Gửi anh, chàng trai năm ấy em từng yêu…
Có một mùa thu nhuộm vàng thời gian bằng nỗi nhớ. Có một người đã mang theo tuổ.i thanh xuân của em đi mất. Có những ngày trí nhớ em thật tệ…
Gửi anh, chàng trai năm ấy em từng yêu…
Là chàng trai đã bước đi cạnh bên em một quãng đường đủ hạnh phúc và bình yên. Là chàng trai vẽ một bức tranh đầy đủ những gam màu nhuộm vào tim em năm tháng chẳng thể quên. Là mối tình đầu mà thời gian đã phong ấn vĩnh viễn không trở lại dù chỉ một lần. Là chàng trai lặng lẽ đến và lặng lẽ đi, nhẹ nhàng như thế… Tuổ.i hai mươi luôn là những tháng năm tròn đầy và vẹn nguyên trong trái tim mỗi người. Khi yêu ai cũng cuồng nhiệt, da diết, khi buồn đau, thương tổn lại tưởng chừng như chẳng thể vực dậy được nữa. Tuổ.i hai mươi dạy cho chúng ta cách chấp nhận và buông bỏ. Người đi, tình tan âu cũng là chuyện rồi sẽ đến.
Ảnh minh họa
Em đã từng nghĩ mình là cô gái hạnh phúc và may mắn nhất khi anh rẽ lối bước vào tim em, mang hơi ấm dịu dàng, ngọt ngào phủ kín chuỗi ngày cô đơn vây quanh. Để rồi khi anh đi, em vẫn thấy niềm hạnh phúc ấy còn vẹn nguyên, chỉ là giờ nó chỉ thuộc về riêng mình em tự ôm ấp, vỗ về. Những ngày cuối đông, nắng tràn về hanh hao trên từng mái phố, gió khẽ len lỏi vào đám lá cây đang ủ mình ngủ yên suốt mùa đông. Có những ngày như thế, em chỉ nhớ tới anh, một nỗi nhớ buồn và lắng lại trong tim, cựa mình tự mở lúc nửa đêm.
Video đang HOT
Lúc ấy, gió thốc mạnh vào song cửa kêu cót két, có một kẻ cô đơn ôm từng mảnh vỡ ký ức vào lòng, lấy can đảm viết cho anh những bức thư tình muộn nhưng chẳng bao giờ được gửi đi. Là em viết cho anh hay em viết cho chính mình, em cũng không biết nữa… Em nhớ anh lắm, mối tình đầu hai mươi tuổ.i, chàng trai em từng yêu nhiều như thế, yêu không hối tiếc, yêu vội vàng cho cả những tháng năm về sau không còn nhau.
Chàng trai năm ấy, mang cả trời thu Hà Nội nhuộm tràn yêu thương vào tim em. Là người cho em hiểu rằng tuổ.i trẻ cũng giống như ánh mặt trời sáng rực trước khi hoàng hôn buông xuống, cố hết sức vụt sáng một lần để không phải nuối tiếc. Là chàng trai đã viết nên hồi ức tươi đẹp trong cuốn sổ nhật ký tuổ.i thanh xuân của em để mỗi lần gượng mở xem, lòng chưa bao giờ hối hận hay thương tổn khi yêu anh. Là chàng trai có trái tim rất ấm, bờ vai đủ chắc và lòng bao dung đủ đầy để dắt em đi qua những ngày giông bão ở cái tuổ.i chưa kịp trưởng thành nhưng cũng chẳng còn trẻ con nữa.
Cái tuổ.i ẩm ương, mọi thứ đều chông chênh. Là chàng trai tạo niềm tin đủ sâu và tình yêu đủ lớn để em biết yêu xa là khổ nhưng không hề khó khi khoảng cách địa lý nửa vòng trái đất đủ dài để tình nhạt nhưng lòng đủ đầy tin và yêu thì hạnh phúc mãi trường tồn. Là chàng trai nhắc em rằng thời gian để chờ đợi một người là bao lâu vốn dĩ không xuất phát từ một người. Là anh, chàng trai đã dạy cho em cách vượt qua thương tổn, dù có lớn và có sâu như thế nào thì vẫn nên đối mặt. Để sau này em đã vượt qua nỗi đau khi không còn anh bằng điều anh từng nói. Là tất cả khi em nghĩ về anh, chàng trai mà em đã yêu một cách trọn vẹn và chân thành nhất.
