Gửi anh lời cuối
“Hãy cứ thờ ơ nếu vô tình ta lướt qua nhau….” Và có lẽ như thế sẽ làm em cảm thấy nhẹ nhàng và thanh thản hơn khi bắt gặp một ánh mắt thương cảm hay một lời quan tâm xã giao của anh.
Ngày ấy, em đã vô tư và không hề biết rằng anh đang dõi theo cuộc sống của em, đã thầm thích em và em chỉ luôn coi anh như là một người đồng nghiệp mà em quý mến. Rồi một chuyến đi chơi xa, em chỉ với mục đích đơn giản là muốn đã đi thì phải vui, vì vậy phải có những cây hài như anh đi cùng và đã bằng được thuyết phục anh đi mặc dù trước đó anh đã từ chối với lý do bận, và 1 chuyến đi tiếp với biết bao kỉ niệm đẹp đã kéo em và anh lại gần nhau. Anh đã từng nói với em rằng “anh sẽ chứng minh cho em thấy tình cảm anh dành cho em là thật lòng”. Cuối cùng anh đã làm được và làm rất xuất sắc. Em tin rồi anh ạ!
“Khi em nhận được những dòng này anh viết cho em không biết em có bất ngờ không nữa, anh cài đặt yahoo ngay tại phòng khách sạn trong khi ngồi từ 6h sáng chờ tin nhắn của em, đúng là chỉ có yêu em anh mới làm được những việc bất thường như thế này. Dậy sớm, tìm mọi cách cài đặt yahoo để có thể chát với em. Anh yêu em và sẽ làm tất cả mọi thứ để cho em hạnh phúc. Chúc em một buổi sáng tốt lành và một ngày làm việc hiệu quả, may mắn. Anh iu của em….” Còn nhiều điều bất thường nữa mà anh đã từng làm vì em đấy anh có nhớ không? Anh có thể nói chuyện điện thoại cả đêm tới sáng với em, mặc dù anh rất dễ ngủ và thiếu ngủ, có thể hát những bài em thích qua điện thoại cho em nghe khi anh ở cách xa em cà trăm cây số… Và tất cả những việc anh làm đã khiến em tin hoàn toàn rồi anh ạ, em tin là anh yêu em thật lòng rồi, nhưng tin rồi thì sao chứ, để làm gì khi mà giờ đây, mới chỉ sau 4 tháng, những lời nói yêu thương, những hứa hẹn tương lai đã trở thành vô nghĩa, đã tiêu tan như những hạt cát nhỏ bị cơn gió lạ vô tình cuốn đi. Đến tận hôm nay, em vẫn không thể tin rằng em đã mất anh mãi mãi, không thể tin rằng anh đã bước ra khỏi cuộc đời em.
Anh có biết em buồn đến thế nào không khi hàng ngày em vẫn phải làm việc cùng tòa nhà với anh, nhưng lại không thể gặp không thể nói chuyện cùng anh, và nếu như có ai đó vô tình nhắc tên anh, em đều phải lảng tránh sang câu chuyện khác. Em đã gắng gượng làm việc để quên anh, nhưng hàng đêm em lại không thể gắng được nữa, không thể ngăn nổi dòng nước mắt cứ trực trào ra vì nỗi nhớ anh, và những kỉ niệm giữa hai ta lại ùa về trong em như mới ngày hôm qua. Em nhớ lắm những con đường mình đã từng đi qua, rồi những lần anh chở em trên con đường quê anh, em thấy bình yên và hạnh phúc mỗi khi vòng tay ôm anh và áp vào lưng anh để nghe anh kể chuyện của anh ngày nhỏ và chuyện về gia đình, họ hàng anh.
Qua nỗi đau này em sẽ đứng dậy, em sẽ mạnh mẽ hơn… (Ảnh minh họa)
Và giờ đây, bên em đã không còn có anh nữa, không còn anh cùng em nhắn những tin nhắn đầy yêu thương mỗi tối, mỗi đêm và mỗi buổi sáng sớm, không còn anh đứng đợi em mỗi sáng chỉ để ăn sáng và đi cùng em một đoạn đường ngắn ngủi đến cơ quan, không còn anh đợi em nơi góc phố mỗi buổi trưa nóng bức chỉ để ăn trưa cùng em, và không còn anh mỗi buổi chiều tan làm cùng đi dạo với em trên con đường thơ mộng mà dân teen vẫn thường gọi là con đường Hàn Quốc, rồi cùng nhau ăn những món ăn mà cả hai cùng thích mỗi khi hai đứa thèm. Đã không còn anh để mắng em mỗi khi em chủ quan với sức khỏe của mình, hay bỏ ăn để giảm cân nữa rồi. Có biết bao nhiêu kỉ niệm khiến em không thể nào quên được càng nghĩ càng thấy xót xa.
