Gục ngã trước khổ nhục kế của bồ già
Thương người tình của chồng, tôi quyết định gạt đi nước mắt, viết đơn bỏ chồng. Ai ngờ, phía sau đó là cả một vở kịch mà cô ta diễn xuất tài tình.
Nói gì thì nói, người có lỗi lớn nhất trong chuyện này là chồng tôi. Nếu anh không trăng hoa, không vướng vào mối quan hệ ngoài luồng thì sẽ không bao giờ có chuyện tôi phải lựa chọn níu giữ hay buông bỏ cuộc hôn nhân này. Nhưng ngẫm lại, tôi cũng thấy mình khờ khạo quá, bỗng dưng hiến chồng cho người khác để rồi mang tiếng người đàn bà bỏ chồng.
Vợ chồng tôi mới cưới nhau được hơn 1 năm thì bắt đầu xảy ra sự cố. Lý do là vì chồng tôi đi làm xa, anh không giữ mình nên vướng vào ngoại tình với một người phụ nữ lớn hơn anh 4 tuổi. Chị ta có nhan sắc bình thường, đến mức chính tôi cũng không hiểu vì sao anh lại vì chị ta mà phản bội tôi.
Khi tôi biết chuyện cũng là lúc chị ta mang bầu được hơn 3 tháng rồi. Không ai khác mà chính chị ta tới tìm tôi để thú nhận mọi việc. Chị ta khóc lóc, kể than về chuyện chồng tôi không yêu nhưng vì quá si mê nên chị ta cứ quấn lấy. Lần đầu tiên tôi thấy một người đàn bà dám cả gan đến gặp vợ của người tình để thú nhận tình yêu của mình.
Ảnh minh họa
Rồi chị ta cầu xin tôi nhường lại cho chị người đàn ông đó. Với tôi, đó chỉ là một người chồng phản bội vợ nhưng với chị ta anh thực sự có giá trị rất nhiều.
Nhất là khi chị ta đang mang trong mình đứa con của chồng tôi. Hơn nữa chị ta nói tôi còn trẻ, nhiều ưu điểm tốt, dễ dàng kiếm được người khác tử tế hơn. Còn chị ta đã cứng tuổi, giờ lại không chồng có con, nếu không giữ lấy chân chồng tôi thì sợ rằng sẽ không thể nào tìm được hạnh phúc nữa.
27 tuổi, trẻ trung, có nghề nghiệp, vừa mới cưới chồng đã bị phản bội, mọi thứ đổ dồn lên đầu tôi cái tư tưởng người chồng như thế thì giữ làm gì.
Tôi tự cao, tự đại, tôi muốn vứt bỏ quách cái gã khốn kiếp đã có lỗi với mình như thế. Nghe những lời nói từ cô nhân tình già của chồng, tôi cũng thấy xuôi tai. Cơ bản là lúc đó tôi chỉ cay cú khi bị chồng phản bội chứ không cân nhắc thiệt hơn. Vậy là tôi nhất nhất đòi ly hôn dù mọi người khuyên can nên bình tĩnh giải quyết.
Ly hôn, tôi về bên ngoại ở vì căn nhà vợ chồng tôi sinh sống là của chồng tôi. Có thể nói, tôi ra đi tay trắng sau khi ly hôn. Khốn khổ là ở chỗ, về nhà, bố mẹ tôi cũng không chấp nhận. Bố mẹ nói tôi dại dột khi bỏ chồng, làm dơ xấu gia đình. Tôi giận quá, thuê nhà ra ngoài ở. Vậy là từ một người có gia đình đàng hoàng, chỉ vài tháng, tôi bỗng dưng thành kẻ cô đơn.
Video đang HOT
Người tình của chồng tôi toại nguyện khi chị ta sinh con trai. Họ về sống cùng một nhà với nhau, không có đám cưới, đám xin gì. Ban đầu tôi thấy anh cũng có vẻ không bằng lòng, chẳng qua vì đứa bé nên mới phải đón chị ta về. Nhưng khi đứa bé ra đời, anh hào hứng và vui vẻ hẳn lên.
Giờ thì họ đã đăng ký kết hôn, chị ta nghiễm nhiên trở thành vợ. Thi thoảng gặp nhau, chị ta vẫn đon đả hỏi tôi: ‘Thế sắp lấy chồng chưa em? Phụ nữ sớm ổn định đi em ạ, chứ cái tuổi nó đuổi xuân đi, sống một mình mãi sao được’.
