Gục ngã vì bí mật động trời của chồng
Tôi cứ nghĩ mình sẽ chết ngay đêm hôm đó, khi phát hiện ra bí mật động trời của chồng.
Anh không hề biết tôi đã khóc sưng đỏ hai mắt vì phát hiện ra bí mật động trời của anh. (Ảnh minh họa)
Tôi và anh quen nhau ở nước ngoài, khi đó tôi đi du học còn anh đã tốt nghiệp thạc sĩ và đang làm việc tại đây. Tôi nhỏ hơn anh 3 tuổi và cả hai đều không phải người đầu tiên của nhau. Nhưng chúng tôi có rất nhiều sở thích chung, hòa hợp trong ăn uống và chuyện ấy.
Yêu nhau 2 năm ở nước ngoài và 3 năm khi trở lại Việt Nam (anh bỏ việc bên đó để trở về cùng tôi). Sau khi gom góp mua được nhà và xe, cảm thấy ổn định sự nghiệp, chúng tôi kết hôn. Đến tận ngày kết hôn tôi mới biết, chồng tôi từng có một mối tình kéo dài tới 4 năm. Khi anh đi du học được một thời gian ngắn thì cô ta bỏ đi lấy chồng vì bác sĩ bảo cưới.
Hôn lễ của tôi, cô gái này cũng đến chúc mừng. Hai vợ chồng tôi đón khách ở cửa nhà hàng nhưng cô ta cứ xấn xổ tới nói chuyện, khoác tay chồng tôi để chụp ảnh, hoàn toàn không thèm nhìn và nói lời nào với tôi. Vì là ngày vui của mình nên tôi bỏ qua, không muốn vì một người xa lạ mà phải cãi nhau với chồng mới cưới. Huống chi, tôi biết anh rất yêu tôi, 5 năm yêu đương cùng vượt qua bao sóng gió nên tôi hiểu anh.
Cưới nhau về, chồng giúp tôi rất nhiều trong việc nhà cửa, bếp núc. Vì là hai vợ chồng son nên chỉ cần tôi kêu mệt là anh sẽ lau nhà, nấu cơm, đổ rác, rửa bát, đấm chân bóp vai cho tôi. Những ngày đó tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc, hai đứa lúc nào cũng quấn quít bên nhau.
Thế nhưng, trong một lần chồng tôi đi tiếp khách hàng, anh say rượu đến mức tôi phải nhờ tài xế taxi dìu anh vào nhà. Vừa nằm xuống giường là anh ngủ luôn. Tôi cởi quần áo ngoài và lau người cho anh. Sau đó, vì tò mò mà tôi mở điện thoại của anh ra kiểm tra. Anh đặt mật khẩu tất cả các thư mục quan trọng nhưng vì tôi biết thói quen của anh nên tôi đều lần mò được ra, và biết được bí mật động trời của chồng.
Video đang HOT
Tôi cứ nghĩ mình sẽ chết ngay trong đêm hôm đó. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi vẫn liên lạc và ngủ với người yêu cũ, chính là cô gái tới chúc mừng hôm đám cưới. Cả hai vẫn qua lại quan hệ với nhau như không hề có sự tồn tại của tôi trong cuộc sống của họ. Kinh hoàng hơn nữa là họ còn nói chuyện “qua đêm” với người này, người kia mà không thấy sượng sùng. Khi biết được bí mật đó, tôi cứ nghĩ mình sẽ chết ngay trong đêm hôm đó. Yêu nhau hơn 5 năm, cưới nhau mới vài tháng mà anh đã phản bội tôi đến mức này. Tôi cảm thấy ngã quỵ và không thể sống tiếp được nữa. Tôi lấy điện thoại của mình ra chụp lại màn hình và tự trấn an bản thân. Tôi là người càng chuyện to, khả năng giữ bình tĩnh lại càng lớn. Vì vậy mà tôi vẫn quay lại, nằm bên cạnh chồng như chưa có chuyện gì xảy ra. Sáng hôm sau, chồng tôi dậy làm bữa sáng cho tôi, xong rồi chào tạm biệt vợ để đi làm. Anh không hề hay biết tôi đã biết bí mật động trời của anh. Anh cũng không hề liếc nhìn để nhận thấy đôi mắt sưng đỏ của tôi vì cả đêm khóc cạn nước mắt. Chồng tôi vừa rời khỏi nhà, tôi bật dậy thu dọn quần áo, cầm theo tiền, thẻ ngân hàng, các giấy tờ quan trọng. Tôi đến cơ quan xin nghỉ phép nửa tháng. Xong hết mọi việc, tôi mới bắt taxi ra sân bay. Ngồi trên taxi, tôi gửi toàn bộ những bức ảnh chụp các cuộc trò chuyện, tin nhắn, lời hẹn đi khách sạn vào email của chồng.