Video đang HOT
Anh biết không, có 3 điều làm em đau nhất, thì có 2 điều đã xảy ra, còn 1 thì em chưa biết đã xảy ra chưa nhưng em vẫn tạm cho là chưa. Em đau vì nghĩ đến câu anh đã từng nói với em “đừng bỏ anh, và anh ước gì em cũng thương hại anh chứ đừng yêu anh” vậy mà giờ đây người cần nói câu nói đó lại không phải là anh nữa rồi. Và lại lần nữa em đau vì câu trả lời của anh: anh nói tình cảm dành cho em chắc chắn đã không còn như trước, em hiểu phần tình cảm đó sẽ chuyển dần sang một người khác, trái tim anh giờ đã không còn dành riêng cho em, hay em đã không thể cướp trọn trái tim anh như anh đã từng nói. Sao nhanh vậy anh, sự nhiệt huyết và những lời nói nghe đầy chân thành vậy mà chỉ sau vài tháng đã thay đổi đến thế sao? Còn điều thứ 3 em sẽ không thể nói ra, và hy vọng nó đừng xảy ra quá nhanh như vậy. Anh là người tinh ý và luôn hiểu em nên chắc anh cũng biết được điều thứ 3 là gì, nên thôi chỉ 2 ta biết là được.
Anh à, nếu vô tình đọc được bài viết này thì hãy đừng giận em nhé, em chỉ nói một lần cuối này nữa thôi và em sẽ quay về thực tại, chấp nhận một cuộc sống không có anh. Cảm ơn anh đã cho em biết thế nào là hạnh phúc, thế nào là đắng cay và có lẽ em sẽ không bao giờ cả tin vì những lời hứa và những cử chỉ quan tâm chăm sóc của một người đàn ông nào nữa. Nhưng em không trách anh đâu, vẫn yêu anh lắm đấy.
Qua nỗi đau này em sẽ đứng dậy, em sẽ mạnh mẽ hơn, sẽ không cần anh nữa, không cần thêm một người đàn ông nào khác đến với em. Hy vọng tình bạn giữa em và anh sẽ không đóng băng như thế này nữa, vì biết đâu trong lòng em về sau vẫn muốn được yêu anh và anh yêu trở lại…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi anh - người thứ ba
Trái tim yêu cần sự độ lượng và lòng bao dung nhiều hơn sự ích kỷ... (Ảnh minh họa)
Anh không biết tôi nhưng tôi có biết chút ít về anh. Chúng ta đều là hai người đàn ông có nhiều điểm tương đồng về tính cách, và đặc biệt là cùng dành tình yêu của mình cho một người phụ nữ. Anh hãy lắng nghe và suy nghĩ về những điều tôi sắp nói sau đây!
Đàn ông chúng ta bản tính luôn luôn ích kỷ và cố chấp, đặc biệt là đối với chuyện tình cảm. Nhưng trong trái tim yêu cần sự độ lượng và lòng bao dung nhiều hơn sự ích kỷ, cố chấp. Yêu là luôn mong muốn người mình yêu được hạnh phúc, đó mới là tình yêu trọn vẹn.
Bạn à, trong cuộc sống có những thứ đã qua thì chẳng bao giờ lấy lại được, như bát nước ta lỡ tay làm đổ sẽ không bao giờ lấy lại được đầy vậy.
Tình yêu mà anh dành cho cô ấy thật đáng để người khác ngưỡng mộ, mười năm cho một tình yêu thật không phải là một thời gian ngắn. Tôi ngưỡng mộ và khâm phục. Nhưng con người ta đôi lúc có duyên nhưng không có phận với nhau, dù không muốn tin nhưng đó là một sự thật và ta phải chấp nhận điều đó.
Anh yêu cô ấy bằng cả trái tim, bằng cả cuộc sống của mình. Vậy anh luôn mong cô ấy có cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc chứ? Tôi chắc là vậy.
Bây giờ cô ấy đang có một cuộc sống ổn định, một gia đình yên ấm, là người con dâu hiền vợ đảm, một người con có hiếu, một người mẹ được con trai tôn trọng. Có thể nói cô ấy hài lòng với cuộc sống hiện tại. Và chúng ta, những người cùng dành tình yêu của mình cho cô ấy đều muốn những gì tốt đẹp nhất đến với cô ấy. Nhưng có một điều anh cần phải biết, từ lâu trong tận đáy lòng cô ấy, điều day dứt, ân hận nhất là đã làm trái tim anh bị tổn thương, nợ anh một món nợ tình cảm mà chưa thể nào trả được. Cũng chính vì vậy, cô ấy chưa bao giờ tìm được sự thanh thản trong tâm hồn và hạnh phúc thực sự trong cuộc sống, để rồi luôn day dứt với quá khứ, để rồi cảm giác có lỗi với anh luôn đeo bám, vô tình làm ảnh hưởng đến cuộc sống của mình. Ngày nào anh chưa tìm được hạnh phúc cho cuộc sống riêng thì cô ấy chưa thể nào tìm được sự thanh thản, hạnh phúc.
