Gục ngã khi biết bộ mặt tệ bạc của chồng tương lai
Khi chồng sắp cưới đi bêu rếu quá khứ của tôi khắp nơi, là khi tôi nghĩ có lẽ cuộc đời tôi không còn lối thoát nữa. Thậm chí lời anh nói về tôi là đứa con gái “mất giá”, “mất trinh” cứ như xoáy sâu vào tim tôi vậy.
Hiện tại tôi vô cùng đau đớn, tôi cảm thấy mình là một đứa con gái vô cùng đáng thương. Đã trải qua 2 mối tình, nhưng tôi chưa bao giờ được hưởng hạnh phúc trọn vẹn, tình yêu chỉ mang lại cho tôi rắc rối, đau khổ, chán chường. Khi chồng sắp cưới đi bêu rếu quá khứ của tôi khắp nơi, là khi tôi nghĩ có lẽ cuộc đời tôi không còn lối thoát nữa. Thậm chí lời anh nói về tôi là đứa con gái “mất giá”, “mất trinh” cứ như xoáy sâu vào tim tôi vậy.
Tôi là một cô gái quê ra thành phố học và ở lại đó lập nghiệp. Quả thật, giữa cuộc sống xô bồ nơi đô thị, tôi gặp không ít những khó khăn vất vả. Và rồi, tôi quen anh trong một lần đi ăn trưa. Từ hai con người xa lạ, với những câu chào hỏi vu vơ, chúng tôi bỗng trở nên thân thiết. Anh cũng là một chàng trai xa quê, thấu hiểu nỗi khó khăn, suy nghĩ trăn trở của tôi anh đã động viên tôi rất nhiều.
Tôi đã cho anh đời con gái của mình, và mong anh sẽ cho tôi một tình yêu xứng đáng (Ảnh minh họa).
Có thể nói, anh là chỗ dựa tinh thần niềm an ủi của tôi trong thời gian đó. Trước khi quen anh, tôi chưa từng yêu thương một ai. Trẻ người, non dạ chưa hiểu được hết suy nghĩ của một người đàn ông từng trải, nên tôi đã bị anh “lừa đẹp”. Vướng vào mối tình với người đàn ông có vợ mà tôi không hề hay biết. Tôi đã cho anh đời con gái của mình, và mong anh sẽ cho tôi một tình yêu xứng đáng.
Video đang HOT
Một ngày, người đàn bà và một người đàn ông đến tìm tôi. Họ xưng là vợ anh và em trai anh. Cũng nhờ buổi gặp gỡ hôm đó, tôi mới hay mình bị lừa bởi người đàn ông đã có vợ và 3 đứa con trai. Chưa dừng lại ở đó, đau đớn hơn tôi phát hiện mình đang mang trong mình giọt máu của người đàn ông đểu cáng đó. Hoảng loạn, đau khổ tôi nghỉ việc và tìm một nơi ở mới để quyết định làm mẹ đơn thân.
Dù đã quyết tâm, tự nhủ sẽ đối diện với sự thật, nhưng vì cuộc sống quá thiếu thốn, cùng với tâm lý không ổn định tôi đã bị sảy thai khi mang bầu ở tháng thứ 3. Sau cú sốc đó, tôi đã không còn đủ niềm tin để yêu bất kỳ một ai. Tôi vào cơ quan mới làm việc và quyết tâm gạt bỏ quá khứ đó đi. Bởi tôi biết, tôi không còn trong trắng, người ta sẽ khinh tôi và không bao giờ chấp nhận quá khứ lầm lỡ đó.
Tôi cứ sống lầm lũi như vậy cho tới ngày tôi gặp Tuấn, người bạn học cùng cấp 3. Trước đây, Tuấn cũng từng theo đuổi tôi, nhưng sau đó vào đại học mỗi đứa một nơi nên chúng tôi không còn liên lạc với nhau. Biết tôi đang độc thân, Tuấn trở lại tán tỉnh. Anh không ngại thời gian, tiền bạc để lấy lòng tôi. Cho tới khi tôi nói ra sự thật về những gì đã xảy ra trong quá khứ.
