Gửi anh người đánh bài em yêu!
Em cố nén vào lòng và tự gặm giấm nỗi nhớ anh mỗi khi có chuyện buồn, mỗi khi đêm về.
Anh à! Những ngày qua đối với em thật buồn vì nhiều chuyện. Những lúc như vậy em lại nghĩ đến anh nhiều hơn. Có lẽ em đang ngoại tình trong tư tưởng anh à. Em biết như vậy là sai nhưng em không thể thôi nghĩ về anh. Anh đến thật tình cờ vào dịp ba em rủ mấy ông bạn tới nhà đánh bài cho vui và trong đó có anh. Người cao, dáng hơi gầy và nét mặt hơi lạnh như tiền. Anh bắt đầu hỏi chuyện xã giao qua lại, chúng mình hợp nhau và mến nhau lúc nào không biết . Và cứ thế anh đến nhà em thường xuyên hơn. Nhưng em luôn biết giữ khoảng cách vì em biết anh đã có gia đình. Qua ba mẹ anh phần nào biết được hoàn cảnh của em hay đúng hơn là cuộc hôn nhân của em không được trọn vẹn. Em tránh mặt anh và cắt đứt mọi liên lạc khi em phát hiện ra mình đang có tình cảm với anh.
Chúng mình không gặp nhau cũng được 6 hay 7 tháng gì đấy cho tới khi em tình cờ gặp lại anh khi anh sang nhà ba mẹ em chúc tết vào dịp tết này. Anh biết không thời gian qua đối với em là khoảng thời gian đầy gian nan và thử thách, một phần vì chuyện kinh doanh, phần khác vì chuyện hôn nhân của em đang trên bờ vực thẳm, phần vì lo chuyện con gái. Lúc nào em cũng phải cố gồng mình lên để lo chu toàn mọi việc. Nhiều lúc nghĩ chỉ muốn buông xuôi tất cả nhưng cuộc sống không cho phép em dừng lại, em vẫn phải tiếp tục cố hết mình vì tương lai của con gái. Vì em biết nếu em nằm xuống thì sẽ chẳng ai lo cho con em, hiện tại em cố sống thật tốt cũng chỉ vì con. Đấy chính là động lực để em thấy cuộc đời này còn có ý nghĩa để sống.
Em lao vào công việc để tìm niềm vui cho riêng mình, để cố không nghĩ về anh. Khi em bình tâm trở lại và quyết định sẽ gọi điện thoại chúc tết anh có nghĩa là trong em đã phần nào nguôi ngoai và em nghĩ rằng nếu chúng mình không đến được với nhau thì hãy xem nhau như những người bạn thực sự của nhau. Nhưng tại sao anh không chịu hiểu cho em hả anh? Gặp lại anh, anh vẫn như xưa, vẫn nồng nàn, vẫn phong trần và đặc biệt là vẫn với ánh mắt cháy bỏng nhìn em như phút ban đầu ấy. Em cố nén vào lòng và tự gặm giấm nỗi nhớ anh mỗi khi có chuyện buồn, mỗi khi đêm về. Có lẽ em là người sống nội tâm và nhạy cảm nên mới thế.
Nếu có kiếp sau nhất định em sẽ chọn anh và chúng mình sẽ là của nhau anh nhé (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Mấy tháng qua em cố tình không liên lạc với anh vì nghĩ rằng chuyện của chúng mình sẽ chẳng đi tới đâu, vì em không muốn làm xáo trộn gia đình vốn đang rất yên ổn của anh. Anh à, đâu phải em không muốn gặp anh mà vì nhiều lý do. Bởi hai chúng ta đã có gia đình và cần phải vun vén cho tròn bổn phận. Em cũng có gia đình nhưng em kém may mắn hơn anh ở chỗ anh là người chồng người cha có trách nhiệm, là người hoàn hảo trong mắt mọi người còn chồng em thì ngược lại. Có lẽ cũng bởi vì những lý do ấy mà trong em luôn nhen nhóm chút tình cảm hay đúng hơn là ngưỡng mộ anh và yêu anh từ lúc nào không biết. Em cũng biết anh dành tình cảm cho em thật nhiều nhưng em không đủ can đảm để đón nhận anh à, dẫu biết thật đau vì thương một người nhưng không thể nói thành lời. Anh bảo sao em lại giấu số điện thoại, sao em không liên lạc với anh nhưng anh biết không em làm sao có thể vì nếu em gặp lại anh em sẽ không còn là em nữa, em sẽ sao nhãng trách nhiệm làm mẹ, làm vợ và sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của anh.
