Gửi Anh, Người mãi là “chồng” em!
Thời gian qua nhanh quá hả anh, mới đó đã 5 năm kể từ ngày anh và em quen nhau. Đến bây giờ em vẫn không tin chuyện mình lại ra cơ sự này. Hôm qua ngày anh cưới, sau ngày em cưới 1 tháng 21 ngày. Em không biết là em sẽ đau như vậy khi mất anh, giờ em mới biết được cảm giác mà anh đã từng trải qua khi mất em.
tình yêu chồng vợ luôn đặc biệt
Ngày mình quen nhau quá nhiều kỷ niệm và buồn nhiều hơn vui nhưng em vẫn không muốn quên, và anh cũng vậy, kỷ niệm gì diễn ra ở đâu anh luôn nhớ, anh từng nói: ” trong cuộc đời anh chưa bao giờ anh đau khổ vì ai nhiều như vì em” và anh đâu có biết chính em cũng vậy đó anh.
Ngày đầu tiên 2 đứa đi chơi mình cùng xem phim, cùng đi ăn, và anh nói: ” phải ghé qua nhà tí”, em cũng về nhà cùng anh, nhưng sau này em mới biết qua Dì anh, Dì nói: ” anh hỏi ý kiến Dì dẫn em về nhà chơi cho gia đình biết mặt”. Em gái anh, Dì và cả Bà ngoại anh, ai cũng mến em và thế là sau những ngày làm việc cùng nhau chủ nhật nào anh cũng chở em qua nhà em gái chơi( nhà anh còn ba mẹ đều ở quê), không thấy em qua ai cũng hỏi thăm.
Video đang HOT
Cũng năm ấy, những ngày lễ kế nhau, công ty được nghỉ bù nhiều ngày, với sự góp ý của em gái anh, Dì và bà ngoại, anh đã dẫn em về ra mắt ba mẹ anh, nhưng em ngây thơ chỉ nghĩ về chơi cho biết quê miền tây, khi đó em vẫn chưa yêu anh.
Lúc về quê, mẹ ba mẹ anh đối xử với em rất tốt, hỏi thăm gia đình em, phong tục quê em( miền trung), và mẹ anh nói: ” dù sau này ba anh đã già không đi xa được, mẹ vẫn không ngại đường xa để cưới em cho anh”. Lúc em không nghĩ gì cả rất vô tư cho là gia đình anh tưởng em là người yêu anh. Nhưng đêm đó sau khi về quê nghe anh tâm sự chuyện mẹ ruột anh đã qua đời còn mẹ bây giờ là mẹ sau và cuộc sống anh không như vẻ ngoài công tử của anh, mẹ sau anh trước kia không tốt nhưng sau khi em gái anh cưới gia đình giàu mẹ anh đã thay đổi quan tâm con cái hơn nên giờ anh đã đỡ khổ và từ đó em đã yêu anh. Và những kỉ niệm đẹp, vô cùng hạnh phúc của em và gia đình anh ngày ấy vẫn không phai nhòa được anh à. Em tin là với anh cũng vậy.
Và cũng đêm đó anh nói: “thật ra ba mẹ anh có mai mối cho anh người con gái gần nhà nhưng anh không thương người ấy, anh thật sự thương em.” Và em biết điều đó là sự thật, Vì mấy tháng sau khi yêu nhau, Dì anh có gọi cho em và nói: ” mẹ anh ở quê lên, cấm không cho anh và em quen nhau, bắt anh phải quen người mẹ anh chọn, và anh đã cãi nhau với mẹ và khẳng định rằng sẽ yêu và lấy em”, khi em hỏi anh, anh nói: ” chỉ sợ ba anh không đồng ý chứ mẹ sau anh không quan trọng.” .Và sau này em biết lí do mẹ anh như vậy, vì gia đình anh có 4 người con nhưng 3 người đều có gia đình và ở riêng, không ai ở chung với ba mẹ, và ba mẹ anh vẫn chưa có cháu đích tôn, mẹ anh muốn anh cưới người con gái ấy vì cô ấy ở gần nhà anh, luôn qua nhà chơi, và luôn nghe lời mẹ anh dạy bảo, mẹ anh sợ lấy em anh sẽ không về quê ở.
Và từ đó giông tố đã đến, anh không dám dẫn em về nhà em gái chơi nữa vì ba mẹ anh gây áp lực cho anh nhiều quá. Ba mẹ bắt anh về quê, anh biết anh không thắng nổi ba mẹ nên anh nói anh lấy vợ rồi để em ra đi, khi ấy em đau khổ, lúc nào cũng khóc, em đã muốn tự tử nhưng vì người thân em, vì ba mẹ em, em đã sống. Em đã trao anh đời con gái, sau 3 năm yêu nhau cũng vì gia đình anh, anh và em đã bỏ đi con của chúng mình, ba mẹ anh đã sai lầm vì nếu không ngăn cấm thì giờ cháu ông bà đã 2 tuổi rồi, em đã rất đau đơn khi bỏ con, em nói: ” em hận mẹ anh, vì mẹ anh làm em ra nông nổi như vậy”.Em dù rất yêu anh nhưng em đã ra đi vì anh, em không muốn anh đau khổ khi lựa chọn và mâu thuẫn với bố mẹ vì em, anh đã nói: ” chúng mình cùng sống chung đi em, chuyện gì đến sẽ đến”. Nhưng em nghĩ tới con chúng mình sẽ ra sao nếu không được dòng họ công nhận?
