Gửi anh- chàng trai sắp ‘đeo gông’ cho em
Bạn bè của vợ hay cười mà trêu vợ rằng “Giờ phải phong danh hiệu bà vợ anh hùng cho những người lấy bộ đội”, có lẽ thế thật, bởi làm vợ bộ đội, nhất là bộ đội đóng quân xa nhà thì chịu nhiều thiệt thòi lắm. Vợ cũng bắt đầu thấy mình “thiệt thòi” rồi chồng à. Nhưng vợ chấp nhận, chỉ cần không chịu “thiệt thòi” trong trái tim chồng là vợ vui rồi.
Gửi Chồng “iu” quý!
Haizzz, phải viết thế nào bây giờ nhỉ?
Trước hết vợ cảm ơn vì chồng đã xuất hiện trong cuộc đời vợ, vợ nghĩ có lẽ là định mệnh mất rồi. Vợ chưa từng nghĩ sẽ yêu để rồi sau này cưới một người quanh năm xa nhà làm chồng, thế nhưng vợ vẫn yêu chồng, và đồng ý đổi cách xưng hô là “chồng-vợ” theo ý chồng thích, mặc dù mình chưa cưới. Mọi người bảo sao vợ không yêu ai ở gần cho đỡ vất vả, một vài người thì bảo vợ rằng duyên số cả rồi. Còn vợ thì bỏ mặc mọi trở ngại, bỏ mặc đó là duyên số hay định mệnh cái gì đó, vợ vẫn yêu chồng, ngày một nhiều hơn.
Vợ biết xa nhau sẽ có rất nhiều khó khăn, nhưng xác định yêu chồng và tiến tới những điều xa hơn thì vợ cũng dần phải chuẩn bị tâm lý cho mình.
Biết rằng những ngày lễ tết hay dịp đặc biệt, có thể chồng không được về, nên vợ tập cho mình sẵn tâm lý để có thể “sống sót” bằng cách không cho chồng về với vợ. Mọi người lại bảo vợ như vậy là không tốt, sẽ làm lối mòn để sau này chồng có cớ để tránh nhưng vợ chưa nghĩ đến vậy. Vợ nghĩ chồng vất vả, đi đường xa nguy hiểm, vợ không đành, thương chồng lắm! Vợ cũng nghĩ nếu những ngày ấy quen có chồng rồi, sau này mà chồng không về được thì vợ sẽ buồn mất.
Vợ cũng tập dần thói quen ít nói nhớ chồng, ít ca cẩm than vãn vì công việc bởi nói nhiều chắc chồng sẽ chẳng yên tâm mà làm việc được.
Vợ lại nghĩ xa rằng sau này mình lấy nhau, đêm đến vợ phải nằm vò võ 1 mình, mùa đông lạnh tay trái phải tự truyền hơi ấm cho tay phải… chắc vợ sẽ khóc suốt mất thôi. Rồi lúc bầu bì cũng chẳng được chồng chăm, lại nhìn người ta mà chạnh lòng… mọi việc trong nhà cũng sẽ không có chồng bên cạnh đỡ đần, vợ lại chẳng được khỏe mạnh như người khác…. Còn phải sống với bố mẹ sao cho đúng đạo làm con.
Video đang HOT
Rồi xa vợ, chồng sẽ gặp nhiều cám dỗ hơn…
Vợ nghĩ nhiều lắm ấy chồng à! Nhưng vợ đã xác định rồi, vợ sẽ cố gắng, cả chồng cũng phải cố gắng nữa nhé, một mình vợ sẽ chẳng làm gì được đâu!
