Gửi con dâu hết mực yêu thương của mẹ
Con dâu, tâm nguyện cuối cùng của cuộc đời mẹ, đấy là nếu một vài năm nữa mẹ có chết đi thì con nhớ tìm một người giúp việc biết nấu ăn và trông trẻ.
Con dâu!
Mẹ chẳng muốn phải viết thư này gửi cho con đâu, đấy là cực chẳng đã, sợ nói bình thường con chẳng hiểu hết ý mẹ, lại nghĩ rằng mẹ không ưa con. Thế nên, mẹ gửi hết vào tâm thư này, lột hết lòng dạ, ruột gan cho con xem, mẹ là mẹ thương con lắm.
Từ khi con về nhà mẹ, cuộc sống trong gia đình vui hẳn lên. Thêm người, thêm tiếng nói, cuộc sống đìu hiu tẻ nhạt trước kia của mẹ bỗng tan biến. Ngày ngày, mẹ nghe con và chồng con cãi nhau, mẹ thấy như tụi bay đang hát cho mẹ nghe. Lúc ấy, giọng con thánh thót và vang vọng, nghe thật là giống nhạc giao hưởng con à. Có hôm, mẹ ngồi nhà hàng xóm cách nhà mình 2 nhà, mẹ vẫn nghe thấy con đay nghiến chồng vì đi làm về muộn. Bà Liên còn bảo, con dâu bà mà cho đọc tin tức ở loa phát thanh xóm mình, thì chẳng ai kêu than loa tiếng nhỏ nữa nhỉ. Nghe đến đây mà mẹ thấy tự hào hết xảy, tự hào vì có được cô con dâu giọng nói ấm áp vang xa, ai ai cũng khen tức tưởi.
Hôm trước mẹ đi chợ, gặp bác Hòa nhà mình. Bác hồ hởi hỏi chuyện mẹ về con, lại còn khen con xinh đẹp, giỏi giang, nói mẹ có phước mới có được côcon dâu như con. Thế rồi bác bảo chắc con ngồi làm việc với máy tính bị cận thị rồi, nên lúc con gặp bác ấy, hai mắt con giương lên như hai hòn bi ve, hồn nhiên và ngây thơ hết sức, chẳng nói chẳng rằng, lướt nhẹ qua bác Hòa. Nhưng mà con có bị cận thị đâu nhỉ, có hôm mẹ nấu canh, có con sâu trong nồi canh, đứng cách xa cả mét con vẫn nhìn thấy rồi hét vang cả nhà lên, làm chồng con đang cầm ly nước uống giật mình rơi vỡ cái cốc.
Mẹ chẳng thích cái cốc cũ rích ấy đâu, nó có từ thời bố con còn trẻ, đi bộ đội mấy năm trời về nhà, chẳng có gì tặng mẹ ngoài cái cốc ấy. Nó cũ lắm rồi, mẹ chẳng tiếc làm gì đâu con.
Hôm trước mẹ ốm, con hì hục dậy sớm xuống bếp nấu cháo cho mẹ ăn sáng. Thật lòng mẹ cảm động đến rớt nước mắt, có được cô con dâu tốt như vậy, đúng là phúc đức mấy kiếp tu hành. Loay hoay đến hơn 9h sáng, con bê lên một bát cháo loãng, bảo con nấu cháo gà, mẹ ăn cho nhanh khỏi bệnh. Nhìn bát cháo loãng có màu đen đen, mẹ tự hỏi gà con mua chắc cũng vài năm tuổi nên thịt nó mới đen như vậy. Khi ăn, mẹ thấy có vị vừa ngọt vừa mặn, rất lạ miệng. Nhờ bát cháo con nấu, mẹ lập tức khỏi bệnh, dậy lao vào bếp nấu đồ ăn cho cả nhà. Nếu mẹ không khỏi ốm ngay, mẹ sợ cả nhà cũng ốm theo mất.
Video đang HOT
Từ ngày con về nhà này, mẹ con mình vẫn sống hòa thuận vui vẻ (Ảnh minh họa)
Nhà ta có giỗ, con cùng mẹ đi chợ, chuẩn bị biết bao đồ ăn cho cô bác và anh chị con từ xa về. Hai mẹ con mình bận rộn, không ai trông thằng cu Mít để nó khóc ngặt nghèo. Thương cháu, mẹ bảo con lên bế cháu đi ngủ. Con ngay lập tức nghe lời mẹ, phi vù lên nhà trên ẵm lấy thằng nhỏ, tiến đến cái phản đặt gian phòng khách, cất giọng nói với mấy bà cô của mẹ : “Nào, các bà đứng lên để cháu cho con ngủ”. Ôi giời đất thiên địa, nhà thiếu chỗ ngủ hay sao mà con nói thế. Con bảo các bà đứng lên để đi đâu, đi về à con? Mình mời cơm người ta chưa ăn, con đã đuổi khách về thế, lần sau chắc người ta sẽ tới nhà mình chơi nhiều hơn nữa con nhỉ. Con quả là hiếu khách mà!
