Gửi chồng cũ: 5 năm bỏ vợ con theo nhân tình, anh lấy gì bù đắp?
Bao năm tháng, sáng ra em phải sắm vai người cha gồng mình làm việc vì con, tối đến lại là người mẹ hai tay ôm con vào lòng dạy dỗ ủi an.
Hôm qua, anh gọi cho em, giọng anh lè nhè, hình như anh đang say. Đã 5 năm dài từ ngày anh bỏ mẹ con em đi, vậy mà đến giờ khi nghe thấy giọng của anh em vẫn không kiềm được nước mắt. Như nỗi đau vẫn còn đó chưa từng bớt đi theo năm tháng, như bao nước mắt ngần ấy năm vẫn chưa đủ…
Anh nói anh muốn trở về, anh muốn lại làm chồng làm cha trong ngôi nhà nhỏ 5 người của mình. Nhưng anh ơi, anh có nhớ ngày anh ép em phải ký giấy ly hôn để anh theo bồ? Anh có nhớ em từng cầu xin anh ở lại, chịu hết mọi lời lẽ nặng nề, cả những bạt tay phũ phàng của anh? Anh có nhớ ngày anh ra tòa, em và con khóc cạn nước mắt thế nào? Anh có nhớ lúc anh dọn đồ đi, con đã ôm chân khóc òa đòi cha ở lại? Hay lúc đó, anh chỉ nghĩ được tự do để đến với tình yêu anh cho là đích thực trong đời?
Anh có nhớ ngày anh ra tòa, em và con khóc cạn nước mắt thế nào? – Ảnh minh họa: Internet
Ngày tháng em và con bơ vơ không biết phải tiếp tục sống thế nào, anh chỉ biết dẫn bồ đi đó đây du lịch. Lúc em trầm cảm nặng phải điều trị mấy tháng dài, 3 con nhỏ phải nghỉ học để về quê ngoại nhờ các dì chăm lo, anh vẫn đang mải miết sắm váy áo sang trọng cho bồ. Bao năm tháng, sáng ra em phải sắm vai người cha gồng mình làm việc vì con, tối đến lại là người mẹ hai tay ôm con vào lòng dạy dỗ ủi an. Còn anh, 5 năm qua, không phải đã có nhà cao cửa rộng giàu sang với nhân tình, có từng nhắn một tin hỏi thăm con, có từng nghe lời cha mẹ anh đến tìm con một lần?
Anh ơi, em chưa từng trách cha mẹ anh vì sao không ngăn anh lại. Em chỉ trách tình nghĩa vợ chồng mình sao lại có lúc cạn cùng đến thế. Tháng ngày đó, em tin đến cuối đời mẹ con em cũng không quên được. Đó là lý do chỉ cần nhìn thấy anh, nghe thấy giọng anh nói, nước mắt em đã rơi không dứt. Không phải vì em còn thương kẻ bội bạc như anh, mà là vì chỉ cần thấy anh em lại nhớ mình đã từng trải qua tháng ngày tồi tệ thế nào…
Tháng ngày đó, em tin đến cuối đời mẹ con em cũng không quên được – Ảnh minh họa: Internet
Video đang HOT
Vậy mà giờ anh lại muốn quay về khi anh đã từng lạnh lùng rời đi? Vì nhân tình của anh không thể có được con, hay vì ba mẹ anh chưa từng chấp nhận chuyện này? Hay vì chút ít lương tâm còn sót lại nơi anh chợt trỗi dậy sau 5 năm dài bị mục rửa? Vì điều gì anh đòi quay về, đòi bắt con em đi với lời ngụy biện muốn cùng em gánh vác?
Anh nói anh muốn bù đắp cho mẹ con anh, thế thì anh muốn làm sao đây? Tiền bạc à? Ngày em không có một đồng trong người khi con út chưa được 1 năm tuổi đi cấp cứu, anh đã ở đâu? Ngày bé lớn vào lớp một không có tiền đóng học phí, anh có biết không? Lúc đó mẹ con em cần anh, anh đã ở đâu, anh đang vui vẻ bên nhân tình! Thế thì bây giờ, khi cuộc sống của mẹ con đã đủ đầy, vốn không cần anh nữa.
Hay anh muốn bù đắp tình cảm cho mẹ con em? Ngày em thương anh nhất, lại là lúc anh phũ phàng ra đi, lòng dạ có còn gì nữa đâu anh. Ngày con bé dại cần tình cảm của cha nhất, anh đành lòng vứt bỏ, thế thì cả đời nó cũng không còn cần anh nữa.