Bạn bè của vợ hay cười mà trêu rằng “Giờ phải phong danh hiệu bà vợ anh hùng cho những người lấy chồng bộ đội”. Có lẽ thế thật, bởi làm vợ bộ đội, nhất là bộ đội đóng quân xa nhà thì chịu nhiều thiệt thòi lắm. Mình sắp làm đám cưới thôi mà vợ cũng bắt đầu thấy mình “thiệt thòi” rồi chồng à. Còn 2 tuần nữa là ngày vui của 2 đứa mình, vậy mà chồng vẫn bận tối mắt ở đơn vị. Mình vợ phải tự đi mua nhẫn cưỡi, chuẩn bị đồ dùng trước khi về nhà chồng. Những cặp đôi khác thì tíu tít cùng nhau đi mời cưới, viết thiệp mời còn vợ phải một mình “gánh vác” hết mọi việc. Ngay cải chuyện chụp ảnh cưới vợ cũng phải “lặn lội” lên tận nơi chồng đóng quân để tranh thủ vài tiếng chồng xin được ra ngoài hai đứa mình đi làm vài “pô” cho bằng bạn bằng bè.
Nhưng vợ chấp nhận, chỉ cần không chịu “thiệt thòi” trong trái tim chồng là vợ vui rồi.
Thôi, vợ chỉ viết đến đây thôi, giờ vợ phải đi ngủ, giữ gìn nhan sắc để làm một cô dâu xinh tươi sánh bước bên cạnh chồng. Chồng đọc được những lời tâm sự này chắc sẽ cười vợ í nhỉ. Nhưng kệ, chồng cứ cười đi, dù sao vợ cũng vẫn muốn ghi lại chút lãng đãng của một cô gái trước khi bị “đeo gông”.
Còn 1 điều nữa vợ vẫn cứ muốn nói,: Anh ah, em yêu anh nhiều lắm! Hãy nắm tay em đi hết quãng đời còn lại, anh nhé!!
Theo Người đưa tin
Nếu biết trước vào nhà nghỉ chỉ ôm nhau ngủ thế này thì tôi đã không vào đây với anh rồi
Sau 1 đêm chỉ ôm nhau ngủ trong nhà nghỉ tôi nghĩ em sẽ cảm kích vì tôi đã gìn giữ cho em. Nào ngờ em lại trở nên giận dỗi và ném vào mặt tôi những lời khiến tôi hóa đá...
Câu nói của em khiến tôi như hóa đá, tôi chẳng ngờ em lại là cô gái bạo dạn như vậy và người như em có thể thốt ra những lời đó.
Tôi quen Trang trong 1 lần đi cắt tóc, hôm đó em đi làm đầu. Nhìn em rất xinh xắn đáng yêu đã vậy còn nói chuyện hài hước nữa. Lúc tôi vừa cắt tóc xong cũng là lúc đầu em vừa được sấy khô. Vì qua cuộc nói chuyện tôi biết em đi về cùng hướng với mình nên chúng tôi đã đi chung 1 đoạn. Thấy em vui tính cởi mở tôi rủ em đi uống nước và chúng tôi quen nhau từ đó.
Em khiến tôi nhung nhớ và có tình cảm, lâu dần tôi trồng cây si và em đã nhận lời làm người yêu. Chúng tôi là 1 đôi được mọi người đán.h giá là trai tài gái sắc. Trang là 1 cô gái rất tự tin, tôi thật lòng yêu em nên tôi rất trân trọng em. Ngày trước tôi và người yêu cũ đã chia tay nhau chỉ vì trong 1 lần say rượu tôi đã đi quá giới hạn với cô ấy khi cô ấy chưa thực sự chấp thuận. Sau lần đó cô ấy ghét tôi, xa lánh tôi, trốn tránh tôi. Tôi đã thấy có lỗi với người yêu cũ vô cùng nên tôi tự hứa sau này yêu ai tôi sẽ không để sai lầm đó tái diễn nữa.
(Ảnh minh họa)
Thấy Trang hiền lành trong sáng tôi lại càng không nỡ, yêu nhau đã lâu nhưng việc chúng tôi gần gũi chỉ dừng lại ở ôm và hôn. Rồi sự cố xảy đến, ngày đó chúng tôi yêu nhau đã được hơn nửa năm. Bạn tôi có tổ chức lễ cưới ở Bắc Giang. Tôi đèo Trang đi đám cười bạn với mình, lúc về vì đường xa và mệt nên chúng tôi đã tạt vào 1 nhà nghỉ để nghỉ qua đêm. Lúc tôi hỏi ý kiến Trang thì em đã đồng ý và ôm nhẹ lấy tôi từ đằng sau.
