Gửi anh mèo tai đỏ yêu dấu
Anh yêu dấu ơi, giờ này anh đang làm gì vậy? Lúc này đây, nỗi nhớ về anh luôn tràn ngập trong trái tim em, em không biết làm thế nào để nguôi đi nỗi nhớ đó được cả anh à, em biết phải làm sao đây anh nhỉ?
Khi em đã quyết định vứt bỏ tất cả để chỉ biết mình anh, chỉ duy nhất tình yêu của chúng mình là tất cả, thì trái tim anh đã không còn dành cho em nữa rồi, nghe thật buồn phải không anh? Đã bao nhiêu lần vì chuyện gia đình, em đã nói lời chia tay với anh, nhưng tình yêu anh dành cho em quá nồng nàn và sâu sắc khiến em không thể nào rời xa anh được. Vậy mà sao lần này, khi em đã chọn cho mình con đường chỉ có hai chúng mình thôi, thì anh lại xa em rồi, tại sao thế anh? Tại sao anh đã nhận tình cảm của người khác nhưng không cho em biết? Cho đến khi em linh cảm đến những điều không hay đang xảy ra giữa chúng mình. Nhưng em vẫn cố bỏ qua vì em luôn tin vào những gì anh nói, anh nói sẽ yêu em cho đến trọn cuộc đời này, cho đến mãi những kiếp sau anh vẫn muốn là người yêu và là chồng của em. Anh vẫn còn vừa mới ôm em thật chặt vào lòng, đặt lên môi em những nụ hôn say đắm…
Em nhìn thẳng vào mắt anh và hỏi “anh có giấu em điều gì không?” em mong anh sẽ ôm em vào lòng rồi nói như mọi khi “bé Hạnh ngốc nghếch, em là tất cả cuộc sống của anh rồi”, nhưng sao lần này anh đã gật đầu… Từng lời anh nói như ngàn vết cắt vào sâu thẳm trái tim em, anh nói cho anh một tuần suy nghĩ về chuyện của mình, anh nói anh với người ta chưa có gì nhưng anh sẽ cho người ta cơ hội, em biết phải nói gì nữa đây anh. Một tuần ư? Anh đã quyết định điều anh muốn rồi, sao lại còn hẹn em một tuần, để em phải sống trong nỗi đau và sự hy vọng sao anh? Em biết đó đã là dấu chấm hết cho chuyện tình đẹp của mình rồi anh à, đừng giấu em nữa mà… sao đến tận giây phút cuối cùng này rồi mà anh còn không nói thật với em hả anh? Từ giờ em biết bắt đầu thế nào đây anh, khi hằng ngày đi làm em chỉ cách anh có một chiếc cầu thang cuốn…Anh mèo ơi, em đau quá anh à, nỗi đau này ai xoa dịu cho em đây. Em hiểu rằng tình cảm thì không thể miễn cưỡng và ép buộc được. Vậy nên anh hãy đi con đường mà anh đã chọn. Ngày hôm nay rất dài với em, nhưng ngày mai em sẽ đứng dậy được thôi, sẽ cố để xem anh đã là kỷ niệm. Níu kéo anh để em được gì anh nhỉ khi trái tim anh đã ở phương trời nào, vì vậy em sẽ chúc cho anh luôn được hạnh phúc, dù hạnh phúc đó không do em mang lại. Tạm biệt anh, anh mèo tai đỏ đáng yêu của em. Nhớ anh mãi mãi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Xin anh, hãy lấy vợ đi!
Anh! Chúng ta chia tay đã bao lâu rồi, anh còn nhớ không? 5 năm, đã 5 năm trôi qua rồi, anh à! Ngần ấy năm, em biết, anh vẫn luôn dõi theo em, anh nói với em rằng đó là vì tình yêu, vì anh yêu em nên anh không thể nào rời xa em...