Ngày em thương anh nhất, lại là lúc anh phũ phàng ra đi, lòng dạ có còn gì nữa đâu anh – Ảnh minh họa: Internet
Em không còn muốn khóc nữa. Nước mắt của em, của con, của cha mẹ em, và cả những người yêu thương em 5 năm qua đã quá nhiều rồi. Em và con không còn sức và cũng không còn muốn chịu thêm bất cứ tổn thương nào nữa. Vì vậy, xin anh hãy để mẹ con em có cuộc sống yên ổn. Xin anh đừng xuất hiện thêm bất cứ lần nào nữa. Đừng nhớ về em khi đang say, cũng đừng hối hận làm gì nữa. Muộn rồi anh à, cả đời nãy cũng không cứu vãn được nữa đâu.
Anh ơi, cuộc sống của mẹ con em giờ đây rất tốt. Mỗi ngày, khi sáng ra các con đều giành để hôn mẹ, chiều về lại ríu rít tranh nhau kể em nghe chuyện một ngày. Với em, mỗi ngày đều là những ngày hạnh phúc. Em không cực khổ, càng không phải khóc lóc vì ai nữa. Vì vậy, em không cần anh gánh vác cùng em bất cứ điều gì. Nếu anh còn chút lương tri, còn nghĩ cho mẹ con em thì làm ơn đừng động đến hạnh phúc bình dị phải trả bằng không ít nước mắt và đau thương này của mẹ con em, được không?
Theo Báo Xã Hội
Đàn ông rồi sẽ biết khóc khi đàn bà không còn rơi nước mắt
Chắc đó là khoảnh khắc rất lâu sau này tôi cũng sẽ không quên được. Hình ảnh một người đàn ông cao to, trong bộ vest chững chạc, vậy mà nức nở, vậy mà cứ để nước mắt rơi. Rất lâu sau này, anh mới nói với tôi, đó là lần đầu tiên người đàn ông như anh biết khóc.
ảnh minh họa
Anh lấy vợ khi 25, khi đủ tiền nuôi sống mình, đủ trưởng thành để làm chồng làm cha. Vợ anh là một người phụ nữ hiền lành, dịu dàng và hiểu chuyện. Anh và vợ bên nhau 5 năm dài, có cùng nhau một cô công chúa nhỏ. Anh ngày một thành công, vợ anh cũng ngày một tận tụy. Chị không son phấn lụa là, càng không đòi cao sang xa xỉ. Chị vẫn đơn giản như thời mới biết yêu anh, vẫn là người vợ dung dị suốt bao năm khi anh chưa có gì.
Anh từng nghĩ, chị vậy mà anh thương...
Nhưng đàn ông càng thành đạt càng có quá nhiều dục vọng, như anh, như bao kẻ làm chồng đua đòi của lạ. Anh biết đàn bà hơn vợ mình nhiều không thiếu, anh cũng biết chỉ có vợ dịu dàng đợi mình về. Vậy mà anh cũng say, vậy mà có ngày anh cũng quên lối về nhà. Đàn ông đã biết ngoại tình, trăm ngàn ngã lối rẻ chẳng nhìn nổi lối về nhà.
Nhân tình xinh đẹp thật, nhân tình cũng biết dịu dàng như vợ anh. Nhân tình biết chuyện, nhân tình khéo léo ngọt ngào. Anh không còn nhớ có vợ đợi cơm, có con chờ bố, có nhà cần anh chở che. Anh chỉ còn thấy hương hoa cỏ lạ, chỉ mải miết lạc bước xa nhà. Anh chỉ biết đắm say trong lòng nhân tình, chứ nào nhận ra yên bình chỉ có nơi gia đình.
Anh không về nhà nữa, chị vẫn cứ ngóng trông. Lòng dạ đàn bà, linh tính người vợ người mẹ, chị biết, biết hết. Anh vẫn biết chị khóc hằng đêm, anh vẫn thấy nước mắt chị rơi, vậy mà anh không đau lòng, vậy mà một lần anh cũng không lau giúp chị. Chị dần hiểu ra, khi cạn tình cạn nghĩa, nước mắt với đàn ông là thứ vô nghĩa, đàn bà với đàn ông là cái gai trong mắt.