Chúng ta giờ đã ở hai phương trời xa lạ, một cái chạm tay vào nỗi nhớ cũng thành hư vô, người đã rời bỏ em về với những vì sao. Thời gian trôi đi, câu chuyện cũ cũng khép lại bằng hồi ức tươi đẹp. Em không đủ giàu sang để mua hết ký ức nhưng em sẽ dùng tim để giữ những điều tốt đẹp nhất từng có bên anh.
Theo Blogtamsu
Yêu quá mù quáng, tôi thành cái bóng của anh
Dù tình cảm anh dành cho tôi đã nhạt nhưng hàng tuần, tôi vẫn vào nhà nghỉ để thỏa mãn nhu cầu của anh và không thể xa anh.
Tôi là một độc giả thân thiết của chuyên mục Tâm tình trên Ngoisao.net. Hằng ngày, tôi đều vào chuyên mục để đọc bài viết chia sẻ của các bạn. Trong đầu tôi đã có ý định chia sẻ câu chuyện của mình từ lâu lắm rồi nhưng bây giờ, khi tôi cảm thấy quá ngột ngạt với cuộc sống của mình nên tôi cũng mạnh dạn nói ra mong các bạn cho tôi lời khuyên.
Tôi năm nay vừa tròn 20 tuổ.i. Tôi đã sống và học tập ở mảnh đất Sài Gòn được hơn một năm. Tôi quen anh trong lúc đang vật vã gồng mình để quên đi mối tình đầu đã rời khỏi tôi nửa năm trời. Một lần lang thang trên mạng, anh vào phản hồi status của tôi trên Facebook và sau đó anh gửi tin nhắn hỏi thăm vì anh biết được tôi cũng ở gần nhà anh. Chúng tôi không hề quen biết gì nhau cả và sau ít ngày trò chuyện, tôi biết được anh cũng đang làm việc ở Sài Gòn. Anh hơn tôi 7 tuổ.i.
Vào một buổi sáng thứ 7, khi tôi đang online thì gặp anh và chúng tôi lại trò chuyện với nhau, sau đó, anh rủ tôi đi xem phim. Tôi cũng đang rảnh nên đồng ý đi cùng anh. Chúng tôi xem phim rồi đi chơi với nhau nguyên buổi chiều thứ 7 đó. Anh đã mến tôi ngay từ lần gặp đầu tiên đó nên những ngày sau, anh thường xuyên gọi điện, nhắn tin nói chuyện với tôi. Còn tôi vì phần đang cô đơn, trống trải nên cũng rất vui khi gặp được anh. Chúng tôi đã đồng ý làm người yêu của nhau sau một thời gian ngắn tìm hiểu.
Trong một lần đi chơi với anh về muộn mà chỗ anh ở cách nhà tôi cả 1 giờ đồng hồ chạy xe máy nên anh nói: "Bây giờ anh có về phòng trọ thì bà chủ cũng khóa cổng mất, phải ngủ ở nhà nghỉ tới sáng mai mới về được. Hay là em vào nhà nghỉ ngủ cùng anh cho vui nhé? Anh hứa sẽ không làm gì em hết". Không hiểu lúc đó trong đầu tôi nghĩ gì mà lại đồng ý. Đêm đó, chúng tôi một nam, một nữ ở chung một phòng nhưng không có chuyện gì xảy ra cả.
Những lần đi chơi sau đó, anh luôn lấy cớ nhà xa và rủ tôi vào nhà nghỉ ngủ cùng cho vui nhưng cũng không có bất kỳ chuyện gì đi quá giới hạn. Cho đến một ngày, anh bảo bị ốm, vì cũng rất nhớ anh nên tôi bắt xe xuống thăm anh và chuyện đáng tiếc đã xảy ra. Tôi đã trao đời con gái của mình cho anh ấy. Anh nói với tôi là sẽ không bao giờ rời bỏ tôi và sẽ lấy tôi làm vợ. Sau ngày hôm đó, mỗi tuần chúng tôi đi chơi với nhau một lần hầu như lần nào, chúng tôi cũng vào nhà nghỉ qua đêm rồi là.m chuyệ.n đ.ó. Mặc dù tôi luôn có cảm giác không thoải mái nhưng vì yêu anh, tôi sẵn sàng làm anh vui và luôn muốn được ở bên cạnh anh.