Tôi cay đắng nhận ra, mình thua chị ta, khổ nhục kế của chị ta cuối cùng đẩy tôi vào hoành cảnh này. Tôi dại, dại quá!
Theo Khám Phá
Gục ngã khi đọc cuốn nhật ký viết dở và tâm thư của con trai
Mãi tới chiều qua, khi con trai ăn vận bảnh bao bước ra khỏi phòng, bà vội vàng trở dậy, bà sang phòng con trai bỗng thấy một bức thư và cuốn nhật ký viết dở.
Những ngày sau khi con dâu rời đi, bà Huệ thấy con trai mình thẫn thờ ngồi trong phòng. Đôi khi bà nghe tiếng bước chân xuống cầu thang, nhưng hễ bà mở cửa ra con trai bà lại chạy vào phòng, hình như anh đang trốn tránh không muốn đối diện với mẹ mình.
Mãi tới chiều qua, khi con trai ăn vận bảnh bao rời khỏi nhà, bà vội trở dậy rón rén sang phòng con trai thì thấy một bức thư và cuốn nhật ký viết dở đặt trên bàn. Bà cầm lên đọc, lần đầu tiên sau 40 năm kể từ ngày chồng mất bà bật khóc nức nở. Cổ họng nghẹn đắng, bà khóc không thành tiếng.
Cuốn nhật ký là những dòng chia sẻ của con trai mỗi khi cuộc sống bế tắc. Nội dung chủ yếu viết về mối quan hệ giữa bà và cô con dâu. Bà Huệ đưa tay lên bịt miệng, tất cả là lỗi của bà nên hiện tại cuộc hôn nhân của con trai bà đã đổ vỡ. Con dâu bà cũng quyết từ mặt mẹ chồng, từ mặt cả người chồng- con trai bà chỉ vì anh không biết bênh vợ, không giữ được tình yêu.
"Mẹ ạ! Mẹ nói mẹ thương con, với con mẹ là tất cả. Nhưng mẹ đã bao giờ thực sự nghĩ tình yêu của mẹ dành cho con là thế nào chưa? Chính cách yêu của mẹ đã giết chết hạnh phúc của con, đã lấy đi niềm tin, hi vọng của con. Nếu mẹ thương con mẹ yêu con mẹ đã không đối xử với cô ấy như thế. Cô ấy là tất cả với con, nếu không có cô ấy cuộc sống của con coi như vô nghĩa. Giá như mẹ hiểu con hơn, giá như mẹ thật sự nghĩ cho con..."- mở đầu tâm thư con trai bà viết với bao lời cay đắng.
Bà Huệ sinh ra và lớn lên ở Hà Nội. Từ nhỏ bà có cuộc sống sung túc ít ai sánh bằng, cũng vì thế bà luôn cho mình là nhất là tất cả. Khi lấy chồng, bà không phải sống cuộc sống mẹ chồng nàng dâu, nên bà không hiểu cảm giác làm dâu thế nào. Vì thế, chưa một lần bà thấu hiểu, thông cảm cho con dâu, dù là sai lầm nhỏ nhất mà cô ấy mắc phải.
Kể từ ngày sống chung, bà luôn kiểm soát tiền con trai, thậm chí còn bắt con dâu phải góp tháng 6 triệu tiền ăn uống (Ảnh minh họa).
Va chạm giữa bà Huệ và nàng dâu xuất phát từ việc bà luôn xoi mói gia cảnh của con dâu. Hễ có động chạm về kinh tế, bà luôn nghi ngờ con dâu lấy của nhà chồng đem về cho nhà ngoại. Trong khi con dâu bà đi làm lương 12 triệu đồng/tháng. Kể từ ngày sống chung, bà luôn kiểm soát tiền con trai, thậm chí còn bắt con dâu phải góp tháng 6 triệu tiền ăn uống.
Bà ghét con dâu ra mặt, bà luôn cho rằng, con dâu bà kém cỏi, chậm chạp. Nhiều hôm,con dâu bận tối mắt tối mũi đi làm 7h tối mới xong việc, bà không thấu hiểu mà còn lên giọng "Cô đi đâu giờ mới về, tôi thấy công sở tan tầm 5h cơ mà". Con dâu bà nghe thế giải thích, nhưng bà vẫn không thấu, vẫn cái giọng "nhiếc móc" đều đều, bà khiến cho mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu dần xa nhau.
