Gửi anh, chàng trai năm ấy em từng yêu…
Có một mùa thu nhuộm vàng thời gian bằng nỗi nhớ. Có một người đã mang theo tuổi thanh xuân của em đi mất. Có những ngày trí nhớ em thật tệ…
Gửi anh, chàng trai năm ấy em từng yêu…
Là chàng trai đã bước đi cạnh bên em một quãng đường đủ hạnh phúc và bình yên. Là chàng trai vẽ một bức tranh đầy đủ những gam màu nhuộm vào tim em năm tháng chẳng thể quên. Là mối tình đầu mà thời gian đã phong ấn vĩnh viễn không trở lại dù chỉ một lần. Là chàng trai lặng lẽ đến và lặng lẽ đi, nhẹ nhàng như thế… Tuổi hai mươi luôn là những tháng năm tròn đầy và vẹn nguyên trong trái tim mỗi người. Khi yêu ai cũng cuồng nhiệt, da diết, khi buồn đau, thương tổn lại tưởng chừng như chẳng thể vực dậy được nữa. Tuổi hai mươi dạy cho chúng ta cách chấp nhận và buông bỏ. Người đi, tình tan âu cũng là chuyện rồi sẽ đến.
Ảnh minh họa
Em đã từng nghĩ mình là cô gái hạnh phúc và may mắn nhất khi anh rẽ lối bước vào tim em, mang hơi ấm dịu dàng, ngọt ngào phủ kín chuỗi ngày cô đơn vây quanh. Để rồi khi anh đi, em vẫn thấy niềm hạnh phúc ấy còn vẹn nguyên, chỉ là giờ nó chỉ thuộc về riêng mình em tự ôm ấp, vỗ về. Những ngày cuối đông, nắng tràn về hanh hao trên từng mái phố, gió khẽ len lỏi vào đám lá cây đang ủ mình ngủ yên suốt mùa đông. Có những ngày như thế, em chỉ nhớ tới anh, một nỗi nhớ buồn và lắng lại trong tim, cựa mình tự mở lúc nửa đêm.
Video đang HOT
Lúc ấy, gió thốc mạnh vào song cửa kêu cót két, có một kẻ cô đơn ôm từng mảnh vỡ ký ức vào lòng, lấy can đảm viết cho anh những bức thư tình muộn nhưng chẳng bao giờ được gửi đi. Là em viết cho anh hay em viết cho chính mình, em cũng không biết nữa… Em nhớ anh lắm, mối tình đầu hai mươi tuổi, chàng trai em từng yêu nhiều như thế, yêu không hối tiếc, yêu vội vàng cho cả những tháng năm về sau không còn nhau.
Chàng trai năm ấy, mang cả trời thu Hà Nội nhuộm tràn yêu thương vào tim em. Là người cho em hiểu rằng tuổi trẻ cũng giống như ánh mặt trời sáng rực trước khi hoàng hôn buông xuống, cố hết sức vụt sáng một lần để không phải nuối tiếc. Là chàng trai đã viết nên hồi ức tươi đẹp trong cuốn sổ nhật ký tuổi thanh xuân của em để mỗi lần gượng mở xem, lòng chưa bao giờ hối hận hay thương tổn khi yêu anh. Là chàng trai có trái tim rất ấm, bờ vai đủ chắc và lòng bao dung đủ đầy để dắt em đi qua những ngày giông bão ở cái tuổi chưa kịp trưởng thành nhưng cũng chẳng còn trẻ con nữa.
Cái tuổi ẩm ương, mọi thứ đều chông chênh. Là chàng trai tạo niềm tin đủ sâu và tình yêu đủ lớn để em biết yêu xa là khổ nhưng không hề khó khi khoảng cách địa lý nửa vòng trái đất đủ dài để tình nhạt nhưng lòng đủ đầy tin và yêu thì hạnh phúc mãi trường tồn. Là chàng trai nhắc em rằng thời gian để chờ đợi một người là bao lâu vốn dĩ không xuất phát từ một người. Là anh, chàng trai đã dạy cho em cách vượt qua thương tổn, dù có lớn và có sâu như thế nào thì vẫn nên đối mặt. Để sau này em đã vượt qua nỗi đau khi không còn anh bằng điều anh từng nói. Là tất cả khi em nghĩ về anh, chàng trai mà em đã yêu một cách trọn vẹn và chân thành nhất.
Chúng ta giờ đã ở hai phương trời xa lạ, một cái chạm tay vào nỗi nhớ cũng thành hư vô, người đã rời bỏ em về với những vì sao. Thời gian trôi đi, câu chuyện cũ cũng khép lại bằng hồi ức tươi đẹp. Em không đủ giàu sang để mua hết ký ức nhưng em sẽ dùng tim để giữ những điều tốt đẹp nhất từng có bên anh.