Em thiết nghĩ đâu phải cứ yêu nhau là phải lao vào nhau như con thiêu thân, chúng mình đều là những người trưởng thành, còn nhiều trách nhiệm lớn lao hơn chuyện tình cảm nam nữ anh à, chúng mình hãy vì những người thân của mình mà sống thật tốt anh nhé. Họ không có lỗi trong chuyện này, em vẫn nghĩ về anh trong từng nhịp đập của con tim mình, ở đâu đấy trong tận sâu thẳm tâm hồn mình em vẫn dành một góc để nghĩ về anh, vẫn trân trọng tình cảm anh dành cho em từ những việc nhỏ nhặt nhất như việc anh mua thuốc ho giúp mẹ con em, biếu em những cặp bánh chưng nhận dịp tết đến. Em vẫn biết tuy không còn liên lạc nhưng anh vẫn thường xuyên ghé nhà ba mẹ em chỉ để hỏi thăm xem em dạo này thế nào, có mập lên tí nào không hay vẫn ốm như xưa.
Anh vẫn âm thầm quan tâm em từ những việc nhỏ nhặt như thế. Nhưng anh ơi từ giờ trở đi anh đừng làm như vậy nữa nhé, anh cũng đừng tội nghiệp em nữa, em không thích như thế, em sẽ rất buồn và đau đấy. Em sẽ ổn thôi anh à, cuộc sống của em vẫn diễn ra theo quy luật vốn có của nó, em tin rằng anh sẽ tôn trọng quyết định này của em mặc dù chẳng dễ dàng gì khi làm như vậy. Có một câu trong bài hát mà em thấy rất hợp với tâm trang của hai chúng mình bây giờ ấy là: em ước gì mình gặp nhau lúc anh chưa ràng buộc và em chưa thuộc về ai. Nếu có kiếp sau nhất định em sẽ chọn anh và chúng mình sẽ là của nhau anh nhé. Chúc anh thật hạnh phúc, may mắn, thành đạt và phải luôn là người chồng người cha thật tốt anh nhé. Em yêu anh thật nhiều V. ơi!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi anh nơi phương xa
Ở nơi đó nhớ giữ gìn sức khỏe anh nhé! Khi không có em ở bên, anh phải biết tự lo cho mình đấy...
Ngày ấy...
Sáng nào anh cũng nhận được một tin nhắn chỉ vẻn vẹn mấy kí tự: "Chúc anh 1 ngày mới vui vẻ"... nhưng anh mỉm cười hạnh phúc cả một ngày dài. Nhưng bây giờ, có lẽ đã lâu lắm rồi anh chưa được đọc một tin nhắn nào như thế cả...
Ngày ấy...
Nếu có một cô gái nào nhắn tin cho anh, một số điện thoại lạ trong danh bạ của anh, em sẽ tra khảo anh cả ngày, sẽ hỏi cho ra ngô ra khoai... Nhưng bây giờ, cả chục cái tên mới được add vào danh bạ điện thoại của anh, hàng chục tin nhắn trong nick yahoo... cũng không làm em bận tâm hay suy nghĩ gì...
Ngày ấy...
Những lúc anh trêu chọc chỉ làm em cười thật nhiều... Còn bây giờ... em suy nghĩ nhiều về những lời anh nói, kể cả đó chỉ là một câu nói đùa. Đôi lúc em thấy bực mình, rồi lại giận nhau, mệt mỏi... và lại khóc...