Tôi tìm chuyến bay sớm nhất rồi đặt chỗ mà không quan tâm địa điểm đến. Cuối cùng khi chỉ còn vài phút là lên máy bay, tôi gọi điện cho chồng. Tôi hỏi anh có gì giấu giếm tôi không, chồng tôi vừa cười vừa nói không hề. Anh hỏi lại tôi sao đột nhiên kỳ lạ như vậy. Nhưng tôi bảo anh “Em gửi cho anh ít tài liệu trong email, anh in ra giúp em nhé!”. Sau đó tôi tắt nguồn điện thoại, bước lên máy bay, bỏ lại tất cả sau lưng.
Máy bay chở tôi đến sân bay quốc tế Đà Nẵng, đến nơi tôi mở máy ra phát hiện 56 cuộc gọi và 20 tin nhắn của chồng. Các tin nhắn đều mang nội dung, “Vợ ơi, xin em hãy nghe anh nói”, “Vợ ơi, em ở đâu?”, “Em nghe máy đi”,…
Chưa kịp tắt lại máy thì điện thoại lại reo. Tôi nhận cuộc gọi, chồng tôi khóc trong điện thoại rằng anh biết anh đã sai rồi, anh xin tôi cơ hội. Anh hỏi tôi đang ở đâu để anh đến đón. Anh còn thề hứa rằng sẽ không bao giờ xảy ra chuyện đó nữa, anh nói anh yêu tôi và không thể mất tôi được… Anh nói rất nhiều, xen lẫn là tiếng khóc nức nở.
Ở bên này, tôi cũng khóc, khóc vì cảm thấy bị tổn thương, bị phản bội. Khóc vì cảm thấy ghê tởm chồng đến mức không muốn nhìn thấy mặt anh nữa. Tôi không nói một lời mà cúp điện thoại rồi gọi một chiếc taxi để đến khách sạn. Vừa lên xe, điện thoại lại reo. Lần này tôi bắt máy, nói với anh rằng, tôi đi công tác một thời gian, bao giờ kết thúc tôi sẽ về rồi nói chuyện với anh. Sau đó tôi gọi điện về cho mẹ đẻ tôi nói rằng tôi đi công tác nửa tháng rồi tôi tắt nguồn điện thoại. Tôi tin rằng anh sẽ không tìm được tôi.
Thế nhưng chiều ngày thứ 3 sau khi tôi bỏ đi, anh đã tìm đến khách sạn tôi ở và ngồi 4 tiếng trước sảnh để chờ tôi đi xuống. Anh nói, anh đăng ảnh tôi lên tất cả các diễn đàn mạng xã hội với lời lẽ thống thiết và treo thưởng ai biết tôi ở đâu sẽ trả 3 triệu. Kết quả là người tài xế taxi chở tôi đến khách sạn đã gọi điện cho anh…
Tôi òa lên khóc nức nở, tôi cứ tưởng mình đã khóc hết nước mắt rồi mà vừa nhìn thấy anh, tôi lại không kìm được. Anh vừa xót vừa run rẩy ôm tôi vào lòng vỗ về. Sau khi ở Đà Nẵng thêm một ngày, tôi đã trở về cùng chồng.