Tuy nhiên, những điều đó con trai bà Huệ không hay biết. Bà con răn đe con dâu "Đàn bà lắm chuyện, coi như mẹ chưa nói gì, con đừng nói lại với thằng T, nó lại nghĩ". Nghe thế, con dâu bà chỉ biết im lặng. Cô vốn trầm tính, từ ngày gặp phải mẹ chồng oái ăm như thế, cũng đành ngậm bồ hòn làm ngọt mà thôi.
Kể từ ngày con dâu sinh quý tử, mối quan hệ giữa bà Huệ và con dâu càng trở nên căng thẳng. Bà suốt ngày phải kêu ca "Chúng mày sinh ra nó, nhưng không biết dạy. Cứ để đấy cho bà già này". Đặc biệt kể từ ngày con dâu đánh cháu, bà dường như bỏ qua tất cả mà dành luôn quyền dạy cháu. Mỗi khi con dâu bà mắng, bà lại kéo cháu vào phòng đóng cửa lại, bà cho cháu ăn đủ thứ, thích gì bà chiều hết. Bởi thế cháu bà ngày càng hư đốn, mỗi lần mẹ mắng là chạy vào phòng bà.
Đành rằng, thương con thương cháu là đúng, nhưng cách thương con của bà Huệ khiến người ta phải giật mình. Bởi bà chăm con, chăm cháu không khác gì cung phụng. Con trai đi làm về, bà chuẩn bị nước non cho con tắm, xong quần áo, khăn khố bà cũng đứng sẵn đề đưa cho con trai. Nhìn cách chăm con của bà, người ta cứ nghĩ con bà còn trẻ lắm, nhưng tính sơ sơ anh cũng đã 32 tuổi rồi.
Khi con dâu góp ý: "Mẹ đừng chiều quá, như thế khiến anh không tự lập được đâu". Bà nghe thế nhảy cẫng lên tát con dâu 2 cái "Có gì mà chiều, đó là trách nhiệm của cô đấy. Cô không chăm được nó nên mới đến phần tôi đấy". Con dâu bà ôm mặt khóc nức nở chạy vào phòng. Bà Huệ đâu có biết, những việc làm theo bà là "dạy dâu" đang đẩy cuộc sống con trai bà rơi vào bế tắc.
Con dâu bà không kể với chồng, nhưng người hàng xóm ở cạnh đều biết tỏng. Mỗi chiều con trai bà đi tập thể dục, bà hàng xóm lại thủ thỉ. Dù thế, khi con trai bà hỏi, con dâu bà đều không nói nửa lời. Cô không sợ mẹ chồng, nhưng cô sợ anh nghĩ ngợi nhiều.
Cho tới một ngày, hôm đó là mùng 3 tết. Bà Huệ sang nhà con dâu chơi, lúc đi qua bếp chẳng may bà nghe chuyện con dâu chuyển cho bố mẹ khoản tiền 35 triệu. Bà nghe thế sinh nghi con dâu giấu tiền cho nhà ngoại, bà ấm ức vô cùng. Tuy thế, bà không có bằng chứng rõ ràng. Cho tới đợt vừa rồi, bà lục đồ con dâu thấy tờ giấy ghi chuyển tiền, đúng như số tiền bà nghe thấy.
Chiều hôm đó, con dâu bà đi làm về, bà mắng sa sả "Trong khi tôi chạy vạy mua xe cho chồng cô, cô lại đem tiền cho nhà ngoại. Cô đừng có giả cái giọng không cần nhé, tôi biết tỏng hết". Hôm đó khi bà chưa nói hết, con dâu bà đã lên tiếng cãi lại "Con đã nhịn mẹ rất nhiều, mẹ quá đáng vừa thôi. Không phải con sợ mẹ, mà vì con muốn gia đình này êm ấm. Từ ngày con về làm dâu đã bao giờ mẹ coi con là con mẹ?
Mẹ đối với con như một người giúp việc, con đi làm đầu bù tóc rối, con hi sinh cống hiến cho gia đình này có bao giờ mẹ hiểu. Ngay cả quyền dạy con, chăm chồng con cũng không có. Còn chuyện lương lậu, mẹ đâu nhất thiết tháng nào cũng phải kiểm tra...
