GS Nguyễn Minh Thuyết: ‘Không thể nhập khẩu sách giáo khoa’
“Việc nhập khẩu chương trình, sách giáo khoa nước ngoài nếu có chỉ ở môn Ngoại ngữ, Khoa học tự nhiên, Kỹ thuật. Nhưng cơ cấu hệ thống giáo dục các nước khác nhau, nước tiên tiến 5-7 năm lại thay đổi chương trình”, GS Nguyễn Minh Thuyết lý giải.
Một vấn đề được nhiều giáo viên, học sinh… ý kiến về Dự thảo chương trình giáo dục phổ thông tổng thể là chương trình vẫn nặng, chưa giảm tải so với hiện nay. Là tổng chủ biên, ông chia sẻ gì về việc này?
GS Nguyễn Minh Thuyết, Tổng chủ biên chương trình giáo dục phổ thông. Ảnh: Xuân Trung.
- Chương trình tổng thể mới là bộ khung của chương trình giáo dục phổ thông, chưa cung cấp đủ căn cứ để đánh giá là nặng hay nhẹ. Để đánh giá một cách đầy đủ và chuẩn xác thì phải chờ chương trình cụ thể của các môn học (dự kiến công bố vào tháng 7) và đề cương chi tiết nội dung từng môn.
Tuy nhiên, nếu dựa vào số môn học, có thể thấy chương trình mới ít môn học hơn so với hiện hành và không nhiều hơn chương trình các nước.
Cụ thể, cấp tiểu học hiện nay có 11 môn bắt buộc (gồm tiếng Việt, Toán, Đạo đức, Tự nhiên và Xã hội, Khoa học, Lịch sử và Địa lý, Âm nhạc, Mỹ thuật, Thủ công, Kỹ thuật, Thể dục) và 2 hoạt động giáo dục bắt buộc. Trong dự thảo chương trình mới, số môn học và hoạt động này giảm xuống còn 8 ở các lớp 1, 2; ở lớp 3 là 9; và lớp 4-5 là 11. So sánh với thế giới, ở Anh học sinh lớp 1-3 học 10 môn; học sinh lớp 4- 6 học 11 môn. Chương trình của Nhật Bản, lớp 1-2 học 8 môn, lớp 3 là 9 môn, tức là bằng số môn học ở chương trình mới của Việt Nam. Lớp 4-5, họ ít hơn ta một môn.
Ở cấp THCS, chương trình hiện hành có 13 môn bắt buộc và 3 hoạt động giáo dục. Chương trình mới chỉ có 11 môn và hoạt động giáo dục.
Ở cấp THPT, chương trình hiện hành có 13 môn học và 4 hoạt động bắt buộc. Theo dự thảo chương trình mới, lớp 10 có 15 môn học và hoạt động giáo dục. Trong đó, hoạt động trải nghiệm sáng tạo chủ yếu là thực hành, hoạt động nghệ thuật thực chất là sinh hoạt câu lạc bộ nghệ thuật vừa mang lại hiểu biết vừa có tính chất giải trí cho học sinh.
Ở lớp 11-12, chương trình mới có 9 môn học và hoạt động giáo dục bắt buộc. Tuy nhiên, môn Giáo dục quốc phòng và an ninh, Hoạt động trải nghiệm sáng tạo chủ yếu là thực hành, vận động; môn Giáo dục thể chất được thực hiện dưới hình thức câu lạc bộ thể thao tự chọn. Như vậy, thực chất học sinh chỉ phải học bắt buộc 6 môn có lý thuyết lẫn thực hành gồm Toán, Ngữ văn, Ngoại ngữ và 3 môn định hướng nghề nghiệp. Số lượng môn bắt buộc như thế là tương đương chương trình tú tài quốc tế IB yêu cầu học sinh phải chọn ít nhất 6 môn trong số 5-6 nhóm mà chương trình đưa ra.
Thời lượng môn học trong chương trình giáo dục mới so với các nền giáo dục tiên tiến thì thế nào, thưa giáo sư?
