Gửi em bồ của chồng chị
Chị biết em thông minh, lại đẹp đẽ giỏi giang. Dù ghét hay yêu cũng không ai phủ nhận đi điều ấy. Nhưng em ơi…
Không khó khăn gì để chị biết về em. Em công khai chuyện em và chồng chị ngoại tình. Giá như hai người chỉ là đang lén lút, giá như chồng chị biết giả vờ, để rồi chị có phát hiện ra vẫn hiểu là hai người không có ý định công khai, thì thú thực, trong chuyện này chị đỡ đau hơn. Em không khiêu khích chị nhưng cái cách em làm đủ để chứng minh là em không hề xấu hổ chút nào.
Hơn một người biết về em đều kể chị nghe, chuyện em đã “sòng phẳng”, đã thẳng thừng thừa nhận ra sao với vợ của những người đàn ông mà em lôi kéo. Bởi em không phải kiểu đàn bà “biết sợ”. Không phải kiểu người cảm thấy mình sai khi có mối quan hệ với chồng người khác. Em thậm chí còn không nghĩ mình đang là người thứ 3. Thậm chí em cho rằng em và chồng chị yêu nhau, đến nửa năm nay rồi, chị bị đứng ngoài rìa, thì chị mới chính là người thứ 3, mới là người cần thấy xấu hổ, cần buông tha cho em và chồng chị ở đây.
Chị biết em cá tính, biết em sắc lẹm, biết em chẳng sợ gì, nên chị cũng chẳng tội gì đem cái sự đanh đá bất cần ra mà đối chọi với em. Nói thực, chị viết thư này không phải để đòi lại điều gì từ tay em. Bởi thực ra, cái người đàn ông lừa dối chị, đang ở chỗ em, đã bao giờ của chị đâu. Chị đau đớn cũng hiểu điều ấy chứ! Nhưng em đừng tự đắc, bởi vì cũng chưa bao giờ anh ấy là của em.
Ừ thì chị hiểu là em chẳng cần, em giỏi mà, em đẹp nữa, em lại chẳng lệ thuộc vào anh ấy điều gì từ vật chất đến tinh thần. Có khi anh ấy chưa kịp chán em, em đã chán để đến với người đàn ông khác. Em vui đến nỗi tự cao tự đại, cho rằng mình chỉ hưởng thụ những gì đẹp đẽ, kiểu cách, “ngon lành” từ những người đàn ông, còn những gì cáu kỉnh, “nợ đời”, em để cho vợ họ. Về chuyện ấy thì đúng là chị và những người vợ như chị thiệt thòi hơn em. Nhưng đã bao giờ em nghĩ, sau tất cả, em còn gì không?
Video đang HOT
Chị không biết nói với em thế nào, nhưng người thông minh như em, chắc một ngày sẽ hiểu. Đó là nỗi đơn côi của những buổi chiều về, khi người ta đã mệt mỏi rã rời bởi những điều cứng nhắc, xã giao. Mệt mỏi rã rời với những tiêu chuẩn, quy ước ngoài xã hội. Mệt mỏi rã rời với những thứ ngoài mình. Người ta cần một ai đó, chấp nhận mình một cách thản nhiên như bản thân mình vốn vậy. Để ta buông lỏng, để ta đàn bà theo cách tuềnh toàng, được xỏ chân vào đôi dép phẳng, đi trong nhà như một chú mèo lười. Được ăn uống tham lam và lộ ra vô vàn tật xấu. Những người đàn ông em rủ rê được từ tay vợ họ, chỉ vì cái nỗi chán vợ nhất thời, hay có thể là không hề chán nhưng choáng váng vì sự hấp dẫn của em, đến với em như đi tìm thánh địa, thì em có nghĩa vụ phải giữ mãi cái gồng mình nhan sắc. Em đừng chủ quan mà tiếp tục tuềnh toàng, đừng dại dột mà thả mình buông lỏng, đừng tự xả stress bằng vài lời gắt gỏng. Họ sẽ đi ngay, đột ngột, khẩn trương như giây phút đầu tiên họ vồ vập em…Người ta đến với nhau bởi choáng ngợp nhất thời, thì người ta sẽ đi ngay nếu nhận ra những choáng ngợp ấy không phải là mãi mãi. Em có đủ sức để gồng lên mãi, để thể hiện ra là em hơn tất cả những người vợ trên đời? Em có nhận ra những đắng chát thiệt thòi khi chính mình không có nổi một ngày buông lỏng, không dám một giây “mất tầm kiểm soát”? Em sẽ không dám dấn thân vào những điều vốn dĩ thuộc về số phận đàn bà, như những vết rạn da để chào đời đứa trẻ, chỉ vì em thừa hiểu những người đàn ông ấy cần gì ở em.
