Gửi chồng yêu
“Anh luôn không coi trọng những gì em nói với anh” – Đó là câu em khẳng định với anh là đúng.
Em đã cho anh rất nhiều cơ hội nhưng anh toàn bỏ qua và coi em là một con ngốc không biết chuyện gì. Em là vợ anh trên giấy tờ được gần một năm nhưng là người chung sống với anh đã gần bốn năm rồi, em thừa hiểu anh là người thế nào. Trong mắt anh có thể em là người không hoàn hảo nhưng em hỏi anh một người vợ như em (theo như mọi người đánh giá) là người: khéo léo trong giao tiếp cũng như trong công việc tề gia nội chợ, biết cư xử phải trái. Đôi lúc em có xao nhãng việc nhà cũng chỉ là do em mệt hoặc do một lý do nào đó thôi. Nếu chỉ có vậy tại sao anh lại phản bội em? Em thấy rằng với bổn phận làm vợ anh thì em không có lỗi gì cả.
Có một lý do mà mỗi lần cãi nhau anh hay nói đó là: “em không kiếm ra tiền”. Nếu là lý do này thì liệu có đáng không anh? Mặc dù cuộc sống của vợ chồng khó khăn nhưng lý do đó vô lý quá anh ạ! Thực sự em tự hỏi không biết em có lỗi gì khiến anh đi ngoại tình nữa. À! Có một lý do mà người tình anh đưa ra là: “em không đẻ cho anh được một thằng con trai”. Nhưng em đang mang thai đứa con trai của anh mà. Anh có thể trả lời cho em “tại sao anh lại đi ngoại tình không?”
Trong quá khứ em là người cướp anh khỏi chị Tuyết. Và giờ em lại bị rơi vào hoàn cảnh như chị Tuyết đã dự đoán trước đây. Người ta gọi là quả báo đúng không anh? Trước đây em đã tự hứa với mình rằng sau này có rơi vào hoàn cảnh như bây giờ em sẽ không phản ứng như chị Tuyết. Và em nghĩ em đã làm được. Em không hề phản ứng thái quá trước sự việc xảy ra, em để cho anh nhiều cửa để quay lại. Nhưng đổi lại anh lại nói em là con điên khi bịa chuyện đặt điều cho anh. Anh có biết em biết mọi chuyện về anh không? Em biết nơi hai người hay lui tới hẹn hò, biết những tin nhắn tình cảm hai người dành cho nhau và biết cả những tin nhắn hai người chửi nhau nữa. Anh tự hỏi “sao mà em biết được đúng không?”. Thế em mới là vợ anh.
Mỗi lần anh có điện thoại em biết anh nói dối em nhưng dù sao anh vẫn sợ em biết nên mới nói dối đúng không? Những lúc rõ ràng “sếp” gọi hay nhắn tin cho anh vậy mà em hỏi thì anh lại bảo người này người nọ. Lúc đó em thấy buồn cười lắm, em thấy thương cho anh và thương cho chính bản thân mình. Nhiều khi anh nói chuyện điện thoại giấu vợ nhưng lại ra cửa nhà hàng xóm nói, người ta nghe thấy lại xì xào rồi đến tai em. Ngại quá anh ạ!
Video đang HOT
Em biết anh sẽ không chấm dứt mối quan hệ đó dù em có nói gì đi chăng nữa… (Ảnh minh họa)
“Sếp” anh nhiều khi cũng vô liêm sỉ quá anh nhỉ? Em là vợ anh mà không nói lại được. Nhưng em cũng phải cảm ơn “sếp” anh vì dù sao “sếp” anh làm em hiểu ra nhiều điều về chồng mình. Anh biết không, khi nhìn “sếp” anh, em lại nghĩ về em mấy năm về trước. Có gì đó giống nhau lắm, giống em lắm anh ạ! Bây giờ em là vợ anh nên em khác lúc đó rất nhiều. Có phải anh đi tìm lại em ngày xưa nên anh mới vậy không? Một người đã thành một người vợ thì không trở lại như lúc mới yêu được anh ạ!
Hôm vừa rồi sinh nhật “sếp”, anh nói dối em anh đi đâu nhỉ? Tại sao em biết mà em vẫn để anh đi? Em cũng không hiểu nổi. Có thể một ngày nào đó em không chịu đựng nổi nữa em sẽ bắt gặp hai người mất. Liệu khi đó sẽ ra sao?
Anh biết không, nhiều lúc em nghĩ quẩn lắm. Khi sáng dậy đi làm, mở mắt ra đã thấy anh có tin nhắn yêu đương với “sếp”, em chán lắm. Đi trên đường chỉ muốn chui đầu vào cái ô tô đang đi trước mặt hoặc đâm đầu vào đâu cho chết quách đi để đỡ phải khổ. Khóc thì không thể khóc được nữa vì hình như càng ngày em càng chai lỳ. Giờ em cũng không biết phải nói gì và làm gì nữa anh ạ!
Em không biết là khi anh đọc lá thư này anh sẽ hiểu em được bao nhiêu nhưng dù sao em cũng muốn viết cho anh. Em biết anh sẽ không chấm dứt mối quan hệ đó dù em có nói gì đi chăng nữa. Em cũng không quá cao thượng khi để mối quan hệ đó tiếp tục đâu. Em chỉ xin anh một điều thôi, đừng làm gì quá đáng với mẹ con em. Em biết em không giữ được anh, em hi vọng em sẽ sống chung được với điều đó.
Em và con yêu anh nhiều!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vừa lấy chồng nhưng lòng vẫn mặn nồng với bạn trai cũ
Bản thân mình cũng đang là một người vợ thì không nên có những điều gì có lỗi với chồng mình, dù cho đó chỉ là thứ cảm xúc bất chợt hiện về. Nhưng mình vẫn không thể...