Ngày ấy...
Em không cần phải ôm khư khư cái tay vịn trên xe bus, em cũng không phải loanh quanh vì sợ ngã... Bao giờ em cũng vịn vào tay anh, và cũng là anh ở đó, giữ chặt vai em mỗi khi xe phanh gấp... Nhưng bây giờ, một mình em có thể đi khắp đây đó, bằng cái phương tiện mà em đã từng rất sợ ấy.
Ngày ấy...
Em quan tâm lo lắng cho anh thật nhiều, em có thể ngồi bên anh thủ thỉ tâm sự cả một ngày dài. Em kéo anh dựa vào bờ vai bé nhỏ mỗi lúc anh buồn, tặng anh chỉ một nụ hôn thôi và ngày sinh nhật anh... Nhưng bây giờ, em phải dừng lại thôi, anh à, dừng lại những gì mà em đã làm. Em không thể ôm anh thật chặt nữa rồi, không thể cùng anh tung tăng trên con đường trong mưa hạ lạnh dìu dịu...không thể gần bên anh mỗi lúc anh cần em... Không gì cả, anh ạ. Là tại em, em đã để anh đi mất rồi, đi thật xa... và thật lâu...
Em tin rằng ngày anh trở về nắng sẽ lại ấm sau bao nhiêu mưa dầm và gió lạnh... (Ảnh minh họa)
Ba năm, với ai đó có thể không là gì cả, nhưng với em nó là một quãng thời gian thật dài, anh biết không? Ba năm đủ cho một đứa trẻ biết nói, biết đi... Đủ cho một mái tóc pha sương cùng thời gian... Đủ cho ai đó quên một bóng hình đã xa, cho một mối tình đơn phương có hi vọng thay đổi điều gì đó... Nhưng anh yêu à, nó cũng thật dài và lâu để em nhớ về anh nhiều đến thế! Để rồi mỗi lần nhìn anh qua màn hình máy vi tính, em lại khóc... khóc vì thương anh, vì nhớ anh, vì thương cho tình yêu đầy sóng gió của mình.
Cuộc sống đã thay đổi thật nhiều và em cũng đã không còn là em như lúc trước... Đã vô tâm hơn trước nhiều, và đôi khi hững hờ với chính tình yêu của mình nữa...
Nhưng qua bao nhiêu chuyện lớn, chuyện nhỏ, qua thời gian và những lần em tưởng như anh đã không còn bên em nữa, không còn yêu em nữa... Anh vẫn chưa bao giờ thay đổi, vẫn là anh nhẹ nhàng và đáng ghét, thích bắt nạt em, hay nổi nóng và lúc nào cũng tìm đủ cách để che giấu cảm xúc...
Những gì hôm qua diễn ra khi tình yêu vẫn còn là thứ hương vị xa lạ với cả anh và em, hôm nay có đôi lúc hững hờ và vô tâm như thế.Và ngày mai, sẽ không còn những mơ mộng như lúc ban đầu, nhưng em sẽ sống tốt hơn, anh nhé... Sẽ học cách yêu thương và chia sẻ thật nhiều... Em hứa đấy...
Ở nơi đó nhớ giữ gìn sức khỏe anh nhé! Khi không có em ở bên, anh phải biết tự lo cho mình đấy. Em tin rằng ngày anh trở về nắng sẽ lại ấm sau bao nhiêu mưa dầm và gió lạnh, ngày này của ba năm sau, anh sẽ đến bên em, nồng nàn và dịu êm hơn bao giờ hết. Em yêu anh, và sẽ luôn đợi anh...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi anh chút hương vị cuối cùng! Có lẽ thời gian là liều thuốc tuyệt vời cuốn đi cảm xúc ta đã từng có. Em đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ, nơi có anh, có em và con của chúng ta. Em đã tưởng tượng đến những ngày tháng chúng ta sống cùng nhau. Mỗi ngày khi thức dậy em cảm thấy mình đang bình yên trong...