Tất nhiên là em có cơ hội để người này đi, để người khác đến. Nhưng đời em, chịu nổi mấy lần những vá víu tả tơi trong của gan ruột mình, cho những chiến dịch săn mồi như thế?
Hay em định nói là em chẳng muốn săn mồi, tự đám đàn ông lăn vào em nũng nịu? Thật ra là cũng đúng, vì em đẹp mà! Đàn ông mới chính là những người có bản tính săn mồi. Nhưng em có thể nào chỉ nhận mà không cho? Em có thể nào chỉ đơn giản đứng yên cho người ta tìm đến mà đủ để cả 2 phá hoại một gia đình? Em không thể phủ nhận nổi sự độc ác của em, khi tranh thủ khoảng thời gian khủng hoảng từ hôn nhân người khác. Em có hình dung về những cái cây mà rễ cây cứ len vào khe nứt của những bức tường đã cũ. Nguồn dưỡng khí của cây chủ yếu là độc tố, từ những vết nứt nảy nòi ra. Em có thấy đời vui khi sống trên điều ấy?
Hay em định lý tưởng hóa cuộc đời bằng cách quay ngược lại chê bai những người vợ cố gắng giữ chồng? Em định nói rằng em đang sống thật còn biết bao nhiêu người đàn bà khác đang cố gắng vượt qua những ngày khủng hoảng hôn nhân là giả dối trên đời. Em lấy quyền gì tự coi mình là người sống theo lẽ phải, khi chính em còn chưa dám chấp nhận những sự thật hiển nhiên, là cuộc hôn nhân nào cũng có ngày khủng hoảng, là ngôi nhà nào cũng có lúc gió mưa, là người đàn bà nào cũng đến hồi tàn phai nhan sắc. Là đôi vợ chồng nào cũng có những điều không hài lòng về nhau. Nhưng qua tất cả, mỗi một ngôi nhà tự biết cách nào để chính mình đứng vững, những đôi vợ chồng tự biết cách nào để nắm chặt tay hơn, mới chính là quy luật trên đời. Cái cách em thản nhiên coi mình sống thật, thực ra là sự tráo trở, đê hèn, lẩn trốn việc gây dựng những điều thực sự cho mình, em ạ.
Chị vẫn nói là chị biết em thông minh, lại đẹp đẽ giỏi giang. Dù ghét hay yêu cũng không ai phủ nhận đi điều ấy. Chị chỉ thấy đáng tiếc cho em thôi, vì em đã không may mắn gặp được người đàn ông thật sự của mình, phải sống nhờ vào khí độc từ sự khủng hoảng hôn nhân trong gia đình người khác, và săn bắt những con chuột chui ra từ đám đổ nát bần hàn ấy.
Theo Khampha
Tôi bị mọi người coi thường vì lấy chồng "Tây"
Khi nỗi đau vì cuộc hôn nhân đổ vỡ, tôi lại phải đối mặt với những ánh mắt coi thường, rẻ rúng của những người xung quanh. Trong con mắt họ, tôi không khác gì một cô gái "làm tiền". Khi đã "vắt" kiệt túi tiền của anh "Tây" rồi thì đá anh ta một cách không thương tiếc.