Tâm trạng của mình bây giờ đang rất rối bời, tình cảm trong lòng mình cũng đang rất khó hiểu. Mình biết rằng mình cũng đang và đã là người có gia đình rồi. Bản thân mình cũng đang là một người vợ thì không nên có những điều gì có lỗi với chồng mình, dù cho đó chỉ là thứ cảm xúc bất chợt hiện về. Nhưng mình vẫn không thể.
Cách đây gần 3 năm, khi đó mình còn đang là một cô sinh viên năm cuối của một trường Cao đẳng ở Hà Nội. Một hôm, vô tình mình quen anh T trên mạng và chúng mình nói chuyện với nhau cũng khá là hợp. Hai tuần trôi qua anh ấy chủ động muốn gặp mặt em. Em cũng rất muốn gặp để xem anh ấy thế nào vì mỗi lần chúng em nói chuyện trên mạng thì máy anh ấy không có webcome nên em không biết được.
Vậy là có một lần biết em về quê, anh ấy đã chủ động sang đón và đưa em ra bến xe. Và em thật bất ngờ khi anh ấy không giống như em đã nghĩ bên ngoài. Nhìn anh không được đẹp trai cho lắm. Em thì cũng không xinh nhưng với con gái "nhất dáng nhì da" thì em cũng được cả hai.
Qua hôm đó hai chúng em nói chuyện với nhau nhiều hơn và tình yêu đến với chúng em từ lúc nào thì cả em và anh không ai biết. Chỉ nhớ, hôm đó là lần đầu tiên anh đưa em về nhà anh, lúc đó em về nhà anh chỉ mang danh nghĩa là bạn bè thôi. Không ngờ rằng anh đã giới thiệu em với gia đình anh rằng em là bạn gái anh.
Thực sự lúc đó em rất ngại nhưng em cũng không nói gì vì trong lòng em cũng đã bắt đầu để ý tới anh. Em thật sự yêu anh khi có sự quý mến của bố mẹ và gia đình anh. Những lần về nhà anh, hai bác rất quý em. Lại thêm cô em dâu của anh ấy cũng cùng quê với em. Sự quý mến của gia đình anh ấy càng làm em yêu anh hơn dù đã có rất nhiều người nói anh đi với em nhìn chênh lệch quá nhưng không hiểu sao em rất yêu anh và cũng đã xác định đến với anh.
Em đã về nhà anh rất nhiều lần và chúng em cũng đã chung sống như vợ chồng. Chỉ chờ em ra trường là chúng em sẽ tổ chức đám cưới. Thời gian trôi qua được gần một năm, em đã ra trường và bắt đầu đi làm. Em đã xin được việc gần nhà anh và em cũng ở nhà anh luôn. Em ở nhà anh được vài tháng sau khi đi làm thì anh bắt đầu có thái độ khác.
Anh hay cáu và hay đi chơi một mình một mình. Anh thường bỏ mặc em ở nhà anh. Lúc đó ở công ty xảy ra một số chuyện và em phải xin việc chỗ khác. Em đã không còn ở chỗ đó nữa vì chỗ em làm cách nhà anh hơn 20 km.
Em chuyển chỗ làm khoảng 2 tháng thì anh bắt đầu lạnh nhạt với em. Anh nói chúng em nên tạm thời chia tay một thời gian vì bây giờ anh ở bên em không còn cảm giác yêu thương gì nữa. Lúc đó em đã rất buồn và đã nhờ sự giúp đõ của bố mẹ anh nhưng cũng không có kết quả.
Vậy là em đành chấp nhận và đồng ý nhưng được mấy hôm em đã nói với anh là tạm xa nhau thì chia tay nhau luôn. Thật bất ngờ là anh cũng đồng ý còn động viên em đừng buồn. Thời gian đó em đã buồn nhiều lắm và đã xác định không còn gì để mất nữa. Nhưng cũng chính lúc đó, chồng em bây giờ đã đến và động viên em. Anh là bạn thân của anh trai em. Anh cũng đã biết em đang buồn về tình yêu thời gian đó nên đã an ủi em.
Em cũng dần lấy lại được chính mình. Anh cũng nói yêu em và em cũng thấy thương anh nên đã nhận lời yêu anh. Đúng lúc đang yêu chồng em bây giờ thì anh T đã chủ động liên lạc và nói muốn quay lại với em. Anh ấy nói anh ấy xin lỗi và mong em tha thứ cho anh. Tuy nhiên em không thể quay lại với anh nữa.
Một năm sau đám cưới của em và chồng em hiện nay đã diễn ra. Nhưng đến bây giờ trong lòng em cũng vẫn không quên được anh T. Thỉnh thoảng anh T - bạn trai cũ cũng vẫn liên lạc cho em. Em đã động viên anh lấy vợ nhưng anh ấy nói anh ấy chỉ yêu mỗi mình em thôi. Thực ra em cũng vẫn còn nhớ anh ấy rất nhiều dù biết điều này là không nên. Em cũng cảm thấy có lỗi với chồng mình bây giờ nhưng mình vẫn không thể quên bạn trai cũ đợc. Mong các anh chị và các bạn cho em một lời khuyên thật có ích lúc này với.
Em xin cảm ơn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu sao thật khó khăn Em biết rằng sẽ không bao giờ anh đọc được những dòng chữ này đâu nhưng em vẫn viết để tự tâm sự với chính mình. Với em tình yêu sao quá khó khăn, người đầu tiên rời xa em vì lý do "ngộ nhận". Lúc đó em thật sự hoang mang chẳng lẽ một năm ở bên nhau cũng là ngộ nhận...