- Theo số liệu của OECD (The Learning Environment and Organisation of Schools, 2009), trong độ tuổi 7-15, tương đương từ lớp 1 đến lớp 9, mức trung bình của các nước thuộc tổ chức này là mỗi học sinh học 7.390 giờ (60 phút/giờ). Còn dự thảo chương trình tổng thể, từ lớp 1 đến lớp 9, mỗi học sinh Việt Nam học nhiều nhất 6.950 giờ, kể cả thời gian tự học dành cho học sinh tiểu học và thời gian học các môn tự chọn.
Nói riêng về chương trình tiểu học thì thời lượng học của học sinh lớp 1 ở Australia là 970 giờ/năm, ở Vương quốc Anh là 890 giờ/năm, ở Phần Lan là 600 giờ/năm. Học sinh lớp 1 Việt Nam theo chương trình mới sẽ học nhiều nhất 670 giờ, bao gồm cả giờ tự học có hướng dẫn và môn học tự chọn.
Tóm lại, chương trình mới đã giảm số môn học, thời lượng học so với chương trình hiện hành. Việc có giảm nữa hay không, chúng tôi sẽ phải cân nhắc bởi điều đó có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của học sinh.
Vì sao Việt Nam không nhập khẩu chương trình và sách giáo khoa của các nước phát triển để áp dụng cho giáo dục nước nhà?
- Không có quốc gia độc lập nào “tệ” đến mức phải nhờ nước ngoài viết giúp chương trình và sách dạy con em mình về lịch sử, địa lý, ngôn ngữ, văn học của chính dân tộc, đất nước mình. Nếu có nước ngoài nào sẵn sàng làm việc đó thì chắc chúng ta cũng không dùng chương trình và sách họ viết giúp được.
Việc nhập khẩu chương trình, sách giáo khoa nước ngoài, giả sử có thực hiện thì cũng chỉ giới hạn ở các môn Ngoại ngữ, Khoa học tự nhiên, Kỹ thuật. Nhưng cơ cấu hệ thống giáo dục quốc dân của các nước không giống nhau. Trong khi Việt Nam theo công thức 5 năm tiểu học, 4 năm THCS và 3 năm THPT thì nhiều nước tiên tiến theo công thức 6 4 2. Cơ cấu giáo dục quốc dân khác nhau mà áp dụng chung một chương trình sẽ khập khiễng.
Video đang HOT
Bên cạnh đó, các nước tiên tiến cứ 5-7 năm lại thay đổi chương trình. Nếu nhập khẩu chương trình nước ngoài thì Việt Nam sẽ phải canh cánh để ý xem khi nào họ đổi chương trình để đổi theo. Mỗi lần như vậy ta phải đổi luôn cả sách giáo khoa. Điều này chắc chắn là không thể chấp nhận được.
Chương trình tổng thể có nhiều môn học mới khiến dư luận lo ngại gây xáo trộn trong dạy và học, giáo sư chia sẻ hế nào về điều này?
- Hầu hết môn học có tên mới đều được phát triển trên cơ sở môn đã có trong chương trình hiện hành nên sẽ không gây bỡ ngỡ cho cán bộ quản lý và giáo viên phổ thông. Ví dụ, từ lớp 1 đến lớp 3 có môn Cuộc sống quanh ta, được xây dựng trên cơ sở môn Tự nhiên và Xã hội trong chương trình hiện hành. Chương trình nhiều nước có môn học này với tên gọi tương tự. Cuộc sống quanh ta giúp học sinh làm quen và có những hiểu biết ban đầu về các hiện tượng tự nhiên, xã hội xung quanh, biết giữ vệ sinh, chăm sóc sức khỏe…
Lên lớp 4-5, môn học này phân hóa thành 2 môn Tìm hiểu tự nhiên và Tìm hiểu xã hội; ở cấp THCS là môn Khoa học tự nhiên, Lịch sử và Địa lý. Kiến thức các môn học phát triển dần, phù hợp với quá trình nhận thức của trẻ.
Nhiều ý kiến tỏ ra lo lắng khi dự thảo chương trình giáo dục phổ thông tổng thể có nhiều môn học mới, đặc biệt môn lần đầu xuất hiện là Hoạt động trải nghiệm sáng tạo. Ảnh minh họa: Quỳnh Trang.
