Gửi các cô ‘gái ế’: Hoa mà không có ong bướm vây quanh, liệu có vui vẻ gì?
Tôi nghĩ người phụ nữ có những độ tuổ.i đẹp của riêng mình, hệt như bông hoa luôn có thời kỳ đẹp nhất vậy. Hoa mà không có ong bướm vây quanh, liệu có vui vẻ gì?
ảnh minh họa
Tôi năm nay 32 tuổ.i, hiện có một công việc tạm coi là ổn định. Cuối năm ngoái tôi vừa kết hôn, vợ tôi kém tôi 7 tuổ.i. Hồi đầu mới quen, cũng nghĩ vợ kém mình nhiều tuổ.i thế thì còn trẻ con lắm. Nhưng về sau mới thấy may mắn, ít ra còn cưới được vợ trẻ, chứ vớt phải một ca “gái ế” thì cũng phát sầu.
Nói có chứng cứ, cách đây một năm, tụi bạn thân lo tôi “nam tam thập” rồi mà vẫn “lính phòng không” nên có ý mai mối, hỏi khéo xem tôi có tiêu chuẩn gì không. Tôi thì dễ tính, nhưng rất sợ 9X (hồi đấy rất định kiến nghĩ 9X trẻ trâu các thứ) nên vẫn thòng thêm tí điều kiện là kém mình in ít thôi hoặc bằng tuổ.i thì tốt. Lũ ông mai bà mối ấy chẳng hiểu sao kiếm ngay được một nàng bắt tôi đi hẹn gặp. Nghe nói nàng đi học nước ngoài về, mải sự nghiệp nên vẫn chưa chịu chồng con gì, sống lại rất có phong cách.
Mới đầu gặp, tôi khá ấn tượng vì nàng trông rất ưa nhìn. Nhưng về sau, buổi coi mắt thành kỉ niệm không thể nào quên. Đầu tiên là nàng bị bệnh “khó chiều”. Món ăn dọn ra phải được nấu theo “đúng chuẩn quốc tế”, gia vị các kiểu nêm vừa chừng bởi mấy năm nay nàng đã quen ăn kiểu đấy ở nước ngoài.
Nhìn nàng mỉm cười ngoắc ngoắc, cậu phục vụ lon ton chạy tới hí hửng, thì ăn ngay một trận sạc nên thân vì bộ dao dĩa lau chưa được sáng bóng lên (trong khi tôi nghĩ thế đã đủ sạch lắm rồi). “Ở nước mình làm gì cũng ẩu, anh ạ!”. Nói rồi, nàng bắt đầu kể chuyện về nhà bị sốc văn hóa thế nào, dịch vụ ở Hà Nội kém ra sao, ăn thì toàn lo đồ bẩn, thở thì không khí độc hại…
Tôi thừa nhận đến 50% những gì nàng nói, nhưng không khí buổi hẹn trở nên đặc quánh tới ngột ngạt. Tôi nhận ra nàng rất thích trở thành người chèo lái, người dẫn dắt… trong khi cái thằng tôi ngồi chỉ biết cười và tập trung ăn cho xong phần ăn của mình. Tôi bặt tin nàng từ dạo đó.
Video đang HOT
Gần đây, đọc nhiều tranh luận của chị em, chủ đề Ế được đem ra bàn luận rất sôi nổi. Là đàn ông, tôi tạm chia ế thành hai loại: Ế chủ động và Ế bị động. Ế chủ động thực ra là cách sống của những cô nàng thực sự mạnh mẽ, năng động, tự tin vào bản thân và có khả năng độc lập cao. Họ chủ động với cuộc sống của mình, không thích bó buộc, chẳng sợ hãi mấy thứ định kiến vớ vẩn về chuyện bao nhiêu tuổ.i thì cần kết hôn các kiểu. Tôi rất ngưỡng mộ những cô gái dạng này, nhưng nói thật là soi xung quanh thấy hiếm.