Thời gian qua đi, chúng tôi vẫn yêu nhau như thế nhưng tôi dần dần cảm thấy tôi và anh không hợp nhau nhiều vấn đề. Chúng tôi thường xuyên tranh cãi và bất đồng ý kiến với nhau. Cũng có đôi lần chia tay nhưng đều quay lại. Còn lần chia tay của anh với tôi gần đây khiến tôi như suy sụp hoàn toàn. Trong một lần cãi nhau, anh đã nói lời chia tay tôi vì tình cảm của anh dành cho tôi đã nhạt rồi. Anh nói không còn yêu tôi như trước nữa. Tôi va.n xi.n anh quay lại. Hằng ngày, tôi gọi cho anh không biết bao nhiêu cuộc điện thoại nhưng anh không bắt máy. Đêm nào tôi cũng không ngủ được và nằm khóc cho tới gần sáng thì mới chợp mắt được. Tôi không thể ngờ lúc tôi dành tình cảm của mình cho anh nhiều nhất thì anh lại bỏ rơi tôi như vậy.
Một ngày, khi tôi không thể chịu đựng thêm được nỗi đau này nữa thì tôi quyết định tìm gặp anh. Ngồi trước mặt anh mà tôi nói không nói nên lời. Tôi khóc rất nhiều. Tôi cầu xin anh quay lại và ở bên cạnh tôi như trước đây nhưng anh một mực không đồng ý. Anh luôn miệng nói bây giờ anh không còn yêu tôi như trước nữa. Anh yêu tôi nhưng trong tương lai, anh không xác định là sẽ lấy tôi làm vợ, sợ sau này sẽ làm khổ tôi, với lại gia đình anh cũng hối thúc anh lấy vợ vì anh đã lớn rồi. Nghe những lời cay đắng đó từ chính miệng anh, tôi như nghẹt thở. Nhưng cuối cùng, anh cũng đã lung lay khi quyết định sẽ cho mối quan hệ của chúng tôi thêm một cơ hội.
Tôi rất mừng vì quyết định đó của anh nhưng một thời gian sau, tôi đã dần dần cảm nhận được sự lạnh nhạt từ anh. Mỗi tuần chúng tôi vẫn gặp nhau đều đều và vào nhà nghỉ qua đêm với nhau nhưng chỉ là anh muốn đáp ứng nhu cầu cho bản thân mình mà thôi. Những ngày bình thường, anh rất ít nhắn tin hay gọi điện thoại cho tôi, khiến tôi buồn và càng thêm cô đơn. Nhiều khi, tôi nghĩ mình thật sự là một con ngốc. Tôi muốn rời khỏi anh nhưng tim tôi không nghe theo lý trí. Tôi thà lừa dối con tim mình, nguyện làm một cái bóng bên đời anh còn hơn là phải rời xa anh mãi mãi.
Tôi thật sự đang gặp bế tắc trong mối quan hệ này. Mệt mỏi với nó nhưng vì tôi yêu anh, muốn được ở bên anh suốt cuộc đời này nên tôi không thể nào thoát khỏi nó. Nếu tôi rời xa anh thì sau này liệu có người con trai nào sẽ chấp nhận một cô gái như tôi? Mong các bạn sẽ cho tôi những lời khuyên chân thành nhất!
Theo VNE
Yêu lâu thì sẽ nhạt Lúc mới yêu, anh có thể nghỉ làm đưa tôi về quê. Còn bây giờ, tôi một thân một mình, ốm đau mà anh cũng không xuống thăm. Tôi và anh quen nhau rất có duyên và tình cờ qua một người quen. Anh hơn tôi 3 tuổ.i, chúng tôi mặc dù cùng quê nhưng cách nhau khá xa. Cả anh và tôi...