Một hoạt động giáo dục đang được quan tâm nhiều là Hoạt động trải nghiệm sáng tạo. Trong chương trình mới, có hai loại. Một là hoạt động trải nghiệm sáng tạo trong từng môn học nhằm trải nghiệm kiến thức môn học trong thực tiễn. Hai là hoạt động trải nghiệm sáng tạo mang tính tích hợp, học sinh dựa trên sự tổng hợp kiến thức của nhiều lĩnh vực và nhóm kỹ năng để trải nghiệm thực tiễn đời sống, phục vụ cộng đồng dưới sự hướng dẫn và tổ chức của nhà giáo dục.
Hoạt động trải nghiệm sáng tạo được phân bổ thời lượng giáo dục riêng trong dự thảo chương trình tổng thể thuộc loại 2. Nội dung gồm các hoạt động tập thể (chào cờ, sinh hoạt lớp, sinh hoạt Sao Nhi đồng Tháng Tám, Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh, Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh), các hoạt động tham quan, nghiên cứu thực tế, lao động, vui chơi, thiện nguyện, phục vụ cộng đồng… Hoạt động này được thực hiện theo tinh thần học sinh tổ chức dưới sự hướng dẫn của nhà giáo dục, phù hợp với lứa tuổi, nhu cầu và điều kiện thực hiện của cơ sở giáo dục và địa phương.
Trong dự thảo chương trình giáo dục phổ thông tổng thể, các phẩm chất, năng lực người học cần có được cho rằng chưa thuyết phục. Ban soạn thảo đã dựa trên những căn cứ nào khi xây dựng các tiêu chí này?
- Các phẩm chất chủ yếu và năng lực cốt lõi của người học mới không phải là sản phẩm do những người biên soạn chương trình tùy tiện tưởng tượng ra. Căn cứ để xác định các phẩm chất chủ yếu là những đức tính của người Việt Nam được nêu ra trong nghị quyết của Đảng về xây dựng văn hóa, con người Việt Nam, đặc biệt là năm điều Bác Hồ dạy học sinh; yêu cầu giáo dục đạo đức, lối sống cho học sinh hiện nay.
10 năng lực cốt lõi nêu trong chương trình tổng thể là những năng lực mà ai cũng cần có để sống, làm việc trong xã hội hiện đại. Các năng lực đó đã được xác định trong nhiều chương trình và tài liệu giáo dục nước ngoài, đặc biệt là các tài liệu: Xác định và lựa chọn các năng lực cốt lõi của Tổ chức Hợp tác và Phát triển kinh tế (OECD) năm 2005; Các năng lực cốt lõi để học tập suốt đời – khung tham chiếu châu Âu của EU (Liên minh Châu Âu) năm 2006; Tầm nhìn mới về giáo dục – Mở khóa tiềm năng về công nghệ của Diễn đàn Kinh tế Thế giới (WEF) năm 2015.
Chương trình giáo dục phổ thông tổng thể nhận được rất nhiều ý kiến trái chiều, cá nhân giáo sư đã chịu những áp lực gì khi là tổng chủ biên?
- Nhận nhiệm vụ soạn thảo chương trình giáo dục phổ thông mới, áp lực lớn nhất đối với tất cả anh chị em chúng tôi là làm sao phát huy được trí tuệ tập thể, tận dụng được ý kiến chuyên gia để có chương trình tốt nhất trong khả năng có thể. Khối lượng công việc lớn, tiến độ gấp, khiến tôi suốt mấy tháng qua không dám đi đâu khỏi Hà Nội. Nhiều tuổi rồi nhưng không ít đêm thức trắng vì hạn báo cáo đến… Nhưng bù lại, tôi cũng như cộng sự có niềm vui là được đóng góp vào sự phát triển của thế hệ học sinh mới, của giáo dục nước nhà.
Ngày 12/4, Bộ Giáo dục và Đào tạo công bố dự thảo Chương trình giáo dục phổ thông tổng thể. Điểm mới của chương trình là chia giáo dục thành 2 giai đoạn cơ bản (Tiểu học và THCS) và hướng nghiệp (THPT). Chương trình xuất hiện nhiều môn học mới, có phân chia rõ ràng môn bắt buộc và tự chọn; các trường sắp xếp thời gian học từng môn…
Theo Quỳnh Trang (VNE)
Chương trình giáo dục phổ thông mới tụt hậu so với thế giới
Theo ông Nguyễn Tuấn Hải, dự thảo chương trình giáo dục phổ thông mới chưa cởi mở, thực chất chỉ là sửa đổi vài chỗ chứ không phải thực sự đổi mới.