Ban đầu, tôi bỏ ngoài tai tất cả những lời bàn tán , dè bỉu của những người xung quanh để cố vượt qua nỗi đau mà sống. Nhưng càng ngày, những câu nói ác ý, những soi mói thái quá về đời sống riêng tư của những người xung quanh càng khiến tôi đau đớn đến cùng cực.
Ảnh minh hoạ
Sau khi tốt nghiệp trường đại học ngoại thương, tôi được nhận vào làm trợ lý cho một công ty liên doanh với nước ngoài. Vị giám đốc người Bỉ của công ty là một chàng trai trẻ trung, thông minh và lịch duyệt. Ngoài công việc, chúng tôi rất hợp nhau về gu thẩm mĩ, ẩm thực và giải trí. Anh rất thích văn hóa của người Việt và muốn học tiếng Việt. Thế là, tôi trở thành "cô giáo" của anh sau những giờ làm việc căng thẳng. Tôi thường kể anh nghe về những vùng đất, những phong tục tập quán của người Việt. Chúng tôi thường tổ chức những chuyến du lịch vào những dịp cuối tuần để đến những vùng đất, những địa danh nổi tiếng của đất nước.
Tình yêu đến với tôi một cách tự nhiên và vô tư bởi chúng tôi hòa hợp cả về thể xác lẫn tâm hồn. Thế rồi, chúng tôi tổ chức đám cưới sau hơn một năm quen và yêu nhau.
Cứ ngỡ cuộc sống hôn nhân sẽ rất hạnh phúc nhưng chỉ một thời gian ngắn, tôi thấy mình không thể tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân này nữa. Những khác biệt về văn hóa cũng là một rào cản để chúng tôi đến với nhau. Thêm vào đó, sau khi kết hôn, cả hai nhận ra rằng mình chưa hiểu hết về nửa bên kia của mình. Sau một thời gian ngắn, chúng tôi quyết định chia tay trong sự tôn trọng lẫn nhau.
Tuy nhiên, tôi không ngờ, lúc gia đình tôi đổ vỡ cũng là lúc những lời nói ác ý có dịp bùng phát. Những người hàng xóm cho rằng tôi vì ham tiền nên đã đồng ý kết hôn với anh và khi đã vét cạn túi của anh thì "trở mặt" bỏ anh. Họ cho rằng tôi là kẻ sống không có tình người, chỉ nghĩ đến tiền. Thậm chí, vài người bên cạnh nhà còn đem cuộc hôn nhân đổ vỡ của tôi ra làm trò đùa. Thực ra, tôi không lấy tiền của anh, cũng không lợi dụng anh bất cứ điều gì. Tất cả chuyện tôi đến với anh rồi chia tay chỉ là do duyên số. Vì vậy, những lời đồn đoán kia hoàn toàn không đúng với tôi.
Dù đã cố gắng loại bỏ những lời nói, những ánh mắt ác ý của hàng xóm và một vài đồng nghiệp nhưng nó vẫn cứ đeo bám tôi. Nó khiến tôi bị stress nặng. Tôi không còn tâm trí để làm việc, thậm chí, tôi đã nghĩ đến chuyện sẽ trốn đến một nơi rất xa để lẩn tránh những ánh mắt khinh rẻ của người đời. Bởi nếu cứ kéo dài tình trạng này, chắc tôi sẽ không còn đủ sức khỏe và sự kiên nhẫn để chịu đựng nữa.
Chẳng lẽ, tất cả những người lấy chồng "Tây" đều là vì ham tiền? Chẳng lẽ họ đều không biết yêu ai khác ngoài tiền hay sao? Đến bao giờ tôi mới có thể thoát khỏi những định kiến hẹp hòi và ấu trĩ của những người sống quanh mình?