Lúc đó, tôi thấy anh thật sự đồng cảm và thương tôi. Tôi cũng không biết từ lúc nào mà tôi quyết định gắn bó cuộc đời mình với Tuấn. Một lần nữa tôi tự nhủ bản thân, gạt hết mọi sự hoài nghi để yêu thương ai đó một lần nữa. Tôi đã quên không nghĩ tới hai từ “bỉ ổi” mà người đàn ông trước kia từng mang lại cho tôi.
Yêu Tuấn được 4 tháng chúng tôi làm lễ ăn hỏi, và chính thức dọn về sống cùng nhau. Cũng từ hôm đó, tôi dần phát hiện ra con người thật về anh. Sốc hơn, một lần tôi vô tình phát hiện trong máy tính của anh có hình khỏa thân của một vài cô gái. Thậm chí là ảnh yêu đương thân mật của anh với người ta. Tôi đã khóc rất nhiều, tôi cảm thấy bế tắc không biết phải làm sao nữa.
Khi tôi hỏi, anh đã xua tay nói rằng điều đó chẳng mấy quan trọng. Bởi anh hiện tại, không còn gái gú, yêu đương gì ai ngoài tôi nữa. Nhưng rồi những lúc gần nhau, anh lại lôi chuyện quá khứ của tôi ra tra hỏi, chì chiết. Tất nhiên, tôi đã im lặng. Một ngày, tôi mệt mỏi quá nên quyết định chia tay với anh.
Ngược lại với suy nghĩ của tôi, anh không những không đồng ý. Anh dọa dẫm sẽ nói hết sự thật với gia đình tôi, lên face book kể hết với bạn bè tôi…Tôi cứ nghĩ anh chỉ nói như vậy cho xong chuyện. Nhưng nào ngờ, khi tôi đang lưỡng lự anh gọi điện về nói với bố mẹ tôi thật. Thậm chí anh còn dùng những từ ngữ vô cùng ác ý khi gọi tôi là “gái mất trinh”, “gái không chồng mà chửa”.
Mẹ tôi đã ngất lịm khi nghe chuyện đó, thậm chí anh còn kể với bạn bè tôi ở quê khiến họ xì xào bàn tán tôi là đứa con gái hư hỏng này nọ. Nói thật tôi buồn vô hạn, chẳng ngờ cuộc đời tôi lại bế tắc tới như vậy. Giờ tôi biết phải làm sao đây mọi người ơi?
Theo Blogtamsu
Em chỉ giận trái tim mình đã vô tình yêu anh...
Từ lâu em đã không còn hy vọng vào một điều gì đó, chỉ là em chưa làm quen với việc xem anh như một người bạn. Em không trách anh vô tình, em chỉ giận trái tim em, đã vô tình yêu anh...
Cho anh, tình yêu chưa bao giờ bắt đầu!
Chỉ một chút yêu thương nhỏ nhoi khi ấy, em ngây ngốc nhìn anh, mỉm cười vu vơ khi anh vẽ, lặng im khi nghe anh hát, và đôi lúc buồn vô cớ khi nghĩ đến một điều gì đó xa xôi. Có nhiều thứ khiến em thích thú khi nghĩ tới, tên em viết tắt những chữ cái đầu là NHK, và tên anh cũng thế. Ngày em đi xem mã số sinh viên của mình, em bất ngờ khi tên anh ở phía dưới tên em, và sự trùng hợp khiến em hy vọng rằng đó là duyên phận. Em ngốc nghếch cứ mộng mơ rằng anh cũng có đôi chút thích em và em hạnh phúc vì điều đó. Thế nhưng khi lời tỏ tình bị từ chối, em mới nhận ra, đối với anh em chỉ là một người bạn, thậm chí đôi khi, em cần phải chắc rằng, anh vẫn nhớ tên em. Em ngốc nghếch cứ nghĩ "nước chảy đá mòn", cứ thế bên cạnh anh, đôi lúc nửa đùa nửa thật nói yêu anh, thương anh, nhưng anh xem đó như một trò đùa hiển nhiên và chưa hề bận tâm. Em không nhớ lần đầu tiên khóc vì nhớ anh là khi nào, em chỉ thấy mình đau lòng, rất đau lòng.