Dự thảo chương trình giáo dục phổ thông quốc gia mới được công bố được kỳ vọng sẽ giúp nền giáo dục nước nhà bắt kịp xu thế quốc tế. Tuy nhiên, bản dự thảo mới được Bộ GD&ĐT công bố để xin ý kiến góp ý liệu có đạt được kỳ vọng trên?
Ông Nguyễn Tuấn Hải - nhà sáng lập Eton Grammar School - chia sẻ góc nhìn về vấn đề này. Bài viết thể hiện quan điểm và văn phong của tác giả.
Thiếu triết lý giáo dục quốc gia
Phần đầu của bản dự thảo đi vào "quan điểm xây dựng chương trình" mà không đề cập triết lý giáo dục - được coi là điều cốt yếu trong việc dạy và rèn người.
Thiếu vắng điều này, những diễn giải sau đó về năng lực và phẩm chất của học sinh mà nền giáo dục Việt Nam muốn hướng tới trang bị cho các em bỗng trở nên rối rắm và vụn vặt. Vì thế, bản dự thảo không cho thấy được hướng đi nhất quán, chi tiết và mạnh mẽ, thậm chí mang tính cách mạng trong thời đại công nghiệp 4.0 (dựa trên nền tảng công nghệ thông tin, tự động hóa) và xu thế giáo dục trên thế giới là liên môn.
Thiếu vắng triết lý, dự thảo không cho thấy được đặc điểm mang tính dân tộc của giáo dục trong việc định hướng phát triển.
Tôi mạnh dạn nêu ra triết lý giáo dục Việt Nam nên tham khảo: Nhân văn, khai phóng và tự cường. Tức là, học để trở nên nhân ái, tự do và mạnh mẽ, giàu có.
Ông Nguyễn Tuấn Hải cho rằng triết lý giáo dục Việt Nam nên tham khảo nhân văn, khai phóng và tự cường.
Thiếu tầm nhìn
Một bản đề cương giáo dục quốc gia không chỉ giải quyết các vấn đề thực tại nhất hiện nay, mà còn phải có vai trò và giá trị định hướng trong 20-30 năm nữa.
Sách giáo khoa cũng gần như vậy. Sách đi trước thời đại khoảng 15-20 năm thì đề cương giáo dục phải đi trước tối thiểu 20 năm và nếu tốt là 30 năm.
Các nhà làm chính sách của Bộ GD&ĐT liệt kê ra những thứ hiển nhiên cần phải làm mà không nêu những điều sẽ cần có để chuẩn bị cho tương lai.
Chúng ta không thấy bóng dáng của STEM (viết tắt của các từ Science - khoa học, Technology - công nghệ, Engineering - kỹ thuật và Math - toán học). Chương trình không thấy bóng dáng của tư duy máy tính, liên môn, song ngữ, kinh tế học và kinh doanh cho THPT...
Sau 10 năm nữa, nền giáo dục phổ thông và sau đó là đại học trong mối liên hệ với nó ra sao, rất khó để hình dung?
Sửa đổi chứ không cách tân
Dự thảo chưa cởi mở và thực chất chỉ là sửa đổi vài chỗ chứ không phải sự đổi mới, cách tân thật sự. Chúng ta đã không dám đập bỏ cái cũ lạc hậu để xây dựng cái mới hoàn toàn, vừa phù hợp vừa mới mẻ để tạo xu thế và động lực phát triển cho cả xã hội.
Chúng ta đều biết học sinh mặc đồng phục về kiến thức và bị áp đặt suy nghĩ rất nặng nề. Các em chỉ có khả năng bắt chước mà ít suy nghĩ. Những người xây dựng dự thảo hiểu điều đó và đưa vào các vấn đề ngõ hầu nhằm cải thiện tình hình chứ chưa dám thay đổi.