Theo Blogtamsu
Ngược đời chuyện bồ nhí đòi công bằng
Khi các ông chồng ngoại tình, các bà vợ chưa kịp lên tiếng đòi công bằng thì các cô bồ nhí lại làm chuyện này trước, khiến gia đình khổ chủ rơi vào tình trạng chông chênh, căng thẳng đến nghẹt thở.
Chị Hảo đã bị bồ nhí của chồng đánh ghen ngược (Ảnh minh họa).
Dù đã ly hôn gần 3 năm, nhưng mỗi khi nhớ lại chuyện bồ nhí của chồng đến tận nhà đòi lại công bằng là chị Thy lại thấy ấm ức trong lòng. Vợ chồng anh chị yêu nhau gần 4 năm mới cưới, cùng trải qua những mật ngọt, những khó khăn của cuộc sống nên chưa bao giờ chị nghĩ có ngày chồng sẽ phản bội mình.Chị tin anh vô điều kiện. Vì vậy, khi thấy anh hay đi công tác xa nhà trong thời gian dài, rồi có những biểu hiện lạ, chị vẫn chăm sóc anh chu đáo nhất có thể. Cho đến khi biết chồng ngoại tình, chị gần như chết đứng giữa trận, bàng hoàng, thất vọng, đau đớn.Hôm ấy, anh bảo với chị là ngày mai đi công tác ở tỉnh khác, bảo mình chuẩn bị quần áo sẵn cho anh. Khi tiễn anh lên xe xong, chị quay về thì thấy một cô gái trẻ đẹp đứng đợi mình ngay trước cửa nhà. Và chị từ ngạc nhiên đến thảng thốt sau khi cô gái trẻ kia giới thiệu rành rọt là đến tìm chị với tư cách là bồ nhí của chồng.
Tai chị bắt đầu ù đi khi nghe cô gái kia nhấn nhá nhắc lại từng từ: "Em là bồ nhí, là phòng nhì của chồng chị. Không lẽ chị không biết khái niệm bồ nhí à?".
Phải mất một lúc để bình tĩnh lại, chị mới mời người con gái kia vào phòng khách nói chuyện cho đàng hoàng. Rồi không cần chị hỏi, cô nàng chìa ra một sấp hình dày cộm. Chị nhìn những tấm ảnh ấy, trời đất như sụp đổ khi thấy đúng là chồng mình đang tình tứ ôm eo cô gái mà chị có thể thấy rõ là người hiện tại đang ngồi trước mặt mình. Rồi cô nàng đưa thêm một sấp nữa, bảo chị xem cho thật kĩ. Vẫn là chồng chị, nhưng người bên cạnh không phải là cô nàng đó nữa. Ngạc nhiên nhìn lên, chưa kịp hỏi thì cô nàng kia đã "nã pháo", khiến chị bàng hoàng biết được bộ mặt thật của chồng."Anh ấy bảo yêu em, theo đuổi em cả thời gian dài. Lúc nào gặp em cũng lịch sự, bóng loáng, xài tiền như nước, lại bảo chưa vợ con nên em đồng ý yêu. Không ngờ, anh ta lừa dối em, khi em báo có thai, bảo cưới thì anh ta ngang nhiên bảo anh ta đã có gia đình, đừng làm phiền anh nữa và đưa cho em một sấp tiền. Chỉ vài ngày sau đã thấy anh ta cặp kè cô khác. Chị ạ, em là kẻ bị lừa, vì anh ta mà giờ em mất lòng tin với đàn ông, con em có lẽ cũng không được chào đời. Em cần phải đòi lại công bằng, đòi lại những gì em đã mất", cô nàng vừa nói vừa khóc.
Nhìn cô bé đó, chị biết cô ấy đúng là bị lừa thật. Và chồng mình, đúng là kẻ khốn nạn. Hóa ra, anh ta không chỉ lừa người con gái khác mà còn lừa chính vợ mình. Sau đó, mình bảo cô gái ấy đừng vội bỏ đứa bé, nó không có tội tình gì. Quá thất vọng, chị đã dọn đồ đi, thu xếp cho con gái chuyển trường và nộp đơn ly hôn đơn phương. Còn chồng chị, đi "công tác" cả tháng mới về. Về thấy nhà cửa trống hơ liền gọi điện cho vợ. Chị dõng dạc nói "Hẹn gặp nhau ở tòa".