Dạng thứ hai nhiều hơn là những cô nàng “ế bị động”. Dạng này thậm chí phân lớp tinh vi hơn với muôn hình vạn trạng.
Mải mê học hành, chinh chiến hết bằng nọ bằng kia, đến khi ngoảnh lại tuổ.i băm đã đến. Trông lên chẳng bằng ai, trông xuống chẳng ai bằng mình, lơ lớ ở giữa.
Tiểu thư lá ngọc cành vàng, được bố mẹ bao bọc, lúc nào cũng ngơ ngác với cuộc đời. Nhìn đời hồng quá nên quyết tâm chỉ yêu soái ca và các hoàng tử phim Hàn, các Đại Boss trong phim Trung Quốc.
Luôn dao động trước “miệng lưỡi dư luận”. Nghe hội chị em bỉm sữa ca thán lấy chồng khổ lắm, áp lực các kiểu này nọ. Sợ hãi nên quyết định ở vậy nuôi thân béo mầm.
Hội chứng “chim sẻ sợ cành cong”. Trải qua một chuyện tình éo le cây me đau khổ cùng cực, tới mức không tin tình yêu có thật trên đời nữa.
Những cô nàng đã “xấu còn không biết phấn đấu”, “hay luyên thuyên đã thế còn v.ô duyê.n”, luộm thuộm, thiếu trách nhiệm với bản thân.
Bà chị họ tôi dán mác “quạt điện mùa đông” đã 6, 7 năm nay. Gia đình biết ý, cũng chẳng ép uổng gì, thậm chí còn thoải mái cho bay nhảy lựa chọn chán chê. Nhưng theo thời gian, không hiểu sao bà chị càng ngày càng khó chiều. Hay cáu kỉnh, thích xét nét, lười ra ngoài. Mỗi lần đi ăn cưới đứa bạn nào về mặt lại như đâ.m lê chui mình vào phòng tự kỉ. Hai bác chỉ còn biết lắc đầu.
Tôi nghĩ chúng ta đừng đán.h tráo khái niệm khi bạn còn chưa thực sự hiểu rõ bản thân mình. Đừng để những tựa sách kiểu “Em độc thân, em quyến rũ” đán.h lừa! Quyến rũ là một quá trình, cần phải rèn luyện và thực hành liên tục. Bạn không thể ở yên một chỗ mà quyến rũ được?
Cô bạn thân tuổ.i đã đầu 3 của tôi là một ví dụ. Lúc nào cũng thấy nàng hăm hở du lịch, hăm hở chơi, hăm hở làm đẹp. Hỏi bao giờ định vào lồng thì nói chưa biết. Nhưng có lúc yếu lòng, có lúc nhìn ra xung quanh thấy đội bạn thân đã yên bình gia đình hết cũng thấy chạnh lòng. Nhưng khác các nàng “gái ế” khác, cô bạn tôi luôn biết mình cần gì, luôn chủ động tìm kiếm hạnh phúc. Chính điều đó khiến nàng tỏa ra một thứ năng lượng tích cực mà đàn ông vẫn hay coi là sự quyến rũ.
Tôi vẫn nghĩ người phụ nữ có những độ tuổ.i đẹp của riêng mình, hệt như bông hoa luôn có thời kỳ đẹp nhất vậy. Hoa mà không có ong bướm vây quanh, liệu có vui vẻ gì?
Hãy trở nên hấp dẫn và quyến rũ chúng tôi đi. Ế ấy mà, nhiều khi buồn bỏ xừ.
Theo Afamily
Hoài niệm cũng là một phần đẹp đẽ trong hành trình đi tìm hạnh phúc của riêng mỗi người
Nếu đã không còn yêu thì buông tay nhau đi thôi để cả hai cùng đi tìm hạnh phúc mới của riêng mình. Đừng dùng dằng quá khứ. Đừng tiếc nuối một quãng thời gian ta đã từng yêu....