Mỗi tháng 30 ngày, ngày nào mẹ cũng tìm đủ chuyện nhiếc móc con, thậm chí mẹ còn nói con ăn nhờ ở đậu. Mẹ nói con ăn bớt tiền, nhưng con xin thưa với mẹ, con chưa lấy của mẹ của con mẹ đồng nào cả. Con cũng chịu đủ lắm rồi mẹ ạ".
Sau hôm đó, con dâu bà nói rõ sự tình với con trai, và cô ấy quyết định ly hôn. Cũng bởi cô ấy quá mệt mỏi, áp lực. Con trai bà cũng vì thế mà suy sụp. Dù anh đã quỳ xin cô tha thứ, dù anh đã làm mọi cách níu giữ, nhưng anh không thể làm gì hơn khi vợ anh đã đơn phương gửi đơn ra tòa.
Kể từ ngày ly hôn vợ, con trai bà rơi vào trạng thái trầm cảm. Suốt 1 tháng liền anh không xuống ăn cơm cùng mẹ, mỗi khi bà gọi anh đều lắc đầu, khi bà nói hai hàng nước mắt của anh cứ rơi. Anh nói "Con yêu cô ấy nhiều lắm, con không thể ngờ cuộc sống của con lại như thế. Con không tha thiết sống nữa". Anh nói rồi đóng cửa phòng lại, bà Huệ đứng đó nước mắt ngắn dài.
Đã nhiều lần bà Huệ gọi điện cho con dâu để xin cô tha thứ, nhưng cô không một lần nghe máy. Bà ân hận vô cùng, bà nhớ suốt 3 năm, ngày nào bà cũng mắng chửi con dâu, quà con dâu mua bà đều chê bôi, thậm chí có những lúc bà còn than &'tôi rước cô về đây đúng là vô phúc', " cô đong đưa ít thôi", "cô đúng là quê mùa", "đàn bà gì vụng thối vụng nát",...
Bà không ngờ rằng, chính là nguyên nhân phá vỡ hạnh phúc gia đình con trai. Những lời con dâu nói khi bỏ đi với bà đúng là một cơn ác mộng, bà ước nếu thời gian quay trở lại, bà sẽ sống khác, bà sẽ không bao giờ nói lời đau đớn như thế với con dâu. Giờ bà phải làm sao để tìm lại được hạnh phúc đã mất cho con mình đây?
Chia sẻ vế vấn đề xử trí mối quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu và vai trò của người chồng, chuyên gia tư vấn Tâm lý, Thạc sỹ Lê Thị Thảo (CLB Ngôi nhà & trái tim) chia sẻ, quả thực không dễ dàng cho người chồng khi phải đứng ở giữa, nhất là sống chung dưới một mái nhà.
Tuy nhiên, để giữ được thuận hoà thì rất cần người chồng tế nhị, khéo léo để cả hai bên không thấy mình bị tổn thương. Một yếu tố hết sức quan trọng là sự lắng nghe từ cả hai phía, nhìn nhận vấn đề khách quan, tránh những va chạm trực tiếp, thỉnh thoảng động viên để mẹ thấy con trai vẫn rất thương yêu mình, dù có vợ thì vẫn trân trọng mẹ. Còn với vợ cũng cần hết sức nhẹ nhàng, giúp nàng hiểu và thông cảm.
Người chồng trong câu chuyện trên đã quá yếu đuối. Anh biết hết những xung đột nhưng không tìm cách hòa giải để rồi dẫn tới kết thúc đau lòng trên. Lẽ ra anh phải biết dung hòa giữa mẹ và vợ, tuy nhiên anh lại chọn giải pháp im lặng.
Bài học rút ra cho mỗi người chồng là hãy mạnh dạn làm trung tâm hòa giải. Bằng cách này hay cách khác hãy lên tiếng để họ hiểu được điều gì là quan trọng với mình nhất có như thế mới giúp những người trong cuộc thấu hiểu và có cách giải quyết êm đẹp nhất.
Theo Người Đưa Tin
Lời thú nhận của vợ trong đêm tân hôn khiến tôi gục ngã Ngay trong đêm tân hôn, giữa căn phòng cưới lãng mạn, trong hơi men say nồng, cô ấy đã thú nhận một chuyện khiến tôi muốn gục ngã. Cho đến tận bây giờ tôi mới hiểu tại sao cô ấy, người vợ hiện tại của tôi, lại yêu tôi và chấp nhận mọi khó khăn của tôi một cách vô điều kiện như...