Lúc con trông cu Mít, nó mà có gào khóc, thì con “dỗ” nó bằng cách “hai mẹ con thi xem ai gào to hơn”. Cứ thế, một mẹ một con, cùng nhau thi giọng. Lúc đó, thằng con mẹ – chồng con, lại phát biểu rằng: “Mít ơi, con thua chắc rồi”. Ấy thế mà nó đoán đúng con ạ. Lúc cu Mít vì thế mà nín lặng, chồng con vỗ đùi đen đét “Mẹ thấy con đoán đúng không, quá chuẩn luôn ấy”. Mẹ nhìn con, nhìn cu Mít mắt ướt long lanh mà lòng mẹ bồi hồi.
Con ạ, mẹ thương con lắm. Đang từ một cô công chúa đỏng đảnh, vì yêu chồng con, con về nhà mẹ. Phải quán xuyến hết việc này tới việc khác, thật tội cho con. Nghĩ vậy, nên mẹ cố gắng hết sức để giúp đỡ con việc nhà, việc cửa. Từ nấu bữa sáng cho tới quét nhà hằng ngày, từ giặt đồ cho đến đổ rác, mẹ chẳng nề hà việc gì. Chỉ cần nhìn thấy con và thằng cu Mít vui, mẹ thấy an lòng.
Con dâu, tâm nguyện cuối cùng của cuộc đời mẹ, đấy là nếu một vài năm nữa mẹ có chết đi thì con nhớ tìm một người giúp việc biết nấu ăn và trông trẻ. Xã hội bây giờ khác xưa lắm, không phải người phụ nữ nào cũng đảm đang việc nhà được đâu con. Thế nên con nhất thiết phải ghi nhớ điều này!
Thương con!
Theo Afamily
Thư gửi con dâu tương lai của bà mẹ đơn thân 9x
Nghe bà mẹ trẻ 25 tuối phán chuyện 25 năm sau bằng cái giọng "cụ non" sẽ khiến bất kỳ ai cũng phải cười nghiêng ngả.
Hường Chuối cho biết, bức thư của cô khi đăng tải lên facebook đã khiến rất nhiều người thích thú, trong đó có cả những cô, bác 6x đã gửi lời cảm ơn Hường vì đúng với tâm trạng của người làm cha, làm mẹ quá.
Bằng lối viết văn nhưng lại khá vần như cách thể hiện của Nguyễn Khải, thư gửi con dâu tương lai của Hường Chuối thực sự là một tác phẩm hay để mọi người cùng thưởng thức và cười hỉ hả.
Dưới đây là toàn bộ bức thư mà chúng ta sẽ được đọc trước người nhận 25 năm:
Gửi con dâu tương lai của mẹ!
Mẹ đang ngồi đây và hình dung xem khoảng 25 năm sau thì mẹ sẽ thành 1 bà mẹ chồng như thế nào. Con ạ, có nhiều người nói: "Hường Chuối sau này mà là mẹ chồng thì chắc phải ghê lắm!!" hoặc cũng nhiều người tò mò hỏi vu vơ: "Không biết con mụ này sau này thành mẹ chồng thì sẽ như thế nào nhỉ?" ...cho nên mẹ cũng đang ngồi và tưởng tượng ra viễn cảnh của 25 năm sau xem nó ra làm sao.
Dù chưa biết mặt mũi con tròn méo ra sao, dài hay ngắn, tóc ngắn hay ngang lưng, tính thẳng thừng hay vòng vo tam quốc, ăn nói nhỏ nhẹ hay điêu ngoa ....thì điều đầu tiên mà mẹ quan tâm đó là: Con phải thật lòng, thật tâm, 1 lòng 1 dạ với thằng cục vàng nhà mẹ.