ảnh minh họa
Nếu đã không còn yêu thì buông tay nhau đi thôi để cả hai cùng đi tìm hạnh phúc mới của riêng mình. Đừng dùng dằng quá khứ. Đừng tiếc nuối một quãng thời gian ta đã từng yêu. Bởi duyên phận đã không còn thì đến cuối cùng chúng ta cũng chẳng thể vẹn những vuông tròn cùng nhau được đâu.
Nếu đã không còn yêu người kia thì hãy dứt khoát để người ấy ra đi. Đừng thờ ơ bỏ mặc lúc ta cần người nhất rồi lại vỗ về an ủi khi ta mỏi mệt muốn dừng chân. Một nỗi đau kéo dài. Nó đau và xó.t x.a lắm... Một câu thôi và một trong hai chúng ta sẽ là người ở lại. Nỗi đau của người ra đi có chăng cũng chẳng khác nào nỗi đau của người ở lại. Vì đã từng là yêu chân thành nên dễ gì mà quên được sau câu nói chia tay. Những kỉ niệm. Những ấm áp. Sẽ còn mãi ở một nơi thật sâu để sau này chúng ta nhắc về nó bằng hai từ hồi ức.
Cả hai chúng ta thôi đừng nên tiếc nuối quãng đường cùng nhau đi. Hãy cứ giữ nó thật đẹp trong tim không một vết xước. Công sức cùng nhau xây đắp nên hạnh phúc qua không ít gian nan giờ coi như hoài phí. Nhưng thôi người ơi. Ta buông bỏ đi. Dù sao sau từng ấy tháng năm từng ấy cố gắng chúng ta đã có một thanh xuân rực rỡ. Thanh xuân của chúng ta đã từng rực rỡ vì có nhau.
Những ánh nắng vàng phơn phớt trên cành lá non. Nắng mùa đông yếu ớt lay lắt qua khung cửa sổ. Những chấm li ti trăng trắng của cúc họa mi tháng mười hai làm người ta thấy dịu lòng khe khẽ. Cơn gió mùa đông hanh hao lạnh lẽo vừa thổi rớt một chiếc lá cuối cùng trên cây. Lá chao nghiêng trong gió, rớt rụng dần rơi và nằm im lìm dưới gốc rễ cây. Gió đông. Chiếc áo mong manh chẳng đủ cho em làn hơi ấm. Anh đã ra đi, ra đi như thu vàng heo hắt ngày hôm qua. Chúng ta đã buông tay nhau...
Ai ra đi. Ai ở lại có lẽ giờ đây không còn quan trọng nữa rồi. Em đã thật không mong chúng ta rời xa nhau nhưng nếu ở lại cũng đâu còn tình yêu hạnh phúc đẹp đẽ nữa. Bởi bên trong nó trong mỗi chúng ta đã có những lỗ hổng lạnh nhạt những khoảng cách con tim len lỏi vào trong.
Em hôm nay vẫn nhớ anh vẫn lang thang trên những con đường đã từng nắm tay anh và sải bước đếm nhịp. Nhưng không phải là để tìm về anh. Em chỉ đến để tìm về quá khứ một thời của em của anh của hai chúng ta. Em không mong anh quay trở về vì em hay vì bất cứ điều gì. Em sẽ giữ anh cùng mãi mãi một thanh xuân.
Và chỉ bởi hoài niệm cũng là một phần đẹp đẽ trong hành trình đi tìm hạnh phúc riêng của mỗi người.
Theo Phununews
Gái ế gửi đàn bà có gia đình: 'Lấy chồng có gì vui mà suốt ngày các chị giục em lấy chồng' Thế nên hễ đám gái ế như chúng tôi mở miệng ra nói cái gì là các chị lại bĩu môi bỉ bai ngay, gái ế thì biết cái gì mà nói, cứ lấy chồng, có con đi rồi thì muốn nói hay nói tốt gì thì hãy nói... Ảnh minh họa Tôi đang thấy có một trào lưu rất mắc mệt trong...