Em nhường anh cho cô ấy vì em biết cô ấy cũng yêu anh nhiều, vì đã nhiều lần cô ấy gọi cho em nói là vợ anh là đã có con với anh. Nhưng đó chỉ là xạo thôi, và em đã sai lầm vì tin cô ấy, cô ấy dùng ba mẹ anh gây áp lực cho anh, cô ấy đeo đuổi anh, khi mẹ anh lên nhà em anh cô ấy cũng theo lên ở cả tuần rất nhiều lần như vậy và giờ cô ấy đã thành công vì đã lấy được anh.
Em đã nhiều lần khuyên anh cưới cô ấy nhưng anh nói: ” khi nào em lấy chồng anh sẽ lấy vợ” và giờ đó là sự thật, nhưng anh không yêu cô ấy, anh cưới nhưng về trước đám cưới 1 ngày, không chụp hình album cưới, không đặt nhẫn, không làm gì hết, để gia đình anh lo hết anh nói vì anh không quan tâm, anh cưới vì anh đã 34 tuổi, anh cần 1 đứa con.
Và em đau lòng vì khi nghĩ đến anh sẽ có con, con cô ấy và anh sẽ được anh thương còn con em thì không được ra đời, không được nhận sự yêu thương của anh, nhưng em không trách anh em trách sao số phận của em, em đã sống tốt, đã khổ cực bao nhiêu năm từ khi em nhỏ đến bây giờ nhưng số phận vẫn không buông tha em.( tuổi thơ sống trong túng thiếu, học xong cấp ba em đi làm lo cho em trai học đại học, phụ gia đình và sau 4 năm bỏ học cao đẳng giữa chừng vì hoàn cảnh đã đi học lại). 5 năm qua, anh đã luôn bên em, đôi lúc anh cũng muốn ra đi vì sợ em khổ nhưng vẫn không được, nhưng em đã chọn lựa em đi trước, ngày tiễn em đi về quê lấy chồng anh và em đã khóc, và giờ mình em.
Giờ em đã có chồng, anh ấy yêu em nhiều, nhưng luôn ghen và xúc phạm em vì em không nguyên vẹn khi đến với anh ấy, nhưng ghen rồi lại thôi lại yêu em nhiều và chiều chuộng em. Em biết bây giờ có gia đình mà yêu anh là có lỗi chồng em, nhưng lý trí không thắng được con tim anh à, em muốn mình mắc cơn bệnh mà mất đi những ký ức về anh! Em mãi yêu anh, người mãi là “chồng” em!
P D Nguyễn
Theo VNE
Con gái ơi, ba xin lỗi!
Hôm qua, thấy con khóc, không ăn cơm, ba rất giận. Ba nghĩ con cái bây giờ thiệt hết biết. Ba mẹ nói động chút xíu đã làm mình, làm mẩy, như vậy thì làm sao mà dạy dỗ?
Cổ nhân đã dạy "gần mực thì đen, gần đèn thì sáng". Con chơi với đám đó, không hư mới lạ! Thế nhưng, con lại bảo: "Sao ba không nghĩ con là đèn, muốn gần gũi để cảm hóa các bạn ấy? Các bạn đã bất hạnh, không có gia đình, mẹ cha; không ai thèm chơi. Con muốn an ủi, động viên các bạn vượt lên nghịch cảnh. Có phải con bắt chước học thói lêu lông của các bạn ấy đâu mà ba lại mắng con giữa mặt bạn bè như vậy?"- con vừa nói vừa khóc tức tưởi.
Lúc đó ba chỉ giận là con dám cãi lời, dám trả treo với ba chứ không nghĩ sâu xa những điều con nói. Mãi đến khi mẹ thủ thỉ: "Anh như vậy là sai rồi. Có gì thì về nhà nói với con, sao lại la mắng um sùm ngoài đường như vậy? Hơn nữa, bé Mai cũng ý thức được chuyện nó làm là muốn giúp đỡ, lôi kéo bạn bè đừng nghe theo bọn xấu... Chính cô bí thư Đoàn phường đã nói cho em biết. Người ta khen con mình hết lời, trong lúc đó anh lại la mắng nó".
Những lời mẹ nói khiến ba bừng tỉnh. Ba đúng là hồ đồ. Lẽ ra ba phải hiểu con, tin con và biết chuyện con làm, có đâu lại hời hợt, thậm chí thô lỗ với con và các bạn như vậy. Ôi, ba thấy thật xấu hổ! Ngày mai, ba sẽ đưa con tới nơi sinh hoạt với các bạn. Ba sẽ xin lỗi các bạn con về những lời nói nóng nảy của mình hôm trước.
Còn bây giờ, con gái ơi, ba xin lỗi con. Hãy xuống ăn cơm với ba mẹ và anh hai. Ba hứa từ nay về sau, làm gì, nói gì cũng sẽ suy xét thật cẩn thận...
Theo VNE
Kiểm đếm lại tình yêu "Anh có hối hận vì đã yêu em không?"- em nhìn sâu vào mắt anh. "Không có" - anh nói rất thật lòng. "Thế anh có biết tại sao mình chia tay?" - em lại hỏi. "Vì em không còn yêu anh nữa" - anh lại siết chặt tay em. Rất lâu rồi, mình mới có một bữa nói chuyện cởi mở như...