Gửi em kẻ thứ 3 như chị
Muốn làm người thứ 3 chen vào gia đình hạnh phúc, chị em mình cần có can đảm và sự thông minh, nhưng điều chúng mình nhận được không có gì ngoại sự tủi nhục ê chê em à.
Chào em, cô gái cũng từng là tình nhân như chị. Chị muốn hỏi em đã đủ bản lĩnh chưa để đối diện với một nỗi tủi hờn mang tên là tình nhân. Hãy nhớ, em phải vượt qua ích kỷ bản thân và cực kỳ tự chủ. Em chỉ được cảm nhận những giây phút ngắn ngủi bên cạnh anh ấy, những giây phút tình nhân xô bồ và chốc lát, những cái ôm còn chặt, những nụ hôn còn ấm, tấm lưng dựa vào nhau còn vững chãi và an nhiên.
Chị cũng từng nghĩ mình bản lĩnh và tự chủ nhưng là con gái mà, đâu tránh khỏi những giây phút chạnh lòng. Và vì không kiểm soát được nên chị đã để mất một thứ hạnh phúc mang tên là tình nhân. Chị từng có một người để gọi là “tình nhân”, với chị anh ấy là người bí mật và là “The First New Year’s kiss” của chị. Với chị, tình nhân là khi chữ thương nó vượt qua cả chữ yêu. Yêu có thể không yêu nữa nhưng thương thì làm chị day dứt đến cả cuộc đời. Chị thương anh ấy, thương vô bờ, thương đến dại khờ mà vẫn thương.
Bước chân vào thế giới của tình nhân bắt buộc em phải bản lĩnh và đứng vững hơn lúc nào hết khi phải đối diện với một nỗi tủi hờn chấp chới giữa hạnh phúc và cô đơn. Chị đã từ bỏ những mối quan hệ công khai để nép mình bên anh ấy với cái mác tình nhân. Với chị mối quan hệ tình nhân có một thứ cảm xúc nồng nàn hơn hết thảy và anh ấy là người mà hiện tại hay nhiều năm sau nữa chị cũng sẽ giữ mãi trong đáy tim và không để bất kỳ ai được chạm vào.
Video đang HOT
Chị nhớ cách anh ấy ôm chị từ đằng sau, bình yên đến lạ. Chị thích cách anh hôn lên trán mỗi lần chị khóc. Chị thích nép vào bờ vai rộng, tấm ngực vững chắc của anh ấy, đó là cả bầu trời của chị. Anh ấy đến và phá hết mọi nguyên tắc thói quen và trở thành ngoại lệ của chị.
Với chị, anh ấy là một chàng trai bình yên. Lúc tất cả sóng gió bão bùng như nhấn chìm, anh ấy đến bên cạnh, tựa vào vai anh ấy, mọi âu lo như quên hết. Rồi thì bỗng chốc khi mọi thứ bình yên, cả hai cùng biến mất khỏi cuộc đời nhau, lặng lẽ.
Là một cô gái từng là tình nhân, chị biết sẽ có một ngày em phải biến mất khỏi cuộc đời người em thương một cách nghiêm túc dù không biết là phải mất bao lâu và cố gắng bao nhiêu. Chị cũng vậy, sau những nỗi tủi hờn và việc không kiểm soát được cảm xúc, chị đã quyết tâm rời xa anh ấy và biến mất khỏi cuộc đời anh. Chị không biết mình sẽ mất bao nhiêu thời gian để quên anh, càng không dám đảm bảo bản thân thật sự sẽ quên được. Chị chỉ có thể như bây giờ, không ồn ào, không quậy phá, không vui, cũng không buồn, không nói chuyện cùng anh và anh chị chẳng thể nào giao nhau được nữa.
Ngày chị quyết định biến mất khỏi cuộc sống của anh là một ngày điện thoại nằm im, hộp thư đến nằm im, tin nhắn nằm im, rúc một mình trong chăn và nước mắt lúc nào cũng chực trào với nỗi nhớ mang tên tình nhân ấy. Chị đã rất cần anh ấy và buông bỏ một điều tưởng mình cần là một điều không phải dễ dàng gì. Chị cũng từng hứa với anh ấy sẽ tự biết bảo vệ bản thân mình, sẽ không để bất kỳ ai đến và làm tổn thương chị nữa, chính vì vậy chị đang khóa trái cửa trái tim, vô cảm với mọi mối quan hệ nhưng với anh, thì dù nhiều năm sau nữa chị cũng không vô cảm được.
Chị không muốn em phải chới với giữa một mối quan hệ không tên, mối quan hệ ấy sẽ bòn rút hết tuổi thanh xuân của em, để rồi sau đó em sẽ phải chới với không biết nên làm gì với trái tim, với lý trí của mình trong những năm tháng còn lại. Với bất kỳ một cô gái nào cũng thế, trong lòng đều có một người đàn ông mà mỗi lần nhớ đến đều làm cô ta rơi lệ từ tim. Với chị, người đó là anh.
Anh và chị từng có một hộp thư chung mang tên là “nhật ký của tình nhân”. Chị cũng có một tài khoản blog riêng, một tài khoản tumblr riêng chỉ để viết về anh, về cảm xúc của chị mà anh không hề hay biết. Ngày hôm nay, sau khi rời khỏi anh, chị chẳng còn thiết tha vào điều gì, cũng chẳng mong đợi điều gì, thờ ơ với tất cả mọi thứ. Có những nỗi đau mà khiến con người ta khóc không khóc được, cười cũng không xong nhưng lại ảnh hưởng vô cùng lớn đến tâm lý và suy nghĩ.