Con xinh hay xấu, kết cấu ngon hay sồ sề thì mẹ cũng chẳng quan tâm vì thằng con trai mẹ nó "hưởng" chứ mẹ không có "xài" nên cũng không có yêu cầu gì hết. Nhưng mẹ mong là con biết sử dụng son phấn, 1 chút nước hoa, 1 chút điệu đà ...cho đời tươi thắm. Đàn bà con gái có thì, nét đẹp tự nhiên tất nhiên được ưa thích nhưng cũng có lúc cần "đột phá" 1 chút để chồng mình nhìn và thốt lên: "Hôm nay vợ tôi khác quá, mọi hôm em đã đẹp, hôm nay em còn đẹp hơn" ...Cần phải lung linh và tỏa sáng mỗi khi cần, còn ở nhà cứ ân cần và thướt tha, nhẹ nhàng và đằm thắm thì chồng nào cũng chết mê, mẹ nào cũng chết mệt.
Con chăm chỉ hay lười biếng, hay kêu ca hay phàn nàn thì cũng đừng bao giờ làm "hàng" trước mặt mẹ. Làm được thì nói, không làm được thì cũng phải nói, biết thì thưa thốt - không biết thì dựa cột mà nghe, chớ có le te là mẹ chửi bằng chết. Đừng có trước mặt thì đon đả dạ dạ vâng vâng , sau lưng thì mặt câng câng như "con giặc cái" ....mẹ mà biết thì chỉ có thiệt thân, cho nên cứ sống thẳng sống thật, bộc lộ cảm xúc, đồng bóng cũng chẳng sao vì mẹ cũng vậy. Không vừa lòng góp ý nhẹ nhàng , nếu ngại không nói ra thì nhờ con trai mẹ nói, bằng lòng thì mẹ nghe - trái ý thì mẹ chửi nó, con ở từ đằng xa đứng nghe là đủ hiểu.
Công việc lương cao hay thấp, nhà nước hay buôn bán, nhiều tiền hay ít tiền thì cũng nên biết điều, những ngày lễ tết nên dành ra 1 khoản ...biếu mẹ biếu cha, nội ngoại 2 bên, săn săn đón đón, cười cười, nói nói: "Mẹ thích gì không, con mua tặng mẹ?", tự nhiên lòng nhẹ, mẹ nói cười cả ngày, vốn chẳng thích gì đâu, chỉ mong 2 con hạnh phúc nhưng 1 câu hỏi thôi là đủ hiểu thành ý. Dẫu mẹ có nói: "Quà cáp làm chi, đưa tiền là được!" thì cũng nên cười tươi, mặt mày hớn hở: "Con biếu mẹ "vài củ" để mẹ tiêu dần, mẹ hết lại đưa, mẹ chớ cầm nhiều", mẹ nhận rồi mẹ trả, mẹ chẳng lấy đâu , chỉ thử vậy thôi. Thế nhưng mặt nặng mày nhẹ, vùng vằng kêu ca thì: "Mày chết với bà, bà thù thật dai, lâu lâu nhắc lại "
Thạc sĩ hay học hết cấp 3, không bằng đại học thì cũng nên học cái nết cái na, "Tiên học lễ, Hậu học văn" mà. Bằng cấp này nọ mà chửi mẹ như hát hay, động tí: "Bà già rồi biết gì, im mồm!" thì mẹ cũng cho con vĩnh viễn không mở mồm ra được khi còn ở trong cái nhà này.
Tuyệt đối không lăng nhăng, không đứng núi này trông núi nọ, chớ có rèm pha hạnh phúc nhà khác, luôn luôn chú tâm vào mình con trai mẹ. Còn nó hoạnh họe, giở thói lăng nhăng thì con yên tâm, mẹ không bênh nó, mẹ sẽ đứng về phía con. Mẹ sẽ đào tạo con thành con Hường Chuối thứ 2, để nếu 1 mai tan đàn xẻ nghé thì con cũng không buồn tủi mà mạnh mẽ vươn lên. Cha mẹ sinh con, ông trời sinh tính, mẹ không dám khẳng định là con mẹ sẽ ngoan nhưng mẹ sẽ uốn nắn từ bây giờ để sau này con không khổ. Đời mẹ đã khổ, mẹ không muốn con dâu mẹ khổ theo, nếu chồng con giống chồng mẹ thì con hãy nên học con đường mẹ đang đi, con nhé!