Em không cho phép mình được tin anh nữa Nếu thực sự yêu em sao ngày đó lại lừa dối em? Sắp Valentine rồi, em lại nhớ về Valentine năm đó... Chúng ta đã quen nhau 17 năm, yêu nhau 3,5 năm, và chia tay đã được 5 năm rồi, em đã là người ra đi, ra đi trong nước mắt, đau đớn và tổn thương. 5 năm qua em đã cố gắng để quên anh, cố gắng để huyễn hoặc mọi người rằng em đã hết yêu anh bằng lời nói tệ bạc cũng như hành động phũ phàng với anh. 5 năm đó có lẽ hiếm khi anh được nghe một câu trả lời tử tế của em mỗi khi anh điện thoại, cộc lốc và lạnh lùng, tất cả những gì em đối với anh trong 5 năm qua chỉ là thế, vậy tại sao anh vẫn còn cứ kiên nhẫn để dõi theo em cho đến tận bây giờ, hả anh? Vì anh hiểu quá rõ trái tim em, vì anh thực sự yêu em, hay vì anh day dứt khi em không có cuộc sống hạnh phúc?
Em muốn biết sự thật là vì sao nhưng em lại không cho phép mình được tin anh nữa, em sợ lại phải làm tổn thương chính mình, anh có biết hay không? Tại sao anh lại cầu hôn em khi biết em vừa mới ly hôn? Tại sao cách đây 5 năm anh không cầu hôn em mà phải đến tận bây giờ khi mọi chuyện với em đều đã dang dở? Tại sao? Tại sao? Em muốn khóc, muốn hét lên rằng tại sao lại là bây giờ hả anh? Vì anh thương hại em? Vì lương tâm anh cắn dứt? Hay thực sự là vì anh yêu em, trải qua nhiều thăng trầm được và mất anh mới nhận ra em thực sự là người anh cần - như anh đã từng nói với em? Anh biết rõ giữa chúng ta là không thể mà, là không thể được, anh có hiểu không? "Trai tân sao lấy nạ dòng" anh biết rõ mà. Dù thế nào anh cũng vẫn là "trai tân", còn em dù ly hôn nhanh chóng khi chưa có con cũng vẫn là "nạ dòng", hơn nữa làm sao em có thể vượt qua được gia đình và người thân để đến với anh, không chỉ em không dám tin anh mà người thân của em cũng không cho phép em tin anh nữa, anh đã từng khiến em tổn thương thế nào, anh đã từng làm tan nát trái tim em ra sao, người thân của em đều chứng kiến hết, không có họ chắc em không thể nào sống nổi cho đến ngày hôm nay, anh có biết hay không?
Anh nói rằng "Thời điểm đó anh là thế, nhưng chưa bao giờ anh có ý định lừa dối em", đúng anh không có ý định lừa dối em nhưng trái tim anh lãng tử quá, ý thức không thể điều khiển được con tim, vì thế anh không thể chỉ yêu được một người, có đúng không nào? Mọi chuyện qua rồi, chúng ta đã từng yêu nhau, em đã từng yêu anh say đắm, si mê và cuồng dại, Còn hiện tại, em chỉ muốn được bình yên, em mệt mỏi rồi, em không còn đủ sức để chịu đựng nếu biết rằng ngoài em anh vẫn có người phụ nữ khác thêm một lần nữa đâu. Xin anh, hãy lấy vợ đi, hãy sống hạnh phúc và có những đứa con ngoan, đừng làm người phụ nữ nào phải đau khổ vì anh như em ngày xưa nữa. Còn em, em cũng chưa biết ngày mai của em sẽ thế nào nhưng ít nhất hiện tại em chỉ muốn được ở một mình, muốn được bình yên. Có một sự thật 5 năm qua em đã che giấu anh cũng như che dấu tất cả mọi người: Em chưa khi nào hết yêu anh! Mãi mãi và duy nhất. Xin anh, đừng liên lạc với em nữa, đừng gặp em nữa, đừng bắt em lại phải đeo cho mình một chiếc mặt nạ mỗi khi đối diện với anh nữa! Xin anh, hãy lấy vợ đi!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mong tình yêu Người yêu à! Thực sự thì em đang buồn vì anh đó. Hai đêm rồi anh bảo rằng anh bận đi nhậu với bạn nên không gặp em được, chỉ là những tin nhắn và điện thoại thông báo. Em hụt hẫng cứ mỗi lần nhận được tin nhắn nội dung như thế. Em biết ngoài yêu ra anh còn có công việc,...