Chị dần hiểu ra, khi cạn tình cạn nghĩa, nước mắt với đàn ông là thứ vô nghĩa, đàn bà với đàn ông là cái gai trong mắt - Ảnh minh họa: Internet
Chị làm điều gì cũng khiến anh không vừa lòng. Bộ váy chị mặc khi đi cùng anh gặp khách hàng, anh chê không hợp thời. Chị ngắm nhìn mình trong gương, lại nhìn qua tủ quần áo, bao năm rồi anh có biết chị không có một chiếc váy mới? Món ăn chị nấu vẫn vậy, vẫn đậm đà vị ngọt anh thích, thế mà anh cũng lắc đầu ngao ngán. Hay vì anh quen ăn cơm nhân tình mặn mà, thế là quên cơm nhà ngọt vị? Ngày con sốt cao nhập viện, anh vội vàng đến viện, câu đầu tiên vẫn là trách chị không biết chăm con. Chị lau nước mắt, bao đêm rồi anh không về nhà khi con khóc con đau?
Anh thấy chị khóc, chỉ thấy ngại ngần, chưa từng thấy thương xót. Anh biết anh sai, nhưng nghĩa tình đã cạn, anh biết làm sao? Anh muốn ly hôn, nhưng rồi lại không nỡ, nước mắt chị rơi chỉ còn khiến anh thấy mỏi mệt thêm.
Vậy rồi chị chịu đựng không nổi nữa, làm đơn ly hôn rồi lẳng lặng dẫn con đi. Anh trở về nhà, cũng chỉ xem như một đoạn tình cảm đã hết. Cũng từng nghĩ sẽ rước nhân tình về làm vợ. Anh cho đó là sống thật với tình cảm của mình, anh nghĩ rằng đó là điều nên làm...
Chị lau nước mắt, bao đêm rồi anh không về nhà khi con khóc con đau? - Ảnh minh họa: Internet
Nhưng ngày anh rước nhân tình về sống chung, anh mới thấm thía đàn ông ngoại tình rồi cả đời cũng không xứng đáng tìm được người nào như vợ mình. Nhân tình biết ăn diện chứ có biết làm vợ đâu. Ngay khi cô ta biết mình có con với anh, cô ta còn nhẫn tâm phá thai, chỉ vì không thích, vì làm mẹ rồi sẽ không giữ dáng xinh đẹp được. Anh ngỡ ngàng quá đỗi, anh chẳng còn gì.
Đến lúc này anh mới tìm về vợ con. Anh không ngờ ngày chị đi, chị mang thai đứa con thứ hai của anh. Đáng lẽ ra chị vẫn còn muốn ở lại, vì con chị, vì gia đình bao năm chị giữ gìn. Nhưng cạn cùng rồi, nước mắt cũng không rơi nổi nữa, chị đành lòng ra đi.
Anh cứ nhìn hoài tấm hình trên màn hình điện thoại. Chị nắm tay con gái lớn của anh, người đàn ông bên cạnh một tay bồng con gái nhỏ của anh, một tay ôm lấy chị. Chị không còn khóc nữa, khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc. Giờ phút đó, người phải khóc lại chính là anh.
Khi đàn ông biết khóc, chính là lúc đàn bà không còn rơi nước mắt nữa. Khi đàn bà còn khóc, chỉ là vì còn biết đau, còn nhớ còn thương, còn mong đàn ông lau nước mắt cho mình. Đến khi đàn bà thôi không khóc nữa, chính là đã cạn cùng nghĩa tình. Đáng tiếc là thế gian này lắm người làm chồng chẳng thiết tha lau nước mắt cho vợ mình, chẳng thương vợ mình thương tổn tủi hờn. Vậy rồi khi đàn bà không khóc nữa, đàn ông lại chỉ có thể tự lau nước mắt cho chính mình. Ở đời này, buồn thay chính là kẻ có mà không biết giữ, mất rồi lại chỉ biết hối hận muộn màng...
Theo Phunusuckhoe
Chồng ngoại tình với em gái nuôi của vợ Chẳng cần làm ầm ĩ mọi chuyện lên, cũng không cần phải ly dị chồng, chỉ bằng sự bình tình và mưu trí, Nhi đã khiến nhân tình của chồng hoảng hốt bỏ chạy. Yêu chồng tận 7 năm mới cưới, Nhi, 30 tuổi (Hà Đông, Hà Nội) chẳng bao giờ nghĩ có ngày chồng cô cũng chán cơm thèm phở để qua...