“Gửi” chồng cho bạn gái
Nhung đã đọc đi đọc lại lá thư của chồng không biết bao nhiêu lần. Những dòng chữ như nhảy múa, bỡn cợt trước mắt cô. Cô không tin nổi, thực ra là không dám tin, Phong đã bỏ cô mà đi một cách đơn giản đến vậy.
8 năm là vợ là chồng, Nhung luôn tin là cuộc hôn nhân của mình tròn trịa, hạnh phúc. Nhà cao cửa rộng, vợ chồng cô có đủ cả danh vọng lẫn tiền tài.
Con cái lại xinh xắn, ngoan ngoãn, đủ cả nếp, cả tẻ. Nhìn lên chưa dám nói là số một, nhưng nhìn xuống, mấy người được như cô? Chả nói đâu xa xôi, ngay cả trong nhóm bạn học của Nhung, cũng có mấy cặp tan đàn xẻ nghé, họ nhìn vào tổ ấm của Nhung mà ngưỡng mộ, khao khát.
Nhung biết mình luôn là tâm điểm mỗi khi cô xuất hiện trước đám đông. Ngay từ khi học năm thứ nhất, đã có không ít các chàng đến nhà Nhung trồng cây si. Tuy không thích ai trong số họ, nhưng Nhung cũng không để cho anh nào mất lòng. Với ai, cô cũng khéo léo, nhỏ nhẹ đáp: Em còn phải học, chưa nghĩ đến chuyện yêu đương. Vì thế nhiều chàng trai, dù không được người đẹp để mắt tới nhưng vẫn nuôi trong lòng hy vọng mong manh rằng đến một ngày nào đó, cô sẽ mỉm cười với mình.
Phong không có gì quá nổi trội trong đám vệ tinh ấy, nhưng anh luôn biết xuất hiện vào những thời điểm quyết định. Bố Nhung bị tai nạn giao thông, Phong là người đầu tiên có mặt đưa ông vào viện cấp cứu rồi chăm sóc ông chu đáo như một đứa con trai. Rồi khi mẹ Nhung gặp trục trặc trong việc làm ăn, cũng chính Phong là người đứng ra gỡ rối. Dần dà, Phong được xem như người thân, nhất cử nhất động, bố mẹ Nhung đều mời Phong đến bàn thảo như con cái trong nhà.
Giá như anh bản lĩnh hơn, giá như em đừng gửi chồng con cho cô bạn, thì biết đâu…
Video đang HOT
Đám cưới của họ diễn ra ngay sau khi Nhung ra trường. Phong là người tháo vát nên làm việc gì cũng thành công. Hơn 30 tuổi, anh đã có trong tay tất cả những gì mà người khác phải ao ước: Địa vị, công danh, vợ đẹp, con xinh… Không những thế anh còn tạo điều kiện tốt nhất để vợ có thể thăng tiến trong sự nghiệp.
Có thể mọi thứ đến với Nhung quá dễ dàng nên cô chủ quan. Hơn nữa, xưa nay cô vẫn có một niềm tin tuyệt đối rằng Phong lấy được cô còn hơn cả trúng số độc đắc. Từ khi được bổ nhiệm làm giám đốc tiếp thị, Nhung đi nước ngoài nhiều hơn. Lúc đầu chỉ là những chuyến đi ngắn ngày, sau kéo dài tới hàng tháng. Mỗi lần đi công tác, Nhung đều nhờ cô bạn thân thỉnh thoảng ghé qua nhà, để xem bố con Phong có thiếu thốn gì không. Đó cũng là cách để Nhung ngầm quản lý chồng khỏi những phút xao lòng.
Không phụ lòng tin của Nhung, cô bạn thường xuyên gọi điện, báo tin tình hình của 3 bố con Phong. Lần nào cũng là những thông tin vui vẻ, tốt đẹp. Chính vì thế khi có người bóng gió về chuyện Phong và cô bạn kia có tình ý với nhau, Nhung đều gạt đi, bảo đừng nghi ngờ như thế mà phải tội. Cô tin chồng, tin bạn tuyệt đối.
Chuyến công tác này, vì muốn dành cho Phong một sự bất ngờ nên cô không thông báo cụ thể ngày, giờ về. Ngồi trên chiếc taxi từ sân bay về nhà, Nhung háo hức tưởng tượng ra sự ngạc nhiên khi Phong nhận được từ cô món quà mà anh vẫn hằng mơ ước: Một chiếc đồng hồ Thụy Sỹ sang trọng và đắt tiền.
Ngôi nhà thân yêu đã ở trước mặt Nhung. Hai đứa con giờ này đang đi du lịch với ông bà ngoại, mai mới về. Giờ này chắc chỉ có chị giúp việc theo giờ đến dọn nhà. Nghĩ vậy nên Nhung không thắc mắc gì khi thấy cửa nhà chỉ khép chứ không khóa như mọi bận. Cô nhẹ nhàng qua phòng khách, rồi xuống bếp nhưng không thấy ai. Bỗng có tiếng cười khe khẽ của phụ nữ vang lên ở tầng hai, xuất phát từ phòng ngủ của vợ chồng cô. Xen lẫn những tiếng cười là giọng nói trầm ấm của chồng cô. Lẽ nào…
Nhung chạy ào lên gác, đẩy cửa phòng. Trước mặt cô là Phong cùng cô bạn thân nhất: Họ đang nằm trên chiếc giường của chính vợ chồng cô! Nhung không còn nhớ là mình đã gào thét chửi rủa Phong cùng cô bạn thân như thế nào, chỉ biết rằng ngay ngày hôm sau, Phong dọn ra ngoài ở. Nhung không nhận điện thoại, không đọc tin nhắn của chồng. Với cô, mọi lời giải thích đều không thể chấp nhận.