Buổi ly hôn hôm đó, chị dẫn cô gái kia theo, và dõng dạc đòi anh ta trả lại công bằng cho cô bé ấy bằng cách ký đơn ly hôn với chị rồi cưới cô gái kia làm vợ để đứa trẻ được ra đời đủ cha đủ mẹ.
Đã 3 năm kể từ ngày cô bồ nhí của chồng đến đòi công bằng, chị vẫn chưa thể quên được ngày ấy, và cũng chẳng thể mở rộng lòng mình với ai nữa. Nhưng hiện tại chị thấy hạnh phúc khi sống bình yên bên con gái.
Trường hợp khác là câu chuyện của chị Hảo (Hà Đông) về người chồng phản bội và bồ nhí ghen ngược. Chồng chị Hảo vốn là người khô khan, cứng nhắc và nghiêm túc trong các mối quan hệ nên chưa bao giờ chị nghĩ có một ngày, mình bị bồ nhí của chồng đến tận nhà ghen ngược.
Hôm ấy là ngày chủ nhật, chị được nghỉ làm ở nhà. Chồng chị đi uống cà phê một lúc, chị đang ngồi chơi với các con thì một người phụ nữ trẻ, đến trước nhà bấm chuông ầm ĩ. Chị sai con gái lớn ra mở cửa thì người đàn bà đó tiến nhanh về phía chị, khuôn mặt rất tức giận và hung dữ. Và điều khiến chị không ngờ là cô ta chẳng nói chẳng rằng, tiến đến nắm tóc rồi cứ nhằm mặt chị mà tát. Chị xây xẩm mặt mày còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã nghe cô ta tru tréo: "Cái đồ đàn bà cướp chồng người khác. Tao đánh cho chừa cái tội cướp chồng người khác". Chị sững người, chẳng hiểu đầu đuôi ra sao.Cả xóm kéo lại xem cảnh đánh ghen đông nghịt. Cũng may nhờ có mấy người đàn ông trong xóm ngăn cản người đàn bà hung dữ kia ra chị Hảo mới được thoát thân. Cũng vừa lúc đó, chồng chị nghe vợ bị đánh ghen vội vã về. Thấy chị Hảo đầu tóc rồi bung, quần áo xộc xệch, còn người đàn bà kia vẫn mắng chị, mọi người thì chỉ trỏ, chồng chị thất sắc.
Điều đau lòng là người đàn bà kia vừa thấy chồng chị thì chạy ào tới ôm chầm lấy, rồi hả hê nói em vừa đánh con hồ li tinh này một trận, cho nó chừa cái tội cướp chồng người khác... Chồng chị đứng chết trân. Chị cay đắng hiểu dần ra mọi chuyện. Sau đó chị biết anh ta và ả đã chung sống như vợ chồng suốt mấy năm qua, lại còn có con chung. Dạo gần đây thấy anh ta lạnh nhạt, rồi thấy đèo mấy mẹ con chị đi chơi nên nghĩ là 'chồng' thay lòng đổi dạ nên đi đánh ghen.
Sau khi mọi chuyện vỡ lỡ, cô kia khóc lóc bảo mình bị lừa, cứ ngỡ anh ta chưa vợ chưa con, không ngờ... Chị Hảo cũng bàng hoàng không kém và thất vọng vô cùng khi biết chồng giấu giếm lập phòng nhì suốt mấy năm qua. Cuối cùng, hai bên gia đình cũng chẳng biết quyết định hay khuyên can như thế nào, vì anh đã có con chung với bồ rồi.Đã hai tháng trôi qua, dù chồng năn nỉ, van xin nhưng chị Hảo vẫn không thể quên được nỗi nhục ngày hôm ấy. Nhưng ly hôn để họ đến với nhau thì quá dễ dàng, chị quyết định phải khiến hai kẻ đó biết cảm giác đau đớn khi bị phản bội nó như thế nào. Cuối cùng, khi sống trong cảnh dùng dằng cả 3 người cùng khổ sở và khó chịu, chị chính thức chấm dứt cuộc hôn nhân của mình, để mặc 2 kẻ kia tự định đoạt tương lai của họ: "Lo cho mình và con trước đã, bận tâm đến người khác, đặc biệt là kẻ phản bội chỉ làm mình thêm đau khổ mà thôi".
Theo Afamily
Yêu quá mù quáng, tôi thành cái bóng của anh Dù tình cảm anh dành cho tôi đã nhạt nhưng hàng tuần, tôi vẫn vào nhà nghỉ để thỏa mãn nhu cầu của anh và không thể xa anh. Tôi là một độc giả thân thiết của chuyên mục Tâm tình trên Ngoisao.net. Hằng ngày, tôi đều vào chuyên mục để đọc bài viết chia sẻ của các bạn. Trong đầu tôi đã...