vô cùng. Người đó cũng ấn tượng với chồng tôi vì anh cao ráo, đẹp trai lại tài giỏi. Thế là cô ta như con thiêu thân lao vào anh mặc cho tôi đã một lần giới hạn rằng: "Chỉ có thể qua lại trong công việc".
Họ quen nhau qua chén rượu và những tâm sự buồn trải dài của cô ấy và sự tò mò nhẹ dạ cả tin của chồng tôi. Họ dần dần cảm mến, nảy sinh tình cảm sai trái mà quên đi rằng mình là người đã có gia đình. Khi tôi phát hiện sự việc là lúc tình yêu của họ mới chớm. Anh hứa từ bỏ và chưa làm gì có lỗi với tôi. Những tưởng anh say nắng, vui chơi qua đường nào ngờ anh và cô ta bằng mọi cách che đậy để tìm đến với nhau. Lần hai, tôi lại nhờ sự can thiệp gia đình bên nội hy vọng sẽ khuyên nhủ được anh.
Trước mặt gia đình gia giáo, anh nhất quyết phủ nhận, nhưng sau lưng thì ra sức hối lỗi với vợ con, anh hứa sẽ từ bỏ. Nhưng tình yêu đang chớm nở sao có thể lụi tàn được? Tôi vô cùng đau khổ mà nhủ với lòng buông đi cho bớt đau, cứ mãi sống trong nghi ngờ rất là khổ sở. Lần cuối cùng anh xin lỗi và nói rằng: "Mong em đừng giận anh, anh đã và đang cố gắng".
Gửi chồng: Có lẽ, yêu thương trong anh đã hết, trái tim anh giờ khồng còn hình ảnh của người vợ? Em biết anh là người có rất nhiều tình cảm và trách nhiệm, anh luôn đặt gia đình lên hàng đầu, nhưng sao anh mù quáng vậy? Sao anh giả điếc mà không nghe em gọi, mặc em nài nỉ anh về, mặc cho em đau khổ như thế nào? Anh vẫn buông lời cay đắng khi anh say, rồi khi tỉnh anh lại nói lời xin lỗi. Anh không còn là anh trong suy nghĩ trước đây của em nữa. Anh thay đổi chóng mặt trong sự ngỡ ngàng của gia đình và sự thất vọng của em.
Giờ đây, em để anh một mình suy nghĩ, xem anh cần gì trong nửa đời người còn lại. Em sẽ làm cho anh. Vì tình nghĩa vợ chồng và 12 năm qua ta đã có quá nhiều khoảnh khắc đẹp, em không ghét anh như anh đang nghĩ. Có chăng khi hạnh phúc này chợt tắt, em sẽ cầu mong hạnh phúc khác đến bên anh, có thể mang lại cho anh cuộc sống có ý nghĩa hơn khi từng bên cạnh em. Còn em chỉ có nhiêu đó thôi, đã cho anh hết rồi một lòng một dạ thủy chung. Nếu anh vẫn quyết ra đi em sẵn sàng chứ anh đừng khiến vợ con phải đau khổ nữa.
Theo Giadinh.net
Mẹ chồng giúp con dâu trị kẻ thứ 3 bằng chiêu không ngờ khiến ả tình nhân “bỏ của chạy lấy người” Khi Mai vừa dứt lời thì cô nhận ngay một cái tát như trời giáng, Tuấn đang đứng sững trước mặt Mai và nhìn cô với cặp mắt đầy sự căm phẫn. Hôn nhân của Dung và Tuấn sẽ mãi êm đềm nếu không có kẻ thứ 3 chen chân vào phá bĩnh. "Tiểu tam" ấy không ai khác chính là Mai, cô...