Đến nay sự việc qua được gần tháng, tôi vẫn sống cùng mái nhà với anh nhưng không hề nói chuyện, không nằm chung giường. Trong thâm tâm tôi đã quyết định tha thứ cho anh, song tôi cần một thời gian để thoát khỏi ám ảnh việc chồng mình đã từng cùng người yêu cũ và nhiều phụ nữ một lúc.
Tôi kể chuyện này ra đây, không phải để mọi người mắng tôi hay chồng tôi, mà chỉ nhằm mục đích duy nhất là xả ra tâm sự để bớt ngột ngạt trong lòng. Bởi vì tôi cũng đã biết sự lựa chọn của mình rồi nên tôi không mong mọi người sẽ đưa ra những lời khuyên theo hướng tiêu cực nữa. Cảm ơn mọi người đã đọc tâm sự của tôi!
Theo Afamily
Anh bỏ em giữa cơn mưa chiều
Cơn mưa chiều nay không lớn như những cơn mưa khác mà em một mình băng qua. Nhưng sao lúc này, em muốn gục ngã...
Em một mình đạp xe xuyên màn mưa dặc đặc. Cơn mưa không qua lớn nhưng vẫn làm đôi tay em buốt giá, trái tim em cóng lạnh. Em không tin điều đó lại xảy ra. Niềm tin vững chắc mà bao năm qua em gắng giữ gìn, bao năm qua em vì nó mà mạnh mẽ hơn lại có ngày sụp đổ như vậy ư? Lời anh đã hứa, những thề nguyện hẹn ước lẽ nào chỉ là gió thoảng, mây bay?
Con phố như cô quạnh hơn hay vì em đang đơn độc. Ánh đèn khuya héo hắt, mưa ướt đầy trên mái tóc em. Đứng co ro dưới một mái hiên nhà, bất thần nhìn mọi người vội vã bước đi. Ai cũng nhìn em bằng con mắt ái ngại. Có lẽ họ không khó để đoán em là một cô gái bị thất tình. Em vừa bị bỏ rơi, bỏ rơi sau 4 năm chờ đợi không biết mệt mỏi. Anh đã bỏ em lại, giờ chỉ còn mình em đứng cô đơn giữa đời.
Những tháng ngày xa anh, đã có biết bao lần em băng màn mưa ra về như thế. Không có người đón đưa, không có chàng trai nào chờ em sau giờ tan tầm nhưng em vẫn sống thật vui vẻ. Vì em cảm thấy lòng mình ấm áp. Em biết, dù anh không ở bên em nhưng tình yêu thì mãi luôn kề cận. Nhờ có thế mà em đón những ngày lễ một mình nhưng không oán trách anh lấy một lời. Nhờ có thể mà nhìn những cô gái trong vòng tay chở che của bạn trai dưới một cơn mưa chiều, còn em thì đội mưa ra về em cũng không thấy tủi. Tình yêu làm cho người con gái yếu mềm nhưng cũng là cho người con gái có sức mạnh phi thường. Khi yêu, người ta mạnh mẽ hơn gấp bội.
Không có người đón đưa, không có chàng trai nào chờ em sau giờ tan tầm nhưng em vẫn sống thật vui vẻ. Vì em cảm thấy lòng mình ấm áp. Em biết, dù anh không ở bên em nhưng tình yêu thì mãi luôn kề cận. (Ảnh minh họa)
Ngày anh đi, bỏ mặc ngoài tai mọi lời khuyên nhủ: "Hãy tìm cho mình một bờ vai khác. Đàn ông khó nói lắm, 4 năm trời đâu phải ngắn ngủi. Con gái có thì, đừng nuôi hi vọng, đợi chờ để rồi có ngày trắng tay" em vẫn tin vào tình yêu của hai đứa mình. Em tin thời gian và sự xa cách làm tắt những ngọn lửa nhỏ nhưng sẽ thổi bùng lên ngọn lửa lớn.Tình yêu của mình sẽ là ngọn lửa lớn đó. Em tin anh và cũng tin chính mình sẽ vượt qua được thử thách lớn nhất trong tình yêu này.