Chị bản lĩnh và lạnh lùng hơn trước cũng bởi vì anh, chị muốn anh biết ngày nay dù không có anh bên cạnh chị vẫn vững vàng trước mọi sóng gió và cám dỗ. Chị vốn dĩ đã buông tay với tất cả những gì chếnh choáng phiền hà nhất của cảm xúc. Cô gái à, mỗi người chỉ có một trái tim, tự đau cho mình còn chưa xuể, em không yêu lấy mình, thì ai sẽ yêu em. Và xin đừng làm dư bị của ai cả, em xứng đáng được yêu nhiều hơn thế.
Theo Phunuvagiadinh.vn
Tủi nhục khi làm kẻ thứ 3
Sau cuộc nói chuyện với con gái lớn của anh, tôi mới nhận ra mình là thứ đàn bà hư hỏng, tham lam chỉ biết nghĩ đến bản thân mình.
Tôi kể với bạn thân, nó khuyên tôi hẹn gặp con bé ở quán cà phê của anh trai nó, để nếu tôi bị đánh thì có người nhà của nó ra cứu. Nó cũng nói tôi ghi âm lại cuộc gặp gỡ để sau này có xảy ra sự cố gì với nhà anh thì có cái để đối chất. Tôi chuẩn bị tinh thần cho mọi tình huống xấu nhất, bị túm tóc, chửi đánh. Thế nhưng chẳng xảy ra gì hết, chỉ là con gái anh nói chuyện với tôi khiến tôi hoàn toàn mất tinh thần.
Tôi đến cơ quan làm việc cũng từng được nghe mọi người khen ngợi con gái anh. Tuy mới học năm 3 đại học nhưng con bé rất năng động, tính cách mạnh mẽ, tự tin và học rất giỏi. Trong cuộc đối thoại với nó, tôi hoàn toàn bị lấn át. Nó nói chuyện rất lịch sự nhưng lời lẽ đầy thâm thúy khiến tôi thấy nhục nhã.
Nó bảo: "Năm nào cơ quan bố cháu phát phần thưởng học sinh giỏi cho con em cán bộ, mọi người đều xuýt xoa khen thành tích cháu với em trai. Cháu bảo là giải học sinh giỏi, đội tuyển hay đỗ trường chuyên, đỗ đại học điểm cao đều là công lao của mẹ cháu hết đấy. Ai cũng phải công nhận bố cháu sướng, có vợ vừa đảm đang tháo vát lại chăm con giỏi.
Cháu nghe kể là cô học cao đẳng thôi, xong cũng chạy tiền vào đây làm việc. Như thế chắc cũng mặc cảm nhỉ. Bố cháu chắc cũng có tí cảm giác thương xót muốn giúp đỡ che chở cho cô. Cháu chả trách cô thích bố cháu đâu, người như bố cháu ai mà không thích, vừa thành đạt lại giỏi giang. Nhìn vào, ai chả thèm ăn theo cái ánh hào quang đấy.
Bố mẹ cháu quen nhau từ thời đại học. Bố cháu ở quê ra nghèo lắm, nhưng mà mẹ làm người yêu bố từ hồi đấy, cùng nhau trải qua bao khó khăn mới được như hôm nay. Vừa là tình vừa là nghĩa. Cô chả đấu được đâu. Làm sao đang yên đang lành, gia đình có tất cả mà lại từ bỏ được. Bố cháu với cô mà đến với nhau thì người ta dè bỉu cho. Lấy được vợ như mẹ cháu, người ta cầu không được ấy. Mẹ cháu chả xui cháu đến đây cũng chả bày cháu nói này nói nọ với cô. Mẹ cháu chưa biết. Cháu thấy mẹ cháu và em cháu không đáng có một gia đình lục đục.
Cháu đến đây không phải để đòi lại bố, vì cháu biết là cô giành không nổi đâu. Cháu nói chuyện là thấy tội nghiệp cô thôi, vì muốn cô nhìn ra mà rút đi lặng lẽ. Có lần cháu đi học thấy trên đường có đánh ghen, bà vợ còn lột đồ cô bồ giữa đường vừa đánh vừa chửi mà chả ai can. Cháu chả làm thế, nhưng mà cháu cũng thấy người đó chả có gì không đáng cả. Cháu thấy cô cũng không thuộc kiểu người trơ tráu đanh đá, cô cân nhắc kỹ cô nhé".
Nó còn nói rất nhiều, khiến tôi hoàn toàn quay cuồng. Tôi cảm thấy mình thật kém cỏi so với vợ anh, còn cảm thấy mình thật tầm thường, đáng xấu hổ trước mặt con bé nữa. Bây giờ tôi không biết xử lý sao cả.
Theo Phunuvagiadinh.vn
Đau đớn vì chồng quá đam mê bồ bịch Tưởng chừng sức mạnh của tình yêu sẽ vượt qua khó khăn vất vả, sẽ chẳng bao giờ có kẻ thứ 3 nào có thể xem vào vợ chồng mình. Nhưng đời không như tao mong muốn. Vợ chồng tôi quen nhau như định mệnh trời sắp cùng câu chuyện tình cổ tích lại đươc tiếp diễn. Vui, buồn, ngọt, bùi, cay đắng......