Vào nhà nghỉ chúng tôi ôm hôn nhau mãnh liệt, sau đó cởi đồ và đi tắm. Vì sợ mình sẽ không kìm chế được nên tôi chọn cách tắm riêng. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, tôi ôm em vào lòng hôn nhẹ lên môi và lên cổ. Trang nằm yên cho tôi hôn và rồi em cũng đáp lại nụ hôn đó 1 cách nồng nàn nhất.
Ôm nhau 1 lúc, dù rất muốn là.m chuyệ.n đ.ó nhưng tôi có kìm mình lại. Tôi sợ em sẽ nghĩ sai tôi, sau 1 hồi đấu tranh tư tưởng tôi đã lấy hết mọi kìm chế cuối cùng để bảo: "Mình đi ngủ đi em, em có vẻ hờn dỗi ngoảnh mặt đi chỗ khác và giả vờ ngủ".
Vì uống hơi nhiều nên tôi dễ đi vào giấc ngủ, sáng hôm sau tỉnh dậy tôi thấy Trang đang mặc quần áo vào:
- Sao thế em, em có việc phải về gấp à, để anh đưa đi ăn rồi anh đèo về.
Trang khó chịu ra mặt, cô ấy cầm lấy cái túi nhìn tôi 1 cách giận dỗi rồi nói:
- Nếu biết trước vào nhà nghỉ chỉ để ôm nhau ngủ thế này thì tôi đã không vào đây với anh rồi.
- Anh... anh xin lỗi, tại anh sợ em buồn nếu anh là.m chuyệ.n đ.ó.
- Tôi bao nhiêu tuổ.i rồi mà anh còn nói vậy. Hay là anh không yêu tôi, hay là anh bị yế.u sin.h l.ý.
(Ảnh minh họa)
Trang nói 1 tràng vào mặt tôi mà chẳng hề nghĩ tới cảm giác của 1 gã đàn ông như tôi. Tôi im lặng không nói gì em càng nói càng khiến tôi buồn và thấy thất vọng. Trước mặt tôi không còn là 1 Trang hiền lành, e thẹn nhu mì nữa mà là 1 cô gái sành sỏi trường tình và thích lên giường là lao vào nhau hơn việc ôm nhau ngủ. Em hoàn toàn khác xa so với người con gái tôi đã yêu. Tự dưng tôi thấy em dễ dãi, em giận tôi chỉ vì tôi không là.m chuyệ.n đ.ó ư? Đáng lẽ em phải vui khi tôi tôn trọng và gìn giữ cho em chứ?
Trang bỏ ra về tôi chẳng cản, tôi nằm lại nhìn lên trần nhà bao cảm giác hụt hẫng xâm lấn. Lòng tự ái của người đàn ông trỗi dậy, tôi đi về tôi không gọi cho em. Tự dưng tôi chán nản, phụ nữ thật khó hiểu đôi khi tôi chẳng biết thế nào mà lần. Từ đó đến nay đã gần 1 tuần trôi qua, chúng tôi chưa gặp lại nhau. Tôi cũng im lặng, theo mọi người tôi có nên gặp em và làm hòa không? Hay là tôi nên dừng lại cuộc tình này với 1 người con gái thích làm "chuyện ấy" như em....
Theo Một Thế Giới
"Còn 30 phút nữa vợ anh mới về cơ! Để anh cởi áo ngực cho em nhé!" Tức thì, chị tặng luôn cho hai con người giả dối đó vài cái tát để kết thúc câu chuyện. Chị bước ra ngoài để che giấu giọt nước mắt rơi vội trên khuôn mặt lạnh lùng. "Lấy người yêu mình chứ đừng lấy người mình yêu". Câu này chị đã nghe quá nhiều từ lúc còn ngồi trên ghế giảng đường đại...