Sau một tháng ly thân, Phong nhờ người quen gửi cho Nhung một lá thư rất dài, những 10 trang giấy A4. Trong thư, anh nhận toàn bộ lỗi lầm về phía mình, rằng anh đã phụ niềm tin của cô khi để mình rơi vào lưới tình của người phụ nữ mà lúc đầu anh chỉ xem như một người bạn thân. Phong bảo một người đàn ông cô đơn dù có bản lĩnh đến mấy cũng khó cưỡng lại được sự chăm sóc, quan tâm của một người phụ nữ khác, nhất là khi người ấy lại duyên dáng và thông minh. Vài lần, anh đã muốn thú nhận với cô, nhưng cứ hễ nhắc tới cô bạn là Nhung lại khen hết lời, nào là cô ấy tốt, cô ấy tuyệt vời.
Sự vô tư của Nhung đã vô tình đẩy Phong vào thế khó xử, thú nhận thì sợ mất vợ nhưng tình mới cũng chưa thể dứt ra.
Lần nào đọc đến những dòng cuối cùng trong lá thư của chồng, Nhung cũng khóc. Phong viết: “ Anh biết mình rất có lỗi với em và anh không dám cầu xin em tha thứ. Nhưng anh chỉ muốn em biết rằng chính sự vô tư của em đã đẩy anh đi xa hơn. Giá như anh bản lĩnh hơn, giá như em đừng gửi chồng con cho cô bạn, thì biết đâu…”.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh vẫn chờ em mãi !
Mùa xuân là mùa của hạnh phúc lứa đôi nhưng cũng là thời điểm bất hạnh cho nhiều người nếu phải nói lời chia tay...
Cái cảm giác cô đơn trong những ngày Tết đến xuân về làm con người ta quặn đau, ứa nước mắt... Ai dù vô tình hay cố ý gây niềm thương nhớ cho một người khác là có tội đó.
Tôi quen em không lâu nhưng cũng không phải quá nhanh để không biết được trái tim mình mách bảo điều gì. Trái tim tôi đã đóng băng từ lâu lắm rồi và biết được em cũng bị một cú sốc rất lớn. Em đã không còn tin vào cái gọi là tình yêu, em nói nó không tồn tại và đừng viển vông mơ mộng làm gì.
Từng ngày tình cảm tôi dành cho em cứ lớn dần, tôi tìm thấy ở em nhiều điểm đồng cảm về tính cách, hoàn cảnh gia đình và đặc biệt thấy rất thương với tình cảm đổ vỡ của em (em đã vượt qua tất cả khó khăn để đến với tình yêu của mình nhưng lại bị bội bạc). Em cũng nói hai đứa nói chuyện hợp, em bảo tính tôi hay.
Tôi hứa sẽ chăm sóc, bù đắp cho em...
Con gái thường chịu nhiều thiệt thòi vì vậy tôi hứa sẽ chăm sóc, bù đắp cho em. Vậy mà em nói em đã quyết định rồi, em nhận lời họ trong khi chưa yêu họ. Em nói sao tôi không quen em sớm hơn, chỉ một tháng thôi. Em nói chưa yêu tôi chứ không phải không yêu tôi, em nhận lời họ vì họ là người tốt, anh đừng lo. Con gái cần ổn định mà cái quan trọng em đâu xem tình yêu là gì, em nói sẽ cùng họ vun đắp.
Tôi không đành lòng, tôi không đến nỗi cao thượng dù xưa nay vẫn tâm niệm nếu vì hạnh phúc của người mình yêu tôi sẵn sàng chấp nhận đứng lại phía sau. Tôi đau buồn lắm mà không thể thay đổi được em, nếu em yêu người ta và nhận lời thì đành một nhẽ, đằng này vì bị người phụ em mất lòng tin và chấp nhận dù tình yêu không có. Em như cái cây bị thương một lần nên tổn thương và không còn tin vào sự thiêng liêng của tình yêu hay sao, hạnh phúc sau này liệu có không em?
Tôi tôn trọng quyết định của em, em chưa cho tôi cơ hội, em còn nghi ngờ tình cảm của tôi nhưng xin em hãy suy nghĩ lại đừng hành động như thế em nhé. Anh vẫn chờ em!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi yêu một người đã có vợ... Tôi yêu một người đã có vợ nên tôi chỉ có nước mắt làm bạn, chẳng thể chia sẻ cùng ai, chỉ có nỗi cô độc đồng hành. Niềm vui thì xa xỉ ít ỏi mà nước mắt thì lúc nào cũng thường trực trên khuôn mặt... Tôi yêu một người đã có vợ nên trong tình yêu của tôi không có những...