4 năm em hạnh phúc với một mối tình xa. Em cũng hào hứng kể với đám bạn về tình yêu của mình trong những buổi gặp gỡ. Để rồi kết thúc những lần như thế, mấy cô bạn của em ra về khi bạn trai của họ tới đón. Còn em, em dắt xe, vi vô trên con phố thân thuộc một mình. Em học được cách làm mọi thứ một mình trong niềm vui, trong sự thoải mái. Em hãy diện vì có người yêu như anh, hãnh diện vì có một tình yêu xa như thế. Nhưng đâu đó, vẫn có người nhìn em đầy ái ngại.
Đâu phải em không có những gã khờ chờ đợi dưới cơn mưa để được một lần đưa em về qua phố. Họ vẫn chờ đợi em nhưng em khước từ. Em chấp nhận đi về một mình trong mưa vì không muốn làm anh buồn. Em có thể bấu víu vào một bàn tay nào đó khi anh không ở bên, để mà dựa dẫm, để mà bớt cô đơn nhưng em không là được thế. Họ nói em tự làm khổ mình khi nuôi hi vọng vào một tình yêu thần thánh quá. Đúng là đôi lúc em chạnh lòng, em cảm thấy mệt mỏi khi cơn mưa chiều quá lớn mà em chỉ có một mình. Nhưng khoảnh khắc những người đàn ông khác ngỏ ý đưa em về, em lại nghĩ đến anh. Em sợ anh sẽ buồn nếu biết rằng người che chở cho em trong cơn mưa ấy là một người đàn ông khác không phải anh.
Cơn mưa chiều nay không lớn như những cơn mưa khác mà em một mình băng qua. Nhưng sao lúc này, em muốn gục ngã... (Ảnh minh họa)
Em giữ gìn mọi thứ trong sự thanh bạch nhất có thể. Em mơ mộng về ngày anh về, em sẽ là cô gái hạnh phúc nhất thế gian vì tình yêu khi đã trải qua thử thách ắt sẽ mãi vững bền. Nhưng em đã không đợi được đến ngày đó, nói đúng hơn là anh không cho em cơ hội để đón nhận.
Anh gọi điện thoại về, nói vài tiếng ngập ngừng: "Em đừng đợi anh nữa, hãy tìm hạnh phúc khác cho mình". Bao năm qua em cô đơn, chờ đợi anh học tập nơi xứ người. Sự chờ đợi đó có thể với nhiều người là mệt mỏi nhưng với em nó là niềm hạnh phúc. Vì em có cái để khát khao, có động lực để mơ về một ngày mai. Nhưng giờ đây anh đã tước đoạt đi quyền được chờ đợi. Em hiểu, anh đã có một người khác cho mình.
Vậy là cuối cùng cái điều tồi tệ như mọi người từng giả định đã xảy ra. Ngày trước em mất thời gian hàng giờ để thuyết phục họ tin vào tình yêu của chúng ta thì giờ đây em im lặng thừa nhận mình đã sai. Em đã sai vì em chỉ nên tin vào tình yêu của em nhưng không thể nào chắc chắn vào tình yêu của anh. Đó là điều hoàn toàn khác biệt. Xa mặ, cách lòng, chuyện tình mình đã rơi vào quy luật như thế...
Cơn mưa chiều nay không lớn như những cơn mưa khác mà em một mình băng qua. Nhưng sao lúc này, em muốn gục ngã...
Theo Afamily
Gửi người cũ: "Em rất tốt, còn anh?" Anh nói em là một kẻ yếu đuổi nhưng anh biết không em là kẻ yếu đuối trong số những người mạnh mẽ nhất. Nắng chói chang, nền trời cũng xanh thẳm. Ta rong ruổi lặng im trên chuyến xe trở về nhà, cũng như tất cả những chuyến đi trước đây của ta, đi là để trở về, đi là để thêm...