Nếu tình yêu của anh đủ cao thượng, hãy rời xa cuộc sống của cô ấy... (Ảnh minh họa)
Tôi hiểu, vì chúng ta có những điểm tương đồng về tính cách và tình yêu, anh đã tự hứa với mình dù không thể cùng chung sống với cô ấy thì cũng sẽ luôn đi bên cạnh cô ấy đến hết cuộc đời này. Trong sâu thẳm trái tim, luôn hy vọng, chờ đợi một ngày nào đó cô ấy sẽ thay đổi để quay về với anh. Tôi khâm phục và ngưỡng mộ tình yêu đó, một trái tim thủy chung, son sắc. Xin anh đừng ích kỷ như vậy. Giờ đây cô ấy đã có cuộc sống riêng, gia đình riêng của mình và cô ấy đang hài lòng với những gì mình đang có. Tình yêu của anh đang vô tình, gián tiếp phá hoại những gì mà cô ấy đang có được. Tôi sẽ ví dụ, chỉ là ví dụ thôi vì nó không thể nào xảy ra được. Ví dụ cô ấy có từ bỏ tất cả để đến với anh và anh sẽ bù đắp cho cô ấy tình yêu, sự đầy đủ về vật chất phải không? Tôi biết anh dư khả năng làm điều đó. Nhưng, cái quan trọng nhất là hạnh phúc trọn vẹn, sự thanh thản trong tâm hồn thì tôi chắc chắn là anh không thể. Bố mẹ, gia đình và con trai cô ấy sẽ nghĩ như thế nào về cô ấy? Con trai cô ấy không thể hiểu và dành sự tôn trọng cho một người mẹ khi cô ấy làm như vậy? Còn nhiều, nhiều điều không hay sẽ đến với cô ấy nữa mà tôi không thể, không muốn liệt kê ra. Khi ấy, làm sao cô ấy có được hạnh phúc, có được sự thanh thản trong tâm hồn phải không?
Với anh, cô ấy là cuộc sống, là máu thịt của mình, là một phần không thể thiếu của anh. Nhưng anh biết đấy, đôi lúc con người ta cũng cần phải cắt bỏ đi phần thân thể đó để tồn tại, để sống tốt hơn và để phần thân thể ấy không bị giày vò, đau đớn.
Anh đừng cố chấp và ích kỷ nữa. Hãy chôn sâu quá khứ, giấu nó vào miền ký ức sâu thẳm, xem như một giấc mơ đã qua. Đừng ích kỷ chỉ nghĩ đến tình yêu riêng mình, hạnh phúc riêng mình trong khi người mình yêu đang vì tình yêu đó của anh mà phải khó xử, tự dằn vặt.
Nếu tình yêu của anh đủ cao thượng, hãy rời xa cuộc sống của cô ấy, tìm một bến đỗ khác bình yên cho mình. Bây giờ, dù vô tình thì có thể bạn đang tạo nên sống gió cho cuộc sống của cô ấy, gián tiếp hủy hoại sự bình yên của gia đình cô ấy đấy.
Chấp niệm chỉ làm ta đau khổ và gây đau khổ thêm cho nhiều người khác. Anh hãy tự giúp cô ấy và tự giúp mình đi nhé!
Cô ấy đã từng tâm sự với tôi như thế này: "L nghĩ rằng cái gì đã mất đi rồi không thể lấy lại được. Những thứ mình đang có mới là quan trọng, L thấy bằng lòng với cuộc sống hiện tại, đôi lúc có những xáo trộn nhưng mình biết thì sẽ trở về vị trí ban đầu. L nghĩ L là người hạnh phúc vì cuộc sống hiện tại bây giờ. Thà rằng làm tổn thương một người còn hơn làm tổn thương nhiều người. L sẽ cố gắng giải thích cho người ta hiểu."
Tôi tâm sự những điều này với anh mong chúng ta tìm được ở nhau sự đồng cảm, cùng chung ước muốn mang lại cho cô ấy sự hạnh phúc.
dem_thay_ta_la_thac_do1986@yahoo.com.vn (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Lời cuối gửi anh! Em muốn quên đi tất cả, quên đi anh, quên đi ngày đầu tiên mình gặp nhau... nhưng như thế chỉ làm em nhớ anh nhiều hơn mà thôi. Tình yêu của mình đến và đi nhẹ nhàng quá phải không anh? Đến nỗi em không dám tin là em đã mất anh. Có lẽ tại em ngốc nghếch, tại em trẻ con...