Bạn thân mến Hôn nhân tự nguyện là một nguyên tắc được qui định trong pháp luật Việt Nam. Phụ nữ và nam giới đều có quyền đuợc lựa chọn người bạn đời của mình, và vì vậy, việc lấy chồng ngoại quốc cũng là sự lựa chọn hạnh phúc của nhiều phụ nữ Việt Nam. Tuy nhiên, do những quan niệm, định kiến khắt khe của xã hội mà không ít chị em phải chịu những áp lực từ dư luận khi yêu và lấy người nước ngoài nhất là khi kết cục của cuộc hôn nhân đó lại không tốt đẹp. Với cái nhìn đầy định kiến, không ít người có suy nghĩ rằng những người phụ nữ Việt lấy chồng Tây vì ham giàu sang, muốn đổi đời và vì vậy khi hôn nhân trục trặc, các cô gái Việt thường phải chịu sự lên án, chê trách và phán xét không thương xót của những người xung quanh. Trên thực tế, đâu phải lý do dẫn đến những trục trặc trong hôn nhân là do người phụ nữ. Đây là cách nhìn nhận thiếu công bằng với phụ nữ khi đã bỏ qua vai trò của người chồng trong cuộc hôn nhân đó. Thêm nữa việc một phụ nữ lấy chồng Tây hay chồng Việt cũng không phải là yếu tố đánh giá sự bền vững của hôn nhân được. Bởi khi đã kết hôn thì dù là chồng Tây hay chồng Việt đều có thể nảy sinh những mâu thuẫn, khúc mắc dẫn đến đổ vỡ hôn nhân. Bạn đã cưới người chồng nước ngoài trên cơ sở tìm hiểu, yêu đương trước hôn nhân.
Đó là sự thật không ai có thể phủ nhận được. Việc bạn và anh ấy chia tay cũng chỉ là do xuất phát từ những khác biệt về văn hoá và do hai bên chưa thật sự hiểu nhau. Đây là việc mà cả bạn và anh ấy đều không ai mong muốn. Tuy nhiên điều may mắn nhất là hai bạn đã chia tay một cách nhẹ nhàng, êm đẹp trong sự tôn trọng của cả hai. Đó là điều mà không phải cặp đôi nào khi chia tay cũng làm được bạn ạ. Để vượt qua những đàm tiếu, dị nghị hiện tại, rất cần ở bạn sự mạnh mẽ, bản lĩnh sống vững vàng. Bởi nếu bạn suy sụp, gục ngã thì những người đưa ra những tin đồn ác ý kia càng tự đắc vì họ đã đánh trúng điểm yếu của bạn. Việc bỏ trốn đi nơi khác sống cũng không phải là hành động tích cực giúp bạn vượt qua dư luận bởi bạn không thể chạy trốn cả cuộc đời. Hãy ngẩng cao đầu, mỉm cười và suy nghĩ tích cực về tất cả những điều đó. Chỉ khi nào bạn thật sự tự tin và hạnh phúc với chính bản thân mình thì những lời đồn ác ý kia sẽ bị vô hiệu. Với những ai có thái độ, lời nói trực tiếp xúc phạm đến bạn, bạn cũng cần phải thẳng thắn, mạnh mẽ yêu cầu họ chấm dứt những hành động đó. Để có thêm niềm tin và sức mạnh trong cuộc sống, bạn hãy tìm tới những người bạn tốt hay người thân trong gia đình chia sẻ, tâm sự. Chúc bạn có đủ sức mạnh và nghị lực để vượt qua thử thách hiện tại. Thân mến.
Theo VNE
Chồng yếu sinh lí, tôi muốn bỏ chồng về với người cũ Chồng yếu sinh lí, tôi muốn bỏ chồng về với người cũ - người tôi đã từng sống thử. Kể từ ngày tôi khoác chiếc áo cô dâu tới nay đã gần 2 năm. Hai năm qua, mọi thứ với tôi diễn ra thật bình lặng. Nhưng có những cơn sóng ngầm đang trào dâng mãnh liệt trong lòng tôi. Nó trực nhấn...