Là bà mẹ đơn thân sẽ có phần hơi ích kỉ. Khi thấy con mình chỉ quan tâm vợ thì lòng ắt có phần đau và buồn, những lúc như vậy, con nên khéo léo, tế nhị nhắc chồng: "Anh đừng thiên vị em, hãy quan tâm cả mẹ nữa nhá!". Đừng để mẹ u sầu vì tuổi già hay cả nghĩ. Mẹ sẽ cố yêu thương và điềm đạm với con, 1 phần thương con , 1 phần vì con trai mẹ. Đàn ông đứng giữa mẹ và vợ, sẽ có nhiều nỗi khổ tâm. Nhưng con cũng đừng có quá đáng, đành hanh chảnh chọe, bắt mẹ thế này thế kia thì đảm bảo con sẽ không có cửa sống trong nhà mẹ đâu. Khi đứng giữa con đường lựa chọn 1 bên là mẹ, 1 bên là vợ thì cửa thắng ít sẽ về tay con lắm. Vì mẹ tin, với sự yêu thương của mẹ thì thằng con trai mẹ sẽ không bao giờ có chuyện ĐỘI VỢ LÊN ĐẦU mà sống. Cho nên phải biết ý, khéo lựa thì sống, chống mẹ thì ...chết.
Mẹ già hay nóng, những lúc mẹ điên chớ có làm phiền là mẹ xiên cả lũ. Những khi "có lũ" phải té thật xa, đừng có lảng vảng trước mặt là lại bị ăn chửi oan. Tính mẹ đồng bóng nên hãy chăm nịnh, của cải mẹ cho còn không mẹ ki bo cả đời. Nhưng cũng đừng giả dối quá, mẹ nghe mà chối tai là phản tác dụng. Tốt nhất là cứ thật, phơi bày hết bụng ra, mất lòng trước được lòng sau còn hơn nhìn nhau mà thù nhau đến chết. Con mà mất nết, chửi mẹ chửi chồng thì chỉ có đường: BƯỚC!!!
Mẹ chỉ mong con là vợ hiền dâu thảo, cái gì cũng không biết ...cũng được, nhưng phải BIẾT ĐIỀU. Mẹ thích được đi mua sắm cùng con dâu dù tuổi tác và gu thẩm mỹ chênh lệch, mẹ thích được con bóp vai đấm lưng dù mắt con cứ chăm chăm nhìn về cửa phòng...Mẹ thích được con nhổ tóc bạc vào mỗi khi rảnh rỗi cho dù con nói: "Đầu mẹ nhổ tóc đen còn nhanh hơn tóc trắng" thì cũng chẳng sao. Mẹ chỉ có 1 ước ao là 2 con hạnh phúc, đường tình ko dang dở như cuộc đời mẹ. Khi nào có kinh tế thì hãy sinh con, đừng có để con sinh ra trong cảnh thiếu thốn. Thiếu thốn vật chất có thể chấp nhận được nhưng thiếu thốn tình thương thì cả 2 cần phải xem xét. Thằng con mẹ dù có đáng ghét và xấu xa thế nào thì mẹ cũng không bỏ được vì đời mẹ cũng chỉ có nó, thế nhưng mẹ cũng ko mù quáng đến mức bênh con để con mình sai đường lạc lối. Mỗi khi nó có lỗi, mẹ sẽ cùng con làm hết sức có thể. Còn nếu không được thì đi hay ở là tùy ở con!
Đấy, con yên tâm, mẹ dễ sống lắm nhưng mà có nguyên tắc. Mẹ cũng sẽ giơ cao đánh khẽ mỗi khi con sai, sẽ nghe bằng 2 tai, không phân biệt dâu con gì hết. Đổi lại con cần biết điều, thật lòng thật dạ, chung thủy không chung chạ. Nếu con cứ ngoan thì cái gì cũng có, mẹ sẽ ko để con thiệt thòi. Còn bây giờ, chắc con vẫn còn bé, cứ ăn no ngủ kĩ, phát triển từng ngày con nhé. Nhớ là giữ gìn thân xác, đừng để nát tươm rồi mới đến tay con trai mẹ. Đàn bà là phải biết giữ mình mình con ạ! Thôi chào con, hẹn gặp con vào 25 năm sau con nhé!
Kí tên: Mẹ chồng tương lai của con!
Theo Phununews
Thư gửi em gái mong mặc váy cô dâu Giờ thì em sắp cưới người ấy làm chồng. Tôi hỏi lại em: "Đó có phải là người đàn ông sẽ làm em hạnh phúc?" Em nói "Tương lai em không biết thế nào, nhưng bây giờ em đang hạnh phúc". Một cô bạn cũ vừa làm đám cưới. Chưa kịp chúc mừng, em đã nói: "Em không biết nữa chị à, em...