Tôi lấy ví dụ về định nghĩa "Hoạt động trải nghiệm sáng tạo" trong nội dung số một. Dự thảo nêu ra 5 lĩnh vực, qua đó học sinh được trải nghiệm và trở nên sáng tạo: Phát triển cá nhân; Cuộc sống gia đình; Đời sống nhà trường; Quê hương, đất nước và cộng đồng xã hội; Nghề nghiệp và phẩm chất người lao động.
Tôi cho rằng không thể có trải nghiệm sáng tạo trong những lĩnh vực quá chung chung, rộng lớn như thế này. Trong vấn đề đổi mới, tôi quan tâm nhất về chương trình và cách dạy học. Điều này thể hiện ở vấn đề trao quyền tự chủ cho nhà trường và giáo viên.
Thứ nhất, nhà trường được quyền lựa chọn các bộ sách giáo khoa riêng cho mình, nhưng trên thực tế, Bộ GD&ĐT không cởi bỏ cơ chế độc quyền và viết sách giáo khoa. Việc khảo thí vẫn do một tay tự quyết và phán xử. Tự chủ về quản lý giáo dục và tự do về học thuật rất cần phải đi liền với nhau.
Thứ hai, giáo viên không được trao quyền quyết định dạy bài nào, bỏ bài nào, dạy đến đâu và dạy như thế nào cho phù hợp năng lực tiếp thu và thế mạnh hay năng khiếu riêng của học sinh.
Thứ ba, môn tự chọn chỉ là Ngoại ngữ 2 và Tiếng dân tộc thiểu số.
Dự thảo cho thấy còn quá tham về kiến thức. Một nền giáo dục tốt không phải trang bị hay nhồi kiến thức mà là cung cấp các công cụ và không gian mở cho học sinh nghĩ. Học sinh vẫn còn phải học quá nhiều môn, khối lượng nặng nề do gắn với chế độ đánh giá năng lực dựa trên điểm số của hệ thống giáo dục của ta.
Thực chất, môn phụ được gọi với tên gọi mỹ miều là "bắt buộc có phân hóa".
Không có tư duy và kỹ năng của thế kỷ 21
Bản dự thảo liệt kê các đầu mục học sinh cần biết làm dài dằng dặc khiến cha mẹ, thầy cô rối trí không biết bắt đầu từ đâu và tại sao phải làm thế.
Nhóm 4 kỹ năng của thế kỷ 21 được công nhận rộng rãi trên toàn cầu là: Kỹ năng ICT, trong đó tư duy máy tính quan trọng hàng đầu.
Kỹ năng suy nghĩ tư duy: Sáng tạo, phản biện, giải quyết vấn đề và tự học tự nghiên cứu.
Kỹ năng làm việc: Giao tiếp (trình bày, hùng biện, tranh biện và phản biện) làm việc nhóm, phối hợp và đặc biệt là lãnh đạo.
Kỹ năng sống thích nghi trong môi trường toàn cầu: Ý thức của công dân toàn cầu về các vấn đề thời đại, trách nhiệm cá nhân và tôn trọng đa dạng văn hóa trong đó có tôn giáo.
Tuy nhiên, điểm thiếu vắng cho bậc tiểu học là rèn luyện thái độ sống tích cực và ứng xử văn minh đã không được trình bày một cách rõ nét.
Phần năng lực cần bổ sung tư duy phản biện, phần kỹ năng là thái độ sống. Điều này có tính thiết thực hơn cho người Việt Nam và coi đó là nền tảng dẫn dắt đến những điều khác.
Bản dự thảo chương trình phổ thông tổng thể mới thực chất vẫn là những điều đã cũ được thay thế bằng những mỹ từ mới. Nếu chúng ta không dám đoạn tuyệt và đập bỏ để xây cái mới thì còn tụt hậu và lạc hậu so với thế giới.
* Bài viết thể hiện quan điểm của tác giả.
Theo Zing
Chương trình giáo dục phổ thông mới thay đổi cách học thế nào? Theo GS Nguyễn Minh Thuyết, chương trình giáo dục phổ thông mới quy định các môn học và hoạt động giáo dục trong nhà trường áp dụng phương pháp tích cực hoá hoạt động của học sinh. Bộ GD&ĐT vừa công bố dự thảo chương trình giáo dục phổ thông tổng thể(chương trình tổng thể) để xin ý kiến trước khi ban hành....