Em tự chuốc mình say, càng say em lại bật cười khi nhớ tới anh, nhớ dáng vẻ ngây ngốc của anh, lần đầu tiên, em thấy một người con trai lại mắc cỡ trước cái nhìn của một đứa con gái mà che mặt lại. Em bật cười nhớ tới đôi mắt anh mở to khi em khẽ vuốt hàng lông mi của anh, con trai gì mà mi dài hơn con gái nữa. Và rồi, em lại lấy hết can đảm của một đứa con gái tỏ tình với anh lần nữa, và chỉ nhận lại một câu rằng anh chẳng bao giờ yêu em đâu. Em đánh đổi sự kiêu ngạo, yêu anh, em quên mất mình đã từng yếu đuối thế nào, yêu anh, em học cách mạnh mẽ, học cách bảo vệ mình trước những tổn thương. Em tập quen dần với điều đó. Nhưng anh không biết, em đã đau lòng như thế nào, em đã gục ngã mà ngay cả việc đứng lên cũng không dám. Bởi, em sợ lại nhìn thấy anh.
Em biết, yêu một người không yêu mình, cái có được chỉ là đau thương. Em biết, anh sẽ không bao giờ đáp lại tình yêu đó. Em biết, mình đã sai, ngay từ đầu, nhung em không muốn thoát khỏi vòng lẩn quẩn ấy. Chỉ ở bên cạnh anh, chỉ tựa vào anh một chút thôi, em thấy thật bình yên. Và anh, cho em cảm giác ấm áp.
Không ai biết, yêu thương như thế nào là đủ... để yêu thương.
Em chưa bao giờ để anh phải đợi, em cũng không bỏ lỡ những cuộc gọi của anh, vì đối với em, anh dần trở nên quan trọng. Nhưng em đối với anh, có lẽ chẳng là gì, anh vô tâm tắt điện thoại của em, anh vô tư để em lo lắng, ừ thì tại em, chỉ tại em yêu anh nên anh có cái quyền đó, anh không lo lắng rằng em sẽ đợi bao lâu, anh cũng không quan tâm em sẽ thế nào khi anh hẹn em rồi lại bỏ hẹn.
Cơ hội? Từ lâu em đã không còn hy vọng vào một điều gì đó, chỉ là em chưa làm quen với việc xem anh như một người bạn, không quan tâm, không lo lắng, chỉ là em chưa quen với việc không điện thoại nhắc nhở anh đi học, em chưa quen với việc không nhìn anh. Bởi, em đã bao giờ ngừng yêu anh?
Nếu một ngày anh có đọc đươc những dòng này, có thể anh sẽ biết em là ai, có thể anh sẽ mỉm cười rồi xem như không có, nhưng với em, là tất cả những gì em đã yêu, đã thương, đã nhung nhớ. Em không trách anh vô tình, em chỉ giận trái tim em, đã vô tình yêu anh...
Theo Yan
Chồng vu khống vợ ngoại tình, chửi vợ là con đĩ Em đã quá đau khổ và mệt mỏi khi nghe những lời nói từ chính anh. Anh gọi em là con đĩ, anh vu khống rằng em đã đi ngủ với nhiều đàn ông trong khách sạn. Ảnh minh họa. Em và anh kết hôn khi tuổi đã đủ chín chắn, thời gian đầu em thực sự hạnh phúc khi được làm vợ...